Sinh Hoạt Nghỉ Hưu Ở Giới Giải Trí
Chương 29
Da Thanh Oa
2024-08-27 03:51:22
4637 trong đầu nhắc nhở Lâm Nhàn: “Đó là người đại diện của Tập Doanh, ký chủ!”
Lâm Nhàn nhanh chóng gật đầu: “Tôi biết rồi, là người đại diện của Tập Doanh.”
Văn Sóc thở dài: “Cô ấy đã đưa ra một chương trình tạp kỹ mà một khi đã tham gia, lập tức sẽ khiến người đó nổi tiếng. Tài nguyên tốt này là dùng để trao đổi với việc phủ nhận đoạn video Tập Doanh ca hát. Bây giờ, cô đã hiểu lý do vì sao cô được mời đến đây chưa?”.
Lâm Nhàn trừng mắt : “Chương trình tạp kỹ…. cho tôi tham gia?”
Văn Sóc ngay lập tức cười lạnh: “Trí tưởng tượng của cô, cũng thật là tốt!!”
Lâm Nhàn hoài nghi: “Nói đùa!! Dù tôi thừa nhận mình làm giả video thì chương trình đó cũng không dành cho tôi. Vậy tôi làm thế có ích lợi gì? Hợp lý sao?”
Văn Sóc sửng sốt: “.... Đúng là có điểm không thích hợp.”
“Hơn nữa…..”. Lâm Nhàn tự tin cười: ” Một khi tôi đã đăng lên, thì tôi sẽ không phủ nhận. Vì cái gì mà tôi đã công khai rồi lại còn phải xóa đi?”
Văn Sóc nghe vậy, nheo mắt nhìn cô, ý tứ sâu xa mà nói: “Thủ đoạn của Kim Thiện Lâm không hề đơn giản.”
Lâm Nhàn mỉm cười, đứng dậy chỉnh lại bộ đồ thể thao, tự tin nói: “Tôi sẽ không để ông chủ thất vọng”
Văn Sóc: “....”. Tốt hơn vẫn nên để chính ta thất vọng đi!!
Anh thở dài trong lòng, cảm thấy bất lực. Anh nhìn xuống hai đôi chân của mình, một cỗ cảm giác tự ti kéo đến không thể giải thích được. Nhưng cuối cùng, anh đã điều khiển chiếc xe lăn đến giá sách, lấy xuống một tập tài liệu rồi quay lại đưa cho Lâm Nhàn.
Lâm Nhàn thật sự ngạc nhiên khi nhìn thấy chiếc xe lăn của anh, trong lòng xác thực lắp bắp kinh hãi.
Ánh mắt kinh ngạc này của cô gần như không thể thoát khỏi tầm mắt của Văn Sóc. Trông anh nhìn qua có vẻ bình tĩnh nhưng vẫn lạnh đạm nói: “Cô không ngờ tôi lại ngồi trên xe lăn?”
Lâm Nhàn nhận lấy tập tài liệu: “Tôi từng quen biết một người ngồi trên xe lăn. Người ấy siêu lợi hại.”
Văn Sóc cho rằng cô đang an ủi mình, tùy ý hỏi lại: “Lợi hại như thế nào?”
Lâm Nhàn nhẹ nhàng nói: “Tôi suýt nữa chết trong tay hắn.”
Vân Sóc: “...”. Cô thật là biết an ủi…
Tuy nhiên, Văn Sóc vẫn tiếp nhận ý tốt này và cảm thấy dễ chịu hơn một chút. Sau đó, anh quay lại bàn làm việc, cười nói: “Tôi sẽ chờ xem cuộc chiến giữa cô và Kim Thiện Lâm”’
Lâm Nhàn mở hồ sơ ra xem có chút kinh ngạc hỏi: “Mạng lưới các mối quan hệ của Kim tỷ? Anh làm sao có được thứ này?”.
Văn Sóc bình tĩnh nói: “Nếu tôi ngay cả chút năng lực này cũng không có, làm sao có thể sống sót đến hiện tại?”.
Lâm Nhàn nhanh chóng gật đầu: “Tôi biết rồi, là người đại diện của Tập Doanh.”
Văn Sóc thở dài: “Cô ấy đã đưa ra một chương trình tạp kỹ mà một khi đã tham gia, lập tức sẽ khiến người đó nổi tiếng. Tài nguyên tốt này là dùng để trao đổi với việc phủ nhận đoạn video Tập Doanh ca hát. Bây giờ, cô đã hiểu lý do vì sao cô được mời đến đây chưa?”.
Lâm Nhàn trừng mắt : “Chương trình tạp kỹ…. cho tôi tham gia?”
Văn Sóc ngay lập tức cười lạnh: “Trí tưởng tượng của cô, cũng thật là tốt!!”
Lâm Nhàn hoài nghi: “Nói đùa!! Dù tôi thừa nhận mình làm giả video thì chương trình đó cũng không dành cho tôi. Vậy tôi làm thế có ích lợi gì? Hợp lý sao?”
Văn Sóc sửng sốt: “.... Đúng là có điểm không thích hợp.”
“Hơn nữa…..”. Lâm Nhàn tự tin cười: ” Một khi tôi đã đăng lên, thì tôi sẽ không phủ nhận. Vì cái gì mà tôi đã công khai rồi lại còn phải xóa đi?”
Văn Sóc nghe vậy, nheo mắt nhìn cô, ý tứ sâu xa mà nói: “Thủ đoạn của Kim Thiện Lâm không hề đơn giản.”
Lâm Nhàn mỉm cười, đứng dậy chỉnh lại bộ đồ thể thao, tự tin nói: “Tôi sẽ không để ông chủ thất vọng”
Văn Sóc: “....”. Tốt hơn vẫn nên để chính ta thất vọng đi!!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Anh thở dài trong lòng, cảm thấy bất lực. Anh nhìn xuống hai đôi chân của mình, một cỗ cảm giác tự ti kéo đến không thể giải thích được. Nhưng cuối cùng, anh đã điều khiển chiếc xe lăn đến giá sách, lấy xuống một tập tài liệu rồi quay lại đưa cho Lâm Nhàn.
Lâm Nhàn thật sự ngạc nhiên khi nhìn thấy chiếc xe lăn của anh, trong lòng xác thực lắp bắp kinh hãi.
Ánh mắt kinh ngạc này của cô gần như không thể thoát khỏi tầm mắt của Văn Sóc. Trông anh nhìn qua có vẻ bình tĩnh nhưng vẫn lạnh đạm nói: “Cô không ngờ tôi lại ngồi trên xe lăn?”
Lâm Nhàn nhận lấy tập tài liệu: “Tôi từng quen biết một người ngồi trên xe lăn. Người ấy siêu lợi hại.”
Văn Sóc cho rằng cô đang an ủi mình, tùy ý hỏi lại: “Lợi hại như thế nào?”
Lâm Nhàn nhẹ nhàng nói: “Tôi suýt nữa chết trong tay hắn.”
Vân Sóc: “...”. Cô thật là biết an ủi…
Tuy nhiên, Văn Sóc vẫn tiếp nhận ý tốt này và cảm thấy dễ chịu hơn một chút. Sau đó, anh quay lại bàn làm việc, cười nói: “Tôi sẽ chờ xem cuộc chiến giữa cô và Kim Thiện Lâm”’
Lâm Nhàn mở hồ sơ ra xem có chút kinh ngạc hỏi: “Mạng lưới các mối quan hệ của Kim tỷ? Anh làm sao có được thứ này?”.
Văn Sóc bình tĩnh nói: “Nếu tôi ngay cả chút năng lực này cũng không có, làm sao có thể sống sót đến hiện tại?”.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro