Sau Khi Xuyên Thành Nữ Phụ , Ta Nỗ Lực Tìm Chết
Chương 28
2024-08-24 01:22:21
Nhưng nếu không lấy lòng hoàng đế, cô sẽ không ra ngoài được, không ra khỏi Lang Hoàn Điện, cô làm sao tìm đường chết?
Lý Dư rơi vào vòng luẩn quẩn.
Lúc này cung nữ Lang Hoàn Điện đến báo, nói là Lý Văn Khiêm cùng Tiểu Thập Nhất tới.
Ngày đó sau khi chơi cờ cá ngựa, Lão Cửu lấy đi bản vẽ bàn cờ không chạy tới chỗ Lý Dư nữa, ngược lại Tiểu Thập Nhất thường cùng Lý Văn Khiêm tới tìm cô.
Lý Văn Khiêm và Tiểu Thập Nhất nhìn Lý Dư nướng thịt trong đình, vẻ mặt một lời khó nói hết.
Lý Văn Khiêm cũng không nói gì, chỉ mang khuôn mặt nhỏ nhắn bất đắc dĩ mượn quạt của Tiểu Thập Nhất, ngồi bên cạnh Lý Dư, thay Lý Dư quạt bay làn khói sặc người kia.
Tiểu Thập Nhất lắc đầu ngồi sang một bên, khó hiểu hỏi Lý Dư: "Hoàng tỷ muốn ăn gì để Thượng Thực Cục làm là được rồi, cần gì tự mình động thủ.”
Lý Dư lật từng miếng thịt, nói: "Ngươi biết cái gì, thịt nướng tự mình làm mới vui.”
Tiểu Thập Nhất quả thật không hiểu, nhưng điều này cũng không cản trở hắn ăn thịt nướng của Lý Dư.
Lý Văn Khiêm nhìn Lý Dư chỉ lo nướng, thịt đều để trong bát chưa kịp ăn, Tiểu Thập Nhất còn ở một bên cầm bát đũa thúc giục cô, liền nói với Lý Dư: "Cô cô, có thể cho ta thử nướng không?"
Lý Dư cầm đũa dài và đồ quét nước sốt đưa cho hắn.
Nhưng sợ đứa bé bị dầu bắn trúng, tầm mắt Lý Dư luôn chú ý hắn, cũng cẩn thận nhắc nhở: "Nướng chín chưa?"
Lý Văn Khiêm không chớp mắt nói: "Còn chưa đâu, nướng thêm chút nữa.”
Một lát sau, toàn bộ thịt của Lý Văn Khiêm đã nướng khét.
Tiểu Thập Nhất cười hắn, còn muốn cướp lấy đũa dài và đồ quét nước sốt, nói là muốn thể hiện tài năng cho Lý Văn Khiêm xem.
Lý Văn Khiêm không thuận theo: "Thập Nhất thúc, người để ta nướng thêm lần nữa đi, ta cam đoan sẽ không nướng khét nữa!"
Lý Văn Khiêm càng muốn thử lại lần nữa, Tiểu Thập Nhất lại càng muốn cướp đồ quét nước sốt và đũa dài từ trong tay hắn.
Lý Văn Khiêm không có biện pháp, chỉ có thể giương mắt nhìn Tiểu Thập Nhất xắn tay áo lên thịt nướng, ánh mắt rất u oán, nhưng ở dưới bàn, hai chân Lý Văn Khiêm lắc lư cực kỳ vui vẻ.
Tiểu Thập Nhất lớn tuổi hơn, Lý Dư không cần quan sát, cô chuyên tâm ăn thịt trong bát.
Kết quả Tiểu Thập Nhất tính tình nóng nảy, bỏ quá nhiều thịt lên vỉ nướng, bất chấp trái phải, cuối cùng cũng nướng khét thịt giống Lý Văn Khiêm.
Tiểu Thập Nhất đang muốn ngã đũa bãi công, chợt nghe thấy Lý Văn Khiêm nói: "Thập Nhất thúc cũng không biết nướng, đến ta rồi đến ta rồi.”
Tiểu Thập Nhất: "... Nằm mơ! Ăn của ngươi đi!
Tiểu Thập Nhất nướng lại lần nữa, lần thứ hai cuối cùng cũng nướng xong thịt. Hắn dương dương đắc ý chia thịt cho Lý Văn Khiêm và Lý Dư, để cho hai người thưởng thức kiệt tác của mình, nhân tiện cảm thán một câu: "Tự mình động thủ quả thật rất thú vị, đáng tiếc cái này có lửa, bằng không ta cũng chuẩn bị một cái bếp lò nhỏ mang đến chỗ mẫu phi, để mẫu phi cũng nếm thử tay nghề của ta, miễn cho mẫu phi luôn nói ta chỉ biết chọc giận người.”
Tiểu Thập Nhất tuy rằng nghịch ngợm, nhưng đối với mẹ đẻ của mình là Thục phi lại đặc biệt để ý.
Lý Dư kỳ quái hỏi: "Có lửa thì sao?”
Tiểu Thập Nhất dừng một chút, nhớ tới Lý Dư cái gì cũng không nhớ bèn nói: "Mẫu phi ta sợ lửa.”
Nói xong, trong đình lâm vào yên tĩnh quỷ dị, chỉ có thể nghe thấy tiếng Quế Lan đặt đĩa trái cây giải ngấy lên bàn.
Lý Dư nghe Tiểu Thập Nhất nói mới nhớ tới, trong sách có nhắc tới chuyện Thục phi sợ lửa.
Sau khi nam chính Lâm Chi Yến nhiếp chính, chuẩn bị diệt trừ từng hoàng tử làm vương gia, nếu không cho dù giết chết Lý Văn Khiêm, ngôi vị hoàng đế cũng không rơi vào tay kẻ khác họ là hắn.
Thời điểm đối phó Tiểu Thập Nhất, Lâm Chi Yến chính là xuống tay từ Thục phi, lợi dụng Thục phi sợ lửa, châm ngòi Tiểu Thập Nhất cùng mưu sĩ trong phủ Tiểu Thập Nhất.
Lý Dư rơi vào vòng luẩn quẩn.
Lúc này cung nữ Lang Hoàn Điện đến báo, nói là Lý Văn Khiêm cùng Tiểu Thập Nhất tới.
Ngày đó sau khi chơi cờ cá ngựa, Lão Cửu lấy đi bản vẽ bàn cờ không chạy tới chỗ Lý Dư nữa, ngược lại Tiểu Thập Nhất thường cùng Lý Văn Khiêm tới tìm cô.
Lý Văn Khiêm và Tiểu Thập Nhất nhìn Lý Dư nướng thịt trong đình, vẻ mặt một lời khó nói hết.
Lý Văn Khiêm cũng không nói gì, chỉ mang khuôn mặt nhỏ nhắn bất đắc dĩ mượn quạt của Tiểu Thập Nhất, ngồi bên cạnh Lý Dư, thay Lý Dư quạt bay làn khói sặc người kia.
Tiểu Thập Nhất lắc đầu ngồi sang một bên, khó hiểu hỏi Lý Dư: "Hoàng tỷ muốn ăn gì để Thượng Thực Cục làm là được rồi, cần gì tự mình động thủ.”
Lý Dư lật từng miếng thịt, nói: "Ngươi biết cái gì, thịt nướng tự mình làm mới vui.”
Tiểu Thập Nhất quả thật không hiểu, nhưng điều này cũng không cản trở hắn ăn thịt nướng của Lý Dư.
Lý Văn Khiêm nhìn Lý Dư chỉ lo nướng, thịt đều để trong bát chưa kịp ăn, Tiểu Thập Nhất còn ở một bên cầm bát đũa thúc giục cô, liền nói với Lý Dư: "Cô cô, có thể cho ta thử nướng không?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lý Dư cầm đũa dài và đồ quét nước sốt đưa cho hắn.
Nhưng sợ đứa bé bị dầu bắn trúng, tầm mắt Lý Dư luôn chú ý hắn, cũng cẩn thận nhắc nhở: "Nướng chín chưa?"
Lý Văn Khiêm không chớp mắt nói: "Còn chưa đâu, nướng thêm chút nữa.”
Một lát sau, toàn bộ thịt của Lý Văn Khiêm đã nướng khét.
Tiểu Thập Nhất cười hắn, còn muốn cướp lấy đũa dài và đồ quét nước sốt, nói là muốn thể hiện tài năng cho Lý Văn Khiêm xem.
Lý Văn Khiêm không thuận theo: "Thập Nhất thúc, người để ta nướng thêm lần nữa đi, ta cam đoan sẽ không nướng khét nữa!"
Lý Văn Khiêm càng muốn thử lại lần nữa, Tiểu Thập Nhất lại càng muốn cướp đồ quét nước sốt và đũa dài từ trong tay hắn.
Lý Văn Khiêm không có biện pháp, chỉ có thể giương mắt nhìn Tiểu Thập Nhất xắn tay áo lên thịt nướng, ánh mắt rất u oán, nhưng ở dưới bàn, hai chân Lý Văn Khiêm lắc lư cực kỳ vui vẻ.
Tiểu Thập Nhất lớn tuổi hơn, Lý Dư không cần quan sát, cô chuyên tâm ăn thịt trong bát.
Kết quả Tiểu Thập Nhất tính tình nóng nảy, bỏ quá nhiều thịt lên vỉ nướng, bất chấp trái phải, cuối cùng cũng nướng khét thịt giống Lý Văn Khiêm.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tiểu Thập Nhất đang muốn ngã đũa bãi công, chợt nghe thấy Lý Văn Khiêm nói: "Thập Nhất thúc cũng không biết nướng, đến ta rồi đến ta rồi.”
Tiểu Thập Nhất: "... Nằm mơ! Ăn của ngươi đi!
Tiểu Thập Nhất nướng lại lần nữa, lần thứ hai cuối cùng cũng nướng xong thịt. Hắn dương dương đắc ý chia thịt cho Lý Văn Khiêm và Lý Dư, để cho hai người thưởng thức kiệt tác của mình, nhân tiện cảm thán một câu: "Tự mình động thủ quả thật rất thú vị, đáng tiếc cái này có lửa, bằng không ta cũng chuẩn bị một cái bếp lò nhỏ mang đến chỗ mẫu phi, để mẫu phi cũng nếm thử tay nghề của ta, miễn cho mẫu phi luôn nói ta chỉ biết chọc giận người.”
Tiểu Thập Nhất tuy rằng nghịch ngợm, nhưng đối với mẹ đẻ của mình là Thục phi lại đặc biệt để ý.
Lý Dư kỳ quái hỏi: "Có lửa thì sao?”
Tiểu Thập Nhất dừng một chút, nhớ tới Lý Dư cái gì cũng không nhớ bèn nói: "Mẫu phi ta sợ lửa.”
Nói xong, trong đình lâm vào yên tĩnh quỷ dị, chỉ có thể nghe thấy tiếng Quế Lan đặt đĩa trái cây giải ngấy lên bàn.
Lý Dư nghe Tiểu Thập Nhất nói mới nhớ tới, trong sách có nhắc tới chuyện Thục phi sợ lửa.
Sau khi nam chính Lâm Chi Yến nhiếp chính, chuẩn bị diệt trừ từng hoàng tử làm vương gia, nếu không cho dù giết chết Lý Văn Khiêm, ngôi vị hoàng đế cũng không rơi vào tay kẻ khác họ là hắn.
Thời điểm đối phó Tiểu Thập Nhất, Lâm Chi Yến chính là xuống tay từ Thục phi, lợi dụng Thục phi sợ lửa, châm ngòi Tiểu Thập Nhất cùng mưu sĩ trong phủ Tiểu Thập Nhất.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro