Sinh Con Thuê Cho Ông Trùm Hắc Bang (Thỏa Thuận Kết Hôn)
Giải quyết đầu...
Chung Thục Quyên Nhi
2024-10-22 14:53:11
"Chẳng có cái báu vật quái nào hết. Tất cả đều là cái bẫy giăng ra để tóm mày đấy, Dư Thương Hải. Mà cũng đang tạo phản mà nhỉ ? Vậy tao thay Lưu Đình Quân giải quyết mày, thay trời hành đạo".
Dư Thương Hải gào thét trong vô vọng: "Con khốn".
Phát súng bạc không lệch một ly, viên đạn bay khỏi nòng súng hướng thẳng vào trán Dư Thương Hải, gã chết ngay tại chỗ. Máu tanh bắn tung tóe văng lên ngọn cỏ, Long Bắc Yến như trả được nợ máu mà gã gây ra cho mình.
"Ngủ ngon, thằng chó".
Dinh thự Long gia....
Long Mặc bước ra đến cửa, Lâm Tiểu Thanh bước đến trước mặt hắn chỉnh trang lại cổ áo. Hắn hướng mắt nhìn người vợ của mình, chăm chú chừng nào.
Lâm Tiểu Thanh gặng hỏi hắn: "Không phiền tôi mượn trợ lý của anh ngày hôm nay chứ ?".
Hắn hướng mắt về phía Á Viêm. Cậu đang đứng cạnh xe chờ đưa Long Mặc đến tập đoàn như thường lệ, quần áo vẫn chỉnh tề nghiêm trang.
Nhưng hôm nay có lẽ cậu không đi cùng Long Mặc hắn. Hắn hiểu rõ cô là người như thế nào. Lâm Tiểu Thanh đích thị ám chỉ Á Viêm ắt hẳn chuyện này hệ trọng. Hắn cũng không muốn làm cô thất vọng liền đồng ý: "Được".
Lâm Tiểu Thanh cũng không ngờ hắn lại đồng ý nhanh như thế, không hỏi han, hay nghi ngờ điều gì. Hắn hoàn toàn tin tưởng cô như thế à ?
Đa nghi hơn Tào Tháo.
Tính đa nghi của hắn đi đâu rồi ?
"Không muốn biết lý do là gì à ?".
Hắn tự tin: "Dù biết thì cô cũng không thoát được tôi".
Long Mặc nhếch miệng cười với cô rồi rời đi. Á Viêm nhìn thấy hắn bước đến liền mở cửa ghế sau. Hắn nói với Á Viêm: "Phu nhân tìm cậu có chuyện. Đừng để tôi thất vọng".
Nói rồi Long Mặc đích thân lái xe đến tập đoàn một mình. Á Viêm chạy lại chỗ cô, nói: "Phu nhân có việc gì cần tôi làm sao ?"
Lâm Tiểu Thanh mỉm cười: "Đúng là có việc cần nhờ cậu, rất hệ trọng".
Lâm Tiểu Thanh ghé vào tai Á Viêm nói vài lời gì đó thần bí, Á Viêm lập tức hiểu vui vẻ nhận lời: "Phu nhân yên tâm, giao cho tôi. Sẽ không để phu nhân thất vọng".
"Nhờ cả vào câu".
Khu công trường hoang...
Cả nhà Tào Tử bị Quý Dĩ Hân bắt tới đây, ả định trừ khử, giết người diệt khẩu sau khi xong chuyện.
Khu công trường này nằm cách xa nội thành, cũng chính là nơi Châu Nghiên Hi chết một thời gian mà cả nước chấn động. Hôm nay có giết thêm vài người ả cũng tìm cớ rằng linh hồn Châu Nghiên Hi oán hận nên đã giết sạch cả nhà họ cũng không ai phát hiện.
"Đồ khốn, cô nuốt lời".
Tào Tử gào thét chửi bới trong vô vọng, Quý Dĩ Hân cười như điên: "Nói vậy mày cũng tin, mày đúng là ngu thật đấy".
Ă đi quanh vài vòng: "Nơi này thấy quen không ? Cả nước rần rần lên vì vụ Châu Nghiên Hi rơi vỡ sọ mà chết. Giờ có thêm vài người nữa cũng không sao. Nơi này sẽ càng trở nên nổi tiềng bởi những cái chết bí ẩn mà không có kết quả".
Tào Tử gằng giọng: "Con khốn".
"Những thứ tao cần tao cũng lấy đủ. Hôm nay phải diệt gọn lũ chúng mày thì chứng cứ hoàn toàn biến mất. Lâm Tiểu Thanh đó sẽ phải gánh tội. Thật thú vị biết bao".
"Mày sẽ chết không được yên thân đâu, mày sẽ phải trả giá".
"Trả giá ? Nực cười. Chết rồi còn hơi sức chửi. Mày biết tại sao Châu Nghiên Hi đó lại chết không ?".
Ả nhìn trực tiếp vào đôi mắt đang run sợ kia của Tào Tự, nói: "Là tao làm đấy. Là tao đã giết nó. Tao đẩy nó từ tầng trên cao, nó rơi xuống đất. Máu đỏ chảy ra, nhìn thú vị biết bao".
Quý Dĩ Hân sướng đến phát điên rồi. Ả cười không khác gì một ả điên tâm thần ả ta chỉ về phía sân thượng mà mình đã giết Châu Nghiên Hi: "Nơi đó, nơi đó là nơi tao đẩy nó xuống".
Quý Dĩ Hân cười trong sự sung sướng, ả sắp tới đích rồi, chỉ còn thêm chút nữa thôi, ván cờ này ả sẽ là chủ, ả muốn tất cả phải quỳ xuống chân ả mà cầu xin tha. Đặc biệt là Long Mặc, hắn sẽ phải hối hận vì đã bỏ rơi ả.
Tào Tử phẫn uất trong lòng nhưng giờ chỉ còn vùng vẫy trong vô vọng. Ả ta rời đi để lại những tên côn đồ ở lại ra lệnh cho chúng xử lí toàn bộ gia đình Tào Tử.
Tiếng súng nổ đoàng một tiếng lớn, ả sung sướng không thôi. Cuối cùng cũng bịt được đầu mối duy nhất, sẽ không ai cản trở ả con đường sau này. Bây giờ có thể thả lỏng bản thân đi nước cờ tiếp theo.
" Bây giờ đến lượt mày, Lâm Tiểu Thanh".
Quý Dĩ Hân mỗi lần nhắc đến Lâm Tiểu Thanh, tay ả siết lại, ả muốn bóp chết cô. Lần này sẽ là như vậy.
Dư Thương Hải gào thét trong vô vọng: "Con khốn".
Phát súng bạc không lệch một ly, viên đạn bay khỏi nòng súng hướng thẳng vào trán Dư Thương Hải, gã chết ngay tại chỗ. Máu tanh bắn tung tóe văng lên ngọn cỏ, Long Bắc Yến như trả được nợ máu mà gã gây ra cho mình.
"Ngủ ngon, thằng chó".
Dinh thự Long gia....
Long Mặc bước ra đến cửa, Lâm Tiểu Thanh bước đến trước mặt hắn chỉnh trang lại cổ áo. Hắn hướng mắt nhìn người vợ của mình, chăm chú chừng nào.
Lâm Tiểu Thanh gặng hỏi hắn: "Không phiền tôi mượn trợ lý của anh ngày hôm nay chứ ?".
Hắn hướng mắt về phía Á Viêm. Cậu đang đứng cạnh xe chờ đưa Long Mặc đến tập đoàn như thường lệ, quần áo vẫn chỉnh tề nghiêm trang.
Nhưng hôm nay có lẽ cậu không đi cùng Long Mặc hắn. Hắn hiểu rõ cô là người như thế nào. Lâm Tiểu Thanh đích thị ám chỉ Á Viêm ắt hẳn chuyện này hệ trọng. Hắn cũng không muốn làm cô thất vọng liền đồng ý: "Được".
Lâm Tiểu Thanh cũng không ngờ hắn lại đồng ý nhanh như thế, không hỏi han, hay nghi ngờ điều gì. Hắn hoàn toàn tin tưởng cô như thế à ?
Đa nghi hơn Tào Tháo.
Tính đa nghi của hắn đi đâu rồi ?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Không muốn biết lý do là gì à ?".
Hắn tự tin: "Dù biết thì cô cũng không thoát được tôi".
Long Mặc nhếch miệng cười với cô rồi rời đi. Á Viêm nhìn thấy hắn bước đến liền mở cửa ghế sau. Hắn nói với Á Viêm: "Phu nhân tìm cậu có chuyện. Đừng để tôi thất vọng".
Nói rồi Long Mặc đích thân lái xe đến tập đoàn một mình. Á Viêm chạy lại chỗ cô, nói: "Phu nhân có việc gì cần tôi làm sao ?"
Lâm Tiểu Thanh mỉm cười: "Đúng là có việc cần nhờ cậu, rất hệ trọng".
Lâm Tiểu Thanh ghé vào tai Á Viêm nói vài lời gì đó thần bí, Á Viêm lập tức hiểu vui vẻ nhận lời: "Phu nhân yên tâm, giao cho tôi. Sẽ không để phu nhân thất vọng".
"Nhờ cả vào câu".
Khu công trường hoang...
Cả nhà Tào Tử bị Quý Dĩ Hân bắt tới đây, ả định trừ khử, giết người diệt khẩu sau khi xong chuyện.
Khu công trường này nằm cách xa nội thành, cũng chính là nơi Châu Nghiên Hi chết một thời gian mà cả nước chấn động. Hôm nay có giết thêm vài người ả cũng tìm cớ rằng linh hồn Châu Nghiên Hi oán hận nên đã giết sạch cả nhà họ cũng không ai phát hiện.
"Đồ khốn, cô nuốt lời".
Tào Tử gào thét chửi bới trong vô vọng, Quý Dĩ Hân cười như điên: "Nói vậy mày cũng tin, mày đúng là ngu thật đấy".
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ă đi quanh vài vòng: "Nơi này thấy quen không ? Cả nước rần rần lên vì vụ Châu Nghiên Hi rơi vỡ sọ mà chết. Giờ có thêm vài người nữa cũng không sao. Nơi này sẽ càng trở nên nổi tiềng bởi những cái chết bí ẩn mà không có kết quả".
Tào Tử gằng giọng: "Con khốn".
"Những thứ tao cần tao cũng lấy đủ. Hôm nay phải diệt gọn lũ chúng mày thì chứng cứ hoàn toàn biến mất. Lâm Tiểu Thanh đó sẽ phải gánh tội. Thật thú vị biết bao".
"Mày sẽ chết không được yên thân đâu, mày sẽ phải trả giá".
"Trả giá ? Nực cười. Chết rồi còn hơi sức chửi. Mày biết tại sao Châu Nghiên Hi đó lại chết không ?".
Ả nhìn trực tiếp vào đôi mắt đang run sợ kia của Tào Tự, nói: "Là tao làm đấy. Là tao đã giết nó. Tao đẩy nó từ tầng trên cao, nó rơi xuống đất. Máu đỏ chảy ra, nhìn thú vị biết bao".
Quý Dĩ Hân sướng đến phát điên rồi. Ả cười không khác gì một ả điên tâm thần ả ta chỉ về phía sân thượng mà mình đã giết Châu Nghiên Hi: "Nơi đó, nơi đó là nơi tao đẩy nó xuống".
Quý Dĩ Hân cười trong sự sung sướng, ả sắp tới đích rồi, chỉ còn thêm chút nữa thôi, ván cờ này ả sẽ là chủ, ả muốn tất cả phải quỳ xuống chân ả mà cầu xin tha. Đặc biệt là Long Mặc, hắn sẽ phải hối hận vì đã bỏ rơi ả.
Tào Tử phẫn uất trong lòng nhưng giờ chỉ còn vùng vẫy trong vô vọng. Ả ta rời đi để lại những tên côn đồ ở lại ra lệnh cho chúng xử lí toàn bộ gia đình Tào Tử.
Tiếng súng nổ đoàng một tiếng lớn, ả sung sướng không thôi. Cuối cùng cũng bịt được đầu mối duy nhất, sẽ không ai cản trở ả con đường sau này. Bây giờ có thể thả lỏng bản thân đi nước cờ tiếp theo.
" Bây giờ đến lượt mày, Lâm Tiểu Thanh".
Quý Dĩ Hân mỗi lần nhắc đến Lâm Tiểu Thanh, tay ả siết lại, ả muốn bóp chết cô. Lần này sẽ là như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro