Sau Khi Xuyên Thành Pháo Hôi Tôi Có Được Con Của Bá Tổng
Chương 35
2024-11-20 01:13:20
“Đúng vậy.” Nhìn thấy Khúc Thiên Dao kinh ngạc, Khúc Thiên Tứ cười híp mắt nói: “Hạo Phong nguyện ý trả giá cao hơn rất nhiều so với giá gốc để mua lại công ty. Anh đương nhiên rất vui vẻ bán cho hắn rồi. Còn về phần em, sau này em muốn ký bên nào cũng được, dù sao thì đều là công ty của Hạo Phong cả.”
Khúc Thiên Dao: “…”
“Không có lựa chọn thứ ba sao?”
“KHÔNG.”
“KHÔNG.”
Hai người đồng thanh trả lời, Khúc Thiên Tứ nói: “Nếu là người khác thì bọn anh cũng không yên tâm. Mẫn gia cũng là người đứng đầu trong ngành, về mọi mặt sẽ làm tốt hơn hiện tại. Hơn nữa, nếu cả hai bên em đều không muốn đi thì còn muốn đi đâu?”
“Đều… đều được cả?” Khúc Thiên Dao suy nghĩ một hồi, “Ví dụ như Phi Nghệ cũng khá tốt.”
Nghe câu trả lời này, sắc mặt của Mẫn Hạo Phong tối sầm lại, Phi Nghệ?! Đó không phải là công ty của Lương Gia Hứa sao?!
“Em muốn thành đồng nghiệp với Lương Gia Hứa?”
Thấy Mẫn Hạo Phong trừng mắt, Khúc Thiên Dao mới nhớ tới vụ này, nhún vai nói: “Vậy thì không phải, chỉ là dựa vào nhân phẩm và đạo đức của anh, tôi tuyệt đối có lý do nghi ngờ anh sẽ lợi dụng hợp đồng của công ty để quy tắc ngầm tôi, nên tôi muốn dự tính trước.”
Mẫn Hạo Phong: “…”
Khúc Thiên Tứ và Khúc Thiên Ca đều bật cười ha ha, đặc biệt là khi họ nhìn thấy khuôn mặt tối tăm đến mức nhỏ nước của Mẫn Hạo Phong thì càng vui hơn.
Sau khi cười đủ, Khúc Thiên Tứ mới lấy lại vẻ mặt nghiêm túc nói: “Mẫn thị làm về mảng này thành thục hơn chúng ta. Sau khi bàn giao, việc còn lại để Hạo Phong xử lý không phải tốt hơn sao? Bên đó có kinh nghiệm, phán đoán mọi việc nhanh hơn và chính xác hơn.”
Khúc Thiên Dao suy nghĩ một lúc, cuối cùng gật đầu: “Được, còn chị Mạn thì sao?”
Mẫn Hạo Phong nhìn sang Trần Đan Mạn vẫn yên lặng đứng bên cạnh, hỏi: “Em vẫn muốn Trần Đan Mạn làm người đại diện cho em à?”
“Tại sao không?” Khúc Thiên Dao nhìn Mẫn Hạo Phong bằng ánh mắt kỳ quặc, sau đó quay sang nhìn Trần Đan Mạn, “Không biết chị Mạn có muốn làm người đại diện của em hay không, dù sao… chị cũng thấy rồi đó.”
Trần Đan Mạn bị kêu tên vẫn đang ngơ ngác nhìn Khúc Thiên Dao, một lúc lâu sau cô mới nhận ra mọi người trong phòng đều đang nhìn mình, mới nói: “Ngại quá, vừa rồi tôi mất tập trung, em vừa nói gì á?” Thế là Khúc Thiên Dao nói lại lần nữa, sau khi nghe xong, cô nhếch môi, tuy rằng sắc mặt không được tốt, nhưng vẫn đáp ứng: “Đương nhiên chị bằng lòng rồi.”
“Thật ạ?!” Khúc Thiên Dao vẻ mặt rất vui vẻ, “Chị đừng có miễn cưỡng bản thân đó nha, em cam đoan với chị, người khác sẽ không làm khó chị.”
Trần Đan Mạn vội xua tay nói: “Đâu, đâu có miễn cưỡng, chị chỉ hơi ngạc, ngạc nhiên, vẫn chưa bình tĩnh lại, qua hai ngày nữa sẽ ổn… hai ngày nữa sẽ ổn thôi.”
“Vậy thì tốt.” Khúc Thiên Dao nở một nụ cười rạng rỡ với cô, khi quay sang nhìn Mẫn Hạo Phong, nụ cười trên mặt đã nhạt đi, thay vào đó là vẻ mặt nghiêm túc, “Người đại diện để chị Mạn tiếp tục đảm nhiệm đi. Anh soạn thảo hợp đồng rồi đưa cho tôi nhé.”
“Được.” Mẫn Hạo Phong đáp lại, sau đó cùng bọn họ thương lượng một số chuyện khác, trong lúc đó, Khúc Thiên Dao cảm thấy không khỏe liền rời đi. Cậu chạy vào nhà vệ sinh, nôn ra gần hết những thứ trong bụng, vẻ mặt mệt mỏi chuẩn bị quay về, lại đụng phải Trần Đan Mạn đuổi theo ở cửa.
Khúc Thiên Dao liếc nhìn biển hiệu phòng vệ sinh nam, sau đó nhìn Trần Đan Mạn, hỏi: “Chị Mạn, có chuyện gì hả?”
“Em…” Trần Đan Mạn ánh mắt nhìn Khúc Thiên Dao đầy phức tạp, “Em không sao chứ?”
“Em? Em có chuyện gì đâu.” Nhìn thấy cô ấp a ấp úng, Khúc Thiên Dao cười nói: “Có việc gì thì chị cứ nói với em đi.”
Trần Đan Mạn mím môi, rũ mắt xuống, suy nghĩ hồi lâu mới lắc đầu: “Không có gì.”
“Vậy à, thế thì chờ tới lúc chị muốn nói thì nói đi.” Khúc Thiên Dao vỗ vai cô, sau đó cùng cô quay trở lại văn phòng. Khúc Thiên Tứ và Mẫn Hạo Phong vừa ký hợp đồng xong, nhìn thấy cậu bước vào cửa liền vẫy tay.
“Bên này cứ làm theo như trước kia là được, nếu có vấn đề, tôi sẽ xem tình hình rồi cân nhắc có nên sáp nhập hay không.” Tầm mắt Mẫn Hạo Phong thoáng thấy bóng dáng của Khúc Thiên Dao, trước khi cậu ngồi xuống, hắn duỗi chân kéo dịch cái ghế về phía hắn, “A Dao, em ký với bên tổng công ty đi, Trần Đan Mạn cũng theo qua đó, chủ yếu vẫn là phụ trách Thiên Dao.”
Trần Đan Mạn đồng ý, sau đó cùng Mẫn Hạo Phong và Khúc Thiên Dao rời công ty và đến Mẫn thị.
Công ty Mẫn thị lớn hơn rất nhiều, cũng không có người chặn ở cửa, ba người nghênh ngang đi thẳng đến cửa chính, Trần Đan Mạn trước đây vốn là người của Mẫn thị, nên rất quen thuộc với nơi đây, cô nghe Mẫn Hạo Phong bàn giao sơ lược mấy câu xong liền rời đi, chỉ còn lại Khúc Thiên Dao và Mẫn Hạo Phong đi thang máy lên văn phòng trên tầng cao nhất.
Khúc Thiên Dao nhìn bóng dáng rời đi của Trần Đan Mạn, hỏi: “Kể ra thì chị Mạn vốn là người của công ty bọn anh đúng không?”
Mẫn Hạo Phong nghe vậy có chút bất mãn: “Bọn anh gì chứ, là chúng ta!”
Khúc Thiên Dao “chậc” một tiếng: “Còn chưa ký hợp đồng kia mà.”
“Còn đứa nhỏ trong bụng em chi?” Mẫn Hạo Phong nói: “Cô ấy quả thực là người ở công ty này, nhưng lại bị Thiên Tứ đào đi rồi.”
“Chị ấy không phải là người đại diện kim bài trong truyền thuyết kia sao, anh nỡ để chị ấy đi ư?”
“Thiên Tứ đích thân đến nhờ vả anh, ngay cả cảm tình nhiều năm cũng lôi ra rồi.” Mẫn Hạo Phong nói: “Điều quan trọng nhất là bản thân Trần Đan Mạn cũng muốn đi, còn vì chuyện này đến năn nỉ anh, dù có huỷ hợp đồng và bồi thường thì cô ấy cũng muốn rời đi. Anh dứt khoát thuận nước đẩy thuyền thôi.”
Khúc Thiên Dao nghe vậy có chút kinh ngạc: “Vì sao? Nếu muốn khởi nghiệp thì cũng được, nhưng với công ty của anh tôi kia… nghĩ thế nào đi nữa thì ở Mẫn thị vẫn có tiền đồ hơn chứ nhỉ?”
“Không rõ nữa.” Mẫn Hạo Phong nói: “Nếu không, sao anh có thể từ bỏ con dao tốt như vậy nhường cho Thiên Tứ chứ, cảm tình nhiều năm cũng chẳng đáng tiền.”
“Anh như vậy anh tôi sẽ đau lòng lắm đó.”
“Em như vậy anh cũng đau lòng mà.”
“Như vậy không phải tốt hơn sao?” Khúc Thiên Dao vươn vai, “Nghe nói làm trai đểu vui vẻ lắm.”
Hợp đồng của Mẫn Hạo Phong đã chuẩn bị xong từ lâu, chuyến này đến chỉ là hình thức, để Khúc Thiên Dao ký tên, thuận tiện để cậu quen biết đường.
Trần Đan Mạn rất nhanh gõ cửa phòng Mẫn Hạo Phong, Mẫn Hạo Phong đang cùng Khúc Thiên Dao uống trà, nhìn thấy cô thì gật đầu: “Cô tới vừa kịp lúc, trợ lý của Thiên Dao đến chưa? Đến rồi thì kêu cô ấy qua đây đi.”
Trợ lý Tiểu Ngư rất nhanh đã tới, cô nơm nớp lo sợ đứng trong văn phòng, dáng vẻ vô cùng đáng thương, chọc cho Khúc Thiên Dao rất vui vẻ.
“Trần Đan Mạn.” Mẫn Hạo Phong chỉ vào một chỗ ngồi, ra hiệu hai người ngồi xuống, “Mấy ngày tới cô có thể tìm một trợ lý cho Thiên Dao.”
Tiểu Ngư vừa ngồi xuống, nghe thấy lời nói của Mẫn Hạo Phong cả người đều muốn nhảy dựng lên, mặt mày nhăn nhó hỏi: “Mẫn Mẫn Mẫn tổng… tôi đã làm gì sai sao?”
Mẫn Hạo Phong vẻ mặt kỳ quái nhìn Tiểu Ngư hỏi: “Cô đã làm sai cái gì?”
Giọng nói của Mẫn Hạo Phong không lên không xuống, nghe như đang tức giận, Tiểu Ngư gần như muốn khóc: “Vậy tại sao lại phải đổi trợ lý?”
Khúc Thiên Dao cũng có chút không hiểu: “Đúng vậy, tôi cảm thấy Tiểu Ngư tốt lắm mà.”
“Tôi nói muốn đổi trợ lý khi nào?” Mẫn Hạo Phong phản ứng lại, cười nói: “Ý tôi là bảo cô tìm thêm một người nữa. Nếu Thiên Dao đã thích thì để cô tiếp tục đi theo em ấy.”
Trần Đan Mạn chần chừ nói: “Có cần thiết không?”
“Cần” Mẫn Hạo Phong nói: “Sau này các cô chăm sóc Thiên Dao cẩn thận chút, đừng để em ấy quá mệt mỏi.”
“Hạo Phong…” Khúc Thiên Dao có chút bất đắc dĩ, “Anh đừng có nói với họ như vậy, nói một hồi bọn họ coi tôi thành động vật cần được bảo vệ thì chết toi.”
Mẫn Hạo Phong không để ý tới cậu, tiếp tục nói: “Thiên Dao hiện tại đang mang thai, dù có chuyện gì cũng phải đặt sức khoẻ của em ấy lên hàng đầu.”
Tiểu Ngư và Trần Đan Mạn đều chết lặng.
“Có… có thai?” Tiểu Ngư nhìn sang Khúc Thiên Dao bên cạnh, cô khó khăn lắm mới bình tĩnh lại sau cú sốc Chị Dao biến thành Anh Dao, kết quả lại thêm một cú sốc khác ập đến với cô.
Trần Đan Mạn cũng hoảng: “Có thai? Thiên Dao không phải… không phải là nam sao…”
“Em là nam.” Khúc Thiên Dao khều khều mặt, có chút xấu hổ, “Em cũng không biết nên giải thích chi tiết như thế nào, thì là cấu trúc cơ thể của em khác với người thường.”
Trần Đan Mạn nghe vậy thì sửng sốt hồi lâu, mới đáp: “Chị biết rồi.”
“Vấn đề chính là vì chuyện này” Mẫn Hạo Phong nói: “Thủ Thiên Tâm” sẽ khai máy vào mấy ngày tới, tốt nhất là trước đó phải tìm được trợ lý mới, các cô nhất định phải chú ý một chút, ra ngoài trước đi.”
Hai người đáp lời xong sau đó rời đi, Khúc Thiên Dao uống trà xong định đi, Mẫn Hạo Phong lại tiếp tục nói: “Đã sắp xếp gần xong thời gian rồi, hai ngày sau chụp tạo hình xong sẽ khai máy.”
“Gấp như vậy?” Khúc Thiên Dao hơi kinh ngạc, “Không phải vẫn chưa quyết định được nam hai hay sao?”
“Chúng ta gần như đã chuẩn bị xong rồi.” Mẫn Hạo Phong nói: “Mà nam hai cũng đã được quyết định. Chính là người của công ty chúng ta Kha Húc Nghiêu. Chắc là em đã từng gặp qua rồi.”
“Có gặp rồi.” Khúc Thiên Dao gật đầu, “Hắn là người của Mẫn thị? Vậy mà lúc trước anh nói cần phải thảo luận, thảo luận gì chứ?”
Mẫn Hạo Phong đáp: “Còn một người nữa không phải người của công ty chúng ta, nên cũng phải cân nhắc trước, hơn nữa địa vị của cậu ta hiện tại cũng không thấp, những kịch bản mà cậu ta nhận về cơ bản đều là vai chính, nếu muốn cậu ta nhận vai nam hai không chắc là cậu ta sẽ đồng ý, chúng ta cũng không thể ép cậu ta nhận.”
Khúc Thiên Dao cười nói: “Nếu đã biết như vậy, sao lại giao nam chính cho người khác mà không nâng nghệ sĩ nhà mình?”
“Cái đó phải xem tình huống.” Mẫn Hạo Phong nói: “Vai Hạ Liên phù hợp với Lương Gia Hứa hơn. Dù sao khi quay xong thì người kiếm được tiền là anh, hơn nữa cứ hợp tác như vậy thì khán giả sẽ cảm thấy chán.”
“Tôi chưa diễn cùng với Kha Húc Nghiêu bao giờ,” Khúc Thiên Dao nói, “Nếu có cơ hội nói không chừng bọn tôi có thể hợp tác.”
Mẫn Hạo Phong nghe vậy sắc mặt đen lại: “Chuyện Lương Gia Hứa còn chưa xử lý xong mà em đã nhìn trúng người khác rồi?”
Khúc Thiên Dao trợn mắt nhìn hũ giấm chua này, nói: “Phải ha, tôi phải gọi điện cho cậu ta nói là chồng tôi giàu lắm, tương lai nói không chừng Mẫn thị phải dựa vào đứa con trong bụng tôi để thừa kế, tới lúc đó tôi chính là Thái hậu, tâm trạng bây giờ khá tốt, rất muốn bao hai minh tinh trẻ vừa đẹp trai vừa sống lành mạnh ấy, hỏi coi họ còn thiếu kim chủ hay không.”
Cậu nói xong thấy sắc mặt của Mẫn Hạo Phong càng đen hơn, cậu lập tức chạy trốn khỏi hiện trường với tốc độ ánh sáng.
Có điều cậu không rời khỏi công ty mà chắp tay sau lưng đi loanh quanh khắp nơi trong công ty, như thể đang làm quen với môi trường.
Khoảng giữa trưa, công ty Mẫn thị đăng một bài đăng trên weibo, khẳng định người đi ăn cùng Lương Gia Hứa là nam nghệ sĩ dưới trướng Mẫn thị, đồng thời đính kèm ảnh của Khúc Thiên Dao, có người còn sao chép ảnh gốc của Khúc Thiên Dao ra, weibo cũng đã trả lời rằng họ là cặp song sinh.
Không lâu sau, Lương Gia Hứa share bài weibo, cho biết hai người là bạn bè và biết chuyện cả hai là cặp song sinh, chuyện tình cảm thuần túy chỉ là tin đồn, đồng thời đề cập đến việc cả hai sẽ hợp tác trong tương lai.
Thế là các fan cũng đã yên tâm, ngoài việc hóng drama còn suy đoán xem lần hợp tác tiếp theo giữa Lương Gia Hứa và Khúc Thiên Dao sẽ như thế nào.
Khúc Thiên Dao: “…”
“Không có lựa chọn thứ ba sao?”
“KHÔNG.”
“KHÔNG.”
Hai người đồng thanh trả lời, Khúc Thiên Tứ nói: “Nếu là người khác thì bọn anh cũng không yên tâm. Mẫn gia cũng là người đứng đầu trong ngành, về mọi mặt sẽ làm tốt hơn hiện tại. Hơn nữa, nếu cả hai bên em đều không muốn đi thì còn muốn đi đâu?”
“Đều… đều được cả?” Khúc Thiên Dao suy nghĩ một hồi, “Ví dụ như Phi Nghệ cũng khá tốt.”
Nghe câu trả lời này, sắc mặt của Mẫn Hạo Phong tối sầm lại, Phi Nghệ?! Đó không phải là công ty của Lương Gia Hứa sao?!
“Em muốn thành đồng nghiệp với Lương Gia Hứa?”
Thấy Mẫn Hạo Phong trừng mắt, Khúc Thiên Dao mới nhớ tới vụ này, nhún vai nói: “Vậy thì không phải, chỉ là dựa vào nhân phẩm và đạo đức của anh, tôi tuyệt đối có lý do nghi ngờ anh sẽ lợi dụng hợp đồng của công ty để quy tắc ngầm tôi, nên tôi muốn dự tính trước.”
Mẫn Hạo Phong: “…”
Khúc Thiên Tứ và Khúc Thiên Ca đều bật cười ha ha, đặc biệt là khi họ nhìn thấy khuôn mặt tối tăm đến mức nhỏ nước của Mẫn Hạo Phong thì càng vui hơn.
Sau khi cười đủ, Khúc Thiên Tứ mới lấy lại vẻ mặt nghiêm túc nói: “Mẫn thị làm về mảng này thành thục hơn chúng ta. Sau khi bàn giao, việc còn lại để Hạo Phong xử lý không phải tốt hơn sao? Bên đó có kinh nghiệm, phán đoán mọi việc nhanh hơn và chính xác hơn.”
Khúc Thiên Dao suy nghĩ một lúc, cuối cùng gật đầu: “Được, còn chị Mạn thì sao?”
Mẫn Hạo Phong nhìn sang Trần Đan Mạn vẫn yên lặng đứng bên cạnh, hỏi: “Em vẫn muốn Trần Đan Mạn làm người đại diện cho em à?”
“Tại sao không?” Khúc Thiên Dao nhìn Mẫn Hạo Phong bằng ánh mắt kỳ quặc, sau đó quay sang nhìn Trần Đan Mạn, “Không biết chị Mạn có muốn làm người đại diện của em hay không, dù sao… chị cũng thấy rồi đó.”
Trần Đan Mạn bị kêu tên vẫn đang ngơ ngác nhìn Khúc Thiên Dao, một lúc lâu sau cô mới nhận ra mọi người trong phòng đều đang nhìn mình, mới nói: “Ngại quá, vừa rồi tôi mất tập trung, em vừa nói gì á?” Thế là Khúc Thiên Dao nói lại lần nữa, sau khi nghe xong, cô nhếch môi, tuy rằng sắc mặt không được tốt, nhưng vẫn đáp ứng: “Đương nhiên chị bằng lòng rồi.”
“Thật ạ?!” Khúc Thiên Dao vẻ mặt rất vui vẻ, “Chị đừng có miễn cưỡng bản thân đó nha, em cam đoan với chị, người khác sẽ không làm khó chị.”
Trần Đan Mạn vội xua tay nói: “Đâu, đâu có miễn cưỡng, chị chỉ hơi ngạc, ngạc nhiên, vẫn chưa bình tĩnh lại, qua hai ngày nữa sẽ ổn… hai ngày nữa sẽ ổn thôi.”
“Vậy thì tốt.” Khúc Thiên Dao nở một nụ cười rạng rỡ với cô, khi quay sang nhìn Mẫn Hạo Phong, nụ cười trên mặt đã nhạt đi, thay vào đó là vẻ mặt nghiêm túc, “Người đại diện để chị Mạn tiếp tục đảm nhiệm đi. Anh soạn thảo hợp đồng rồi đưa cho tôi nhé.”
“Được.” Mẫn Hạo Phong đáp lại, sau đó cùng bọn họ thương lượng một số chuyện khác, trong lúc đó, Khúc Thiên Dao cảm thấy không khỏe liền rời đi. Cậu chạy vào nhà vệ sinh, nôn ra gần hết những thứ trong bụng, vẻ mặt mệt mỏi chuẩn bị quay về, lại đụng phải Trần Đan Mạn đuổi theo ở cửa.
Khúc Thiên Dao liếc nhìn biển hiệu phòng vệ sinh nam, sau đó nhìn Trần Đan Mạn, hỏi: “Chị Mạn, có chuyện gì hả?”
“Em…” Trần Đan Mạn ánh mắt nhìn Khúc Thiên Dao đầy phức tạp, “Em không sao chứ?”
“Em? Em có chuyện gì đâu.” Nhìn thấy cô ấp a ấp úng, Khúc Thiên Dao cười nói: “Có việc gì thì chị cứ nói với em đi.”
Trần Đan Mạn mím môi, rũ mắt xuống, suy nghĩ hồi lâu mới lắc đầu: “Không có gì.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Vậy à, thế thì chờ tới lúc chị muốn nói thì nói đi.” Khúc Thiên Dao vỗ vai cô, sau đó cùng cô quay trở lại văn phòng. Khúc Thiên Tứ và Mẫn Hạo Phong vừa ký hợp đồng xong, nhìn thấy cậu bước vào cửa liền vẫy tay.
“Bên này cứ làm theo như trước kia là được, nếu có vấn đề, tôi sẽ xem tình hình rồi cân nhắc có nên sáp nhập hay không.” Tầm mắt Mẫn Hạo Phong thoáng thấy bóng dáng của Khúc Thiên Dao, trước khi cậu ngồi xuống, hắn duỗi chân kéo dịch cái ghế về phía hắn, “A Dao, em ký với bên tổng công ty đi, Trần Đan Mạn cũng theo qua đó, chủ yếu vẫn là phụ trách Thiên Dao.”
Trần Đan Mạn đồng ý, sau đó cùng Mẫn Hạo Phong và Khúc Thiên Dao rời công ty và đến Mẫn thị.
Công ty Mẫn thị lớn hơn rất nhiều, cũng không có người chặn ở cửa, ba người nghênh ngang đi thẳng đến cửa chính, Trần Đan Mạn trước đây vốn là người của Mẫn thị, nên rất quen thuộc với nơi đây, cô nghe Mẫn Hạo Phong bàn giao sơ lược mấy câu xong liền rời đi, chỉ còn lại Khúc Thiên Dao và Mẫn Hạo Phong đi thang máy lên văn phòng trên tầng cao nhất.
Khúc Thiên Dao nhìn bóng dáng rời đi của Trần Đan Mạn, hỏi: “Kể ra thì chị Mạn vốn là người của công ty bọn anh đúng không?”
Mẫn Hạo Phong nghe vậy có chút bất mãn: “Bọn anh gì chứ, là chúng ta!”
Khúc Thiên Dao “chậc” một tiếng: “Còn chưa ký hợp đồng kia mà.”
“Còn đứa nhỏ trong bụng em chi?” Mẫn Hạo Phong nói: “Cô ấy quả thực là người ở công ty này, nhưng lại bị Thiên Tứ đào đi rồi.”
“Chị ấy không phải là người đại diện kim bài trong truyền thuyết kia sao, anh nỡ để chị ấy đi ư?”
“Thiên Tứ đích thân đến nhờ vả anh, ngay cả cảm tình nhiều năm cũng lôi ra rồi.” Mẫn Hạo Phong nói: “Điều quan trọng nhất là bản thân Trần Đan Mạn cũng muốn đi, còn vì chuyện này đến năn nỉ anh, dù có huỷ hợp đồng và bồi thường thì cô ấy cũng muốn rời đi. Anh dứt khoát thuận nước đẩy thuyền thôi.”
Khúc Thiên Dao nghe vậy có chút kinh ngạc: “Vì sao? Nếu muốn khởi nghiệp thì cũng được, nhưng với công ty của anh tôi kia… nghĩ thế nào đi nữa thì ở Mẫn thị vẫn có tiền đồ hơn chứ nhỉ?”
“Không rõ nữa.” Mẫn Hạo Phong nói: “Nếu không, sao anh có thể từ bỏ con dao tốt như vậy nhường cho Thiên Tứ chứ, cảm tình nhiều năm cũng chẳng đáng tiền.”
“Anh như vậy anh tôi sẽ đau lòng lắm đó.”
“Em như vậy anh cũng đau lòng mà.”
“Như vậy không phải tốt hơn sao?” Khúc Thiên Dao vươn vai, “Nghe nói làm trai đểu vui vẻ lắm.”
Hợp đồng của Mẫn Hạo Phong đã chuẩn bị xong từ lâu, chuyến này đến chỉ là hình thức, để Khúc Thiên Dao ký tên, thuận tiện để cậu quen biết đường.
Trần Đan Mạn rất nhanh gõ cửa phòng Mẫn Hạo Phong, Mẫn Hạo Phong đang cùng Khúc Thiên Dao uống trà, nhìn thấy cô thì gật đầu: “Cô tới vừa kịp lúc, trợ lý của Thiên Dao đến chưa? Đến rồi thì kêu cô ấy qua đây đi.”
Trợ lý Tiểu Ngư rất nhanh đã tới, cô nơm nớp lo sợ đứng trong văn phòng, dáng vẻ vô cùng đáng thương, chọc cho Khúc Thiên Dao rất vui vẻ.
“Trần Đan Mạn.” Mẫn Hạo Phong chỉ vào một chỗ ngồi, ra hiệu hai người ngồi xuống, “Mấy ngày tới cô có thể tìm một trợ lý cho Thiên Dao.”
Tiểu Ngư vừa ngồi xuống, nghe thấy lời nói của Mẫn Hạo Phong cả người đều muốn nhảy dựng lên, mặt mày nhăn nhó hỏi: “Mẫn Mẫn Mẫn tổng… tôi đã làm gì sai sao?”
Mẫn Hạo Phong vẻ mặt kỳ quái nhìn Tiểu Ngư hỏi: “Cô đã làm sai cái gì?”
Giọng nói của Mẫn Hạo Phong không lên không xuống, nghe như đang tức giận, Tiểu Ngư gần như muốn khóc: “Vậy tại sao lại phải đổi trợ lý?”
Khúc Thiên Dao cũng có chút không hiểu: “Đúng vậy, tôi cảm thấy Tiểu Ngư tốt lắm mà.”
“Tôi nói muốn đổi trợ lý khi nào?” Mẫn Hạo Phong phản ứng lại, cười nói: “Ý tôi là bảo cô tìm thêm một người nữa. Nếu Thiên Dao đã thích thì để cô tiếp tục đi theo em ấy.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trần Đan Mạn chần chừ nói: “Có cần thiết không?”
“Cần” Mẫn Hạo Phong nói: “Sau này các cô chăm sóc Thiên Dao cẩn thận chút, đừng để em ấy quá mệt mỏi.”
“Hạo Phong…” Khúc Thiên Dao có chút bất đắc dĩ, “Anh đừng có nói với họ như vậy, nói một hồi bọn họ coi tôi thành động vật cần được bảo vệ thì chết toi.”
Mẫn Hạo Phong không để ý tới cậu, tiếp tục nói: “Thiên Dao hiện tại đang mang thai, dù có chuyện gì cũng phải đặt sức khoẻ của em ấy lên hàng đầu.”
Tiểu Ngư và Trần Đan Mạn đều chết lặng.
“Có… có thai?” Tiểu Ngư nhìn sang Khúc Thiên Dao bên cạnh, cô khó khăn lắm mới bình tĩnh lại sau cú sốc Chị Dao biến thành Anh Dao, kết quả lại thêm một cú sốc khác ập đến với cô.
Trần Đan Mạn cũng hoảng: “Có thai? Thiên Dao không phải… không phải là nam sao…”
“Em là nam.” Khúc Thiên Dao khều khều mặt, có chút xấu hổ, “Em cũng không biết nên giải thích chi tiết như thế nào, thì là cấu trúc cơ thể của em khác với người thường.”
Trần Đan Mạn nghe vậy thì sửng sốt hồi lâu, mới đáp: “Chị biết rồi.”
“Vấn đề chính là vì chuyện này” Mẫn Hạo Phong nói: “Thủ Thiên Tâm” sẽ khai máy vào mấy ngày tới, tốt nhất là trước đó phải tìm được trợ lý mới, các cô nhất định phải chú ý một chút, ra ngoài trước đi.”
Hai người đáp lời xong sau đó rời đi, Khúc Thiên Dao uống trà xong định đi, Mẫn Hạo Phong lại tiếp tục nói: “Đã sắp xếp gần xong thời gian rồi, hai ngày sau chụp tạo hình xong sẽ khai máy.”
“Gấp như vậy?” Khúc Thiên Dao hơi kinh ngạc, “Không phải vẫn chưa quyết định được nam hai hay sao?”
“Chúng ta gần như đã chuẩn bị xong rồi.” Mẫn Hạo Phong nói: “Mà nam hai cũng đã được quyết định. Chính là người của công ty chúng ta Kha Húc Nghiêu. Chắc là em đã từng gặp qua rồi.”
“Có gặp rồi.” Khúc Thiên Dao gật đầu, “Hắn là người của Mẫn thị? Vậy mà lúc trước anh nói cần phải thảo luận, thảo luận gì chứ?”
Mẫn Hạo Phong đáp: “Còn một người nữa không phải người của công ty chúng ta, nên cũng phải cân nhắc trước, hơn nữa địa vị của cậu ta hiện tại cũng không thấp, những kịch bản mà cậu ta nhận về cơ bản đều là vai chính, nếu muốn cậu ta nhận vai nam hai không chắc là cậu ta sẽ đồng ý, chúng ta cũng không thể ép cậu ta nhận.”
Khúc Thiên Dao cười nói: “Nếu đã biết như vậy, sao lại giao nam chính cho người khác mà không nâng nghệ sĩ nhà mình?”
“Cái đó phải xem tình huống.” Mẫn Hạo Phong nói: “Vai Hạ Liên phù hợp với Lương Gia Hứa hơn. Dù sao khi quay xong thì người kiếm được tiền là anh, hơn nữa cứ hợp tác như vậy thì khán giả sẽ cảm thấy chán.”
“Tôi chưa diễn cùng với Kha Húc Nghiêu bao giờ,” Khúc Thiên Dao nói, “Nếu có cơ hội nói không chừng bọn tôi có thể hợp tác.”
Mẫn Hạo Phong nghe vậy sắc mặt đen lại: “Chuyện Lương Gia Hứa còn chưa xử lý xong mà em đã nhìn trúng người khác rồi?”
Khúc Thiên Dao trợn mắt nhìn hũ giấm chua này, nói: “Phải ha, tôi phải gọi điện cho cậu ta nói là chồng tôi giàu lắm, tương lai nói không chừng Mẫn thị phải dựa vào đứa con trong bụng tôi để thừa kế, tới lúc đó tôi chính là Thái hậu, tâm trạng bây giờ khá tốt, rất muốn bao hai minh tinh trẻ vừa đẹp trai vừa sống lành mạnh ấy, hỏi coi họ còn thiếu kim chủ hay không.”
Cậu nói xong thấy sắc mặt của Mẫn Hạo Phong càng đen hơn, cậu lập tức chạy trốn khỏi hiện trường với tốc độ ánh sáng.
Có điều cậu không rời khỏi công ty mà chắp tay sau lưng đi loanh quanh khắp nơi trong công ty, như thể đang làm quen với môi trường.
Khoảng giữa trưa, công ty Mẫn thị đăng một bài đăng trên weibo, khẳng định người đi ăn cùng Lương Gia Hứa là nam nghệ sĩ dưới trướng Mẫn thị, đồng thời đính kèm ảnh của Khúc Thiên Dao, có người còn sao chép ảnh gốc của Khúc Thiên Dao ra, weibo cũng đã trả lời rằng họ là cặp song sinh.
Không lâu sau, Lương Gia Hứa share bài weibo, cho biết hai người là bạn bè và biết chuyện cả hai là cặp song sinh, chuyện tình cảm thuần túy chỉ là tin đồn, đồng thời đề cập đến việc cả hai sẽ hợp tác trong tương lai.
Thế là các fan cũng đã yên tâm, ngoài việc hóng drama còn suy đoán xem lần hợp tác tiếp theo giữa Lương Gia Hứa và Khúc Thiên Dao sẽ như thế nào.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro