Sau Khi Xuyên Thư, Mỹ Nhân Tái Hôn Với Đối Thủ Của Chồng Trước
Chương 20
Hương Tuyết Trầm Trầm
2024-09-03 13:06:31
Tô Hương Thảo tặng gần hết thịt xông khói cho Tiểu Ngư, Tiểu Ngư mang về nhà, đến bữa sau mang cơm đến, trong hộp cơm đã có thêm món thịt xông khói xào tỏi do mẹ cô bé làm.
Thịt xông khói nguyên chủ mang đến còn lại một ít, Tô Hương Thảo đi trả quần áo cho nữ công an kia, đã tặng cho cô ấy.
Nữ công an họ Lưu kia từ chối không được, liền cười nhận lấy. Lại nói với Tô Hương Thảo: "Em cứ gọi chị là chị Lưu. Sau này rảnh thì thường đến chơi." Đến khi Tô Hương Thảo sắp đi, lại không nhịn được gọi cô lại dặn dò hai câu: "Trên đời này không có chuyện gì to tát, gặp chuyện gì cũng phải nghĩ thoáng ra."
Tô Hương Thảo sửng sốt, chị Lưu đây là lo cô nghĩ quẩn lại tìm đến cái chết, mặc dù cô chưa từng có ý nghĩ như vậy nhưng cô vẫn vui vẻ đón nhận lòng tốt của đối phương.
Ra khỏi nhà chị Lưu, Tô Hương Thảo theo hướng Tiểu Ngư chỉ dẫn về nơi đóng quân, dọc theo bờ sông đi bộ khoảng nửa tiếng mới nhìn thấy chốt gác.
Cô vừa định hỏi người lính gác về Cố Thanh Lâm thì thấy một bóng người quen thuộc đạp xe đi ra.
Người đó nhìn thấy cô, cũng hơi ngạc nhiên.
"Anh cũng ở đây sao?" Thấy Nghiêm Lẫm, Tô Hương Thảo ban đầu cảm thấy bất ngờ nhưng nghĩ lại thì có vẻ cũng hợp lý. Gần trấn Giang Đàm có quân đội đóng quân, Cố Thanh Lâm và Nghiêm Lẫm hẳn là ở cùng một đơn vị.
Nghiêm Lẫm gật đầu, hỏi cô đến đây làm gì.
Tô Hương Thảo nói: "Tôi đến tìm chồng tôi, anh ấy tên là Cố Thanh Lâm, không biết anh có quen không?"
Chuyện này thật khéo, trong quân đội có rất nhiều người, Nghiêm Lẫm cũng không thể quen biết hết từng người. Nhưng Cố Thanh Lâm thì Nghiêm Lẫm lại biết. Anh và Cố Thanh Lâm đều là đoàn trưởng dưới quyền của Trịnh Sư trưởng.
Trước đây anh đã biết, Cố Thanh Lâm có một người vợ ở quê nhà. Các cán bộ cấp đoàn cùng sư đoàn đều quen biết nhau. Ngoại trừ Nghiêm Lẫm chưa có đối tượng thì những người khác đều đã kết hôn, bao gồm cả Cố Thanh Lâm. Chỉ là vợ của những người khác đều theo quân, chỉ có vợ của Cố Thanh Lâm thì mọi người chưa từng gặp.
Anh không nhớ là đã nghe ai nói, có thể là khi người khác bàn tán, anh đã nghe được một chút, rằng người vợ mà Cố Thanh Lâm cưới ở quê nhà trông vừa xấu vừa già, lại không có học thức, Cố Thanh Lâm sĩ diện, chê cô ấy làm mất mặt nên vẫn không cho cô ấy theo quân.
Hóa ra cô gái mà anh đã cứu tối hôm đó chính là người vợ đã kết hôn nhiều năm của Cố Thanh Lâm ở quê nhà sao?
Nhưng cô gái trẻ trước mắt rõ ràng không hề giống với lời đồn đại của mọi người là vừa xấu vừa già. Hơn nữa, lần này cô ấy đến Vân Thành là định theo quân sao? Nhưng Cố Thanh Lâm lại không sắp xếp cho cô ấy.
Thịt xông khói nguyên chủ mang đến còn lại một ít, Tô Hương Thảo đi trả quần áo cho nữ công an kia, đã tặng cho cô ấy.
Nữ công an họ Lưu kia từ chối không được, liền cười nhận lấy. Lại nói với Tô Hương Thảo: "Em cứ gọi chị là chị Lưu. Sau này rảnh thì thường đến chơi." Đến khi Tô Hương Thảo sắp đi, lại không nhịn được gọi cô lại dặn dò hai câu: "Trên đời này không có chuyện gì to tát, gặp chuyện gì cũng phải nghĩ thoáng ra."
Tô Hương Thảo sửng sốt, chị Lưu đây là lo cô nghĩ quẩn lại tìm đến cái chết, mặc dù cô chưa từng có ý nghĩ như vậy nhưng cô vẫn vui vẻ đón nhận lòng tốt của đối phương.
Ra khỏi nhà chị Lưu, Tô Hương Thảo theo hướng Tiểu Ngư chỉ dẫn về nơi đóng quân, dọc theo bờ sông đi bộ khoảng nửa tiếng mới nhìn thấy chốt gác.
Cô vừa định hỏi người lính gác về Cố Thanh Lâm thì thấy một bóng người quen thuộc đạp xe đi ra.
Người đó nhìn thấy cô, cũng hơi ngạc nhiên.
"Anh cũng ở đây sao?" Thấy Nghiêm Lẫm, Tô Hương Thảo ban đầu cảm thấy bất ngờ nhưng nghĩ lại thì có vẻ cũng hợp lý. Gần trấn Giang Đàm có quân đội đóng quân, Cố Thanh Lâm và Nghiêm Lẫm hẳn là ở cùng một đơn vị.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nghiêm Lẫm gật đầu, hỏi cô đến đây làm gì.
Tô Hương Thảo nói: "Tôi đến tìm chồng tôi, anh ấy tên là Cố Thanh Lâm, không biết anh có quen không?"
Chuyện này thật khéo, trong quân đội có rất nhiều người, Nghiêm Lẫm cũng không thể quen biết hết từng người. Nhưng Cố Thanh Lâm thì Nghiêm Lẫm lại biết. Anh và Cố Thanh Lâm đều là đoàn trưởng dưới quyền của Trịnh Sư trưởng.
Trước đây anh đã biết, Cố Thanh Lâm có một người vợ ở quê nhà. Các cán bộ cấp đoàn cùng sư đoàn đều quen biết nhau. Ngoại trừ Nghiêm Lẫm chưa có đối tượng thì những người khác đều đã kết hôn, bao gồm cả Cố Thanh Lâm. Chỉ là vợ của những người khác đều theo quân, chỉ có vợ của Cố Thanh Lâm thì mọi người chưa từng gặp.
Anh không nhớ là đã nghe ai nói, có thể là khi người khác bàn tán, anh đã nghe được một chút, rằng người vợ mà Cố Thanh Lâm cưới ở quê nhà trông vừa xấu vừa già, lại không có học thức, Cố Thanh Lâm sĩ diện, chê cô ấy làm mất mặt nên vẫn không cho cô ấy theo quân.
Hóa ra cô gái mà anh đã cứu tối hôm đó chính là người vợ đã kết hôn nhiều năm của Cố Thanh Lâm ở quê nhà sao?
Nhưng cô gái trẻ trước mắt rõ ràng không hề giống với lời đồn đại của mọi người là vừa xấu vừa già. Hơn nữa, lần này cô ấy đến Vân Thành là định theo quân sao? Nhưng Cố Thanh Lâm lại không sắp xếp cho cô ấy.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro