Sinh Tồn Dưới Tư Cách Vợ Của Công Tước Ác Quỷ

Chương 3

2024-11-20 00:31:53

Mọi thứ đều như vậy trong hơn hai mươi năm; cô đã quen với cách bị đối xử như vậy rồi. Cô cũng quen với cái nhìn như vậy, và cả những lời thì thầm.

"Một nơi có thể thường xuyên cung cấp mặt hàng cho phía Bắc. Hầu hết các mặt hàng là thức ăn có thể để một tháng và nên tập trung chỉ những món đồ từ vùng đất ấm áp." Điều này đủ để giới hạn trong một vài địa điểm rồi. Ở đây có rất ít vùng đất phía bắc mà gần với Biflten với lượng lớn thực phẩm. Không có nhiều người muốn sống gần với vùng đất bị quái vật xâm hại.

"Nhưng sao ngài lại tìm kiếm nơi như vậy?" vị hiệp sĩ hồ nghi hỏi cô.

"Để tìm một nơi để kết hôn", cô nói.

Hiệp sĩ cười khẩy. Mình cá là anh ta nghĩ không ai muốn kết hôn với mình, Ilyin nghĩ. Lời đồn về Ilyin de Arlen hẳn là đã lan truyền trong vòng xã hội. Một quý tộc trẻ người thậm chí không ra mắt xã hội mặc dù đang trong độ tuổi đôi mươi. Họ đã tự động nghĩ rằng cô có một số khuyết điểm. Điều này trở thành một chủ đề chuyện phiếm cho nhiều người, và họ tự hỏi rằng cô có thể sở hữu loại khuyết điểm nào.

"Anh có thể đi", Ilyin nói, "Cảm ơn vì đã phục vụ."

Hiệp sĩ bỏ đi mà không cho một cái gật đầu. Phép lịch sự tử tế như thể biến mất vậy.

Ilyin nhẫn nhịn. Cô cũng là con người; cô không thể không cảm thấy chút bực bội được. Được rồi, cô tự an ủi bản thân. Cô quen với điều này rồi; cô hoàn toàn có thể chịu đựng thêm chút nữa. Cô thấy thoải mái hơn khi nghĩ đến bản thân chỉ còn chút thời gian dành ở dinh thự này. Cô sẽ sớm được rời đi. Điều này làm cô nhẹ nhàng.

Chuyện gì sẽ xảy ra nếu mình lựa chọn rời đi Biflten? Cô tự hỏi. Có điều gì đó không ổn trong đêm đầu tiên. Lá thư tuyển dâu cũng cung cấp phương án li hôn cho cô dâu tương lai. Họ cho cô lựa chọn rời đi. Nhưng Ilyin cũng không muốn đặt chân đến dinh thự của cha cô nếu có thể. Ít nhất, không phải là đời này.

Dù sao cũng không ai chào đón mình. Cha cũng không yêu mình đến mức tiếp nhận mình sau một cuộc hôn thân thất bại, cô nghĩ vậy. Nếu có chuyện như vậy, họ sẽ nói rằng cô phá hỏng đi danh tiếng của gia tộc. Cô thở dài và giật mình khi cánh cửa đóng sập lại.

Hiệp sĩ đã đóng sập cửa ngay sau khi anh ta đi. Thái độ chán ghét của hiệp sĩ đối với cô. Nhưng không sao cả, cô sẽ rời đi sớm thôi. Sau cùng thì cô cũng sẽ tới đêm đầu của cô ấy. Phu nhân của gia tộc Biflten đã hoàn toàn sẵn sàng. Không nhất thiết phải băn khoăn nữa. Ilyin cảm giác nhẹ dịu đi.

***

Ilyin lại mơ.

Trời bình minh mờ tối khi ánh nắng buổi sáng chưa lên. Thời điểm quá ám chỉ có thể căn bản nhìn thấy bóng của con người và đồ vật. Một tá người dịch chuyển về phía một chiếc xe đẩy. Họ đi thầm lặng, xáo trộn nơi không có ánh đèn.



Đó hầu như là hoa quả và thức ăn chồng chất trên xe đẩy. Một lượng lớn được giấu dưới lớp chăn để bảo vệ chúng khỏi tiết trời. Tấm chăn có một con dấu niêm phong màu xanh lá, thể hiện lòng tin. Con dấu của diều hâu đang trỗi dậy.

Cái tên cạnh con dấu là Essid. Nó hẳn là tên nơi cung cấp các mặt hàng.

"Nhanh lên!" một giọng nói vang lên, "Chúng ta phải rời trước khi mặt trời mọc." có lẽ là Lãnh chúa. Ilyin, trong mơ, nhìn một người chạy về phía vị chúa và cúi đầu.

"Thưa ngài", người kia nói, "Nếu ta rời quá sớm, việc vận chuyển có thể bị đóng băng trước cái lạnh."

"Không sao cả", vị Lãnh chúa đảm bảo, "Nếu chúng ta rời rời đi ngay, ta có thể đến cổng của Biflten vào buổi chiều. Đừng lo lắng."

Biflten? Ilyin nghĩ trong giấc mơ. Cô nhìn vị Lãnh chúa bỏ tấm chăn để kiểm tra hàng vận chuyển. Dưới tấm chăn là đệm bông dày. Có lẽ là dùng để bảo vệ hoa quả khỏi bị nghiền nát vào nhau.

"Chúng ta đã sắp xếp xong!" vị lãnh chúa bao sau khi đã kiểm tra bên trong tấm chăn. Ilyin nhìn thấy di động với điều khoản, nhiều màu sắc tỏa sáng và lấp lánh.

Ilyin mở tròn mắt. Có lẽ giấc mơ cung cấp tín hiệu cho cô với ý nghĩa mau tới Biflten sớm.

***

Giấc mơ tiên đoán đầu tiên của Ilyin đã diến ra trong mùa thu khi cô chỉ bảy tuổi. Giấc mơ đó vẫn rất chân thực kể cả khi trải qua nhiều năm. Cô nhìn thấy em trai mình ngã xuống khỏi sân thượng trong một ngày tuyết rơi.

"Sid!" cô đã khóc và tỉnh dậy. Cô bám vào người cha mẹ, khóc. Không như Nam tước Arlen, người gạt nó đi như thể chỉ là ác mộng của trẻ con, Phu nhân Arlen, mẹ của cô, lại tin cô. Bà ấy biết về năng lực của những giấc mơ ấy. Bà trở nên sợ hãi vào mùa đông và nổi điên khi đến ngày lạnh.

"Sid sẽ rơi khỏi sân thượng và chết trong một ngày tuyết rơi", Ilyin từng nói và điều này mắc trong tâm trí Phu nhân Arlen từ ngày đó. Phu nhân Arlen sẽ bị co giật mỗi khi Sid đến gần sân thượng và sẽ cấm cậu rời khỏi phòng mỗi khi đến ngày có tuyết. Đó dường như là sự cố gắng tuyệt vọng để tránh khỏi cái chết sắp đến của cậu, vô ích.

Sid ngã xuống khỏi cầu thang của dinh thự. Cầu thang thoát hiểm trên tầng ba thường rất cao. Khi Sid rơi, đầu của cậu bé đã đập vào hàng rào nhọn của cầu thang. Sid khi đó đã ốm nặng. Vào lúc rơi xuống hoàn toàn, Sid đã chết. Cậu bé chết vào ngày đầy tuyết. Cho dù có cố gắng để tránh khỏi chúng, giấc mơ tiên đoán luôn là đến.

"Con đã bao giờ mơ về ta chưa?" Cha của cô hỏi sau cái chết của Sid. Mỗi lần cha nhìn cô, đó là điều duy nhất ông nói với cô. Ilyin tuổi nhỏ đã rất sợ hãi cha. Ông chưa bao giờ thể hiện sự ấm áp nào sau đó, chỉ đến phiền cô mỗi khi có cái nhìn không may nào có thể xảy ra với ông trong tương lai sắp tới.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sinh Tồn Dưới Tư Cách Vợ Của Công Tước Ác Quỷ

Số ký tự: 0