Huyết Cứ Thương
Thập Nhị Dực Hắc Ám Sí Thiên Sứ
2024-11-19 23:06:38
- Meo meo...
Miêu Quân ở bên cạnh đống lửa nhanh chóng lượn qua lượn lại, trên đống lửa đang nướng từng miếng thịt Huyết Cứ Ngư giống như hoa quả đông lạnh, bị lửa sấy như vậy, mỡ lập tức nhỏ xuống, xì xì sôi lên, một mùi hương đậm đặc mang theo mỹ vị, từ xa ngửi thấy đã cảm giác thèm chảy nước miếng.
Hàn Sâm ném một tảng lớn Huyết Cứ Ngư vừa nướng xong cho Miêu Quân, tự mình cũng cầm lấy một miếng thịt cắn một cái, mùi thơm ngát lập tức theo hàm răng chảy vào trong miệng, ngon tới mức hắn hận không thể nuốt cả đầu lưỡi vào trong.
Thịt sinh vật biến dị giống như Huyết Cứ Ngư, cũng không phải là thịt cá bình thường có thể so sánh được, cho dù là các loại cá Thạch Ban, so ra cũng còn kém rất xa, cho dù chỉ nướng mọi như vậy, rắc thêm chút muối và hạt tiêu, ăn vào cũng không có một chút mùi tanh nào, có chỉ là vị ngọt thơm.
- Nếu thứ này có thể mang ra khỏi thế giới Tí Hộ Sở, chỉ sợ sẽ trở thành bá chủ trong mấy món cá đi? Căn bản không phải cá bình thường có thể so sánh, một con bán hơn ngàn vạn cũng không hề lạ, nhưng đáng tiếc...
Hàn Sâm lại ném thêm một miếng thịt cá cho Miêu Quân.
Sinh vật biến dị căn bản không mang ra khỏi thế giới Tí Hộ Sở được, hơn nữa bây giờ hắn cũng không có tinh lực mang những con Huyết Cứ Ngư này ra khỏi Đầm Lầy Hắc Ám.
Huyết Cứ Ngư ở trong hồ còn nhiều hơn hắn tưởng tượng, những ngày này hắn tổng cộng đã giết mười lăm con, sau khi hắn ăn hết mấy con, điểm gen biến dị cũng không tăng thêm nữa, dù sao cũng không thể mang toàn bộ ra ngoài được, dứt khoát liền để Miêu Quân ăn thỏa thích.
- Gien biến dị của mình đã đạt tới ba mươi mốt điểm, thu hoạch lần này thật sự khá tốt, loại địa phương như Đầm Lầy Hắc Ám quá hung hiểm, nhân loại không có năng lực đi vào, mới có thể có nhiều sinh vật biến dị tồn tại như vậy, đi qua đoạn đường này, nói không chừng mình có thể gom góp đủ gien biến dị.
Trong lòng Hàn Sâm cao hứng, lại thưởng cho Miêu Quân một khối thịt Huyết Cứ Ngư.
Toàn bộ thịt Huyết Cứ Ngư còn dư lại được Hàn Sâm sấy thành thịt khô, lúc chuẩn bị rời đi, Hàn Sâm liếc nhìn vào trong hồ nước kia, nhìn xem còn có con cá lọt lưới nào hay không.
Hàn Sâm quả thật tìm thấy một con Huyết Cứ Ngư biến dị màu vàng nữa, hắn cũng không khách khí, lợi dụng phương pháp giống như lúc trước giết chết con Huyết Cứ Ngư kia.
- Săn giết Huyết Cứ Ngư biến dị, đạt được thú hồn Huyết Cứ Ngư biến dị, ăn thịt Huyết Cứ Ngư biến dị có thể ngẫu nhiên đạt được từ 0 đến 10 điểm gien biến dị.
Hàn Sâm lặng đi vài giây mới kịp phản ứng lại, cơ hồ muốn nhảy dựng lên xoay vòng, đã lâu rồi hắn không lấy được cái thú hồn nào, không ngờ vậy mà lúc này lại lấy được một cái, hơn nữa còn là thú hồn biến dị.
Hàn Sâm không kịp chờ đợi liền xem thú hồn Huyết Cứ Ngư biến dị rốt cuộc là loại hình thái gì, nếu như là thú hồn dạng mũi tên, vậy thì đúng là viên mãn rồi.
Huyết Cứ Ngư biến dị: Thú hồn dạng thương.
Hàn Sâm hơi có chút mất mát, nhưng nhiều hơn vẫn là hưng phấn, mặc dù không phải thú hồn dạng mũi tên, nhưng mà thương thì cũng là dạng binh khí đứng đầu, hơn nữa còn là thú hồn biến dị, tuyệt đối là thứ tốt.
Trực tiếp gọi ra thú hồn Huyết Cứ Ngư biến dị, chỉ thấy một thanh trường thương toàn thân giống như được vàng ròng chế tạo thành xuất hiện ở trong tay Hàn Sâm, đầu thương dài khoảng một thước, hai bên có lưỡi dẹt, hơn nữa còn hiện lên dạng răng cưa, vừa nhìn liền khiến người ta phát lạnh, tuyệt đối là vậy phẩm cấp bậc hung khí.
Hàn Sâm múa vài cái, hơi nặng, nhưng lại hết sức thuận tay, đặc biệt là đầu thương răng cưa khoa trương kia, tùy tiện vung lên đã cắt đứt một gốc cây già thô nhám như thùng nước, đơn giản giống như cắt đậu hủ.
- Một thương trong tay, ta có thiên hạ, về sau ai còn dám cùng JJ ca ca chơi YY nữa, xem ta có chọc chết các ngươi hay không.
Hàn Sâm hưng phấn vung vẩy trong chốc lát, tới lúc trán hơi có chút mồ hôi mới thu vào.
Được một món vũ khí thú hồn biến dị, thu hoạch ở Đầm Lầy Hắc Ám lần này có thể nói là phong phú, chỉ tính cây thương này đã đủ để cho người bình thường leo lên tầng lớp trung lưu rồi.
Dù sao thì vũ khí thú hồn hoàn toàn không cần chữa trị, lại tiện mang theo, trừ phi bị trực tiếp phá hủy, nếu không chỉ một chút vết thương thì tự nó có thể khôi phục, không giống như vũ khí thép Z, lưỡi đao còn cần tự mình đi mài, nếu lưỡi đao không sắc bén, dù cho là thép thì cũng chỉ là một đống sắt vụn.
Mặc dù đã thu hoạch được rất nhiều, nhưng mục đích chủ yếu của Hàn Sâm vẫn còn chưa đạt được, mũi tên thú hồn biến dị mới là thứ hắn cần nhất bây giờ, cho nên Hàn Sâm vác thịt Huyết Cứ Ngư biến dị khô còn dư lại lên, một lần nữa bay vào sâu trong Đầm Lầy Hắc Ám.
Lúc trước vị tiền bối kia chỉ lo chạy trối chết, căn bản là không phân rõ Đông Tây Nam Bắc, muốn tìm được vùng rừng rậm mà ông ta nói tới quả thật không phải chuyện dễ dàng gì.
Cũng may Hàn Sâm có được năng lực bay lượn trên không, chỉ cần bay trên không trung nhìn ra xung quanh là có thể nhìn thấy những chỗ rất xa.
Hai ngày sau, Hàn Sâm đã không còn may mắn như trước nữa, một mực không thấy được sinh vật biến dị nào, độc trùng kết thành đàn thì lại gặp nhiều lần, nhìn đám độc trùng đếm không hết di chuyển ở phía dưới giống như nước lũ kia, những nơi đi qua không còn một ngọn cỏ, khiến cho Hàn Sâm đang bay ở trên trời không nhịn được rùng mình một cái.
Nếu như không biết bay, ở dưới mặt gặp phải đám độc trùng đó, cho dù thân thủ tốt cũng phải ăn quả đắng, kiến nhiều còn có thể cắn chết voi cơ mà, huống chi những con độc trùng phía dưới lại có kịch độc, max gien thần huyết cũng chưa chắc có thể chịu đựng được.
Thật vất vả mới tìm được một chỗ có nước sạch, sau khi Hàn Sâm bổ sung nước, liền bắt đầu nấu một nồi canh cá, lấy thịt khô của Quỷ Nha Xà Vương ra bỏ thêm vào mấy miếng.
Không bao lâu sau, mùi thơm liền bay khắp nơi, Hàn Sâm cũng không sợ độc thú bị dẫn tới, từ lúc đi vào Đầm Lầy Hắc Ám, áo giáp thần huyết Hắc Giáp Trùng của hắn chưa từng rời thân.
Mắt thấy nồi thịt này sắp nấu xong, Hàn Sâm đang chuẩn bị cùng một chỗ ăn với Miêu Quân, lại đột nhiên nghe được một tiếng chim hót, sau đó chợt nghe thấy tiếng gió rít gào, một con chim màu đen lớn từ trên bầu trời bay nhào xuống, cặp cánh kia dài đến mấy trượng, đôi vuốt chim giống như là móc câu, vừa nhìn liền khiến người ta sợ hãi.
Hàn Sâm kinh hãi:
- Đáng chết, không phải vị tiền bối kia đã nói Đầm Lầy Hắc Ám không có dị sinh vật biết bay mạnh mẽ hay sao? Con chim này vừa nhìn liền biết là sinh vật mạnh mẽ, ít nhất cũng là sinh vật biến dị.
Hàn Sâm nhanh chóng lùi về phía sau, tuy nhiên lại thấy con chim to kia đã hạ xuống bên cạnh đống lửa, sau khi thu cánh lại, vậy mà còn cao hơn con voi cả một cái đầu, mắt chim đen như mực lập loè hàn quang, thoạt nhìn hùng tráng uy vũ, cực kỳ thần tuấn.
Sau khi con chim to đã đứng ổn định, một thiếu niên mặc áo đen vậy mà từ trên lưng con chim to nhảy xuống, nhìn thoáng qua thịt ở trong nồi:
- Tiểu tử, đống thịt này... tôi mua.
Nói xong, thiếu niên mặc áo đen đĩnh đạc vứt một miếng thịt tươi giống như là đùi bò lên trên mặt đất:
- Chú mày đúng là nhặt được tiện nghi rồi, đây là thịt bắp đùi của sinh vật biến dị Độc Trảo Thú.
Nói xong, thiếu niên mặc áo đen thò tay muốn lấy thịt cá cùng thịt rắn đã được nấu chín bốc mùi thơm ở trong nồi.
- Không đổi.
Hàn Sâm khẽ cau mày nói.
Thiếu niên mặc áo đen nhanh tay, đã mò lấy một tảng thịt cá lớn bỏ vào trong miệng, nhai hai ba lần đã nuốt xuống, đang muốn nói tiểu tử cậu trâu bò cái gì thế, miếng thịt kia của tôi chính là thịt của sinh vật biến dị.
Thế nhưng mà lời còn chưa nói hết, chợt nghe thấy thanh âm đạt được một điểm gien biến dị, thiếu niên mặc áo đen lập tức trừng to mắt:
- Chuyện này sao có thể? Chỉ là một khối thịt, liền tăng lên một điểm gien biến dị, chẳng lẽ ở trong nồi này chứa cả một con sinh vật biến dị?
Miêu Quân ở bên cạnh đống lửa nhanh chóng lượn qua lượn lại, trên đống lửa đang nướng từng miếng thịt Huyết Cứ Ngư giống như hoa quả đông lạnh, bị lửa sấy như vậy, mỡ lập tức nhỏ xuống, xì xì sôi lên, một mùi hương đậm đặc mang theo mỹ vị, từ xa ngửi thấy đã cảm giác thèm chảy nước miếng.
Hàn Sâm ném một tảng lớn Huyết Cứ Ngư vừa nướng xong cho Miêu Quân, tự mình cũng cầm lấy một miếng thịt cắn một cái, mùi thơm ngát lập tức theo hàm răng chảy vào trong miệng, ngon tới mức hắn hận không thể nuốt cả đầu lưỡi vào trong.
Thịt sinh vật biến dị giống như Huyết Cứ Ngư, cũng không phải là thịt cá bình thường có thể so sánh được, cho dù là các loại cá Thạch Ban, so ra cũng còn kém rất xa, cho dù chỉ nướng mọi như vậy, rắc thêm chút muối và hạt tiêu, ăn vào cũng không có một chút mùi tanh nào, có chỉ là vị ngọt thơm.
- Nếu thứ này có thể mang ra khỏi thế giới Tí Hộ Sở, chỉ sợ sẽ trở thành bá chủ trong mấy món cá đi? Căn bản không phải cá bình thường có thể so sánh, một con bán hơn ngàn vạn cũng không hề lạ, nhưng đáng tiếc...
Hàn Sâm lại ném thêm một miếng thịt cá cho Miêu Quân.
Sinh vật biến dị căn bản không mang ra khỏi thế giới Tí Hộ Sở được, hơn nữa bây giờ hắn cũng không có tinh lực mang những con Huyết Cứ Ngư này ra khỏi Đầm Lầy Hắc Ám.
Huyết Cứ Ngư ở trong hồ còn nhiều hơn hắn tưởng tượng, những ngày này hắn tổng cộng đã giết mười lăm con, sau khi hắn ăn hết mấy con, điểm gen biến dị cũng không tăng thêm nữa, dù sao cũng không thể mang toàn bộ ra ngoài được, dứt khoát liền để Miêu Quân ăn thỏa thích.
- Gien biến dị của mình đã đạt tới ba mươi mốt điểm, thu hoạch lần này thật sự khá tốt, loại địa phương như Đầm Lầy Hắc Ám quá hung hiểm, nhân loại không có năng lực đi vào, mới có thể có nhiều sinh vật biến dị tồn tại như vậy, đi qua đoạn đường này, nói không chừng mình có thể gom góp đủ gien biến dị.
Trong lòng Hàn Sâm cao hứng, lại thưởng cho Miêu Quân một khối thịt Huyết Cứ Ngư.
Toàn bộ thịt Huyết Cứ Ngư còn dư lại được Hàn Sâm sấy thành thịt khô, lúc chuẩn bị rời đi, Hàn Sâm liếc nhìn vào trong hồ nước kia, nhìn xem còn có con cá lọt lưới nào hay không.
Hàn Sâm quả thật tìm thấy một con Huyết Cứ Ngư biến dị màu vàng nữa, hắn cũng không khách khí, lợi dụng phương pháp giống như lúc trước giết chết con Huyết Cứ Ngư kia.
- Săn giết Huyết Cứ Ngư biến dị, đạt được thú hồn Huyết Cứ Ngư biến dị, ăn thịt Huyết Cứ Ngư biến dị có thể ngẫu nhiên đạt được từ 0 đến 10 điểm gien biến dị.
Hàn Sâm lặng đi vài giây mới kịp phản ứng lại, cơ hồ muốn nhảy dựng lên xoay vòng, đã lâu rồi hắn không lấy được cái thú hồn nào, không ngờ vậy mà lúc này lại lấy được một cái, hơn nữa còn là thú hồn biến dị.
Hàn Sâm không kịp chờ đợi liền xem thú hồn Huyết Cứ Ngư biến dị rốt cuộc là loại hình thái gì, nếu như là thú hồn dạng mũi tên, vậy thì đúng là viên mãn rồi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Huyết Cứ Ngư biến dị: Thú hồn dạng thương.
Hàn Sâm hơi có chút mất mát, nhưng nhiều hơn vẫn là hưng phấn, mặc dù không phải thú hồn dạng mũi tên, nhưng mà thương thì cũng là dạng binh khí đứng đầu, hơn nữa còn là thú hồn biến dị, tuyệt đối là thứ tốt.
Trực tiếp gọi ra thú hồn Huyết Cứ Ngư biến dị, chỉ thấy một thanh trường thương toàn thân giống như được vàng ròng chế tạo thành xuất hiện ở trong tay Hàn Sâm, đầu thương dài khoảng một thước, hai bên có lưỡi dẹt, hơn nữa còn hiện lên dạng răng cưa, vừa nhìn liền khiến người ta phát lạnh, tuyệt đối là vậy phẩm cấp bậc hung khí.
Hàn Sâm múa vài cái, hơi nặng, nhưng lại hết sức thuận tay, đặc biệt là đầu thương răng cưa khoa trương kia, tùy tiện vung lên đã cắt đứt một gốc cây già thô nhám như thùng nước, đơn giản giống như cắt đậu hủ.
- Một thương trong tay, ta có thiên hạ, về sau ai còn dám cùng JJ ca ca chơi YY nữa, xem ta có chọc chết các ngươi hay không.
Hàn Sâm hưng phấn vung vẩy trong chốc lát, tới lúc trán hơi có chút mồ hôi mới thu vào.
Được một món vũ khí thú hồn biến dị, thu hoạch ở Đầm Lầy Hắc Ám lần này có thể nói là phong phú, chỉ tính cây thương này đã đủ để cho người bình thường leo lên tầng lớp trung lưu rồi.
Dù sao thì vũ khí thú hồn hoàn toàn không cần chữa trị, lại tiện mang theo, trừ phi bị trực tiếp phá hủy, nếu không chỉ một chút vết thương thì tự nó có thể khôi phục, không giống như vũ khí thép Z, lưỡi đao còn cần tự mình đi mài, nếu lưỡi đao không sắc bén, dù cho là thép thì cũng chỉ là một đống sắt vụn.
Mặc dù đã thu hoạch được rất nhiều, nhưng mục đích chủ yếu của Hàn Sâm vẫn còn chưa đạt được, mũi tên thú hồn biến dị mới là thứ hắn cần nhất bây giờ, cho nên Hàn Sâm vác thịt Huyết Cứ Ngư biến dị khô còn dư lại lên, một lần nữa bay vào sâu trong Đầm Lầy Hắc Ám.
Lúc trước vị tiền bối kia chỉ lo chạy trối chết, căn bản là không phân rõ Đông Tây Nam Bắc, muốn tìm được vùng rừng rậm mà ông ta nói tới quả thật không phải chuyện dễ dàng gì.
Cũng may Hàn Sâm có được năng lực bay lượn trên không, chỉ cần bay trên không trung nhìn ra xung quanh là có thể nhìn thấy những chỗ rất xa.
Hai ngày sau, Hàn Sâm đã không còn may mắn như trước nữa, một mực không thấy được sinh vật biến dị nào, độc trùng kết thành đàn thì lại gặp nhiều lần, nhìn đám độc trùng đếm không hết di chuyển ở phía dưới giống như nước lũ kia, những nơi đi qua không còn một ngọn cỏ, khiến cho Hàn Sâm đang bay ở trên trời không nhịn được rùng mình một cái.
Nếu như không biết bay, ở dưới mặt gặp phải đám độc trùng đó, cho dù thân thủ tốt cũng phải ăn quả đắng, kiến nhiều còn có thể cắn chết voi cơ mà, huống chi những con độc trùng phía dưới lại có kịch độc, max gien thần huyết cũng chưa chắc có thể chịu đựng được.
Thật vất vả mới tìm được một chỗ có nước sạch, sau khi Hàn Sâm bổ sung nước, liền bắt đầu nấu một nồi canh cá, lấy thịt khô của Quỷ Nha Xà Vương ra bỏ thêm vào mấy miếng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Không bao lâu sau, mùi thơm liền bay khắp nơi, Hàn Sâm cũng không sợ độc thú bị dẫn tới, từ lúc đi vào Đầm Lầy Hắc Ám, áo giáp thần huyết Hắc Giáp Trùng của hắn chưa từng rời thân.
Mắt thấy nồi thịt này sắp nấu xong, Hàn Sâm đang chuẩn bị cùng một chỗ ăn với Miêu Quân, lại đột nhiên nghe được một tiếng chim hót, sau đó chợt nghe thấy tiếng gió rít gào, một con chim màu đen lớn từ trên bầu trời bay nhào xuống, cặp cánh kia dài đến mấy trượng, đôi vuốt chim giống như là móc câu, vừa nhìn liền khiến người ta sợ hãi.
Hàn Sâm kinh hãi:
- Đáng chết, không phải vị tiền bối kia đã nói Đầm Lầy Hắc Ám không có dị sinh vật biết bay mạnh mẽ hay sao? Con chim này vừa nhìn liền biết là sinh vật mạnh mẽ, ít nhất cũng là sinh vật biến dị.
Hàn Sâm nhanh chóng lùi về phía sau, tuy nhiên lại thấy con chim to kia đã hạ xuống bên cạnh đống lửa, sau khi thu cánh lại, vậy mà còn cao hơn con voi cả một cái đầu, mắt chim đen như mực lập loè hàn quang, thoạt nhìn hùng tráng uy vũ, cực kỳ thần tuấn.
Sau khi con chim to đã đứng ổn định, một thiếu niên mặc áo đen vậy mà từ trên lưng con chim to nhảy xuống, nhìn thoáng qua thịt ở trong nồi:
- Tiểu tử, đống thịt này... tôi mua.
Nói xong, thiếu niên mặc áo đen đĩnh đạc vứt một miếng thịt tươi giống như là đùi bò lên trên mặt đất:
- Chú mày đúng là nhặt được tiện nghi rồi, đây là thịt bắp đùi của sinh vật biến dị Độc Trảo Thú.
Nói xong, thiếu niên mặc áo đen thò tay muốn lấy thịt cá cùng thịt rắn đã được nấu chín bốc mùi thơm ở trong nồi.
- Không đổi.
Hàn Sâm khẽ cau mày nói.
Thiếu niên mặc áo đen nhanh tay, đã mò lấy một tảng thịt cá lớn bỏ vào trong miệng, nhai hai ba lần đã nuốt xuống, đang muốn nói tiểu tử cậu trâu bò cái gì thế, miếng thịt kia của tôi chính là thịt của sinh vật biến dị.
Thế nhưng mà lời còn chưa nói hết, chợt nghe thấy thanh âm đạt được một điểm gien biến dị, thiếu niên mặc áo đen lập tức trừng to mắt:
- Chuyện này sao có thể? Chỉ là một khối thịt, liền tăng lên một điểm gien biến dị, chẳng lẽ ở trong nồi này chứa cả một con sinh vật biến dị?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro