Quay Lại
Văn Sao Công
2024-11-16 00:45:00
Siêu phàm thưở bình minh - Người dịch: Nxkhiêm
- Xem ra. . . Người công nhân vệ sinh kia chính là bị mấy con chuột biến dị kia tấn công nên mới bị thương!
Suru nói:
- Muốn tiếp tục thanh lý, chúng ta cần mua lượng lớn bẫy chuột cùng thuốc chuột! Lượng công việc cũng sẽ bởi vậy tăng nhiều, 10 đồng bạc tuyệt đối sẽ lỗ vốn!
- Tên gian thương chết tiệt kia!
Vào lúc này, Shawn trái lại hạ quyết tâm, gằn giọng nói:
- Ta muốn đi hội học sinh trách cứ hắn, hắn có hiềm nghi sử dụng hợp đồng lừa gạt! Ngược lại mặc kệ như thế nào, ta đều sẽ không tiếp tục đi xuống!
Nói xong, hắn áy náy nhìn Suru:
- Xin lỗi. . . Đã kéo cậu vào chuyện rắc rối này. Chỉ có điều là ta bảo đảm, tất cả đến đây là kết thúc!
Trên thực tế, cho dù trách cứ cũng chưa chắc có kết quả, đường nước ngầm có chuột, dù là chuột rất lớn, cũng ở bên trong phạm vi bình thường chứ?
Nếu như gian thương, khẳng định đã chuẩn bị sẵn lời giải thích.
Kết quả tốt nhất là hiệp ước hết hiệu lực, nếu như xui xẻo, nói không chừng bọn họ vẫn phải bồi thường tiền.
Nhưng Shawn đã quyết định ôm đồm mọi việc ở trên người mình.
- Ta cảm thấy. . . Công việc này vẫn có thể làm tiếp!
Suru lúc này lại không nghĩ như thế.
Đối với hắn mà nói, dưới đó chính là một nguồn cung cấp điểm kinh nghiệm dồi dào, cũng không thể lãng phí như thế.
Shawn còn định mở miệng nói gì đó thì Suru đã giành trước.
- Như chú đã nói lúc trước, công việc này rất béo bở lại không có người nào nhận nên mới đến phiên chúng ta. Anh nghi ngờ lúc trước đã từng có người bị lừa rồi. Bây giờ dù chú có đến khiếu nại, khả năng có lợi nhất cũng chỉ là hoàn lại số tiền đặt cọc rồi hủy hợp đồng nhưng anh sợ kết quả thực sự sẽ là chúng ta phải bồi thường một số tiền lớn. Cho nên chúng ta vẫn nên làm tiếp.
- Chúng ta dù sao cũng là người, có trí tuệ, dìm nước, hun lửa, phối hợp thuốc chuột, vẫn có khả năng tiêu diệt một đám chuột này, chỉ cần tận lực khống chế thành phẩm ở trong phạm vi nhất định, cố gắng hợp lý là được!
- Người anh em!
Shawn lại cảm động, hầu như muốn khóc to:
- Cảm ơn cậu đã nghĩ cho tôi nhưng thật sự không cần. . .
- Không! Ta kiên trì như vậy!
Chuyện đã phát triển đến một bước này, dù cho phải bồi thường tiền thì Suru cũng phải làm.
Hai người lại thương lượng một chút, cuối cùng Shawn bị Suru thuyết phục, chuẩn bị ngày hôm nay nghỉ ngơi trước, sau đó hắn đi nghĩ cách mua một nhóm thuốc chuột, độc chết đám khốn nạn buồn nôn trong đường nước ngầm này.
Suru thì trở lại đổi mới trang bị, đặc biệt là bộ đồ phòng hộ.
Với hàm răng sắc bén của loại chuột biến dị kia, e sợ áo da bình thường cũng không đủ chúng nó cắn.
. . .
Sau bảy ngày, bên trong đường nước ngầm, Suru mặc một bộ đồ phòng hộ dày gấp đôi lúc trước, trong tay cầm cuốc thập tự, ở những chỗ hắn đi qua, khắp nơi bừa bộn.
Mấy ngày nay, hắn cùng Shawn vắt hết óc, độc kế chồng chất, dìm nước, hun lửa, cạm bẫy độc dược đều dùng một lần, cuối cùng cũng cũng đã diệt hơn nửa bầy chuột bình thường trong đường nước ngầm này.
Cho tới loại chuột biến dị kia?
Đối phương tựa hồ có trí khôn nhất định, chỉ chịu thiệt thòi một lần rồi kiên quyết không cắn câu nữa.
Mà Suru cũng nhân cơ hội chứng minh một chuyện.
- Bảng thuộc tính đáng chết kia, tại sao nhất định phải tự tay giết chết mới cho điểm kinh nghiệm? Còn về phần âm mưu quỷ kế, cạm bẫy,. . . chỉ cần không có đích thân tham gia động thủ, bất luận khoảng cách nhiều như thế nào thì đều không có tác dụng gì, hoàn toàn không được điểm kinh nghiệm gì cả!
Đối với đặc tính của bảng thuộc tính, hắn đã tìm tòi đến gần đủ rồi.
Lúc này, hắn tiến vào chính là thừa cơ tiến hành lần thu gặt cuối cùng.
- Đến đây đi các tiểu bảo bối, ta chỉ có một người!
Đi tới chỗ ngày đó bị tập kích, Suru lớn tiếng khiêu khích.
Ân, không bài trừ khả năng những con chuột biến dị kia có trí khôn, bởi vậy sau khi một lượng lớn chuột tử thương, chúng nó có lẽ sẽ không ở lại chỗ này mà là sẽ di cư ra chỗ khác?
Suru đi nửa ngày cũng không có bất kỳ điều khác thường gì xảy ra, trong lòng không khỏi bắt đầu tưởng niệm Shawn.
Lấy thiên phú miệng quạ đen cộng thêm thể chất xui xẻo của đối phương, nếu như mang theo bên người, lúc này khẳng định phát sinh chuyện gì rồi chứ?
- Chít chít!
Ngay khi vừa nghĩ đến chuyện này thì đồng thời, trong bóng tối, một con chuột biến dị cực lớn xuất hiện và nhào tới.
- Giết!
Suru vung cuốc thập tự lên, trúng ngay phần bụng đã lộ ra của đối phương, máu tươi giàn giụa.
- Nếu như giết chuột có thành tựu, ta lúc này đại khái đã hoàn thành mấy nhiệm vụ kiểu như (khắc tinh của loài chuột), (cao thủ giết chuột) đi. . .
Hắn khẽ rung cuốc thập tự, để xác chết chuột biến dị trượt xuống, nhìn dòng chữ (điểm kinh nghiệm+10) trên bảng thuộc tính đập vào mi mắt, khóe miệng không khỏi nhếch lên, tạo thành một nụ cười:
- Lại vẫn không đi? Có vấn đề!
Xu lợi tránh hại là bản năng của mọi sinh vật, bọn họ đều đã dồn ép đến mức độ này, những con chuột này còn không buông tha, khẳng định có vấn đề!
- Xem ra. . . Người công nhân vệ sinh kia chính là bị mấy con chuột biến dị kia tấn công nên mới bị thương!
Suru nói:
- Muốn tiếp tục thanh lý, chúng ta cần mua lượng lớn bẫy chuột cùng thuốc chuột! Lượng công việc cũng sẽ bởi vậy tăng nhiều, 10 đồng bạc tuyệt đối sẽ lỗ vốn!
- Tên gian thương chết tiệt kia!
Vào lúc này, Shawn trái lại hạ quyết tâm, gằn giọng nói:
- Ta muốn đi hội học sinh trách cứ hắn, hắn có hiềm nghi sử dụng hợp đồng lừa gạt! Ngược lại mặc kệ như thế nào, ta đều sẽ không tiếp tục đi xuống!
Nói xong, hắn áy náy nhìn Suru:
- Xin lỗi. . . Đã kéo cậu vào chuyện rắc rối này. Chỉ có điều là ta bảo đảm, tất cả đến đây là kết thúc!
Trên thực tế, cho dù trách cứ cũng chưa chắc có kết quả, đường nước ngầm có chuột, dù là chuột rất lớn, cũng ở bên trong phạm vi bình thường chứ?
Nếu như gian thương, khẳng định đã chuẩn bị sẵn lời giải thích.
Kết quả tốt nhất là hiệp ước hết hiệu lực, nếu như xui xẻo, nói không chừng bọn họ vẫn phải bồi thường tiền.
Nhưng Shawn đã quyết định ôm đồm mọi việc ở trên người mình.
- Ta cảm thấy. . . Công việc này vẫn có thể làm tiếp!
Suru lúc này lại không nghĩ như thế.
Đối với hắn mà nói, dưới đó chính là một nguồn cung cấp điểm kinh nghiệm dồi dào, cũng không thể lãng phí như thế.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Shawn còn định mở miệng nói gì đó thì Suru đã giành trước.
- Như chú đã nói lúc trước, công việc này rất béo bở lại không có người nào nhận nên mới đến phiên chúng ta. Anh nghi ngờ lúc trước đã từng có người bị lừa rồi. Bây giờ dù chú có đến khiếu nại, khả năng có lợi nhất cũng chỉ là hoàn lại số tiền đặt cọc rồi hủy hợp đồng nhưng anh sợ kết quả thực sự sẽ là chúng ta phải bồi thường một số tiền lớn. Cho nên chúng ta vẫn nên làm tiếp.
- Chúng ta dù sao cũng là người, có trí tuệ, dìm nước, hun lửa, phối hợp thuốc chuột, vẫn có khả năng tiêu diệt một đám chuột này, chỉ cần tận lực khống chế thành phẩm ở trong phạm vi nhất định, cố gắng hợp lý là được!
- Người anh em!
Shawn lại cảm động, hầu như muốn khóc to:
- Cảm ơn cậu đã nghĩ cho tôi nhưng thật sự không cần. . .
- Không! Ta kiên trì như vậy!
Chuyện đã phát triển đến một bước này, dù cho phải bồi thường tiền thì Suru cũng phải làm.
Hai người lại thương lượng một chút, cuối cùng Shawn bị Suru thuyết phục, chuẩn bị ngày hôm nay nghỉ ngơi trước, sau đó hắn đi nghĩ cách mua một nhóm thuốc chuột, độc chết đám khốn nạn buồn nôn trong đường nước ngầm này.
Suru thì trở lại đổi mới trang bị, đặc biệt là bộ đồ phòng hộ.
Với hàm răng sắc bén của loại chuột biến dị kia, e sợ áo da bình thường cũng không đủ chúng nó cắn.
. . .
Sau bảy ngày, bên trong đường nước ngầm, Suru mặc một bộ đồ phòng hộ dày gấp đôi lúc trước, trong tay cầm cuốc thập tự, ở những chỗ hắn đi qua, khắp nơi bừa bộn.
Mấy ngày nay, hắn cùng Shawn vắt hết óc, độc kế chồng chất, dìm nước, hun lửa, cạm bẫy độc dược đều dùng một lần, cuối cùng cũng cũng đã diệt hơn nửa bầy chuột bình thường trong đường nước ngầm này.
Cho tới loại chuột biến dị kia?
Đối phương tựa hồ có trí khôn nhất định, chỉ chịu thiệt thòi một lần rồi kiên quyết không cắn câu nữa.
Mà Suru cũng nhân cơ hội chứng minh một chuyện.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Bảng thuộc tính đáng chết kia, tại sao nhất định phải tự tay giết chết mới cho điểm kinh nghiệm? Còn về phần âm mưu quỷ kế, cạm bẫy,. . . chỉ cần không có đích thân tham gia động thủ, bất luận khoảng cách nhiều như thế nào thì đều không có tác dụng gì, hoàn toàn không được điểm kinh nghiệm gì cả!
Đối với đặc tính của bảng thuộc tính, hắn đã tìm tòi đến gần đủ rồi.
Lúc này, hắn tiến vào chính là thừa cơ tiến hành lần thu gặt cuối cùng.
- Đến đây đi các tiểu bảo bối, ta chỉ có một người!
Đi tới chỗ ngày đó bị tập kích, Suru lớn tiếng khiêu khích.
Ân, không bài trừ khả năng những con chuột biến dị kia có trí khôn, bởi vậy sau khi một lượng lớn chuột tử thương, chúng nó có lẽ sẽ không ở lại chỗ này mà là sẽ di cư ra chỗ khác?
Suru đi nửa ngày cũng không có bất kỳ điều khác thường gì xảy ra, trong lòng không khỏi bắt đầu tưởng niệm Shawn.
Lấy thiên phú miệng quạ đen cộng thêm thể chất xui xẻo của đối phương, nếu như mang theo bên người, lúc này khẳng định phát sinh chuyện gì rồi chứ?
- Chít chít!
Ngay khi vừa nghĩ đến chuyện này thì đồng thời, trong bóng tối, một con chuột biến dị cực lớn xuất hiện và nhào tới.
- Giết!
Suru vung cuốc thập tự lên, trúng ngay phần bụng đã lộ ra của đối phương, máu tươi giàn giụa.
- Nếu như giết chuột có thành tựu, ta lúc này đại khái đã hoàn thành mấy nhiệm vụ kiểu như (khắc tinh của loài chuột), (cao thủ giết chuột) đi. . .
Hắn khẽ rung cuốc thập tự, để xác chết chuột biến dị trượt xuống, nhìn dòng chữ (điểm kinh nghiệm+10) trên bảng thuộc tính đập vào mi mắt, khóe miệng không khỏi nhếch lên, tạo thành một nụ cười:
- Lại vẫn không đi? Có vấn đề!
Xu lợi tránh hại là bản năng của mọi sinh vật, bọn họ đều đã dồn ép đến mức độ này, những con chuột này còn không buông tha, khẳng định có vấn đề!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro