Chương 6
Chi Thất Thất
2025-03-30 09:22:53
Cô âm thầm lùi xa hơn một chút nữa, "trâu bò đánh nhau, ruồi muỗi chết". Cứ giữ an toàn cho bản thân vẫn hơn!Suy cho cùng cô cũng chỉ là một kẻ làm công ăn lương, vì núi tiền mà phải gắng sức "tăng ca" không ngừng nghỉ. Tuyệt đối đừng có "đuổi việc" cô đấy!Thế nhưng, Phó Kim An hoàn toàn phớt lờ thái độ khiêu khích của cậu con trai, xoay người nhìn thẳng vào mắt cô. Khoảnh khắc bốn ánh mắt giao nhau, cô bỗng chợt nhận ra: cảnh "người cha dạy con, người mẹ đứng ngoài xem kịch" hình như có gì đó sai sai thì phải.Người ta đã bỏ tiền ra "thuê" cô về làm vợ nhà giàu, vậy thì cô cũng nên "vuốt mặt nể mũi" người ta một chút chứ nhỉ?Nghĩ đoạn, cô lập tức "diễn sâu" nhập vai, giả bộ như một chú cún nhỏ ngoan ngoãn chạy đến, nhanh tay giành lấy hành lý trong tay Phó Kim An, nở một nụ cười ngọt ngào hết cỡ: "Ông xã, mừng anh về nhà!"Ngay từ lúc cầm tờ giấy đăng ký kết hôn trên tay, cô đã xem như mình đã "đầu tư" một phi vụ siêu lợi nhuận rồi. Kể từ giây phút đặt bút ký vào tờ giấy chứng nhận kia, nghiễm nhiên cô đã có thể "sở hữu" một phần không nhỏ từ khối tài sản kếch xù mà người đàn ông này làm ra. Dẫu cho một trăm vạn mỗi tháng đã là một con số "khủng", nhưng ai bảo cô là người thông minh cơ chứ? Đã là phụ nữ thông minh thì không bao giờ tự giới hạn bản thân mình!Cô lăn lộn trong giới giải trí đã lâu, bất cứ đâu cũng có thể trở thành sân khấu. Nếu lần này đã "nhận vai" một người vợ, vậy thì cô nhất định sẽ để Phó Kim An được trải nghiệm "dịch vụ" tốt nhất.Có như vậy thì sau này hai người ly hôn, biết đâu Phó Kim An lại nể tình quãng thời gian cô "chăm chỉ làm việc" mà "bonus" thêm cho cô chút phí bồi thường gì đó. Mà nếu đã thế, cô chịu khó gọi một tiếng "chồng" nịnh nọt vài câu thì có "chết ai" đâu chứ?5.
Sau khi vất vả "khuân vác" đống hành lý của Phó Kim An vào phòng xong xuôi, anh khẽ nhướng mày nhìn cô: "Thu dọn đồ đạc của em chuyển vào đây luôn đi."Cô: ?????Má ơi, cái quái gì thế này? Chẳng phải chỉ là vợ chồng hợp đồng thôi sao? Không phải chỉ cần "tâm đầu ý hợp" trên danh nghĩa là được thôi à trời?"Em có ý kiến gì à?", Phó Kim An ngồi vắt chéo chân trên chiếc sofa đặt trong phòng ngủ, đôi mắt dài hẹp lướt qua lướt lại trên khuôn mặt cô. Cô bất giác hít sâu một hơi, nghiêm túc lắc đầu: "Em không có ý kiến gì ạ."Haizz, kệ xác đi, cứ có tiền là được, hơi đâu mà tính toán thiệt hơn!Cô vừa xoay người định bước ra ngoài thì lại nghe Phó Kim An nói vọng theo: "Kể từ bây giờ, em nên giữ khoảng cách với Kí Bạch một chút. Dù sao hai đứa cũng sàn sàn tuổi nhau, vẫn nên tế nhị một chút thì hơn."Bàn tay cô đang nắm chặt lấy tay nắm cửa bỗng khựng lại, cứng đờ. Chết cha rồi! Nếu phải giữ khoảng cách với Phó Kí Bạch, chẳng lẽ có nghĩa là cô không cần phải giúp Phó Kim An chăm sóc, dạy dỗ con trai nữa sao? Nghĩa là cô đã hết giá trị lợi dụng rồi á?
Sau khi vất vả "khuân vác" đống hành lý của Phó Kim An vào phòng xong xuôi, anh khẽ nhướng mày nhìn cô: "Thu dọn đồ đạc của em chuyển vào đây luôn đi."Cô: ?????Má ơi, cái quái gì thế này? Chẳng phải chỉ là vợ chồng hợp đồng thôi sao? Không phải chỉ cần "tâm đầu ý hợp" trên danh nghĩa là được thôi à trời?"Em có ý kiến gì à?", Phó Kim An ngồi vắt chéo chân trên chiếc sofa đặt trong phòng ngủ, đôi mắt dài hẹp lướt qua lướt lại trên khuôn mặt cô. Cô bất giác hít sâu một hơi, nghiêm túc lắc đầu: "Em không có ý kiến gì ạ."Haizz, kệ xác đi, cứ có tiền là được, hơi đâu mà tính toán thiệt hơn!Cô vừa xoay người định bước ra ngoài thì lại nghe Phó Kim An nói vọng theo: "Kể từ bây giờ, em nên giữ khoảng cách với Kí Bạch một chút. Dù sao hai đứa cũng sàn sàn tuổi nhau, vẫn nên tế nhị một chút thì hơn."Bàn tay cô đang nắm chặt lấy tay nắm cửa bỗng khựng lại, cứng đờ. Chết cha rồi! Nếu phải giữ khoảng cách với Phó Kí Bạch, chẳng lẽ có nghĩa là cô không cần phải giúp Phó Kim An chăm sóc, dạy dỗ con trai nữa sao? Nghĩa là cô đã hết giá trị lợi dụng rồi á?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro