Sinh Tồn Dưới Tư Cách Vợ Của Công Tước Ác Quỷ
H
2024-11-20 00:31:53
Đầu Ilyin nghiêng về phía sau khi cảm nhận được cảm giác khó tả, Aden đặt tay anh lên dưới chân cô, nâng cô lên dễ dàng. Cô gần như là ngồi trên anh, cô cảm thấy bản thân có thể mất thăng bằng nếu nhả ra. Aden đặt sau đầu gối cô lên vai anh, vùng khác của cô giờ trở nên dễ thấy. Anh đẩy mạnh vào trong cô, sâu hơn trước đó, cuối cùng lấp đầy vào bên trong, cô rên thành tiếng.
"Em đang nghĩ đến một người khác trong khi đang làm việc này với anh?" Aden nghe như gầm lên.
Ilyin cố làm mát bản thân, nhưng anh hạ tay cô rồi đặt chúng lên đùi anh. Cô giờ không thể di chuyển nó được.
"Em giờ muốn biết về sự an toàn của ai nào?" Giọng của anh cứng, tay cô run lên giữa tay và đùi anh.
Cô muốn biết liệu hiệp sĩ của anh có bị thương không. Ilyin cố để bình tĩnh câu trả lời của mình, "Hiệp sĩ trưởng của Ngài...Den."
Aden vẫn im lặng trong một vài khoảnh khắc. "Em muốn biết anh ta có đang an toàn không à?"
Ilyin không hiểu tại sao anh lại hỏi hai câu giống nhau, nhưng cô gật đầu rồi lẩm bẩm, "Đúng vậy."
Aden nâng tóc vướng trên cằm cô lên, cô cảm nhận được không khí lạnh tràn vào làn da ướt đẫm của mình. Mái tóc mềm mượt đung đưa trước mặt cô khi môi anh chạm vào cằm, "Anh ta an toàn." Anh mang Ilyin lại gần hơn, rồi để lại một dấu vết sâu trên da khiến cô rên rỉ gầm gừ. Tay anh giờ thô hơn khi chúng lang thang trên cơ thể cô, giờ anh đã hoàn toàn vào trong cô.
Aden thì thầm với giọng trầm thấp, "Thực ra, anh ta giờ có lẽ đang hạnh phúc." Nhưng Ilyin không thể tập trung vào lời của anh bởi anh nâng cô lên rồi càn quét miệng cô. Cô tự hỏi liệu anh định di chuyển cô đi đâu khác khi anh đột nhiên đâm mạnh vào trong cô lần nữa, chộp lấy sự bất cảnh giác của cô. Sự kiên nhẫn của anh trở nên yếu mòn hơn, anh di chuyển ngày càng nhanh hơn bên trong cô.
Ilyin rên rỉ khi anh đánh sâu vào bên trong, cô cảm giác yếu ớt, anh đặt một cái gối dưới cô trước khi di chuyển hông của mình. Anh thúc đẩy mạnh mẽ như có gì đó trong anh đang bùng nổ, Ilyin nâng đầu lên trong mê mang. Miệng anh để lại vô số điểm đỏ trên lưng cô dù anh đang cố kìm bản thân lại. Anh muốn ăn ngấu nghiến cô.
Nhìn cô mỹ lệ dưới thân mình, anh đã cố kiểm soát bản thân mà không chỉ để thỏa mãn nhu cầu mình. Do đó, Aden hôn lên lưng Ilyin khi cô nắm chặt lấy chăn. Cô đáp lại ngay lập tức, thậm chí là phản ứng nhỏ. Aden nghe thấy cô nắm chặt lấy chă, rồi đặt tay cô vòng lên anh phòng khi cô làm đau bản thân nhưng nó chỉ làm anh càng vào sâu trong cô hơn.
"Ah...!" Ilyin thắt chặt vùng bí ẩn nhất lại, chặt đủ khiến cho Aden nhả ra. Anh nắm lấy hông cô và thâm nhập vào sâu nhất có thể. Lấy lại lí trí của mình, khi nhìn thấy cơ thể đỏ ửng của cô, anh di chuyển hông mình nhẹ nhàng để báo rằng anh sẽ không dừng lại trong khoảng khắc.
Tay Aden ấn xuống trên giường khi đang thở sâu. Anh nhả toàn bộ vào trong cô rồi ôm lấy Ilyin, cô dâu đáng yêu của anh đã lo lắng cho anh dù không nhận thức được điều đấy.
***
"Điện hạ!" Khá là hiếm khi nghe được tiếng hét như vậy trên tầng bảy, những ai đã làm điều như vậy trong quá khứ, đã rời đi với cái đầu tách khỏi cơ thể. "Ngài phải kiềm chế bản thân lại!" Thế nhưng, ông ta là một trong những kẻ ngoại lệ mà vẫn còn sống; đó là bác sĩ nội trú, Ves. "Ngại quên là phu nhân đến từ Đế quốc sao?"
Idith không thể nhìn vào khuôn mặt ngượng ngùng của chủ nhân mình và chuyển tầm nhìn vào hành lang thay đó. Aden nhìn vào giấy dán tường, cái mà không hề gợi lên hứng thú của anh trong suốt hai mươi năm!
Anh đang nghĩ đến đêm qua khi anh nói với Ilyin rằng anh khôn phải loại người tra xét cô sau lưng. Aden chính là loại đó, dù Ilyin có vẻ nghĩ đó là lời xin lỗi xa vời, anh cảm thấy không thoải mái với một đống lời nói dối.
Ilyin đã lo lắng cho anh, Aden lấy tay che mặt mình trong một lúc. Anh đã cảm thấy hạnh phúc mặc dù với hoàn cảnh như vậy.
"Phu nhân sẽ phải dùng thuốc mãi nếu mọi chuyện tiếp tục như vậy! Ngài ấy thậm chí còn chưa quen với mùa đông hoàn toàn!" Tiếng hét của Ves rất to, dù chủ nhân của ông đang nghĩ đến chuyện khác. "Đừng lại gần phu nhân trong một tuần?"
Aden giờ quay sang nhìn Ves, "Một tuần?"
"Đúng vậy!"
Idith nghĩ Aden nhìn sốc hơn là khi anh ta gặp trận tuyết lở. Ves đi ra ngoài hành lang, sau khi quyết định sẽ nằm xuống ngay trước cửa phòng phu nhân để ngăn Aden khỏi việc lại gần nếu cần thiết.
Idith nhìn lại vào hành lang, khi mà chỉ có anh và Aden trong căn phòng. Aden nhìn chằm chằm vào cửa, thẫn thờ và nghĩ rằng một tuần là quá dài...
"Em đang nghĩ đến một người khác trong khi đang làm việc này với anh?" Aden nghe như gầm lên.
Ilyin cố làm mát bản thân, nhưng anh hạ tay cô rồi đặt chúng lên đùi anh. Cô giờ không thể di chuyển nó được.
"Em giờ muốn biết về sự an toàn của ai nào?" Giọng của anh cứng, tay cô run lên giữa tay và đùi anh.
Cô muốn biết liệu hiệp sĩ của anh có bị thương không. Ilyin cố để bình tĩnh câu trả lời của mình, "Hiệp sĩ trưởng của Ngài...Den."
Aden vẫn im lặng trong một vài khoảnh khắc. "Em muốn biết anh ta có đang an toàn không à?"
Ilyin không hiểu tại sao anh lại hỏi hai câu giống nhau, nhưng cô gật đầu rồi lẩm bẩm, "Đúng vậy."
Aden nâng tóc vướng trên cằm cô lên, cô cảm nhận được không khí lạnh tràn vào làn da ướt đẫm của mình. Mái tóc mềm mượt đung đưa trước mặt cô khi môi anh chạm vào cằm, "Anh ta an toàn." Anh mang Ilyin lại gần hơn, rồi để lại một dấu vết sâu trên da khiến cô rên rỉ gầm gừ. Tay anh giờ thô hơn khi chúng lang thang trên cơ thể cô, giờ anh đã hoàn toàn vào trong cô.
Aden thì thầm với giọng trầm thấp, "Thực ra, anh ta giờ có lẽ đang hạnh phúc." Nhưng Ilyin không thể tập trung vào lời của anh bởi anh nâng cô lên rồi càn quét miệng cô. Cô tự hỏi liệu anh định di chuyển cô đi đâu khác khi anh đột nhiên đâm mạnh vào trong cô lần nữa, chộp lấy sự bất cảnh giác của cô. Sự kiên nhẫn của anh trở nên yếu mòn hơn, anh di chuyển ngày càng nhanh hơn bên trong cô.
Ilyin rên rỉ khi anh đánh sâu vào bên trong, cô cảm giác yếu ớt, anh đặt một cái gối dưới cô trước khi di chuyển hông của mình. Anh thúc đẩy mạnh mẽ như có gì đó trong anh đang bùng nổ, Ilyin nâng đầu lên trong mê mang. Miệng anh để lại vô số điểm đỏ trên lưng cô dù anh đang cố kìm bản thân lại. Anh muốn ăn ngấu nghiến cô.
Nhìn cô mỹ lệ dưới thân mình, anh đã cố kiểm soát bản thân mà không chỉ để thỏa mãn nhu cầu mình. Do đó, Aden hôn lên lưng Ilyin khi cô nắm chặt lấy chăn. Cô đáp lại ngay lập tức, thậm chí là phản ứng nhỏ. Aden nghe thấy cô nắm chặt lấy chă, rồi đặt tay cô vòng lên anh phòng khi cô làm đau bản thân nhưng nó chỉ làm anh càng vào sâu trong cô hơn.
"Ah...!" Ilyin thắt chặt vùng bí ẩn nhất lại, chặt đủ khiến cho Aden nhả ra. Anh nắm lấy hông cô và thâm nhập vào sâu nhất có thể. Lấy lại lí trí của mình, khi nhìn thấy cơ thể đỏ ửng của cô, anh di chuyển hông mình nhẹ nhàng để báo rằng anh sẽ không dừng lại trong khoảng khắc.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tay Aden ấn xuống trên giường khi đang thở sâu. Anh nhả toàn bộ vào trong cô rồi ôm lấy Ilyin, cô dâu đáng yêu của anh đã lo lắng cho anh dù không nhận thức được điều đấy.
***
"Điện hạ!" Khá là hiếm khi nghe được tiếng hét như vậy trên tầng bảy, những ai đã làm điều như vậy trong quá khứ, đã rời đi với cái đầu tách khỏi cơ thể. "Ngài phải kiềm chế bản thân lại!" Thế nhưng, ông ta là một trong những kẻ ngoại lệ mà vẫn còn sống; đó là bác sĩ nội trú, Ves. "Ngại quên là phu nhân đến từ Đế quốc sao?"
Idith không thể nhìn vào khuôn mặt ngượng ngùng của chủ nhân mình và chuyển tầm nhìn vào hành lang thay đó. Aden nhìn vào giấy dán tường, cái mà không hề gợi lên hứng thú của anh trong suốt hai mươi năm!
Anh đang nghĩ đến đêm qua khi anh nói với Ilyin rằng anh khôn phải loại người tra xét cô sau lưng. Aden chính là loại đó, dù Ilyin có vẻ nghĩ đó là lời xin lỗi xa vời, anh cảm thấy không thoải mái với một đống lời nói dối.
Ilyin đã lo lắng cho anh, Aden lấy tay che mặt mình trong một lúc. Anh đã cảm thấy hạnh phúc mặc dù với hoàn cảnh như vậy.
"Phu nhân sẽ phải dùng thuốc mãi nếu mọi chuyện tiếp tục như vậy! Ngài ấy thậm chí còn chưa quen với mùa đông hoàn toàn!" Tiếng hét của Ves rất to, dù chủ nhân của ông đang nghĩ đến chuyện khác. "Đừng lại gần phu nhân trong một tuần?"
Aden giờ quay sang nhìn Ves, "Một tuần?"
"Đúng vậy!"
Idith nghĩ Aden nhìn sốc hơn là khi anh ta gặp trận tuyết lở. Ves đi ra ngoài hành lang, sau khi quyết định sẽ nằm xuống ngay trước cửa phòng phu nhân để ngăn Aden khỏi việc lại gần nếu cần thiết.
Idith nhìn lại vào hành lang, khi mà chỉ có anh và Aden trong căn phòng. Aden nhìn chằm chằm vào cửa, thẫn thờ và nghĩ rằng một tuần là quá dài...
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro