Sinh Tồn Dưới Tư Cách Vợ Của Công Tước Ác Quỷ
Chương 30
2024-11-20 00:31:53
Anh ta khác biệt với các hiệp sĩ khác bởi khả năng đạc biệt, vậy sao mà các hiệp sĩ có thể chiến đầu cùng một người mà họ không chạm mắt? Hiệp sĩ đã tìm kiếm Công tước ở giữa chiến trường với nguy cơ chạm mắt với anh ta. Có lẽ tin đồn đã phóng đại. Công tước có lẽ sở hữu khả năng đóng băng một người, nhưng có vẻ điều này có thể ngăn cản hoặc tránh được.
"Phu nhân, về chuyến thám hiểm của hiệp sĩ Delrose..." Etra nói mềm mại, nhận ra Ilyin đang chìm trong suy nghĩ.
Ilyin gật đầu, "Phải rồi. Kế hoạch của họ là gì?"
Etra liếc thấy bản đồ trước mặt Ilyin và nói, "Ngày chính xác vẫn là bí mật, nhưng họ sẽ được dẫn ra ngoài sắp tới."
Ilyin biết chuyện gì sẽ xảy ra, nhưng nó không có nghĩa cô không thể thu được chút manh mối nào về giấc mơ của mình trước khi họ rời đi.
Cô nhìn vào bản đồ Biflten, trong khi hiệp sĩ có lẽ sẽ biết nơi đó ở đâu chỉ với một giây, nó làm cô mất một lúc để tìm ra điểm mà liên kết với giấc mơ của mình, Etra bình tĩnh đợi để tránh đặt áp lực lên phu nhân mình.
"Có phải họ sẽ đi đến phía tây?" Nơi Ilyin tìm thấy trên bản đồ là lãnh thổ của Mollies ở phía tây.
"Đúng vậy." Etra trông ngạc nhiên với lời cô đoán.
Ilyin khó khăn về điều cô nên làm. Nếu cô cố cảnh cáo họ, cô nghi ngờ họ sẽ tin mình. Và, làm sao mà hiệp sĩ tránh một trận tuyết lở bất ngờ, thậm chí khi họ quen thuộc với tuyết?
"Ta nghe rằng Ngài ấy sẽ có mặt trong chuyến thám hiểm," Etra thì thầm. Ilyin sốc cứng lại khi nghe tin này.
***
Ilyin di chuyển lên tầng bảy đêm nay, bác sĩ nội trú mỉm cười hài lòng khi thấy cô trở nên khá ổn.
"Một loại thuốc để tăng cường cơ thể?" Bác sĩ lớn tuổi đề nghị, với một nụ cười niềm nở trên khuôn mặt. "Thế nhưng, nó có thể gây ra các vấn đề như Nened, tốt hơn là dùng thuốc từ Đế quốc trước. Chúng tôi cần làm ngài khỏe hơn trước khi ngài có thể nhận thuốc làm từ nơi đây." Lời của ông ấm áp, Ilyin không thể tin được đây là cùng người đã mắng hầu gái Blue North. "Tiện đây, tôi sẽ để Ngài ấy biết rằng ngài đã khỏe. Và hãy nói tôi biết nếu Ngài ấy quá cường tráng." Đây là những lời tạm biệt của bác sĩ, Ilyin ngại ngùng với cái nháy mắt của ông ta.
Etra nói Ilyin rằng bác sĩ là một trong ít người có thể cằn nhằn Công tước trong Delroses.
Tầng bảy khá là khác, Ilyin quan sát khi ngồi trên chiếc giường rộng lớn. Hầu gái đã chuẩn bị rất nhiều loại rượu cho Ilyin khi biết rằng rượu Biflten được phép đồng ý cho cô, không như thảo mộc.
"Cái này vị đào. Nó có thể uống dễ dàng dù khá nặng," hầu gái giải thích.
Ilyin biết nó có ích khi cô ngồi một mình trong đêm, bởi ánh sáng có thể tắt bất cứ lúc nào. Cô đặt ly nhỏ chất đầy rượu hồng nhạt và nếm nó. Nó nóng khi chảy xuống cổ họng cô nhưng cảm giác ngọt trên lưỡi. Nó ngon, Ilyin nhấp thêm một ít hớp nữa, không như cô thông thường. Đột nhiên, đèn tắt và một lúc sau đó, Ilyin bất động khi một bàn tay ấm áp chạm vào người.
"Em thích đồ uống này không?" Anh nhẹ nhàng lấy cái chai như thể anh nhìn được trong bóng đêm, rồi đặt nó lên bàn, Ilyin nhanh chóng nhìn xuống sàn nhà. Cô không muốn làm rõ liệu bản thân có đóng băng khi nhìn vào mắt anh ta hay không, và thậm chí khi nó không xảy ra, nó cũng có thể gây vấn đề khác. Cho phép lời đồn như vậy tiếp tục nghĩa là Công tước có sử dụng chúng, nói bất cứ điều gì về nó không phải là ý tưởng tốt.
"Không hẳn."
"Thế, em có thích cái này?"
Cô nghe anh bật nắp chai rồi đổ vào ly. Ilyin cảm nhận anh vỗ nhẹ vào ly mà cô đang cầm, anh lấy nó khỏi cô. Có phải một người nghe rõ hơn trong bóng đêm không? Cô tự hỏi. Ilyin nghe anh ấy uống rồi có âm thanh anh đứng lên, hầu hết có vẻ nghĩ rằng vẫn ngồi là mất lịch sự. Cô nghe thấy anh đặt ly lên bàn.
"Nó có vị đào," cô nói mềm mại. Mùi hương này gần cô, khiến cô cứng lại.
Công tước cúi đầu anh về phía cô rồi hôn lên má cô, thì thầm, "Má em đỏ bừng."
"Ngài có thể thấy em sao?" cô hỏi, cảm giác ngượng ngùng.
Ilyin hỏi câu đó vì cô không thể nhìn thấy gì trong bóng tối, vậy làm sao mà anh ta nhìn được cô? Cô nghe thấy một tiếng cười nhỏ.
"Em tò mò à?" anh trả lời.
Nghĩ về điều này, anh ấy hẳn là nhìn được trong bóng đêm, làm thế nào khác cô có thể giải thích đêm đầu mà họ dành cho nhau. Mặt Ilyin đỏ lên lần nữa khi đang dụi chân mình.
"Ngài đang làm gì vậy?" Giọng ngạc nhiên của cô bị át đi bởi tiếng cười của anh, cái mà gần đủ để hôn lên. Ilyin nhắm mắt khi hít một hơi sâu. Anh đặt cô lên bàn, cô mở mắt nhẹ khi đang cố để giữ thăng bằng. Chân cô treo lơ lửng lên không, Công tước tựa vào người cô khi cô cố tìm một nơi để đặt tay.
"Cái bàn ở đây." Bàn tay ấm áp của anh chỉ dẫn cô khi hôn lên môi trên cô rồi thì thầm, "Anh có thể ngửi được mùi của em."
Ilyin nghĩ rằng anh nói về rượu, tay anh dịu dàng vuốt ve má cô. Nụ hôn của anh ngắn ngủi nhưng lại nuốt chửng cô. Rồi anh cắn lưỡi cô nhẹ nhàng như thể nó là hoa quả mềm vậy. Tay Ilyin nhẹ run rẩy trên bàn, bởi cơ thể cô cảm thấy yếu. Tay anh đặt trên cô dùng nhiều lực hơn, ngón tay họ đan vào nhau. Công tước hôn má cô lần nữa rồi tựa gần hơn để hôn lên mũi và môi cô.
"Phu nhân, về chuyến thám hiểm của hiệp sĩ Delrose..." Etra nói mềm mại, nhận ra Ilyin đang chìm trong suy nghĩ.
Ilyin gật đầu, "Phải rồi. Kế hoạch của họ là gì?"
Etra liếc thấy bản đồ trước mặt Ilyin và nói, "Ngày chính xác vẫn là bí mật, nhưng họ sẽ được dẫn ra ngoài sắp tới."
Ilyin biết chuyện gì sẽ xảy ra, nhưng nó không có nghĩa cô không thể thu được chút manh mối nào về giấc mơ của mình trước khi họ rời đi.
Cô nhìn vào bản đồ Biflten, trong khi hiệp sĩ có lẽ sẽ biết nơi đó ở đâu chỉ với một giây, nó làm cô mất một lúc để tìm ra điểm mà liên kết với giấc mơ của mình, Etra bình tĩnh đợi để tránh đặt áp lực lên phu nhân mình.
"Có phải họ sẽ đi đến phía tây?" Nơi Ilyin tìm thấy trên bản đồ là lãnh thổ của Mollies ở phía tây.
"Đúng vậy." Etra trông ngạc nhiên với lời cô đoán.
Ilyin khó khăn về điều cô nên làm. Nếu cô cố cảnh cáo họ, cô nghi ngờ họ sẽ tin mình. Và, làm sao mà hiệp sĩ tránh một trận tuyết lở bất ngờ, thậm chí khi họ quen thuộc với tuyết?
"Ta nghe rằng Ngài ấy sẽ có mặt trong chuyến thám hiểm," Etra thì thầm. Ilyin sốc cứng lại khi nghe tin này.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
***
Ilyin di chuyển lên tầng bảy đêm nay, bác sĩ nội trú mỉm cười hài lòng khi thấy cô trở nên khá ổn.
"Một loại thuốc để tăng cường cơ thể?" Bác sĩ lớn tuổi đề nghị, với một nụ cười niềm nở trên khuôn mặt. "Thế nhưng, nó có thể gây ra các vấn đề như Nened, tốt hơn là dùng thuốc từ Đế quốc trước. Chúng tôi cần làm ngài khỏe hơn trước khi ngài có thể nhận thuốc làm từ nơi đây." Lời của ông ấm áp, Ilyin không thể tin được đây là cùng người đã mắng hầu gái Blue North. "Tiện đây, tôi sẽ để Ngài ấy biết rằng ngài đã khỏe. Và hãy nói tôi biết nếu Ngài ấy quá cường tráng." Đây là những lời tạm biệt của bác sĩ, Ilyin ngại ngùng với cái nháy mắt của ông ta.
Etra nói Ilyin rằng bác sĩ là một trong ít người có thể cằn nhằn Công tước trong Delroses.
Tầng bảy khá là khác, Ilyin quan sát khi ngồi trên chiếc giường rộng lớn. Hầu gái đã chuẩn bị rất nhiều loại rượu cho Ilyin khi biết rằng rượu Biflten được phép đồng ý cho cô, không như thảo mộc.
"Cái này vị đào. Nó có thể uống dễ dàng dù khá nặng," hầu gái giải thích.
Ilyin biết nó có ích khi cô ngồi một mình trong đêm, bởi ánh sáng có thể tắt bất cứ lúc nào. Cô đặt ly nhỏ chất đầy rượu hồng nhạt và nếm nó. Nó nóng khi chảy xuống cổ họng cô nhưng cảm giác ngọt trên lưỡi. Nó ngon, Ilyin nhấp thêm một ít hớp nữa, không như cô thông thường. Đột nhiên, đèn tắt và một lúc sau đó, Ilyin bất động khi một bàn tay ấm áp chạm vào người.
"Em thích đồ uống này không?" Anh nhẹ nhàng lấy cái chai như thể anh nhìn được trong bóng đêm, rồi đặt nó lên bàn, Ilyin nhanh chóng nhìn xuống sàn nhà. Cô không muốn làm rõ liệu bản thân có đóng băng khi nhìn vào mắt anh ta hay không, và thậm chí khi nó không xảy ra, nó cũng có thể gây vấn đề khác. Cho phép lời đồn như vậy tiếp tục nghĩa là Công tước có sử dụng chúng, nói bất cứ điều gì về nó không phải là ý tưởng tốt.
"Không hẳn."
"Thế, em có thích cái này?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô nghe anh bật nắp chai rồi đổ vào ly. Ilyin cảm nhận anh vỗ nhẹ vào ly mà cô đang cầm, anh lấy nó khỏi cô. Có phải một người nghe rõ hơn trong bóng đêm không? Cô tự hỏi. Ilyin nghe anh ấy uống rồi có âm thanh anh đứng lên, hầu hết có vẻ nghĩ rằng vẫn ngồi là mất lịch sự. Cô nghe thấy anh đặt ly lên bàn.
"Nó có vị đào," cô nói mềm mại. Mùi hương này gần cô, khiến cô cứng lại.
Công tước cúi đầu anh về phía cô rồi hôn lên má cô, thì thầm, "Má em đỏ bừng."
"Ngài có thể thấy em sao?" cô hỏi, cảm giác ngượng ngùng.
Ilyin hỏi câu đó vì cô không thể nhìn thấy gì trong bóng tối, vậy làm sao mà anh ta nhìn được cô? Cô nghe thấy một tiếng cười nhỏ.
"Em tò mò à?" anh trả lời.
Nghĩ về điều này, anh ấy hẳn là nhìn được trong bóng đêm, làm thế nào khác cô có thể giải thích đêm đầu mà họ dành cho nhau. Mặt Ilyin đỏ lên lần nữa khi đang dụi chân mình.
"Ngài đang làm gì vậy?" Giọng ngạc nhiên của cô bị át đi bởi tiếng cười của anh, cái mà gần đủ để hôn lên. Ilyin nhắm mắt khi hít một hơi sâu. Anh đặt cô lên bàn, cô mở mắt nhẹ khi đang cố để giữ thăng bằng. Chân cô treo lơ lửng lên không, Công tước tựa vào người cô khi cô cố tìm một nơi để đặt tay.
"Cái bàn ở đây." Bàn tay ấm áp của anh chỉ dẫn cô khi hôn lên môi trên cô rồi thì thầm, "Anh có thể ngửi được mùi của em."
Ilyin nghĩ rằng anh nói về rượu, tay anh dịu dàng vuốt ve má cô. Nụ hôn của anh ngắn ngủi nhưng lại nuốt chửng cô. Rồi anh cắn lưỡi cô nhẹ nhàng như thể nó là hoa quả mềm vậy. Tay Ilyin nhẹ run rẩy trên bàn, bởi cơ thể cô cảm thấy yếu. Tay anh đặt trên cô dùng nhiều lực hơn, ngón tay họ đan vào nhau. Công tước hôn má cô lần nữa rồi tựa gần hơn để hôn lên mũi và môi cô.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro