Sau Xuyên Không, Ta Kiều Nuôi Phúc Hắc Thủ Phụ
Món Ngon
2024-11-02 08:38:16
Nhân Nhân lại dạy Thẩm Tứ Lang làm thêm món cá dưa chua và pha một loại nước sốt cho món gà khẩu thủy, còn có mấy món chay khác nữa. Chỉ nghĩ đến việc được ăn nhiều món ngon như vậy đã khiến Nhân Nhân phấn khích không ngừng! Chỉ huy nhiều đến nỗi cô mệt mỏi ngồi bệt xuống ghế, không ngừng than phiền rằng thân hình mình quá yếu!
Mọi người không phân biệt nam nữ ngồi chung bàn, chẳng ai để ý quá nhiều, vui vẻ cùng nhau bày biện một bàn ăn lớn.
Hôm nay có rất nhiều người ăn, tổng cộng 13 người. Nhân Nhân bảo Thẩm Tứ Lang chia mỗi món thành hai phần, để mỗi bên bàn đều có đầy đủ các món giống nhau.
“Dọn cơm thôi!” Ninh thị lớn tiếng gọi.
“Này, con dâu cả, hôm nay món ăn sao lại khác hẳn mọi khi vậy?” Lý thị thắc mắc.
Ninh thị khẽ nháy mắt đầy tinh nghịch: “Mẹ à, tất cả đều do Nhân Nhân chỉ dẫn Tứ Lang làm đó!”
“Cái gì? Tứ Lang làm ư?” Thẩm Đình không tin nổi, Tứ Lang mới chỉ có 11 tuổi.
“Cô chú Cố, cô chú Chu, mau ngồi xuống nếm thử tay nghề của Tứ Lang nào!” Nhân Nhân vội vàng chuyển chủ đề.
Chu thị gắp một miếng cá dưa chua: “Món cá này sao lại khác so với mọi khi, không chỉ không tanh mà còn mềm mịn nữa!”
“Ái! Mẹ mau nếm thử món thịt thỏ này, ngon lắm!” Thẩm Tam Lang cay đến mức không nói rõ lời.
Mọi người nhìn đĩa thịt thỏ đỏ au trên bàn nhưng chưa ai dám gắp.
Triệu thị gắp một miếng nhỏ, nhai hai ba lần rồi nói: “Không cay lắm, hương vị thật đặc biệt!”
Nghe Triệu thị khen ngon, mọi người an tâm và bắt đầu thưởng thức.
“Dạo này sao em lại thích ăn đồ chua thế?” Thẩm Đại Lang nhìn bát cá dưa chua của vợ mình mà thắc mắc.
Ninh thị đáp: “Em cũng không biết, chỉ là cảm thấy ăn đồ chua càng ngày càng ngon miệng…”
Lý thị không ngừng gắp món gà khẩu thủy: “Món gà này trước giờ chưa ăn như vậy bao giờ! Thật mới lạ!”
“Cải bắp này cũng xào ngon quá!”
Mọi người không ngớt lời khen ngợi các món trên bàn!
Nhân Nhân nhìn Cố Cảnh Hòa chỉ ăn những món mà cậu có thể với tới, liền đứng dậy gắp vài miếng sườn để vào bát cậu.
Thẩm Nhị Lang ngồi bên cạnh Nhân Nhân vừa nhai vừa hỏi: “Nhân Nhân , sao em lại...?”
Nhân Nhân vội vàng nhét một miếng sườn vào miệng Thẩm Nhị Lang!
“Anh chỉ nói nhiều thôi!” Nhân Nhân thầm nhủ trong lòng.
“Thịt sườn này thật thơm ngon! Tam Lang, mau nếm thử món này!” Thẩm Nhị Lang vừa nhai vừa nói không rõ lời.
Thẩm Tam Lang đáp: “Nhị ca, rau xanh này cũng ngon!”
“Này, ăn uống phải lịch sự! Nhìn Cố Cảnh Hòa mà xem! Ăn uống lúc nào cũng từ tốn đàng hoàng!” Thẩm Đình trừng mắt nhìn Thẩm Nhị Lang.
Cố thợ săn liền tiếp lời: “Trời ơi, có nhiều con trai thật tốt, ăn cơm cũng náo nhiệt thế này!”
Ánh mắt Cố thợ săn di chuyển giữa Nhân Nhân và Cố Cảnh Hòa, sau đó chạm mắt Thẩm Đình. Hai người lặng lẽ cười hiểu ý!
“Nào nào, uống rượu thôi, Cố huynh!”
Tiểu Cúc ít khi ăn cơm chung với đông người nên có chút ngại ngùng, chỉ gắp rau xanh trước mặt để ăn.
Đột nhiên, một đôi đũa gắp miếng thịt gà vào bát Tiểu Cúc.
“Sao em chỉ ăn rau thôi? Em muốn ăn gì, anh Tứ gắp cho em nhé?”
Thẩm Tứ Lang thấy Tiểu Cúc trạc tuổi Nhân Nhân, hai nhà lại thân thiết, nên tự nhiên coi Tiểu Cúc như em gái mà chăm sóc.
Tiểu Cúc đỏ mặt nhỏ giọng nói: “Cảm ơn anh Tứ.”
Mọi người không phân biệt nam nữ ngồi chung bàn, chẳng ai để ý quá nhiều, vui vẻ cùng nhau bày biện một bàn ăn lớn.
Hôm nay có rất nhiều người ăn, tổng cộng 13 người. Nhân Nhân bảo Thẩm Tứ Lang chia mỗi món thành hai phần, để mỗi bên bàn đều có đầy đủ các món giống nhau.
“Dọn cơm thôi!” Ninh thị lớn tiếng gọi.
“Này, con dâu cả, hôm nay món ăn sao lại khác hẳn mọi khi vậy?” Lý thị thắc mắc.
Ninh thị khẽ nháy mắt đầy tinh nghịch: “Mẹ à, tất cả đều do Nhân Nhân chỉ dẫn Tứ Lang làm đó!”
“Cái gì? Tứ Lang làm ư?” Thẩm Đình không tin nổi, Tứ Lang mới chỉ có 11 tuổi.
“Cô chú Cố, cô chú Chu, mau ngồi xuống nếm thử tay nghề của Tứ Lang nào!” Nhân Nhân vội vàng chuyển chủ đề.
Chu thị gắp một miếng cá dưa chua: “Món cá này sao lại khác so với mọi khi, không chỉ không tanh mà còn mềm mịn nữa!”
“Ái! Mẹ mau nếm thử món thịt thỏ này, ngon lắm!” Thẩm Tam Lang cay đến mức không nói rõ lời.
Mọi người nhìn đĩa thịt thỏ đỏ au trên bàn nhưng chưa ai dám gắp.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Triệu thị gắp một miếng nhỏ, nhai hai ba lần rồi nói: “Không cay lắm, hương vị thật đặc biệt!”
Nghe Triệu thị khen ngon, mọi người an tâm và bắt đầu thưởng thức.
“Dạo này sao em lại thích ăn đồ chua thế?” Thẩm Đại Lang nhìn bát cá dưa chua của vợ mình mà thắc mắc.
Ninh thị đáp: “Em cũng không biết, chỉ là cảm thấy ăn đồ chua càng ngày càng ngon miệng…”
Lý thị không ngừng gắp món gà khẩu thủy: “Món gà này trước giờ chưa ăn như vậy bao giờ! Thật mới lạ!”
“Cải bắp này cũng xào ngon quá!”
Mọi người không ngớt lời khen ngợi các món trên bàn!
Nhân Nhân nhìn Cố Cảnh Hòa chỉ ăn những món mà cậu có thể với tới, liền đứng dậy gắp vài miếng sườn để vào bát cậu.
Thẩm Nhị Lang ngồi bên cạnh Nhân Nhân vừa nhai vừa hỏi: “Nhân Nhân , sao em lại...?”
Nhân Nhân vội vàng nhét một miếng sườn vào miệng Thẩm Nhị Lang!
“Anh chỉ nói nhiều thôi!” Nhân Nhân thầm nhủ trong lòng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Thịt sườn này thật thơm ngon! Tam Lang, mau nếm thử món này!” Thẩm Nhị Lang vừa nhai vừa nói không rõ lời.
Thẩm Tam Lang đáp: “Nhị ca, rau xanh này cũng ngon!”
“Này, ăn uống phải lịch sự! Nhìn Cố Cảnh Hòa mà xem! Ăn uống lúc nào cũng từ tốn đàng hoàng!” Thẩm Đình trừng mắt nhìn Thẩm Nhị Lang.
Cố thợ săn liền tiếp lời: “Trời ơi, có nhiều con trai thật tốt, ăn cơm cũng náo nhiệt thế này!”
Ánh mắt Cố thợ săn di chuyển giữa Nhân Nhân và Cố Cảnh Hòa, sau đó chạm mắt Thẩm Đình. Hai người lặng lẽ cười hiểu ý!
“Nào nào, uống rượu thôi, Cố huynh!”
Tiểu Cúc ít khi ăn cơm chung với đông người nên có chút ngại ngùng, chỉ gắp rau xanh trước mặt để ăn.
Đột nhiên, một đôi đũa gắp miếng thịt gà vào bát Tiểu Cúc.
“Sao em chỉ ăn rau thôi? Em muốn ăn gì, anh Tứ gắp cho em nhé?”
Thẩm Tứ Lang thấy Tiểu Cúc trạc tuổi Nhân Nhân, hai nhà lại thân thiết, nên tự nhiên coi Tiểu Cúc như em gái mà chăm sóc.
Tiểu Cúc đỏ mặt nhỏ giọng nói: “Cảm ơn anh Tứ.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro