Siêu Phàm Thuở Bình Minh

Bị Tấn Công

Văn Sao Công

2024-11-16 00:45:00

Siêu phàm thưở bình minh - Người dịch: Nxkhiêm

Suru nhấc theo đèn treo, tận lực trách những chỗ rác đọng nhưng giày ống cao vẫn không thể giúp hắn tránh khỏi dính dáng tới nước bùn màu đen không rõ lai lịch.

Bên trong đường nước ngầm khả năng có tích lũy khí độc, chỉ có điều là trước khi bọn hắn xuống đây thì chính quyền đã xử lí xong.

Suru vác xẻng, đi tới một chỗ bế tắc, chỉ thấy rác thải sinh hoạt chồng chất lên suýt chút nữa hoàn toàn bế tắc con đường, lượng lớn nước bẩn phân tán giàn giụa:

- Khởi công!

Bất luận ở nơi nào, công việc cực khổ ra sao nhưng nếu đã nhận lời thì Suru muốn làm đến nơi đến chốn .

Suru mạnh mẽ đâm một xẻng xuống, xúc lên một đống rác lớn, ném vào trong túi đựng ở bên cạnh.

- Ọe ọe. . . Để ta lại nôn một lúc đã. . .

Shawn víu vách tường, động tác để Suru không biết nên nói gì.

Trong khi làm việc đồng thời, Suru vẫn còn hết sức chăm chú cảnh giác chu vi.

Thân là một người siêu phàm dù chỉ là nửa vời nhưng cũng đủ để hắn ôm lòng nghi ngờ đối với những lời đồn về chuyện kì dị trong đường cống ngầm kia. Đôi lúc hắn cũng cảm thán giá như bản thân sống lại trong thế giới vô thần có phải hơn không? Ở trong thế giới siêu phàm thức tỉnh như này, bản thân lúc nào cũng phải đề phòng vì không biết mình có thể sẽ chết vì điều gì.

Nhưng nếu đã bước chân vào thế giới siêu phàm này, hắn cũng không còn cơ hội rút chân ra nữa. Và giống như mọi người siêu phàm khác, hắn rất có hứng thú với việc tìm kiếm những chuyện kì dị này, muốn thông qua đó để tìm cách tăng thực lực.

Chỉ có điều là sau một ngày, ngoại trừ lượng lớn chuột, gián bị bọn họ đánh động mà chạy ra, căn bản không thu hoạch được gì.

‘Xem ra cái gọi là oán linh gào khóc, căn bản chính là phán đoán. . . Có lẽ công nhân vệ sinh kia là bị một con chuột cống lớn hoặc là rắn cắn thương?’

Suru cảm thấy hơi bất đắc dĩ.

Bản thân chỉ nghĩ đây là một cơ hội để tiếp xúc với tình huống thần bí, siêu phàm, ai biết được thật sự trở thành công nhân đào rác.

Bảy vị thần ơi, các vị đang đùa ta hay sao?

Sự thực chứng minh, khả năng thích ứng của con người là vô cùng mạnh mẽ, sau khi làm được ba ngày, ngay cả Shawn cũng dần dần quen thuộc mùi trong đường nước ngầm, tốc đọ vung xẻng cũng nhanh hơn.

Một khi làm việc, Shawn vẫn tương đối ra sức, đây cũng là nguyên nhân vì sao bị đối phương hố nhiều lần nhưng cho đến nay, Suru vẫn không có tuyệt giao với hắn.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Hừm, xem tiến độ này, chúng ta có lẽ không cần mười ngày, khoảng bảy, tám ngày là có thể giải quyết xong!

Lúc nghỉ ngơi, Suru quan sát, ra kết luận.

- Ha, chuyện này làm nhanh như vậy thực sự là nhờ có cậu. Người anh em, ta sẽ không quên sự giúp đỡ của cậu!

Shawn chân thành nói .

Mấy ngày nay, Suru làm việc vô cùng chăm chỉ, hiệu quả lại cao, một người làm lượng công việc tương đương hai người.

- Ừm!

Suru hững hờ trả lời một câu, lấy chỉ số sức mạnh của hắn lúc này, làm những công việc chỉ cần dùng sức như thế này đương nhiên rất nhẹ nhàng.

Nhưng không biết tại sao, ngày hôm nay, hắn bắt đầu cảm thấy có gì đó không đúng.

- Xác thực. . . Không đúng, quá yên tĩnh!

Hắn suy nghĩ một chút, rốt cục tỉnh ngộ lại.

Đường nước ngầm là chỗ những con chuột yêu thích nhất, cho dù đã bị hai người bọn họ quấy nhiễu ba ngày nhưng bọn chúng thỉnh thoảng vẫn đột nhiên xuất hiện, dọa người nhảy một cái.

Nhưng ngày hôm nay, bọn họ làm đến hiện tại, lại là không có ‘biến cố vui vẻ’ như vậy xảy ra! Chuyện không xảy ra như bình thường đại biểu khẳng định có vấn đề!

- Shawn, chú có cảm thấy ngày hôm nay chuột ít đi hay không ?

Suru khẽ khom người, cầm chắc xẻng trong tay, nghi hoặc hỏi.

- Chuột? Thứ đáng ghét kia phải chết hết mới tốt.

Shawn phiền muộn trả lời.

Ngay ngày hôm qua, một tổ chuột rơi xuống, đập thẳng vào đỉnh đầu của hắn, còn có một con suýt chút nữa chui vào bên trong y phục của hắn, vừa nghĩ tới ác mộng kia, hắn cũng không khỏi rùng mình.

- Được rồi!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Suru lại càng thêm cảnh giác.

Tuy rằng hắn cũng rất chán ghét chuột, dù sao vật kia vừa dơ bẩn lại buồn nôn, còn không cung cấp kinh nghiệm, nhưng dù sao cũng hơn loại nguy hiểm không biết kia.

- Ngày hôm nay chúng ta cẩn thận chú ý hơn đi!

- Không thành vấn đề! Mặc kệ quái vật gì, ta đập một xẻng xuống, không tin là nó sẽ không chết!

Shawn giải lao đủ rồi, cầm xẻng, hăng hái làm tư thế tự tin.

Vèo!

Mà ngay trong chớp mắt này, dị biến đột nhiên xảy ra!

Một bóng đen to cỡ quả bóng rổ đột nhiên hiện lên từ trong bóng tối, hai điểm ánh sáng màu đỏ tươi đâm thẳng về cẳng chân của Shawn!

- Ồ! Cứt chó! Thứ gì?

Shawn không kịp suy nghĩ, cầm xẻng đập một cái, đánh bay bóng đen kia.

Đùng!

Bóng đen kia đập vào trên vách tường, rơi xuống lại nhanh chóng đứng lên, thân thể run lên tựa hồ không bị thương chút nào, chít chít kêu to với Shawn.

- Đó là. . . Chuột?!

Shawn ngẩn ra.

Bóng đen này rõ ràng là một con chuột nhưng lớn hơn chuột cống khoảng hai đến ba lần, thân thể tròn vo giống như một quả bóng rổ lớn như vậy, một cái cái đuôi dài đằng đẵng quật hai bên ngeh chan chát như roi, nó gầm gữ lộ ra răng nhọn cùng móng vuốt đen kịt.

Mấu chốt nhất vẫn là đôi mắt của nó, chúng có màu đỏ tươi như máu, trong ánh sáng mờ của đường cống ngầm quả thực rất ghê rợn.

- Chuột biến dị?!

Suru thở một hơi dài.

Chỉ cần biết được đối thủ là cái gì thì dễ xử lí hơn rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Siêu Phàm Thuở Bình Minh

Số ký tự: 0