Sau Trọng Sinh, Đại Lão Khoa Học Vừa Đẹp Vừa Ngầu
Chương 50
2024-10-27 12:55:34
——
“Mẹ, mẹ sao vậy?” Vân Yên vừa tan học, thấy Tô Tú Lăng ngồi trên băng ghế dài trong sân trường vội vàng chạy tới hỏi, nóng lòng muốn biết kết quả.
Nhìn vẻ mặt Tô Tú Lăng, Vân Tô ít nhất cũng sẽ bị ghi vào sổ đầu bài, nghĩ đến đây nụ cười nơi khóe miệng cô ta gần như không kìm nén được.
“Tiểu Yên à, bọn họ nói chị con là thiên tài, con có biết không? Chị con không gian lận, nó thực sự là đỗ thủ khoa.” Tô Tú Lăng cứ như đang mơ, vừa rồi chủ nhiệm Lý hỏi cô tình hình cụ thể của Vân Tô từ nhỏ, cô ấp a ấp úng căn bản không trả lời được, thậm chí còn không biết mình đã bước ra khỏi văn phòng như thế nào.
Thiên tài? Đỗ thủ khoa? Không gian lận? Mỗi một từ Vân Yên đều rất quen thuộc nhưng cô ta dường như hoàn toàn không hiểu ý tứ.
Là đang nói ai thế nhỉ? Vân Tô sao? Con nó sao có thể là thiên tài được chứ?! Tô Tú Lăng không nhìn ra được nhưng Vân Yên thì hai mắt như muốn nứt ra.
Tô Tú Lăng vẫn còn hơi ngơ ngác, bà ta hỏi Vân Yên: "Tiểu Yên, bài kiểm tra lần này của con thế nào?"
"Cũng tạm ổn ạ." Vân Yên thi được hạng 13 toàn khối, đây đã là thành tích tốt nhất từ trước đến nay của cô bé, nhưng với hào quang thiên tài đứng nhất toàn khối của Vân Tô thì cô bé không thể thốt ra khỏi miệng được.
"Vậy con phải học hỏi chị con nhiều vào đấy." Trong mắt Tô Tú Lăng hiện lên vẻ hài lòng, bà ta không ngờ đứa con gái ruột mà mình từng xem thường lại xuất sắc đến vậy, lại còn có một cô con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện như Tiểu Yên, chỉ là cái tính Vân Tô này nhất định phải sửa đổi, lúc nãy ở văn phòng lại dám dùng giọng điệu đó nói chuyện với bà.
Tô Tú Lăng dặn dò Vân Yên thêm hai câu rồi rời khỏi trường.
——
"Trời đất, đây là làm cái trò gì vậy?"
"Sao lại thay đổi rồi?"
Hiệu suất của trường rất cao, chủ nhiệm Lý tự mình đi in lại bảng điểm đã được sắp xếp lại, vui mừng chạy đi dán thông báo.
"Các em học sinh, bảng điểm vừa công bố có chút vấn đề, lấy bảng này làm chuẩn nhé."
Đám đông xôn xao, mọi người lại túm tụm xem lại điểm của mình.
"Ơ, tổng điểm của tôi không đổi mà, sao lại tụt mất một hạng thế này?"
"Của tôi cũng thế! Chuyện gì thế này?"
"Mọi người xem này! Xem này! Đây là cái gì?" Một cậu con trai hét lên, tay run run chỉ vào cột đầu tiên của bảng xếp hạng, một cái tên xa lạ chiếm giữ vị trí đầu bảng!
“Mẹ, mẹ sao vậy?” Vân Yên vừa tan học, thấy Tô Tú Lăng ngồi trên băng ghế dài trong sân trường vội vàng chạy tới hỏi, nóng lòng muốn biết kết quả.
Nhìn vẻ mặt Tô Tú Lăng, Vân Tô ít nhất cũng sẽ bị ghi vào sổ đầu bài, nghĩ đến đây nụ cười nơi khóe miệng cô ta gần như không kìm nén được.
“Tiểu Yên à, bọn họ nói chị con là thiên tài, con có biết không? Chị con không gian lận, nó thực sự là đỗ thủ khoa.” Tô Tú Lăng cứ như đang mơ, vừa rồi chủ nhiệm Lý hỏi cô tình hình cụ thể của Vân Tô từ nhỏ, cô ấp a ấp úng căn bản không trả lời được, thậm chí còn không biết mình đã bước ra khỏi văn phòng như thế nào.
Thiên tài? Đỗ thủ khoa? Không gian lận? Mỗi một từ Vân Yên đều rất quen thuộc nhưng cô ta dường như hoàn toàn không hiểu ý tứ.
Là đang nói ai thế nhỉ? Vân Tô sao? Con nó sao có thể là thiên tài được chứ?! Tô Tú Lăng không nhìn ra được nhưng Vân Yên thì hai mắt như muốn nứt ra.
Tô Tú Lăng vẫn còn hơi ngơ ngác, bà ta hỏi Vân Yên: "Tiểu Yên, bài kiểm tra lần này của con thế nào?"
"Cũng tạm ổn ạ." Vân Yên thi được hạng 13 toàn khối, đây đã là thành tích tốt nhất từ trước đến nay của cô bé, nhưng với hào quang thiên tài đứng nhất toàn khối của Vân Tô thì cô bé không thể thốt ra khỏi miệng được.
"Vậy con phải học hỏi chị con nhiều vào đấy." Trong mắt Tô Tú Lăng hiện lên vẻ hài lòng, bà ta không ngờ đứa con gái ruột mà mình từng xem thường lại xuất sắc đến vậy, lại còn có một cô con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện như Tiểu Yên, chỉ là cái tính Vân Tô này nhất định phải sửa đổi, lúc nãy ở văn phòng lại dám dùng giọng điệu đó nói chuyện với bà.
Tô Tú Lăng dặn dò Vân Yên thêm hai câu rồi rời khỏi trường.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
——
"Trời đất, đây là làm cái trò gì vậy?"
"Sao lại thay đổi rồi?"
Hiệu suất của trường rất cao, chủ nhiệm Lý tự mình đi in lại bảng điểm đã được sắp xếp lại, vui mừng chạy đi dán thông báo.
"Các em học sinh, bảng điểm vừa công bố có chút vấn đề, lấy bảng này làm chuẩn nhé."
Đám đông xôn xao, mọi người lại túm tụm xem lại điểm của mình.
"Ơ, tổng điểm của tôi không đổi mà, sao lại tụt mất một hạng thế này?"
"Của tôi cũng thế! Chuyện gì thế này?"
"Mọi người xem này! Xem này! Đây là cái gì?" Một cậu con trai hét lên, tay run run chỉ vào cột đầu tiên của bảng xếp hạng, một cái tên xa lạ chiếm giữ vị trí đầu bảng!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro