Sinh Tồn Dưới Tư Cách Vợ Của Công Tước Ác Quỷ
Chương 34
2024-11-20 00:31:53
Sau khi tắm và mặc trang phục sạch sẽ, Aden khởi hành lên tầng bảy, anh biết Ilyin hẳn sẽ ở đó. Đứng trước cửa phòng, anh nhanh chóng sửa soạn bản thân. Ngửi được mùi hương nhạt của mùa hè trải dài trên hành lang, có vẻ làm anh bình tĩnh xuống, anh hít một hơi sâu trước khi gõ cửa rồi hỏi, "Em có trong đó không?"
"Xin hãy tiến vào." Giọng cô nghe mờ nhạt. Hơi thở của Aden ổn định nhưng sự bình tĩnh của anh ấn dấu đi hỗn loạn bên trong; anh bỏ đi suy nghĩ rồi kéo cửa mở ra.
***
Cánh cửa mở ra khi Aden tắt đèn đi. Ilyin có trong khoảnh khắc không nhìn được, cô nhát mắt ngạc nhiên. Cô không thể nhìn thấy cái gì, dù khi mắt đang mở. Cô nheo mắt lại, cô đã có thể nhìn được hình bóng anh bởi ánh đèn mờ nhạt. Cô có thể thấy cả bóng và tay anh khi anh đóng lại cánh cửa trước khi căn phòng bao chùm trong bóng tối.
"Ngài về sớm," Ilyin nói trước. Cô đã nhìn thấy anh trở lại trước đó khi đang ngồi lo lắng ở cửa sổ. Trận tuyết lở lớn đủ để cho mọi người ở gia sản cảm nhận được sự rung chuyển. Hiệp sĩ Delrose, người đã theo sát thủ lĩnh, không được thấy là bị thương, cô cảm nhận được làn sóng cứu trợ. Người dẫn dắt họ, Aden, đã bước vào lãnh địa với tốc độ nhanh chóng, đó là lúc cô yêu cầu hầu gái ra khỏi phòng.
"Em có vẻ mong chờ anh đến thăm."
Ilyin biết rằng Aden có thể sẽ tò mò làm cách nào mà cô biết về trận tuyết lở. Suy nghĩ ấy đã trải qua trong tâm trí cô khi cô cho anh lời cảnh báo, nhưng cô không thể chỉ đứng yên và nhìn anh bị chôn vùi bởi tuyết. Chồng cô đã rất quan tâm cô, thái độ của người hầu về phía cô thay đổi vì anh.
Giấc mơ của cô không phải là mộ bí mật mà cô giấu khỏi mọi người, nhưng Tử tước Arlen đã bảo cô giữ im lặng về sự nguyền rủa điên rồ Ilyin phun ra từ miệng, điều mà cô mơ đến. Cô đã giữ yên từ đó bởi không ai đã tin cô và cô sợ cả Công tước cũng không tin cô. Cô nghĩ về người chồng của mình, người luôn tỉ mỉ mỗi khi chạm đến công việc hàng ngày của mình. Anh ấy hẳn giờ đã biết về Ilyin, hoặc ít nhất về cách cô bị đối xử trong gia đình mình. Dù cha đã giấu cô đi, như thể cô là một cái chết bí mật, người Arlen cũng không có đủ khả năng ngậm miệng họ lại và họ đã có chút kinh nghiệm về việc che giấu thông tin từ nơi đầu tiên. Aden có thể còn biết về Ilyin dự đoán đến cái chết của Sid.
Thế nhưng, cô đã tự thuyết phục rằng anh có thể sẽ không tin tưởng cô. Cô liếc nhìn ra ngoài cửa sổ và nói với giọng run rẩy, "Em nhìn thấy ngài đến qua cửa sổ."
Ngồi ngay thẳng trên giường, cô nghe tiếng hít thở của Aden, nghe có vẻ nặng nề, cô tự hỏi liệu anh có tức giận hoặc anh chỉ vội vã đến với cô. Ilyin rùng mình. Dù anh ấy không có lí do để tức giận, âm thanh trong bóng tối mang lại suy nghĩ không đáng có trong tâm trí cô.
"Hẳn em biết anh tò mò về điều gì," anh nói.
Giọng anh bình tĩnh hơn cô nghĩ, cô cảm thấy đệm hơi lõm xuống khi anh ngồi xuống cạnh cô. Ilyin do dự khi cảm nhận sự hiện diện rõ nét của anh ngay cạnh cô khi cơ thể anh chống lại vai cô; anh ấy cảm giác nóng.
"Um..." Ilyin đã kế hoạch để nói với anh về giấc mơ của mình, vì cô nghĩ Aden có thể sẽ không coi lời cô hoàn toàn là vô nghĩa sau khi anh nhìn thấy trận tuyết lở bằng chính mắt mình. Lí do của cô rằng đó sẽ là trường hợp, nhưng cô đã đâu tranh để chấp nhận ý nghĩ rằng anh có thể lắng nghe tốt với cô với một tâm trí thông thoáng.
Cô không hành động đáng ngờ cho đến giờ, và cô là một cô dấu yên lặng ở bên ngoài. Nếu giấc mơ của cô không tiết lộ Aden và hiệp sĩ của anh có thể sẽ bị chôn vùi trong tuyết, cô có lẽ sẽ phớt lờ nó rất tốt. Ilyin nhận ra rằng bản thân sợ bị từ chối và đối xử khác biệt nếu cô tiết lộ khả năng nhìn trước sự việc của mình. Và nếu một người đối xử với cô khác đi, lời đồn có thể sẽ lan ra như cháy rừng, như trong trường hợp ở gia sản Arlen nhỏ. Cô tưởng tượng địa vị tồi tệ của mình nếu điều đó xảy ra ở vùng lạnh giá nơi đây.
"Em không thể nói với anh?" Âm thanh trầm thấp của anh làm đau Ilyin bởi trông anh có vẻ giận giữ.
"Em nghĩ rằng Điện hạ đã biết rồi," cô nói chầm chậm, bởi cô không muốn nói trực tiếp với anh về giấc mơ của mình.
"Xin hãy tiến vào." Giọng cô nghe mờ nhạt. Hơi thở của Aden ổn định nhưng sự bình tĩnh của anh ấn dấu đi hỗn loạn bên trong; anh bỏ đi suy nghĩ rồi kéo cửa mở ra.
***
Cánh cửa mở ra khi Aden tắt đèn đi. Ilyin có trong khoảnh khắc không nhìn được, cô nhát mắt ngạc nhiên. Cô không thể nhìn thấy cái gì, dù khi mắt đang mở. Cô nheo mắt lại, cô đã có thể nhìn được hình bóng anh bởi ánh đèn mờ nhạt. Cô có thể thấy cả bóng và tay anh khi anh đóng lại cánh cửa trước khi căn phòng bao chùm trong bóng tối.
"Ngài về sớm," Ilyin nói trước. Cô đã nhìn thấy anh trở lại trước đó khi đang ngồi lo lắng ở cửa sổ. Trận tuyết lở lớn đủ để cho mọi người ở gia sản cảm nhận được sự rung chuyển. Hiệp sĩ Delrose, người đã theo sát thủ lĩnh, không được thấy là bị thương, cô cảm nhận được làn sóng cứu trợ. Người dẫn dắt họ, Aden, đã bước vào lãnh địa với tốc độ nhanh chóng, đó là lúc cô yêu cầu hầu gái ra khỏi phòng.
"Em có vẻ mong chờ anh đến thăm."
Ilyin biết rằng Aden có thể sẽ tò mò làm cách nào mà cô biết về trận tuyết lở. Suy nghĩ ấy đã trải qua trong tâm trí cô khi cô cho anh lời cảnh báo, nhưng cô không thể chỉ đứng yên và nhìn anh bị chôn vùi bởi tuyết. Chồng cô đã rất quan tâm cô, thái độ của người hầu về phía cô thay đổi vì anh.
Giấc mơ của cô không phải là mộ bí mật mà cô giấu khỏi mọi người, nhưng Tử tước Arlen đã bảo cô giữ im lặng về sự nguyền rủa điên rồ Ilyin phun ra từ miệng, điều mà cô mơ đến. Cô đã giữ yên từ đó bởi không ai đã tin cô và cô sợ cả Công tước cũng không tin cô. Cô nghĩ về người chồng của mình, người luôn tỉ mỉ mỗi khi chạm đến công việc hàng ngày của mình. Anh ấy hẳn giờ đã biết về Ilyin, hoặc ít nhất về cách cô bị đối xử trong gia đình mình. Dù cha đã giấu cô đi, như thể cô là một cái chết bí mật, người Arlen cũng không có đủ khả năng ngậm miệng họ lại và họ đã có chút kinh nghiệm về việc che giấu thông tin từ nơi đầu tiên. Aden có thể còn biết về Ilyin dự đoán đến cái chết của Sid.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thế nhưng, cô đã tự thuyết phục rằng anh có thể sẽ không tin tưởng cô. Cô liếc nhìn ra ngoài cửa sổ và nói với giọng run rẩy, "Em nhìn thấy ngài đến qua cửa sổ."
Ngồi ngay thẳng trên giường, cô nghe tiếng hít thở của Aden, nghe có vẻ nặng nề, cô tự hỏi liệu anh có tức giận hoặc anh chỉ vội vã đến với cô. Ilyin rùng mình. Dù anh ấy không có lí do để tức giận, âm thanh trong bóng tối mang lại suy nghĩ không đáng có trong tâm trí cô.
"Hẳn em biết anh tò mò về điều gì," anh nói.
Giọng anh bình tĩnh hơn cô nghĩ, cô cảm thấy đệm hơi lõm xuống khi anh ngồi xuống cạnh cô. Ilyin do dự khi cảm nhận sự hiện diện rõ nét của anh ngay cạnh cô khi cơ thể anh chống lại vai cô; anh ấy cảm giác nóng.
"Um..." Ilyin đã kế hoạch để nói với anh về giấc mơ của mình, vì cô nghĩ Aden có thể sẽ không coi lời cô hoàn toàn là vô nghĩa sau khi anh nhìn thấy trận tuyết lở bằng chính mắt mình. Lí do của cô rằng đó sẽ là trường hợp, nhưng cô đã đâu tranh để chấp nhận ý nghĩ rằng anh có thể lắng nghe tốt với cô với một tâm trí thông thoáng.
Cô không hành động đáng ngờ cho đến giờ, và cô là một cô dấu yên lặng ở bên ngoài. Nếu giấc mơ của cô không tiết lộ Aden và hiệp sĩ của anh có thể sẽ bị chôn vùi trong tuyết, cô có lẽ sẽ phớt lờ nó rất tốt. Ilyin nhận ra rằng bản thân sợ bị từ chối và đối xử khác biệt nếu cô tiết lộ khả năng nhìn trước sự việc của mình. Và nếu một người đối xử với cô khác đi, lời đồn có thể sẽ lan ra như cháy rừng, như trong trường hợp ở gia sản Arlen nhỏ. Cô tưởng tượng địa vị tồi tệ của mình nếu điều đó xảy ra ở vùng lạnh giá nơi đây.
"Em không thể nói với anh?" Âm thanh trầm thấp của anh làm đau Ilyin bởi trông anh có vẻ giận giữ.
"Em nghĩ rằng Điện hạ đã biết rồi," cô nói chầm chậm, bởi cô không muốn nói trực tiếp với anh về giấc mơ của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro