Chương 30 - Không Có Nhược Điểm
Làm Lại Lần Nữa
Thời Tinh Thảo
2024-08-06 13:06:08
Ông ta nhẫn nhịn, nhìn cô.
"Cô đi diễn đi."
Người diễn thử cùng Lộ Tuệ Tuệ là Ôn Vũ Đồng.
Hai kẻ oan gia ngõ hẹp.
Nhìn thấy lớp trang điểm của cô, hiển nhiên Ôn Vũ Đồng cũng sửng sốt.
Rõ ràng cô ta đã hối lộ tất cả các thợ trang điểm bảo họ đừng trang điểm cho Tuệ Tuệ, vậy lớp trang điểm đẹp đẽ và tinh tế này ở đâu ra?
"Ai đã trang điểm cho cô?"
Lộ Tuệ Tuệ không thèm nhìn cô ta, trực tiếp bắt đầu cảnh quay.
Cô đọc xong lời thoại của mình, Ôn Vũ Đồng vẫn không nhúc nhích.
Đột nhiên, đạo diễn Vương hét lên.
"Ôn Vũ Đồng, cô đang làm gì vậy, chưa chịu diễn nữa à?"
Ôn Vũ Đồng cắn môi.
"Xin lỗi đạo diễn, vừa rồi tôi hơi mất tập trung."
Cô nhìn Lộ Tuệ Tuệ nói.
"Làm lại lần nữa."
Cảnh quay này là cảnh đại tiểu thư mà Lộ Tuệ Tuệ đang dạy dỗ nữ chính yếu đuối Ôn Vũ Đồng. Cô sẽ đẩy Ôn Vũ Đồng, thậm chí nắm tóc cô ta, ấn đầu cô ta xuống bàn, cảnh cáo cô ta phải biết tự lượng sức mình, đừng có cướp người đàn ông của cô.
Trước đây khi đọc tiểu thuyết, Lộ Tuệ Tuệ không thích kiểu cốt truyện này, cô luôn cảm thấy nó ngớ ngẩn tới mức khiến người ta cạn lời.
Nhưng hiện tại, cô lại khá vui khi được đóng vai nữ phụ độc ác này.
Chính thức quay phim.
Lộ Tuệ Tuệ định đẩy Ôn Vũ Đồng, nhưng cô còn chưa chạm vào người cô ta thì cô ta đã lùi lại, diễn rất giả.
Lộ Tuệ Tuệ chớp mắt, vẻ mặt rất mờ mịt.
Diễn đi diễn lại mấy lần, đạo diễn Vương mắng.
"Lộ Tuệ Tuệ, cô diễn như nào vậy? Nghiêm túc đi!"
Lộ Tuệ Tuệ ấm ức nói.
"Đạo diễn, tôi còn chưa chạm vào chị Đồng, chị ta đã trốn ra sau rồi. Tôi... tôi không biết phải diễn như thế nào."
Vẻ mặt cô khi nói lời này không khiến người ta cảm thấy chán ghét mà ngược lại cảm thấy cô thật đáng thương.
Đạo diễn Vương cau mày, nhìn sang Ôn Vũ Đồng.
Đôi mắt Ôn Vũ Đồng lập tức đỏ lên.
"Thật xin lỗi đạo diễn Vương, đây là lỗi của tôi, tôi chỉ sợ Tuệ Tuệ không kiểm soát được lực của mình, đẩy tôi ngã."
Cô ta đề nghị.
"Cô chưa từng quay cảnh này bao giờ, để tôi diễn trước một lần cho cô nhé? Tôi sẽ thấy yên tâm hơn."
Tất nhiên đạo diễn Vương đồng ý với đề nghị của cô ta.
Hai người đổi vai cho nhau.
Sau khi nghe được quyết định này, không ít nhân viên ở trường quay đều rất mong đợi.
Nửa phút sau, Ôn Vũ Đồng đột nhiên hét lên.
Mọi người ngẩng đầu nhìn sang bên đó, chỉ thấy cô ta không lao về phía trước, còn Lộ Tuệ Tuệ đang đứng đối diện thì quay người sang một bên.
Một tiếng 'Ầm' vang lên, Ôn Vũ Đồng ngã xuống đất.
"Ôi trời ơi! Chị Đồng."
Trợ lý của cô ta hét lên, vội vàng chạy nhanh tới.
"Lộ Tuệ Tuệ! Cô đã làm gì chị Đồng vậy hả?"
Cô ta nghĩ đến những gì Ôn Vũ Đồng đã dặn dò cô ta trước đó, tố cáo cô.
"Sáng nay cô vừa cãi nhau với chị Đồng thì thôi đi, bây giờ lại cố tình gài bẫy chị Đồng để chị ấy ngã. Cô thật ác độc!"
"..."
Lộ Tuệ Tuệ nghe vậy, mỉm cười quay lại, nhìn về phía các nhân viên công tác nãy giờ vẫn đứng im, hỏi.
"Xin hỏi, có ai nhìn thấy tôi gài bẫy khiến chị ta ngã không?"
Các nhân viên không dám nói gì, thực ra họ không thấy rõ.
"Nếu không phải do cô thì tại sao chị Đồng lại ngã thế này?"
Trợ lý hét lên.
"Đạo diễn Vương, ông nhất định phải đứng về phía chị Đồng. Bây giờ chị Đồng bị ngã đến mức không đứng dậy nổi rồi đây này"
Đạo diễn Vương nhìn Lộ Tuệ Tuệ nói.
"Cô đi diễn đi."
Người diễn thử cùng Lộ Tuệ Tuệ là Ôn Vũ Đồng.
Hai kẻ oan gia ngõ hẹp.
Nhìn thấy lớp trang điểm của cô, hiển nhiên Ôn Vũ Đồng cũng sửng sốt.
Rõ ràng cô ta đã hối lộ tất cả các thợ trang điểm bảo họ đừng trang điểm cho Tuệ Tuệ, vậy lớp trang điểm đẹp đẽ và tinh tế này ở đâu ra?
"Ai đã trang điểm cho cô?"
Lộ Tuệ Tuệ không thèm nhìn cô ta, trực tiếp bắt đầu cảnh quay.
Cô đọc xong lời thoại của mình, Ôn Vũ Đồng vẫn không nhúc nhích.
Đột nhiên, đạo diễn Vương hét lên.
"Ôn Vũ Đồng, cô đang làm gì vậy, chưa chịu diễn nữa à?"
Ôn Vũ Đồng cắn môi.
"Xin lỗi đạo diễn, vừa rồi tôi hơi mất tập trung."
Cô nhìn Lộ Tuệ Tuệ nói.
"Làm lại lần nữa."
Cảnh quay này là cảnh đại tiểu thư mà Lộ Tuệ Tuệ đang dạy dỗ nữ chính yếu đuối Ôn Vũ Đồng. Cô sẽ đẩy Ôn Vũ Đồng, thậm chí nắm tóc cô ta, ấn đầu cô ta xuống bàn, cảnh cáo cô ta phải biết tự lượng sức mình, đừng có cướp người đàn ông của cô.
Trước đây khi đọc tiểu thuyết, Lộ Tuệ Tuệ không thích kiểu cốt truyện này, cô luôn cảm thấy nó ngớ ngẩn tới mức khiến người ta cạn lời.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhưng hiện tại, cô lại khá vui khi được đóng vai nữ phụ độc ác này.
Chính thức quay phim.
Lộ Tuệ Tuệ định đẩy Ôn Vũ Đồng, nhưng cô còn chưa chạm vào người cô ta thì cô ta đã lùi lại, diễn rất giả.
Lộ Tuệ Tuệ chớp mắt, vẻ mặt rất mờ mịt.
Diễn đi diễn lại mấy lần, đạo diễn Vương mắng.
"Lộ Tuệ Tuệ, cô diễn như nào vậy? Nghiêm túc đi!"
Lộ Tuệ Tuệ ấm ức nói.
"Đạo diễn, tôi còn chưa chạm vào chị Đồng, chị ta đã trốn ra sau rồi. Tôi... tôi không biết phải diễn như thế nào."
Vẻ mặt cô khi nói lời này không khiến người ta cảm thấy chán ghét mà ngược lại cảm thấy cô thật đáng thương.
Đạo diễn Vương cau mày, nhìn sang Ôn Vũ Đồng.
Đôi mắt Ôn Vũ Đồng lập tức đỏ lên.
"Thật xin lỗi đạo diễn Vương, đây là lỗi của tôi, tôi chỉ sợ Tuệ Tuệ không kiểm soát được lực của mình, đẩy tôi ngã."
Cô ta đề nghị.
"Cô chưa từng quay cảnh này bao giờ, để tôi diễn trước một lần cho cô nhé? Tôi sẽ thấy yên tâm hơn."
Tất nhiên đạo diễn Vương đồng ý với đề nghị của cô ta.
Hai người đổi vai cho nhau.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau khi nghe được quyết định này, không ít nhân viên ở trường quay đều rất mong đợi.
Nửa phút sau, Ôn Vũ Đồng đột nhiên hét lên.
Mọi người ngẩng đầu nhìn sang bên đó, chỉ thấy cô ta không lao về phía trước, còn Lộ Tuệ Tuệ đang đứng đối diện thì quay người sang một bên.
Một tiếng 'Ầm' vang lên, Ôn Vũ Đồng ngã xuống đất.
"Ôi trời ơi! Chị Đồng."
Trợ lý của cô ta hét lên, vội vàng chạy nhanh tới.
"Lộ Tuệ Tuệ! Cô đã làm gì chị Đồng vậy hả?"
Cô ta nghĩ đến những gì Ôn Vũ Đồng đã dặn dò cô ta trước đó, tố cáo cô.
"Sáng nay cô vừa cãi nhau với chị Đồng thì thôi đi, bây giờ lại cố tình gài bẫy chị Đồng để chị ấy ngã. Cô thật ác độc!"
"..."
Lộ Tuệ Tuệ nghe vậy, mỉm cười quay lại, nhìn về phía các nhân viên công tác nãy giờ vẫn đứng im, hỏi.
"Xin hỏi, có ai nhìn thấy tôi gài bẫy khiến chị ta ngã không?"
Các nhân viên không dám nói gì, thực ra họ không thấy rõ.
"Nếu không phải do cô thì tại sao chị Đồng lại ngã thế này?"
Trợ lý hét lên.
"Đạo diễn Vương, ông nhất định phải đứng về phía chị Đồng. Bây giờ chị Đồng bị ngã đến mức không đứng dậy nổi rồi đây này"
Đạo diễn Vương nhìn Lộ Tuệ Tuệ nói.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro