Siêu Cấp May Mắn Làm Ruộng Ở Tinh Tế
Chương 20
Cửu Trọng Tuyết
2024-11-18 23:34:58
Trong trí nhớ của hắn, những mỹ vị đó cũng biến mất từ lúc tộc nhân làm phản.
“Thử xem, đây là rau dại con hái được ở Sương Thành, không có độc đâu.” Tô Đường đem mâm bánh trứng đưa đến trước mặt Ise, cũng lấy ra một cái rồi tự ăn, cong mắt cười.
Ise toàn thân cứng đờ, lồng ngực như có một dòng nước ấm chảy qua.
Hắn cũng không nói gì mà cắn một miếng, không ngờ được là hương vị cũng rất ngon. Mã lan đầu tươi mát hòa với trứng, dù có hơi nguội một chút, nhưng cắn vào trong miệng cũng tràn ngập hương bánh, làm người ta muốn ăn thêm chút.
“Tô Đường đến sớm vậy, ăn gì ngon thế?” Kim Hàn cùng chú Batu cũng từ điểm truyền tống bước ra.
Thiếu niên tóc vàng thanh thoát chạy tới, thấy Tô Đường đứng bên cạnh Ise, cậu kinh ngạc đến mức cằm muốn rớt xuống: “I...Ise đại nhân.”
“ Chào Kim Hàn, chào chú Batu, hôm nay giáo sư Ise sẽ cùng cháu đến khu vực khai thác đào quặng.”
Tô Đường chưa dứt câu, hồn phách của chú Batu không hẹn cùng dắt nhau bay lên mây.
Một cường giả 4S của đế quốc- giáo sư học viện quân sự đế quốc- một người từng là thiếu tá muốn đi đào quặng cùng bọn họ?
…
Có Ise gia nhập, đội ngũ đào quặng đi một đường an toàn đến đích. Trong đội có một cường giả sức mạnh vô lường, tay không còn xé rách được Man Man Ngưu – quái thú nguy hiểm cấp độ 3, vậy thì bọn Cô Hoạch Điểu mức nguy hiểm ở cấp một chẳng đáng cho họ lo lắng nữa.
Chú Batu rất nhanh đã tập hợp được một đại đội thợ mỏ, mọi người khí thế bừng bừng đi đến khu vực khai thác mỏ.
Hai chú cháu nhà Batu cảm thấy như đang nằm mơ, từ hôm nhặt được Tô Đường, họ tìm được đường sống trong chỗ chết, còn kiếm lời được 100 Năng nguyên thạch. Hôm nay Tô Đường trở thành học trò của Ise đại nhân, còn mang đại nhân đến chỗ họ đào quặng, đây là cái khí vận nghịch thiên gì vậy?
Mặc dù chú cháu nhà Batu cực kỳ vui sướng phấn khích, nhưng cũng không dám đi làm phiền ngài ấy.
Dù Ise đại nhân hiện tại nghèo rớt, nhưng trước kia ngài ấy cũng là người ở tầng lớp quý tộc.
Tới khu vực khai thác mỏ, Ise dẫn theo Tô Đường rời nhóm, tách ra đi đào quặng. Hai người liên tục đi về phía trước, từ khu vực khai thác mỏ đi mãi đến núi rừng đằng xa.
“Mỏ đá Năng Nguyên thạch hiện tại đều là cặn thạch còn sót lại sau khi đế quốc khai thác phần tinh quý nhất, hiện tại chỉ còn phẩm chất kém, sản lượng cũng không nhiều, tốn thời gian lại hao sức. Ở xung quanh khu rừng này có một chỗ khai thác mỏ, con thử dùng tinh thần lực tìm xem.” Ise đại nhân nhàn nhạt tuyên bố nhiệm vụ.
Một người mang tinh thần lực cấp S, dù không có thiên phú về tầm bảo cũng có thể cảm ứng được những biến hóa rất nhỏ của hoàn cảnh xung quanh, từ đó có thể suy đoán được vị trí của các tài nguyên.
Nếu tinh thần lực của Tô Đường đủ mạnh mẽ, lại còn có thể nhìn thấy tần sóng tinh thần. Như vậy chắc chắn có thể nhìn thấy Năng nguyên thạch ở xung quanh.
Ise nói xong, tầm mắt liếc nhẹ về hướng khu mỏ trong rừng. Cái mỏ này có diện tích khá nhỏ, hơn nữa núi thạch cũng bé lùn, giống như một căn hầm nhỏ, được rừng cây rậm rạp xung quanh che lại như một bức màn tự nhiên.
Tô Đường gật đầu, cảm ứng được chỗ sườn núi nhỏ có vô số ánh sáng phát ra từ Năng Nguyên thạch, ở trong đêm tối như muôn vàn ngôi sao chớp lóe. Chẳng qua lực chú ý của cô bị hấp dẫn bởi một tia ánh sáng lộng lẫy chiếu rọi từ sâu trong rừng.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
“Thử xem, đây là rau dại con hái được ở Sương Thành, không có độc đâu.” Tô Đường đem mâm bánh trứng đưa đến trước mặt Ise, cũng lấy ra một cái rồi tự ăn, cong mắt cười.
Ise toàn thân cứng đờ, lồng ngực như có một dòng nước ấm chảy qua.
Hắn cũng không nói gì mà cắn một miếng, không ngờ được là hương vị cũng rất ngon. Mã lan đầu tươi mát hòa với trứng, dù có hơi nguội một chút, nhưng cắn vào trong miệng cũng tràn ngập hương bánh, làm người ta muốn ăn thêm chút.
“Tô Đường đến sớm vậy, ăn gì ngon thế?” Kim Hàn cùng chú Batu cũng từ điểm truyền tống bước ra.
Thiếu niên tóc vàng thanh thoát chạy tới, thấy Tô Đường đứng bên cạnh Ise, cậu kinh ngạc đến mức cằm muốn rớt xuống: “I...Ise đại nhân.”
“ Chào Kim Hàn, chào chú Batu, hôm nay giáo sư Ise sẽ cùng cháu đến khu vực khai thác đào quặng.”
Tô Đường chưa dứt câu, hồn phách của chú Batu không hẹn cùng dắt nhau bay lên mây.
Một cường giả 4S của đế quốc- giáo sư học viện quân sự đế quốc- một người từng là thiếu tá muốn đi đào quặng cùng bọn họ?
…
Có Ise gia nhập, đội ngũ đào quặng đi một đường an toàn đến đích. Trong đội có một cường giả sức mạnh vô lường, tay không còn xé rách được Man Man Ngưu – quái thú nguy hiểm cấp độ 3, vậy thì bọn Cô Hoạch Điểu mức nguy hiểm ở cấp một chẳng đáng cho họ lo lắng nữa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chú Batu rất nhanh đã tập hợp được một đại đội thợ mỏ, mọi người khí thế bừng bừng đi đến khu vực khai thác mỏ.
Hai chú cháu nhà Batu cảm thấy như đang nằm mơ, từ hôm nhặt được Tô Đường, họ tìm được đường sống trong chỗ chết, còn kiếm lời được 100 Năng nguyên thạch. Hôm nay Tô Đường trở thành học trò của Ise đại nhân, còn mang đại nhân đến chỗ họ đào quặng, đây là cái khí vận nghịch thiên gì vậy?
Mặc dù chú cháu nhà Batu cực kỳ vui sướng phấn khích, nhưng cũng không dám đi làm phiền ngài ấy.
Dù Ise đại nhân hiện tại nghèo rớt, nhưng trước kia ngài ấy cũng là người ở tầng lớp quý tộc.
Tới khu vực khai thác mỏ, Ise dẫn theo Tô Đường rời nhóm, tách ra đi đào quặng. Hai người liên tục đi về phía trước, từ khu vực khai thác mỏ đi mãi đến núi rừng đằng xa.
“Mỏ đá Năng Nguyên thạch hiện tại đều là cặn thạch còn sót lại sau khi đế quốc khai thác phần tinh quý nhất, hiện tại chỉ còn phẩm chất kém, sản lượng cũng không nhiều, tốn thời gian lại hao sức. Ở xung quanh khu rừng này có một chỗ khai thác mỏ, con thử dùng tinh thần lực tìm xem.” Ise đại nhân nhàn nhạt tuyên bố nhiệm vụ.
Một người mang tinh thần lực cấp S, dù không có thiên phú về tầm bảo cũng có thể cảm ứng được những biến hóa rất nhỏ của hoàn cảnh xung quanh, từ đó có thể suy đoán được vị trí của các tài nguyên.
Nếu tinh thần lực của Tô Đường đủ mạnh mẽ, lại còn có thể nhìn thấy tần sóng tinh thần. Như vậy chắc chắn có thể nhìn thấy Năng nguyên thạch ở xung quanh.
Ise nói xong, tầm mắt liếc nhẹ về hướng khu mỏ trong rừng. Cái mỏ này có diện tích khá nhỏ, hơn nữa núi thạch cũng bé lùn, giống như một căn hầm nhỏ, được rừng cây rậm rạp xung quanh che lại như một bức màn tự nhiên.
Tô Đường gật đầu, cảm ứng được chỗ sườn núi nhỏ có vô số ánh sáng phát ra từ Năng Nguyên thạch, ở trong đêm tối như muôn vàn ngôi sao chớp lóe. Chẳng qua lực chú ý của cô bị hấp dẫn bởi một tia ánh sáng lộng lẫy chiếu rọi từ sâu trong rừng.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro