Sinh Tồn Dưới Tư Cách Vợ Của Công Tước Ác Quỷ
H
2024-11-20 00:31:53
Cô không muốn sống cùng những người lúc nào cũng phát cáu với mình. Cô không cần ánh nắng hay mùa hè và cô thích giấc mơ này. Do đó, cô không hối hận, "Em không," cô trả lời mềm mại.
Ilyin cảm nhận được bàn tay vuốt ve tóc mình, hơi ấm của anh chống làn da cô. Cô nhắm mắt, Công tước nói với giọng dịu dàng, "Em có sợ không?"
Sẽ là lời nói dối nếu cô bảo không. Ilyin chỉ có ý tưởng mơ hồ về chuyện sẽ xảy ra tiếp theo, và bởi cô không thể nhìn thấy gì, các giác quan của cô đều được nâng cao mỗi nơi mà anh chạm vào. Mình sẽ đau không? Mình sẽ mở mắt ra không? Sau đó sẽ bị đóng băng sao?
"Em sợ rằng sẽ nhìn vào mắt anh à?"
"Có một chút." lời thì thầm như gió, cô cảm nhận được thứ gì đó mềm nhẹ trên đôi mắt ẩm ướt của mình.
"Vậy thì em không cần phải nhìn nó."
Một mảnh vải mềm phủ lên mắt cô, cô hoàn toàn rơi vào bóng tối. Môi Aden nhẹ lướt qua mảnh vải, Ilyin tay nắm chặt chăn. Cô cảm nhận được hơi thở anh và run rẩy. Thế nhưng, môi của Công tước lướt qua cô cho đến khi cô bình tĩnh lại, cô cảm nhận được sự quan tâm dịu dàng ấy.
"Ah..." Ilyin thở ra một hơi khi anh chạm, không một quý cô nào nghe về quảng cáo tuyển dâu của Biflten có thể tưởng tượng đến đêm này. Một người đàn ông với thanh kiếm nhanh hơn nói và vị công tước khắc nghiệt người mà gợi nhớ đến cái lạnh với quái vật. Anh khác so với người được tả trong lời đồn đó.
Cô cảm nhận được bàn tay ấm áp to lớn ấy mơn trớn làn da run rẩy của mình. Rồi một cái chạm ấm áp đặt lên váy cô, anh tháo ra nút áo đầu tiên, vạch ra xương quai xanh và đầu vai tròn của cô.
Ilyin hít vào ngụm khí đêm lạnh khi cảm nhận được môi anh đặt trên làn da lộ ra của mình. Công tước cúi về phía trước như đang hỏi cô liệu đã quen thuộc, cảm giác như thể anh đã để lại một dấu ấn trên vai cô, nơi mà anh vừa chạm qua. Anh lại tháo một nút khác, và giờ chiếc váy đã mở đến bụng cô. Aden đặt hai tay lên vai và eo trước khi cô cảm nhận được cái lạnh, chúng làm cô cảm thấy ấm áp, môi anh hôn lên giữa hai ngọn núi của cô rồi kéo dần xuống. Ngón chân Ilyin cuộn tròn bởi cái chạm tinh tế ấy, cô có thể nghe được tiếng gầm nhẹ của Công tước. Cảm nhận được tay anh run nhẹ khi nhẹ nhàng ôm eo cô.
Bởi vì không thể thấy, làn da cô trở nên nhạy cảm hơn mỗi khi anh chạm vào. Ilyin cảm nhận tay anh lại run khi anh kéo váy cô mở ra. Hành động của anh thật dịu dàng, nhưng cô lại nghe được tấm vải bị xé toạc. Cô trở lên nao núng nhưng không biết được anh ta cắn môi mình.
Aden do dự khi hít vào, bởi mùi hương của Ilyin đã kéo anh lại gần cô hơn. Đầu anh trở nên choáng váng như có ai đã đánh vào nó, tay anh nắm lấy vòng eo trần trụi của cô như thể đang nâng tảng băng mỏng. Đầu gối của Ilyin cuộn lên và quần lót trượt xuống một chút, cô thở hổn hển trước khi nghĩ về điều này, khi môi mềm của Aden hôn lên nơi mà không ai đã từng chạm vào trước đây. Cô cảm thấy nổi da gà khi cảm nhận được cái chạm này và như có làn sóng tiến đến từ bên dưới.
"Nếu em muốn anh dừng lại, nắm chặt vào tay anh." Lời thì thầm của anh làm nóng tai cô, tay anh ôm lấy hông cô khi đôi môi đi xuống lần nữa. Cái chạm lần này lâu hơn, anh cắn lấy miếng vải phủ trên vùng bên dưới, kéo nó xuống bằng răng, mông của cô quằn quại khi quần lót đi xuống được một nửa. Bàn tay to của Aden bao bọc lấy mông cô khỏi khí lạnh và cô cảm nhận được bản thân trở nên ẩm ướt. Anh hôn phần đùi trong của cô, hơi ấm của anh làm nhiệt cô.
Môi của anh đào sâu hơn khi cảm nhận được cơ thể Ilyin run rẩy và cố để ngăn tiếng rên rỉ.
"Em cảm thấy ngại à? Hay em lo lắng sẽ có người khác ở đây?" Cô biết rằng không có ai ở đây cả, vậy nên không phải điều đó. "Không ai dám núp trong phòng phu nhân của Biflten cả." Âm thanh của anh có vẻ khàn hơn khi thì thầm lần nữa, "Chỉ có em với anh ở đây." Tay anh trượt vào giữa chân cô, một ngón tay đi vào huyệt đạo cô nhưng cái chạm của anh vẫn mềm mại khi ngón tay di chuyển vào bên trong. Ilyin phát ra một tiếng rên nhỏ khi anh chạm vào cô, Công tước cười nhẹ, "Em cứ thoải mái đi, không ai nghe được đâu."
Ngón tay anh ấn cô lần nữa, lần này hông cô đập mạnh. Aden thở ra vào chầm chậm khi đang cố không làm nhanh mọi thứ. Tay anh lắc lư khi đang cố kiềm chế bản thân, bởi anh không thể dùng cô dâu mảnh mai của mình để làm thỏa mãn mong muốn bản thân được. Sự kiên nhẫn làm sôi sục máu của anh.
Ilyin cảm nhận được bàn tay vuốt ve tóc mình, hơi ấm của anh chống làn da cô. Cô nhắm mắt, Công tước nói với giọng dịu dàng, "Em có sợ không?"
Sẽ là lời nói dối nếu cô bảo không. Ilyin chỉ có ý tưởng mơ hồ về chuyện sẽ xảy ra tiếp theo, và bởi cô không thể nhìn thấy gì, các giác quan của cô đều được nâng cao mỗi nơi mà anh chạm vào. Mình sẽ đau không? Mình sẽ mở mắt ra không? Sau đó sẽ bị đóng băng sao?
"Em sợ rằng sẽ nhìn vào mắt anh à?"
"Có một chút." lời thì thầm như gió, cô cảm nhận được thứ gì đó mềm nhẹ trên đôi mắt ẩm ướt của mình.
"Vậy thì em không cần phải nhìn nó."
Một mảnh vải mềm phủ lên mắt cô, cô hoàn toàn rơi vào bóng tối. Môi Aden nhẹ lướt qua mảnh vải, Ilyin tay nắm chặt chăn. Cô cảm nhận được hơi thở anh và run rẩy. Thế nhưng, môi của Công tước lướt qua cô cho đến khi cô bình tĩnh lại, cô cảm nhận được sự quan tâm dịu dàng ấy.
"Ah..." Ilyin thở ra một hơi khi anh chạm, không một quý cô nào nghe về quảng cáo tuyển dâu của Biflten có thể tưởng tượng đến đêm này. Một người đàn ông với thanh kiếm nhanh hơn nói và vị công tước khắc nghiệt người mà gợi nhớ đến cái lạnh với quái vật. Anh khác so với người được tả trong lời đồn đó.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô cảm nhận được bàn tay ấm áp to lớn ấy mơn trớn làn da run rẩy của mình. Rồi một cái chạm ấm áp đặt lên váy cô, anh tháo ra nút áo đầu tiên, vạch ra xương quai xanh và đầu vai tròn của cô.
Ilyin hít vào ngụm khí đêm lạnh khi cảm nhận được môi anh đặt trên làn da lộ ra của mình. Công tước cúi về phía trước như đang hỏi cô liệu đã quen thuộc, cảm giác như thể anh đã để lại một dấu ấn trên vai cô, nơi mà anh vừa chạm qua. Anh lại tháo một nút khác, và giờ chiếc váy đã mở đến bụng cô. Aden đặt hai tay lên vai và eo trước khi cô cảm nhận được cái lạnh, chúng làm cô cảm thấy ấm áp, môi anh hôn lên giữa hai ngọn núi của cô rồi kéo dần xuống. Ngón chân Ilyin cuộn tròn bởi cái chạm tinh tế ấy, cô có thể nghe được tiếng gầm nhẹ của Công tước. Cảm nhận được tay anh run nhẹ khi nhẹ nhàng ôm eo cô.
Bởi vì không thể thấy, làn da cô trở nên nhạy cảm hơn mỗi khi anh chạm vào. Ilyin cảm nhận tay anh lại run khi anh kéo váy cô mở ra. Hành động của anh thật dịu dàng, nhưng cô lại nghe được tấm vải bị xé toạc. Cô trở lên nao núng nhưng không biết được anh ta cắn môi mình.
Aden do dự khi hít vào, bởi mùi hương của Ilyin đã kéo anh lại gần cô hơn. Đầu anh trở nên choáng váng như có ai đã đánh vào nó, tay anh nắm lấy vòng eo trần trụi của cô như thể đang nâng tảng băng mỏng. Đầu gối của Ilyin cuộn lên và quần lót trượt xuống một chút, cô thở hổn hển trước khi nghĩ về điều này, khi môi mềm của Aden hôn lên nơi mà không ai đã từng chạm vào trước đây. Cô cảm thấy nổi da gà khi cảm nhận được cái chạm này và như có làn sóng tiến đến từ bên dưới.
"Nếu em muốn anh dừng lại, nắm chặt vào tay anh." Lời thì thầm của anh làm nóng tai cô, tay anh ôm lấy hông cô khi đôi môi đi xuống lần nữa. Cái chạm lần này lâu hơn, anh cắn lấy miếng vải phủ trên vùng bên dưới, kéo nó xuống bằng răng, mông của cô quằn quại khi quần lót đi xuống được một nửa. Bàn tay to của Aden bao bọc lấy mông cô khỏi khí lạnh và cô cảm nhận được bản thân trở nên ẩm ướt. Anh hôn phần đùi trong của cô, hơi ấm của anh làm nhiệt cô.
Môi của anh đào sâu hơn khi cảm nhận được cơ thể Ilyin run rẩy và cố để ngăn tiếng rên rỉ.
"Em cảm thấy ngại à? Hay em lo lắng sẽ có người khác ở đây?" Cô biết rằng không có ai ở đây cả, vậy nên không phải điều đó. "Không ai dám núp trong phòng phu nhân của Biflten cả." Âm thanh của anh có vẻ khàn hơn khi thì thầm lần nữa, "Chỉ có em với anh ở đây." Tay anh trượt vào giữa chân cô, một ngón tay đi vào huyệt đạo cô nhưng cái chạm của anh vẫn mềm mại khi ngón tay di chuyển vào bên trong. Ilyin phát ra một tiếng rên nhỏ khi anh chạm vào cô, Công tước cười nhẹ, "Em cứ thoải mái đi, không ai nghe được đâu."
Ngón tay anh ấn cô lần nữa, lần này hông cô đập mạnh. Aden thở ra vào chầm chậm khi đang cố không làm nhanh mọi thứ. Tay anh lắc lư khi đang cố kiềm chế bản thân, bởi anh không thể dùng cô dâu mảnh mai của mình để làm thỏa mãn mong muốn bản thân được. Sự kiên nhẫn làm sôi sục máu của anh.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro