Sinh Hoạt Của Người Chơi Ở Vô Hạn Lưu

Trò Chơi Nhiều...

2024-09-13 18:28:49

Phí Xu nhìn tay cậu, mi mắt hơi run, không hiểu nổi: “…Cái này là ý gì đây?”

Trên tay Phí Xu, có ba sợi dây màu đỏ nhạt xuyên qua vách tường đi đến hướng nào không rõ.

*

Đại đa số người chơi có thân phận ma cà rồng đều có chút hưng phấn. Bang hội nào cũng sẽ cố gắng bảo vệ người chơi ma cà rồng, chỉ cần không ra ngoài một mình hay tự đi tìm đường chết thì tính đặc thù của người chơi ma cà rồng đủ cho bọn họ tung hoành.

Lần này, bảng Bạo Quân có ba người chơi vừa vặn hợp với nhau, bầu không khí ở hiện trường đã nặng nề còn nặng nề hơn.

Mặc dù lần này ba người bọn họ vào để hoàn thành nhiệm vụ nhưng cũng không có nghĩa là quan hệ giữa bọn họ tốt đẹp, hay ăn ý gì với nhau.

Chỉ là vận may hơi kém, điểm số mất đi quá ít, nhiệm vụ phiền phức lại rớt vào người.

Arlos đè điểm đau giữa hai chân mày, xác định lại thân phận của Elmer và Hạ Lương: “Không có ma cà rồng?”

Elmer khoanh tay đứng ở trên đầu cầu thang, từ trên cao nhìn xuống hai người “bạn đồng hành”: “Tôi tưởng anh sẽ không nói mấy câu vớ vẩn thế chứ.”

Theo lý mà nói, bảng Bạo Quân hãy còn một người chơi nữa cũng vào nhưng không biết tại sao bây giờ chỉ có ba người bọn họ xuất hiện tại đây.

Có lẽ người vắng mặt sẽ có thân phận ma cà rồng.

Hạ Lương vẫn mang điệu bộ không tập trung, vóc người cao lớn dựa vào trụ của hành lang vườn hoa, bắp thịt săn chắc căng cứng, mày kiếm mắt sáng.

Anh ta không có ý hòa giải cho hai người kia, chỉ muốn nhanh chóng kết thúc trò chơi này rồi ra ngoài làm vệ sĩ riêng cho cậu thiếu niên mặc áo choàng kia thôi: “Có ma cà rồng hay không thì thân phận này cũng có cách chơi.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Elmer cũng không muốn ở lâu trong phó bản này, gã hiểu được ý của Hạ Lương rất nhanh, khoanh tay gật đầu: “Không có thứ kỳ quái khiến tôi buồn nôn thì cũng không tệ.”

Elmer nghiêng đầu nhìn Hạ Lương, còn nhớ khi nãy anh ta đấu giá với gã trong phòng đấu giá: “Nghe nói anh làm vệ sĩ cho một tên vô danh tiểu tốt? Nếu như thiếu tiền thì tôi rất vui lòng mở ví giúp đỡ hoàn cảnh khó khăn của cấp dưới.”

Hạ Lương không bị chọc giận, nghĩ đến cậu thiếu niên mặc áo choàng vùi mình ngủ trên giường anh ta, khuôn mặt hồng hào thậm chí còn mỉm cười, ngay sau đó thu lại nụ cười, nhìn Elmer: “Nếu như cậu thiếu niên anh nuôi chạy mất thì tôi cũng rất sẵn lòng cung cấp dịch vụ tìm người miễn phí cho anh.”

Người đàn ông mặt mũi lạnh lùng: “Dẫu sao tìm được người có thể chịu được tính cách và cái thẩm mỹ xấu xí của anh cũng rất khó. Sau khi tìm được cậu ấy, tôi sẽ khuyên cậu ấy nhẫn nhịn thêm một thời gian ngắn nữa.”

Nghĩ đến cậu thiếu niên còn chưa tìm được bóng dáng, quân chủ bạo ngược từ xa xưa thu lại nụ cười, đứng ở bậc thang cao, lạnh lùng nhìn đến người đàn ông cao ráo đằng xa.

Arlos đột nhiên ngẩng đầu, đôi mắt màu bạc nhìn đến một góc tối gần Elmer. Thấy sương mù màu đen vòng quanh đầu ngón tay gã cũng không lên tiếng nhắc nhở.

Một tia sáng hồng đột ngột bắn ra từ một góc. Sau đó tia sáng này cứ thế bám chắc vào cánh tay đeo trang sức kim loại bền chắc của Elmer.

Cơ thể Elmer hơi cứng lại, mắt trầm xuống, hơi có màu đỏ lập lòe.

Người chơi ma cà rồng núp ở xó xỉnh mai phục, thành công nhắm trúng mục tiêu là Elmer thì phấn khích đến hô hấp cũng không nhịn được, đỏ mắt từ từ đi ra, lồng ngực không ngừng phập phồng.

Người chơi nam liếc mắt một cái liền nhận ra Elmer – Người chơi bảng Bạo Quân thích khoe khoang đến độ ai cũng phải biết. Chẳng qua anh ta chỉ thử một chút thôi, thậm chí trong tay đã nắm chặt đạo cụ người giấy hiếm gặp để nếu có thất bại thì sẽ chạy trốn ngay.

Nhưng Elmer chẳng chút phòng bị nào nên anh ta đã thành công!

Anh ta đã thành công biến Elmer thành huyết bộc cho mình rồi!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sinh Hoạt Của Người Chơi Ở Vô Hạn Lưu

Số ký tự: 0