Sinh Hoạt Của Người Chơi Ở Vô Hạn Lưu

Chương 773

2024-09-13 18:28:49

Ngón tay phát run đặt ở chỗ gần cổ áo Vệ Húc, màu sắc rất nhạt so với làn da màu lúa mạch của anh ta, nhìn như thể chỉ cần dùng chút sức lực, mấy ngón tay kia sẽ gãy ngay vậy.

Cách một lớp vải, nơi tiếp xúc vẫn tản ra nhiệt độ của người đàn ông trưởng thành thường xuyên vận động.

Phí Xu khôi phục được chút sức lực. Phản ứng đầu tiên của cậu là đẩy anh ta ra, tuy nhiên, Phí Xu không làm được.

Phí Xu luôn không để ý, song bây giờ mới nhớ đến, dường như trong phó bản này cậu còn có thiết lập nhân vật mang “hội chứng khát da”.

Phí Xu hoang mang cúi đầu nhìn tay cậu đang đặt trước ngực Vệ Húc, sau khi ý thức được thì liền ngay lập tức rụt về.

Vệ Húc thấy biểu cảm của Phí Xu, ma xui quỷ khiến làm anh ta đưa tay nhéo cái gáy lộ ra ngoài của cậu streamer mới này: “Chỗ tôi có đường.”

Phí Xu run run, kiềm chế phản ứng.

Đương nhiên Vệ Húc trông thấy những cái này.

Phí Xu cố nén cảm giác khác lạ từ tận đáy lòng cùng cảm giác tê dại trên người, mím môi đẩy Vệ Húc ra.

Cũng chỉ có một chút, cậu có thể chịu đựng và kháng cự lại nó.

Nhưng không đẩy nổi.

“Lúc nãy cảm ơn anh. Anh thả tôi xuống được không?”

Vệ Húc không cử động.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Phí Xu không dám đối mặt với người đàn ông hung dữ này. Lúc dời ánh mắt đi lại đụng phải vết sẹo màu nâu ở đuôi mi khiến gương mặt anh ta trông có vẻ hốc hác kia. Giống như bị lửa thiêu đốt, cậu lại nhanh chóng chuyển tầm mắt đi.

Vết sẹo này không hề xấu xí, ngược lại lại khiến ngũ quan vốn có phần hung dữ của người đàn ông thêm mấy phần ác liệt.

Khiến càng nhìn càng không thấy anh ta là “người tốt”.

Có cảm giác rất ngang ngược.

Bất kể là mặt mũi hay là kinh nghiệm, thoạt nhìn cũng thấy là không hợp với bé ngoan như Phí Xu.

Phí Xu mới nhỏ tiếng hỏi một câu, bấy giờ Vệ Húc mới thả cậu ra.

Vệ Húc liếc nhìn sau lưng không có thứ gì của Phí Xu: “Lần sau đi đứng cẩn thận một chút.”

Phí Xu nghe vào tai thì chỉ thấy giống như đang cảnh cáo.

Vẻ ngoài và khí thế của Vệ Húc không khác gì người chỉ cần một lời không hợp sẽ lôi người khác ra ngoài đổ xi măng nhấn xuống biển vậy.

Phí Xu biết điều đáp lại một tiếng. Khoảng cách tiếp xúc giữa cậu và người lạ ở quá gần, hàng mi dày hết nâng lên rồi lại hạ xuống.

“Xin lỗi, khi nãy tôi không cố ý đâu.”

Nhìn phản ứng không mấy khác biệt của Vệ Húc, Phí Xu nhấc chân muốn rời đi.

Tuy nhiên, Vệ Huc cũng đồng thời bước đi, hai người lại là đi cùng một hướng.

Vệ Húc nhăn mày.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Phí Xu giật bắn lui về sau một bước, nép qua bên cạnh để cho Vệ Húc đi trước.

Người đàn ông khựng lại, rồi nhấc chân đi.

Phí Xu nhắm mắt theo đuôi đi ở đằng sau.

May mắn thay Vệ Húc chỉ muốn đi đến không gian chung. Hai người tách ra đi về hai hướng khác nhau ở giữa đường.

Lúc Phí Xu trông thấy bảng hiệu siêu thị mini sáng choang mới thở phào nhẹ nhõm.

Có lẽ đã qua giờ cao điểm, siêu thị mini lúc này không có ai.

Phí Xu phát hiện bên trong chỉ có một nhân viên thu ngân mặt mày không cảm xúc. Lúc cậu đi qua thì người đó còn đang cúi đầu nghịch điện thoại.

Nhận ra Phí Xu đến, đầu cũng không thèm ngẩng, thái độ rất bực dọc: “Cầm đồ cậu muốn đến máy tính tiền bên kia là được.”

Không tiếp xúc với con người ngược lại còn khiến cho Phí Xu an tâm hơn.

Cậu từ từ tìm kiếm một vòng trong siêu thị mini, lúc thấy giá tiền thì mắt cũng trợn tròn lên.

Cậu vốn cho rằng năm mươi mấy đồng của mình dù không cách nào trả được phí tiền phòng nhưng chẳng qua chỉ là phí sinh hoạt mà thôi, nếu cậu nhịn ăn nhịn mặc thì chắc cũng đủ.

Tuy nhiên Phí Xu đã đánh giá quá thấp mức độ tàn ác của phó bản này.

Chỉ là một gói mì ăn liền không có dinh dưỡng gì cũng đã đến năm mươi đồng, chứ chưa nói đến bữa ăn với các món đầy đủ dinh dưỡng. Một cái bánh bao không lớn cũng đã hai mươi lăm đồng một cái rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sinh Hoạt Của Người Chơi Ở Vô Hạn Lưu

Số ký tự: 0