Sinh Tồn Dưới Tư Cách Vợ Của Công Tước Ác Quỷ
Chương 10
2024-11-20 00:31:53
Tài sản ở đây rất lớn, có năm sảnh lớn ở tầng một và tòa nhà chính cao bảy tầng. Công tước sống trên tầng bảy, do đó Ilyin chỉ được phép lên đến tầng sáu. Lời của Lizzie ngắn gọn về tầng bảy, "Chỉ người Red Delroses được vào. Tiểu thư có thể vào trong nếu kết hôn."
Nó nghĩa là khách bị cấm bược vào, Ilyin tự hỏi tại sao chỉ có một dinh thự lớn. Còn có nhiều vùng dự trữ chỉ dùng cho Red Delroses, và nó nghĩa là họ có nhiều thẩm quyền hơn bất cứ ai khác. Thậm chí một số hành lang dẫn đến vùng đó mặc nhiên ngoài giới hạn.
"Cảm ơn vì dẫn đường tôi." Ilyin nói tạ, Lizzie cúi đầu. Đi bộ trong dinh thự là một việc khó khăn, sau một vài lần nghỉ ngơi gián đoạn, trời cũng đã tối.
"Mọi thứ ở đây rất khác biệt phải không?" Lizzie đặt một ly nhỏ trước Ilyin và cô gật đầu. Thế nhưng Ilyin biết rằng North và Delrose là kẻ thù của nhau. Cô nên duy trì sự cân bằng giữa cả hai nếu cô muốn sống yên bình ở đây.
"Ngày mai tôi muốn gặp những gia đình khác nữa." Ilyin nói với giọng điều chế khi cô không có đủ mọi thông tin để củng cố địa vị của mình. Cô được vây xung quanh bởi hầu gái đến từ Blue North, và nó không trùng hợp rằng cô không gặp được những thành viên gia đình khác ngoại trừ Den. Blue North đã ngăn chặn cô khỏi gia đình kia, và nếu mọi thứ diễn biến như vậy, Ilyin sẽ được coi là một người của Blue.
Vùng đất này được cai trị bởi Aden de Biflten, một người Red Delroses và Ilyin hỏi, "Liệu anh ta có thích người quá gần gũi với Blue North không?" Không, cô nghĩ thầm.
"Điều này..." Lizzie nói sau đó do dự.
Ilyin quan sát phản ứng của cô và cười, "Nó là một vấn đề sao?"
"Bởi vì tôi là người Blue North, tôi sẽ cần hỏi các trưởng lão trước," Lizzie tiếp tục, nghe như cô ta đang vấp lưỡi mình vậy.
Ilyin giấu đi ý cười khi nghe những lời này và nói với vẻ mặt thất vọng, "Bởi vì ở đây có nhiều gia đình khác, tôi muốn gặp một người trong số họ. Tôi tò mò muốn biết họ như nào, nhưng cô không cần phải mang một nhân vật cấp cao đâu."
"Tôi sẽ cố để có thể gặp mặt họ." Lizzie cười nói, Ilyin biết cô ta sẽ không làm vậy. Ilyin cần phải tìm cách khác hoặc chỉ cần đi xung quanh nơi này một mình.
"Tôi sẽ đợi," Ilyin giữ suy nghĩ như vậy và dịch tầm mắt về phía cửa sổ cười khẩy.
***
Màn đêm buông xuống và chỉ có nơi Biflten được thắp sáng bởi đuốc trong khoảng thời gian đều đặn, nhưng chỉ mờ nhạt, nhìn như điểm xuyết nhỏ trong đêm bão tuyết.
Ilyin nhìn về phía xa khi Lizzie chỉ cô một hướng nhìn, "Nó sẽ thổi đi cái lạnh."
"Cảm ơn." cô nói rồi uống một hơi, nghĩ rằng nó khá nhỏ so với một tách trà, và gần như muốn nhổ nó ra. "Rượu?" Nó không phải trà mà là một thứ rượu khó uống.
"Đó là rượu các quý cô ở đây thường uống." Lizzie giải thích.
Có vẻ phụ nữ xứ lạnh có thể uống rượu. Ilyin nhấm nháp chỉ đủ để làm ướt môi và nó cảm giác như có lửa lan tỏa khắp người ngay lập tức. Ilyin vô tình chuyển ánh nhìn ra phía ngoài cửa sổ và cô chú ý đến một ngọn đuốc đột nhiên dập tắt.
"Một sứ giả đã đến, có lẽ là xin lỗi vì vụ phục kích." Lizzie chỉ ra cho cô.
Một sứ giả? Cái hình bóng mà Ilyin nhìn thấy không giống người. Khi nó tiến gần hơn những binh lính đang theo dõi nó, cô nhìn thấy vảy đỏ lấp lánh dưới ánh sáng của nơi này.
Ilyin đặt tách xuống phát âm thanh lớn. Sau đó cô thấy một người đi ra khỏi lãnh địa và khi không thể nhìn rõ mặt anh ta, cô cũng biết rằng đó là một người cao lớn. Cô có thể nhìn ra từ hình bóng của những người xung quanh anh, họ mặc lớp trang phục dày, trong khi anh chỉ mặc một áo choàng mỏng. Rồi, mọi người đều cúi trước anh, Ilyin có thể thấy rằng con quái vật chuyển ánh nhìn đặc biệt vào anh ta.
"Đó là ai?" Ilyin nửa mong đợi câu trả lời của Lizzie, và hầu gái nói cô rằng đó chính là Công tước Biflten. Cô có thể thấy rằng không ai dám nhìn vào mắt anh ta, và cô cũng sẽ không làm vậy trong cùng trường hợp. Công tước và con quái vật đứng một lúc im lặng.
"Cô có thể giao tiếp với quái vật không?" Ilyin hỏi.
Lizzie gật đầu, "Tất nhiên, chúng khác với những con đến từ vùng có nắng."
Ilyin ngạc nhiên trước câu trả lời ngay thẳng của Lizzie. Con quái vật cúi đầu, cô cảm giác đó như là cử chỉ của lời xin lỗi. Sau đó, có một thứ còn sáng lấp lánh hơn cả vảy đỏ của nó và đôi mắt Ilyin mở tròn khi Công tước nhanh chóng vung kiếm lên; con quái vật sụp đổ ngay trước mặt anh ta. Trong khi Ilyin không biết về vùng Biflten, cô lại biết rằng chém giết một sứ giả mang nghĩa chiến tranh.
Như thể Lizzie biết cô đang nghĩ gì, cô nói, "Xin hãy yên tâm, chúng ta an toàn nơi đây."
Ilyin uống một ngụm và lại cảm nhận được dòng lửa qua người, nó trông như cô là người duy nhất ngạc nhiên về những gì vừa xảy ra. Nơi này thật khác lạ.
Không khí hòa bình ở thủ đô, nơi mà lời nói mới là thứ bén nhọn, chính là không nơi nào nhìn thấy được. Trong khi con người ngạc nhiên khi bị thương trong thủ đô, ở đây, mọi người phớt lờ xác chết. Con quái vật sẽ bị chôn vùi trong tuyết vào ngày mai. Ilyin bây giờ nhận thức được nơi này lạnh giá và kì lạ cỡ nào.
Nó nghĩa là khách bị cấm bược vào, Ilyin tự hỏi tại sao chỉ có một dinh thự lớn. Còn có nhiều vùng dự trữ chỉ dùng cho Red Delroses, và nó nghĩa là họ có nhiều thẩm quyền hơn bất cứ ai khác. Thậm chí một số hành lang dẫn đến vùng đó mặc nhiên ngoài giới hạn.
"Cảm ơn vì dẫn đường tôi." Ilyin nói tạ, Lizzie cúi đầu. Đi bộ trong dinh thự là một việc khó khăn, sau một vài lần nghỉ ngơi gián đoạn, trời cũng đã tối.
"Mọi thứ ở đây rất khác biệt phải không?" Lizzie đặt một ly nhỏ trước Ilyin và cô gật đầu. Thế nhưng Ilyin biết rằng North và Delrose là kẻ thù của nhau. Cô nên duy trì sự cân bằng giữa cả hai nếu cô muốn sống yên bình ở đây.
"Ngày mai tôi muốn gặp những gia đình khác nữa." Ilyin nói với giọng điều chế khi cô không có đủ mọi thông tin để củng cố địa vị của mình. Cô được vây xung quanh bởi hầu gái đến từ Blue North, và nó không trùng hợp rằng cô không gặp được những thành viên gia đình khác ngoại trừ Den. Blue North đã ngăn chặn cô khỏi gia đình kia, và nếu mọi thứ diễn biến như vậy, Ilyin sẽ được coi là một người của Blue.
Vùng đất này được cai trị bởi Aden de Biflten, một người Red Delroses và Ilyin hỏi, "Liệu anh ta có thích người quá gần gũi với Blue North không?" Không, cô nghĩ thầm.
"Điều này..." Lizzie nói sau đó do dự.
Ilyin quan sát phản ứng của cô và cười, "Nó là một vấn đề sao?"
"Bởi vì tôi là người Blue North, tôi sẽ cần hỏi các trưởng lão trước," Lizzie tiếp tục, nghe như cô ta đang vấp lưỡi mình vậy.
Ilyin giấu đi ý cười khi nghe những lời này và nói với vẻ mặt thất vọng, "Bởi vì ở đây có nhiều gia đình khác, tôi muốn gặp một người trong số họ. Tôi tò mò muốn biết họ như nào, nhưng cô không cần phải mang một nhân vật cấp cao đâu."
"Tôi sẽ cố để có thể gặp mặt họ." Lizzie cười nói, Ilyin biết cô ta sẽ không làm vậy. Ilyin cần phải tìm cách khác hoặc chỉ cần đi xung quanh nơi này một mình.
"Tôi sẽ đợi," Ilyin giữ suy nghĩ như vậy và dịch tầm mắt về phía cửa sổ cười khẩy.
***
Màn đêm buông xuống và chỉ có nơi Biflten được thắp sáng bởi đuốc trong khoảng thời gian đều đặn, nhưng chỉ mờ nhạt, nhìn như điểm xuyết nhỏ trong đêm bão tuyết.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ilyin nhìn về phía xa khi Lizzie chỉ cô một hướng nhìn, "Nó sẽ thổi đi cái lạnh."
"Cảm ơn." cô nói rồi uống một hơi, nghĩ rằng nó khá nhỏ so với một tách trà, và gần như muốn nhổ nó ra. "Rượu?" Nó không phải trà mà là một thứ rượu khó uống.
"Đó là rượu các quý cô ở đây thường uống." Lizzie giải thích.
Có vẻ phụ nữ xứ lạnh có thể uống rượu. Ilyin nhấm nháp chỉ đủ để làm ướt môi và nó cảm giác như có lửa lan tỏa khắp người ngay lập tức. Ilyin vô tình chuyển ánh nhìn ra phía ngoài cửa sổ và cô chú ý đến một ngọn đuốc đột nhiên dập tắt.
"Một sứ giả đã đến, có lẽ là xin lỗi vì vụ phục kích." Lizzie chỉ ra cho cô.
Một sứ giả? Cái hình bóng mà Ilyin nhìn thấy không giống người. Khi nó tiến gần hơn những binh lính đang theo dõi nó, cô nhìn thấy vảy đỏ lấp lánh dưới ánh sáng của nơi này.
Ilyin đặt tách xuống phát âm thanh lớn. Sau đó cô thấy một người đi ra khỏi lãnh địa và khi không thể nhìn rõ mặt anh ta, cô cũng biết rằng đó là một người cao lớn. Cô có thể nhìn ra từ hình bóng của những người xung quanh anh, họ mặc lớp trang phục dày, trong khi anh chỉ mặc một áo choàng mỏng. Rồi, mọi người đều cúi trước anh, Ilyin có thể thấy rằng con quái vật chuyển ánh nhìn đặc biệt vào anh ta.
"Đó là ai?" Ilyin nửa mong đợi câu trả lời của Lizzie, và hầu gái nói cô rằng đó chính là Công tước Biflten. Cô có thể thấy rằng không ai dám nhìn vào mắt anh ta, và cô cũng sẽ không làm vậy trong cùng trường hợp. Công tước và con quái vật đứng một lúc im lặng.
"Cô có thể giao tiếp với quái vật không?" Ilyin hỏi.
Lizzie gật đầu, "Tất nhiên, chúng khác với những con đến từ vùng có nắng."
Ilyin ngạc nhiên trước câu trả lời ngay thẳng của Lizzie. Con quái vật cúi đầu, cô cảm giác đó như là cử chỉ của lời xin lỗi. Sau đó, có một thứ còn sáng lấp lánh hơn cả vảy đỏ của nó và đôi mắt Ilyin mở tròn khi Công tước nhanh chóng vung kiếm lên; con quái vật sụp đổ ngay trước mặt anh ta. Trong khi Ilyin không biết về vùng Biflten, cô lại biết rằng chém giết một sứ giả mang nghĩa chiến tranh.
Như thể Lizzie biết cô đang nghĩ gì, cô nói, "Xin hãy yên tâm, chúng ta an toàn nơi đây."
Ilyin uống một ngụm và lại cảm nhận được dòng lửa qua người, nó trông như cô là người duy nhất ngạc nhiên về những gì vừa xảy ra. Nơi này thật khác lạ.
Không khí hòa bình ở thủ đô, nơi mà lời nói mới là thứ bén nhọn, chính là không nơi nào nhìn thấy được. Trong khi con người ngạc nhiên khi bị thương trong thủ đô, ở đây, mọi người phớt lờ xác chết. Con quái vật sẽ bị chôn vùi trong tuyết vào ngày mai. Ilyin bây giờ nhận thức được nơi này lạnh giá và kì lạ cỡ nào.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro