Sau Khi Xuyên Thành Người Qua Đường Yểu Mệnh
LỤC ĐỤC NỘI BỘ
2024-11-12 14:29:31
Anh trai Nhị Nha quay đầu hắn học nói: “Có người tìm mày kìa.”
Nghe giọng điệu của anh trai, lo sợ trong lòng Nhị Nha chuyển thành tức giận.
“Anh nói chuyện với tôi thế đấy hả? Học anh trai nhà người khác kìa, có ai không phải cưng chiều, yêu thương em gái? Anh đúng là bị bà nội và cha mẹ chiều hư, mắt cao hơn trời, nhìn ai cũng không coi ra gì!”
“Tao đúng là không coi mày ra gì” Anh trai Nhị Nha hất cằm, vừa vặn hướng về một đôi anh em thân thiết đang đứng nói chuyện ở phía xa: “Mày kêu tạo học anh trai nhà người khác, vậy có từng nhìn em gái nhà người khác không? Em gái nhà người ta ngoan ngoãn, gọi dạ bảo vâng, chọc người cưng chiều... Còn mày? Mày chẳng khác nào đứa thất học, ăn nói thì cộc cằn, hay ghen tị, đòi hỏi, lại thích dùng cái não bé tí đi dạy đời người khác. Vì mày, nữ đồng chí ở cả cái thôn này không ai thèm nói chuyện với tao, nhất là mấy nữ thanh niên tri thức, khi thấy tao đều vội đi đường vòng, tránh như tránh tà!”
Nhị Nha chột dạ rời mắt, cứng miệng đáp: “Là do anh không có bản lĩnh, không thu hút được bọn họ, liên quan gì đến tôi? Hơn nữa, tôi cũng từng giới thiệu cho anh mấy cô gái tốt, chỉ là anh mắt cao hơn đầu, yêu cầu quá cao! Gần ba mươi tuổi vẫn độc thân, tất cả là do anh tự chuốc lấy!”
Anh trai Nhị Nha cười gắn.
Anh không có bản lĩnh?
Ngoài Thẩm Lập Nghiệp ra, anh là người duy nhất sinh ra ở cái thôn này tốt nghiệp cấp ba, hai năm trước tìm được công việc trên trấn, tiền lương hàng tháng không tệ, có thể coi là thanh niên trẻ có tiền đồ nhất trong thôn.
nơi một khi để
Từng có nhiều cô gái ngấp nghé, muốn làm quen với anh. Nhưng một khi để Nhị Nha biết được, cô ta sẽ nổi khùng, đến tận nơi soi mói từng chi tiết, chê chỗ này chê chỗ nọ, tìm mọi cách dây dưa, khiến cô gái đó thấy khó mà lui.
Còn về những cô gái mà Nhị Nha giới thiệu...
Đều là dưa vẹo táo nứt cả!
Người thì lớn lên thô kệch, thậm chí chưa từng đi học qua. Người thì ăn nói hàm hồ, chưa vào cửa đã yêu cầu muốn quản tiền trong nhà, hơn nữa còn chế cha mẹ và em trai đang đi học của hắn vướng víu!
Và điểm chung giữa họ, chính là biết lấy lòng, nịnh nọt cô em gái Nhị Nha này.
Anh trai Nhị Nha nhịn lại nhịn, mới không xông vào đánh em gái giữa chốn đông người.
Giờ anh mới hiểu vì sao, dù Nhị Nha không bám theo Thẩm Lập Nghiệp nữa, nhưng Thẩm Lập Nghiệp vẫn nhất quyết từ chối công việc được cha mẹ sắp xếp, đăng kí tham gia quân ngũ.
Với tính cách không ăn được cũng muốn đạp đổ của Nhị Nha, phỏng chừng không chỉ những cô gái để ý đến anh, mà những cô gái để ý đến Thẩm Lập Nghiệp cũng bị vạ lây!
Nhị Nha hừ một tiếng, đi về phía Thẩm Đại Lệ và Tô Tuyết.
Không biết bọn họ nói cái gì, mà Thẩm Đại Lệ và Tô Tuyết có vẻ tức giận, ẩn ẩn muốn nhào lên đánh Nhị Nha.
Anh trai Nhị Nha bàng quang đứng nhìn, hoàn toàn không có ý can thiệp.
Anh đã từ bỏ cô em gái này.
Thậm chí mong sao Nhị Nha đi cải tạo lâu chút, để anh có cơ hội tìm hiểu những cô gái tốt, xây dựng tổ ấm cho mình.
Cố Yên Nhiên nhìn về phía này, hơi nhếch môi.
A, có thể mà đã lục đục nội bộ rồi?
Trò hay còn chưa chính thức bắt đầu cơ mà?
Thấy dáng vẻ khiêu khích, đắc thắng của Cố Yên Nhiên, Tô Tuyết cực kỳ không cam lòng.
Cô ta thảo luận gì đó với đám “chị em tốt”, có vẻ ý kiến cô ta đưa ra nhận được sự ủng hộ khá lớn, một số người quay lưng chạy đi, chưa đầy mấy phút sau lại chạy trở về, nhét vào tay Tô Tuyết gì đó.
Từ Cẩn nhíu mày, dùng âm thanh rất nhỏ nói chuyện: "Mấy người vừa chạy đi... gia cảnh đều không tồi."
Ngụ ý là, đồ bọn họ đưa cho Tô Tuyết, hẳn không phải vật đơn giản.
Nghe giọng điệu của anh trai, lo sợ trong lòng Nhị Nha chuyển thành tức giận.
“Anh nói chuyện với tôi thế đấy hả? Học anh trai nhà người khác kìa, có ai không phải cưng chiều, yêu thương em gái? Anh đúng là bị bà nội và cha mẹ chiều hư, mắt cao hơn trời, nhìn ai cũng không coi ra gì!”
“Tao đúng là không coi mày ra gì” Anh trai Nhị Nha hất cằm, vừa vặn hướng về một đôi anh em thân thiết đang đứng nói chuyện ở phía xa: “Mày kêu tạo học anh trai nhà người khác, vậy có từng nhìn em gái nhà người khác không? Em gái nhà người ta ngoan ngoãn, gọi dạ bảo vâng, chọc người cưng chiều... Còn mày? Mày chẳng khác nào đứa thất học, ăn nói thì cộc cằn, hay ghen tị, đòi hỏi, lại thích dùng cái não bé tí đi dạy đời người khác. Vì mày, nữ đồng chí ở cả cái thôn này không ai thèm nói chuyện với tao, nhất là mấy nữ thanh niên tri thức, khi thấy tao đều vội đi đường vòng, tránh như tránh tà!”
Nhị Nha chột dạ rời mắt, cứng miệng đáp: “Là do anh không có bản lĩnh, không thu hút được bọn họ, liên quan gì đến tôi? Hơn nữa, tôi cũng từng giới thiệu cho anh mấy cô gái tốt, chỉ là anh mắt cao hơn đầu, yêu cầu quá cao! Gần ba mươi tuổi vẫn độc thân, tất cả là do anh tự chuốc lấy!”
Anh trai Nhị Nha cười gắn.
Anh không có bản lĩnh?
Ngoài Thẩm Lập Nghiệp ra, anh là người duy nhất sinh ra ở cái thôn này tốt nghiệp cấp ba, hai năm trước tìm được công việc trên trấn, tiền lương hàng tháng không tệ, có thể coi là thanh niên trẻ có tiền đồ nhất trong thôn.
nơi một khi để
Từng có nhiều cô gái ngấp nghé, muốn làm quen với anh. Nhưng một khi để Nhị Nha biết được, cô ta sẽ nổi khùng, đến tận nơi soi mói từng chi tiết, chê chỗ này chê chỗ nọ, tìm mọi cách dây dưa, khiến cô gái đó thấy khó mà lui.
Còn về những cô gái mà Nhị Nha giới thiệu...
Đều là dưa vẹo táo nứt cả!
Người thì lớn lên thô kệch, thậm chí chưa từng đi học qua. Người thì ăn nói hàm hồ, chưa vào cửa đã yêu cầu muốn quản tiền trong nhà, hơn nữa còn chế cha mẹ và em trai đang đi học của hắn vướng víu!
Và điểm chung giữa họ, chính là biết lấy lòng, nịnh nọt cô em gái Nhị Nha này.
Anh trai Nhị Nha nhịn lại nhịn, mới không xông vào đánh em gái giữa chốn đông người.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Giờ anh mới hiểu vì sao, dù Nhị Nha không bám theo Thẩm Lập Nghiệp nữa, nhưng Thẩm Lập Nghiệp vẫn nhất quyết từ chối công việc được cha mẹ sắp xếp, đăng kí tham gia quân ngũ.
Với tính cách không ăn được cũng muốn đạp đổ của Nhị Nha, phỏng chừng không chỉ những cô gái để ý đến anh, mà những cô gái để ý đến Thẩm Lập Nghiệp cũng bị vạ lây!
Nhị Nha hừ một tiếng, đi về phía Thẩm Đại Lệ và Tô Tuyết.
Không biết bọn họ nói cái gì, mà Thẩm Đại Lệ và Tô Tuyết có vẻ tức giận, ẩn ẩn muốn nhào lên đánh Nhị Nha.
Anh trai Nhị Nha bàng quang đứng nhìn, hoàn toàn không có ý can thiệp.
Anh đã từ bỏ cô em gái này.
Thậm chí mong sao Nhị Nha đi cải tạo lâu chút, để anh có cơ hội tìm hiểu những cô gái tốt, xây dựng tổ ấm cho mình.
Cố Yên Nhiên nhìn về phía này, hơi nhếch môi.
A, có thể mà đã lục đục nội bộ rồi?
Trò hay còn chưa chính thức bắt đầu cơ mà?
Thấy dáng vẻ khiêu khích, đắc thắng của Cố Yên Nhiên, Tô Tuyết cực kỳ không cam lòng.
Cô ta thảo luận gì đó với đám “chị em tốt”, có vẻ ý kiến cô ta đưa ra nhận được sự ủng hộ khá lớn, một số người quay lưng chạy đi, chưa đầy mấy phút sau lại chạy trở về, nhét vào tay Tô Tuyết gì đó.
Từ Cẩn nhíu mày, dùng âm thanh rất nhỏ nói chuyện: "Mấy người vừa chạy đi... gia cảnh đều không tồi."
Ngụ ý là, đồ bọn họ đưa cho Tô Tuyết, hẳn không phải vật đơn giản.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro