Sinh Tồn Trên Biển Đều Dựa Vào Lá Gan Lớn
Chương 47
Nhất Điều Tiểu Cẩm Lý
2024-11-21 14:49:43
Lúc này Kiều - Công nhân làm việc chăm chỉ - Thịnh vẫn phải chịu thương chịu khó làm việc trên bè nổi, mở rộng xong bè nổi, lại bắt đầu lấy bông và gai dầu đã trồng mấy lượt này ra, cái nào nên may quần áo thì may quần áo, cái nào nên làm thành vải thì làm thành vải.
Thứ này vừa thu hoạch xong còn có độ tươi, đợi đến khi làm thành quần áo thì không còn độ tươi nữa, vật tư sinh hoạt chỉ cần không bị mòn rách thì không có vấn đề gì.
Cả ngày hôm nay Kiều Thịnh cũng không làm gì khác, chỉ luôn dọn dẹp rương đựng đồ của cô, mỗi rương đựng đồ cất giữ những thứ khác nhau, nguyên liệu thô để trong một thùng, ván gỗ, lá cây loại vật tư có số lượng lớn này thì mỗi loại chiếm một rương đựng đồ, đến lúc đó tìm đồ cũng thuận tiện.
Thức ăn để riêng một thùng, bây giờ chủng loại ít đều để chung một chỗ, đợi đến khi gia sản nhiều hơn, thì có thể sắp xếp theo đồ ăn sống, đồ ăn chín, hoặc là như người giàu, chia theo đồ chay, đồ mặn. Chuyện này đều phải xem về sau có thể thu thập được loại thức ăn nào.
Hạt giống bên trong chậu trồng được đặt riêng một rương đựng đồ, bên trong toàn là hạt giống. Các loại cây như ớt, ngô loại thu hoạch xong đều sẽ được bỏ vào rương đựng đồ thức ăn, bông và gai dầu thu hoạch xong thì để vào rương đựng đồ hạt giống, đợi đến khi số lượng đủ rồi, chế tạo thành vật phẩm mới được bỏ vào rương đựng đồ chuyên dụng.
Những rương đựng đồ này còn được đặt ở các vị trí khác nhau theo thói quen thuận tay, rương đựng đồ đựng thức ăn chắc chắn phải ở gần bếp và bàn ăn, rương đựng đồ hạt giống phải đặt bên cạnh chậu trồng, các rương đựng đồ vật tư khác đều tập trung đặt ở những chỗ trống trên bè, để tiện lấy, Kiều Thịnh còn cầm dao cố gắng khắc chữ trên rương đựng đồ.
Sau khi Kiều Thịnh dọn dẹp xong xuôi, đã là buổi chiều, vì bữa trưa vẫn luôn bận rộn dọn dẹp, cũng chỉ tùy tiện cầm ra một ít đồ ăn chín trong rương đựng đồ để lấp đầy bụng.
Hơn nửa ngày, máy lọc nước đã hoạt động ba lượt, lu chứa nước ngọt đã được lấp đầy từ lâu, Kiều Thịnh còn lấy lá chuối lớn đậy lên, đề phòng có thứ gì rớt vào trong.
Nhìn thấy nước ngọt và muối ngày càng nhiều, bây giờ Kiều Thịnh không muốn để máy lọc nước ngừng hoạt động chút nào, tốt nhất làm việc không ngừng trong ngày nắng.
Trước có hai lu nước, có một lu đựng nước dừa, bây giờ cũng đã được Kiều Thịnh chia ra, tất cả cá đồ vật có thể đựng chất lỏng trên bè nổi đều được dùng đựng nước dừa, bình bình lọ lọ có không ít.
Lu nước dừa trước đó cũng bị lấy đi dùng để chứa nước ngọt, cô cảm thấy nhiều nhất không quá hai ngày, lu này cũng có thể được lấp đầy, đến lúc đó sử dụng nước cũng không đến mức phải dè sẻn nữa.
Buổi tối khi ăn cơm, Kiều Thịnh đều cảm thấy hơi mệt, bận rộn cả ngày không có thời gian nghỉ ngơi, bữa sáng và bữa trưa ăn quá đơn giản, nên bữa tối cô định thưởng cho bản thân một bữa thịnh soạn.
Thứ này vừa thu hoạch xong còn có độ tươi, đợi đến khi làm thành quần áo thì không còn độ tươi nữa, vật tư sinh hoạt chỉ cần không bị mòn rách thì không có vấn đề gì.
Cả ngày hôm nay Kiều Thịnh cũng không làm gì khác, chỉ luôn dọn dẹp rương đựng đồ của cô, mỗi rương đựng đồ cất giữ những thứ khác nhau, nguyên liệu thô để trong một thùng, ván gỗ, lá cây loại vật tư có số lượng lớn này thì mỗi loại chiếm một rương đựng đồ, đến lúc đó tìm đồ cũng thuận tiện.
Thức ăn để riêng một thùng, bây giờ chủng loại ít đều để chung một chỗ, đợi đến khi gia sản nhiều hơn, thì có thể sắp xếp theo đồ ăn sống, đồ ăn chín, hoặc là như người giàu, chia theo đồ chay, đồ mặn. Chuyện này đều phải xem về sau có thể thu thập được loại thức ăn nào.
Hạt giống bên trong chậu trồng được đặt riêng một rương đựng đồ, bên trong toàn là hạt giống. Các loại cây như ớt, ngô loại thu hoạch xong đều sẽ được bỏ vào rương đựng đồ thức ăn, bông và gai dầu thu hoạch xong thì để vào rương đựng đồ hạt giống, đợi đến khi số lượng đủ rồi, chế tạo thành vật phẩm mới được bỏ vào rương đựng đồ chuyên dụng.
Những rương đựng đồ này còn được đặt ở các vị trí khác nhau theo thói quen thuận tay, rương đựng đồ đựng thức ăn chắc chắn phải ở gần bếp và bàn ăn, rương đựng đồ hạt giống phải đặt bên cạnh chậu trồng, các rương đựng đồ vật tư khác đều tập trung đặt ở những chỗ trống trên bè, để tiện lấy, Kiều Thịnh còn cầm dao cố gắng khắc chữ trên rương đựng đồ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau khi Kiều Thịnh dọn dẹp xong xuôi, đã là buổi chiều, vì bữa trưa vẫn luôn bận rộn dọn dẹp, cũng chỉ tùy tiện cầm ra một ít đồ ăn chín trong rương đựng đồ để lấp đầy bụng.
Hơn nửa ngày, máy lọc nước đã hoạt động ba lượt, lu chứa nước ngọt đã được lấp đầy từ lâu, Kiều Thịnh còn lấy lá chuối lớn đậy lên, đề phòng có thứ gì rớt vào trong.
Nhìn thấy nước ngọt và muối ngày càng nhiều, bây giờ Kiều Thịnh không muốn để máy lọc nước ngừng hoạt động chút nào, tốt nhất làm việc không ngừng trong ngày nắng.
Trước có hai lu nước, có một lu đựng nước dừa, bây giờ cũng đã được Kiều Thịnh chia ra, tất cả cá đồ vật có thể đựng chất lỏng trên bè nổi đều được dùng đựng nước dừa, bình bình lọ lọ có không ít.
Lu nước dừa trước đó cũng bị lấy đi dùng để chứa nước ngọt, cô cảm thấy nhiều nhất không quá hai ngày, lu này cũng có thể được lấp đầy, đến lúc đó sử dụng nước cũng không đến mức phải dè sẻn nữa.
Buổi tối khi ăn cơm, Kiều Thịnh đều cảm thấy hơi mệt, bận rộn cả ngày không có thời gian nghỉ ngơi, bữa sáng và bữa trưa ăn quá đơn giản, nên bữa tối cô định thưởng cho bản thân một bữa thịnh soạn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro