Sinh Tồn Trong Thế Giới Nguy Hiểm
Nữ Thi Trong Ké...
Nhất Nhân Nguyên Lương
2024-08-20 05:10:08
Sau khi xác định vị trí, Tần Kha mặc trang bị và lên đường.
Nói về trang bị, thực ra nó chỉ là con dao làm bếp và một sợi dây két mua ở cửa hàng tiện lợi ngày hôm qua, cùng một cái xà beng có thể bẩy lên được hầu hết mọi thứ.
Từ lối thoát hiểm đi thẳng lên sân thượng, khi leo lên cầu thang, Tần Kha có chút cảm khái trước đống rác rưởi chất đống và những đồ bỏ đi bên trong cầu thang. Nếu lỡ có hỏa hoạn thì lối thoát hiểm sẽ hoàn toàn vô dụng.
Hơn nữa, thiết bị chữa cháy treo trên tường bị con người dùng bạo lực phá thành một cái lỗ to, đồ bên trong vương vãi khắp nơi, nhất định không dùng được nữa.
Lại nói tòa nhà này là một tòa nhà cũ có tổng cộng mười ba tầng, mười hai tầng phía dưới có cư dân, còn tầng mười ba vốn được lên kế hoạch để thu hút đầu tư kinh doanh. Nhưng bởi vì kinh tế xung quanh không phát triển, bản thân vị trí cũng không tốt lắm nên là không tuyển dụng được nhà đầu tư nào phù hợp vì vậy nó dần dần bị bỏ hoang.
Sau này thì cho một người mở siêu thị thuê làm kho chứa hàng.
Điểm này Tần Kha cảm thấy rất khó hiểu, kho hàng của siêu thị tại sao lại cho thuê ở tầng mười ba chung cư? Nghĩ thế nào cũng thấy bất tiện, bình thường cần chuyển một số hàng hóa lớn thì nên chuyển thế nào?
Tuy nhiên, một số người nói rằng điều này là do giá thuê ở đây rất rẻ, còn tại sao nó lại rẻ như vậy? Bởi vì khi đó trong quá trình xây dựng tòa nhà này, ông chủ vì muốn kiếm tiền đã ăn bớt vật liệu, vì vậy vật liệu được sử dụng cũng kém chất lượng. Tầng mười ba căn bản không ở được, những bức tường ở đó sắp sập còn sẽ bị dột vào những hôm trời mưa, vì vậy mà tầng mười ba mới lạnh lẽo như vậy.
Là do xây dựng có vấn đề, nếu không, lúc không có ai thuê tại sao ông chủ không trực tiếp cải tạo mà lại để căn phòng tầng mười ba trống trơn như vậy?
Có người lại nói rằng, nó căn bản không phải cho người làm siêu thị thuê, bởi nếu mở siêu thị thì làm sao lại không thấy người, không thấy hàng hóa.
Ngày nào cũng thần thần bí bí, lại có mấy người mặc đồ đen đeo khẩu trang đội mũ ra ra vào vào, chắc là làm ăn gì phi pháp.
Tần Kha leo lên tầng mười ba và nhìn thấy cánh cửa của "nhà kho siêu thị" thần bí.
Cửa đóng chặt, xung quanh rất yên tĩnh, giống như không có người ở bên trong.
Thời gian chậm rãi trôi qua, Tần Kha đang định tiếp tục leo lên thì lại nghe thấy âm thanh của thứ gì đó bị rơi xuống.
Tần Kha quay đầu liếc nhìn về cánh cửa, có điều cũng không quá bận tâm. Có lẽ chỉ vì gió thổi hay vì một cái gì đó mà làm cho đồ vật bị rơi, chỉ là chuyện thường tình, nên cô xoay người đi lên sân thượng.
Không biết vì sao, cô luôn cảm thấy những cánh cửa ở tầng mười ba dường như rất kỳ lạ, nhìn qua liền cảm nhận được một luồng khí kỳ quái, tốt hơn là vẫn nên chuồn nhanh thôi.
Kỳ thực đối với việc toà nhà này có mười ba tầng Tần Kha cảm thấy có chút kỳ quái, bởi vì đa số những người làm kinh doanh bất động sản đều cố tránh con số 13.
Mua nhà là một trong những chuyện trọng đại đối với người Trung. nhiều người vẫn tin vào điều cấm kỵ về số đồng âm. Ví dụ, mọi người đều sẽ không muốn mua nhà bốn tầng, mười ba tầng và mười tám tầng, mà sẽ thích mua sáu hoặc tám tầng vì những số tầng này nghe có vẻ sẽ tốt lành hơn.
Vì vậy, tuy cách bố trí, kết cấu các phòng giống nhau nhưng giá của các tầng khác nhau sẽ khác nhau.
Lấy tầng mười ba làm ví dụ, nhiều người phương Tây rất kiêng kỵ con số 13. Hơn nữa với sự phát triển của toàn cầu hóa, kiểu suy nghĩ này cũng đã ảnh hưởng đến người dân Trung Quốc ở một mức độ nhất định.
Có hai lý do tại sao mười ba được coi là số không may mắn: Thứ nhất là nó bắt nguồn từ thần thoại cổ đại, tại bữa tiệc của Hlér trong thần thoại Bắc Âu, lúc đó mười hai vị thần đã có mặt, nhưng trong bữa tiệc, có một vị thần không được chào đón, Loki, vị thần rắc rối và ồn ào, đã xông vào.
Và sự xuất hiện của hắn đã dẫn đến cái chết của Berth, con trai yêu quý của Odin, thần mặt trời.
Lại có một truyền thuyết kể rằng trong bữa ăn tối cuối cùng của Chúa Giêsu với các môn đệ, lúc đó có mười ba người tham gia bữa ăn tối, ngày ăn tối cũng là ngày thứ mười ba, mà số mười ba đã mang đến đau khổ, bất hạnh cho Chúa Giêsu.
Số 13 đối với một số người, nó đồng nghĩa với bán đứng và phản bội.
Cái chết và sự phản bội — cả hai đều mang đến máu và nước mắt vì vậy mà không ai muốn đến gần.
Do đó, trong các kiến trúc ở phương Tây, bạn hiếm khi tìm thấy các tòa nhà có tầng mười ba và, ngay cả khi có, họ sẽ đặt là 12A thay vì 13.
Trong nhà hát, lối đi dành cho người đi bộ sẽ được thiết lập trực tiếp giữa hàng ghế số mười hai và mười bốn. Đương nhiên, người không kiêng kị chuyện này tự nhiên sẽ không cảm thấy xây tầng mười ba có gì không ổn, nhưng Tần Kha lại cảm thấy ông chủ xây dựng tòa nhà này chắc sẽ kiêng kị.
Đây cũng là một điểm rất mâu thuẫn.
Bởi vì trong phòng mặc dù đã cũ, nhưng trên tường của mỗi tầng thực ra đều có nhiều bức phù điêu tinh xảo hơn, trên những phù điêu còn được khắc một số câu chuyện thần thoại phương Tây. Mặc dù bẩn thỉu và đầy hình vẽ bậy nhưng vào thời điểm đó hẳn là rất tinh xảo.
Tần Kha không biết nhiều về thần thoại phương Tây, cô chỉ có một trực giác kỳ lạ, nếu cô nghiên cứu một chút về những bức phù điêu này, cô sẽ phát hiện ra rằng có một cảnh tiệc tùng của Hler trên đó.
Tần Kha đi lên sân thượng, không khí trên sân thượng so với ngoài hành lang trong lành hơn nhiều, trên sàn có vết nước còn sót lại là do cơn mưa tối qua.
Tổng diện tích của sân thượng cũng không nhỏ, trên mặt đất có vài chỗ hình thành vũng nước nhỏ.
Ở đây không một bóng người, chỉ có tiếng gió, một két đựng nước rất cao. Đứng trên sân thượng trống trải, cô có cảm giác lạc vào một thế giới khác.
Không gian yên tĩnh khiến người ta tập trung, nhưng đôi khi không gian quá tĩnh lặng lại khiến người ta cảm thấy bất an.
Tần Kha nắm chắc công cụ trong tay, tiếp tục bước đi.
Có vài két nước trên sân thượng. Tại sao lại có két nước? Nguyên do của chuyện này Tần Kha cũng đã nghe ngóng được rằng: khi ngôi nhà mới được xây dựng, trên đó thực ra chỉ có một két nước lớn nhất, nhưng do nguồn cung cấp nước cho dân cư không đủ, nên sau đó chủ thầu đã lắp đặt thêm một số két đựng nước nhỏ hơn.
Két đựng nước và đường ống đã được lắp đặt lại, nhà đầu tư thu thêm một lượt tiền của khách thuê, vì vậy bà thím đã kể cho Tần Kha nghe luôn nhớ điều đó cho đến tận bây giờ.
Tần Kha đứng đếm một chút. Phía trên có tổng cộng năm cây két nước.
Con số này tự nó chẳng có gì đáng nói, nhưng khi đặt chung với tầng 13 thì lại thấy có hơi kỳ quái.
5 cộng với 13, khiến người ta không khỏi liên tưởng đến Thứ Sáu, ngày mười ba ngày thứ sáu đen tối ngày đáng sợ nhất trong năm.
(Trong tiếng trung 五 là số 5 nhưng 星期五 là thứ sáu)
Có điều đây đều chỉ là lời đồn, Tần Kha căn bản cũng không tin.
Két nước có thể còn xa lạ với một số người ở thành phố nhưng lại phổ biến hơn ở các vùng nông thôn. Nó thường được đặt ở tầng trên cùng trong các tòa nhà cao tầng, nếu không đặc biệt đi xem, có lẽ bạn sẽ không để ý đến các két nước trong nhà của bạn trông như thế nào.
Trên thị trường hiện nay két nước hình trụ là phổ biến nhất, ngoài ra còn có bể nước hình vuông và hình chữ nhật.
Kích thước của một két đựng nước gia đình bình thường là khoảng 1120mm * 1450mm * 920mm, dung tích chứa nước khoảng một tấn. Nhưng những cái trên sân thượng này rõ ràng không phải là kích thước của két nước gia đình.
Chuyện này Tần Kha không hiểu rõ cho lắm, nhưng quan sát bằng mắt thường, đây có thể là bốn két nước nặng năm tấn và một két to nhất có lẽ nặng tám hoặc mười tấn.
Những két nước này đều đứng thẳng chứ không nằm ngang, Tần Kha nhìn lên nhưng không thấy đỉnh két, cô cần tìm một số công cụ mới có thể đi lên.
Trong trường hợp bình thường, thỉnh thoảng sẽ có người đến vệ sinh két nước, vì vậy trên đó chắc sẽ có dụng cụ vệ sinh.
Ba phút sau, Tần Kha tìm thấy một cái thang trong góc và một cây gậy dài, trên cây gậy có một miếng giẻ, nhưng có lẽ đã quá lâu không có ai sử dụng, cô vừa nhặt lên thì miếng giẻ rơi ra, thang và gậy cũng có một số vết rêu.
Nghĩ đến việc lát nữa cây gậy có thể chọc vào két nước, Tần Kha cẩn thận dùng nước rửa sạch cây gậy, còn cái thang thì cứ để kệ nó.
Tổng cộng có năm két nước, Tần Kha bắt đầu từ cái gần nhất, cô leo lên thang, nắm lấy mép két nước, đục một đường ở trên nắp rồi lấy tay nhấc cái nắp lên.
Như thế này nhìn xuống quả thực rất đáng sợ. Bên trong két nước tối om, ánh sáng từ bên ngoài chiếu vào có thể mơ hồ nhìn thấy nước bên trong, nước rất nhiều, rất tối, giống như một cái hố xoáy đen kịt, rơi vào đó chẳng khác nào rơi xuống vực thẳm.
Tần Kha chọc cây gậy xuống, cây gậy không đụng phải bất cứ thứ gì.
Cô tiếp tục đi xuống cầu thang và tìm thấy két nước thứ hai.
Cũng không có gì trong két nước thứ hai.
Thùng nước thứ ba rồi.
Tần Kha lại leo lên, nhưng lần này cô không may mắn như vậy.
Có người ở bên trong, một người chết nổi lềnh phềnh như một ma nữ.
Mái tóc đen bồng bềnh trong nước như cây thủy sinh dưới đáy biển sâu, đôi mắt trắng hếu nhìn cô.
Cô ấy dường như đang nói: đi xuống với tôi!
Mùi hôi thối và cảm giác sợ hãi ập đến khiến Tần Kha sợ cứng người, cô vô thức buông tay ra.
Nếu trong tình huống bình thường thế này cũng không tính là gì, nhưng cô đang đứng trên thang, mà bây giờ cái thang đang ở vị trí ngay bên cạnh mái nhà...
Cả người Tần Kha ngã ngửa ra phía sau.
Có thể không sống sót nổi ba tập, ngay trước khi ngã xuống, Tần Kha tự giễu nghĩ như vậy.
Nhưng có đôi khi kỳ tích sẽ xuất hiện.
Hơn nữa kỳ tích có tên là -- Cảnh sát.
Lại cụ thể hơn một chút nữa chính là -- Triệu Lâm Uyên.
Ngay khi Tần Kha suýt chút nữa ngã khỏi cái thang rơi xuống dưới lầu, cô được Triệu Lâm Uyên đỡ được, ôm chặt lấy, nhưng cũng không xuất hiện cảnh lãng mạn ôm ôm xoay xoay mấy vòng như trong phim thần tượng, thân thể hai người họ chật vật đập mạnh vào tảng đá bên cạnh, cả hai đều bị thương.
Trong đó Triệu Lâm Uyên là người bảo vệ nên tất nhiên sẽ bị thương nặng hơn.
Hai người đứng trên sân thượng, quần áo tóc tai của Tần Kha tán loạn, quần áo của Triệu Lâm Uyên cũng bị tảng đá bên cạnh làm rách, cánh tay chảy máu.
Hiện trường rơi vào im lặng xấu hổ.
Tần Kha cảm thấy được như thế không ổn, cô quyết định phải làm cái gì đó phá vỡ cục diện bế tắc này.
Tần Kha: "Khụ... Có đói bụng không? Nếu không tôi pha một bát mì cho anh nhé?"
Triệu Lâm Uyên trầm mặc một chút hỏi: "Vừa rồi cô nhìn thấy cái gì?"
Tần Kha hỏi ngược lại: "Không phải anh vẫn luôn đi theo tôi đấy chứ?"
Đối mặt với vấn đề của Tần Kha, Triệu Lâm Uyên cũng không giấu diếm.
Triệu Lâm Uyên: "Vụ án bắt cóc của cô còn chưa kết thúc, hung thủ còn đang nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, Tần phu nhân cô là nạn nhân duy nhất đã nhìn thấy hung thủ, tình hình hiện giờ rất nguy hiểm, nên chúng tôi hy vọng có thể cô có thể nhận được bảo vệ của cảnh sát, đừng có chạy loạn khắp nơi như vậy."
Tần Kha khiêm tốn nhận lời phê bình: "Tôi sai rồi, lần sau tôi sẽ không như vậy nữa."
Đang nói, Triệu Lâm Uyên đã chuẩn bị tinh thần Tần Kha không phối hợp, dù sao cô có thể nhân lúc cảnh sát đi vệ sinh mà trốn khỏi bệnh viện, nhưng không ngờ thái độ nhận lỗi của cô lại tốt như vậy.
Điều này khiến Triệu Lâm Uyên càng nghi ngờ hơn, trong két nước kia rốt cuộc là có thứ gì? Khiến cho thái độ của cô lập tức thay đổi lớn như vậy? Có liên quan gì đến việc lần này Tần Kha trốn khỏi bệnh viện không?
Triệu Lâm Uyên hỏi lại lần nữa: "Bên trong có gì?"
Vừa mới bị làm cho hoảng sợ, bây giờ nhìn thấy cảnh sát, ngược lại Tần Kha cũng yên tâm hơn không ít.
Tần Kha nhẹ nhàng nói ra lời kinh khủng: "Bên trong có nữ quỷ đấy."
Triệu Lâm Uyên không hổ là cảnh sát chuyên nghiệp, khi nghe đến lời Tần Kha, anh tự động sàng lọc loại bỏ một thông tin không có giá trị.
Bên trong có nữ quỷ = bên trong có một thi thể nữ.
Vừa rồi khi cái thang bị ngã đụng phải tảng đá, bây giờ còn đang lảo đảo, mắt thấy sẽ đình công luôn rồi, chỉ dựa vào một mình anh thì không thể nào lên được.
Triệu Lâm Uyên nhìn thoáng qua Tần Kha: "Giúp tôi đỡ cái thang."
Anh đụng vào mái che kia.
Tần Kha nâng mái che đã lâu không nâng lên, anh lập tức đi lên.
Vừa rồi Tần Kha thấy gì, Triệu Lâm Uyên cũng thấy.
Cùng với mùi hôi thối nồng nặc là cảm giác đánh sâu vào thị giác.
Nhìn từ đỉnh xuống, tóc đen phiêu tán, bởi vì ngâm nước quá lâu dẫn đến gương mặt bị trương lên thành một khối vặn vẹo, cùng với đôi mắt trợn to ứ máu trong nước.
Mọi thứ đều cho thấy bên trong đã xảy ra một chuyện cực kỳ khủng khiếp.
Thời tiết hôm nay không tốt, sắc trời u ám, trên thượng lại im ắng âm u, một cơn gió thổi qua mang theo hơi lạnh mùa đông, Triệu Lâm Uyên nhìn vào một chỗ sâu trong két nước, nơi đó là chỗ ánh sáng không thể chiếu đến được.
Mái tóc đen của nữ thi vặn vẹo liên kết với màn nước tối đen, vừa quỷ dị lại đáng sợ.
Là ai đã giết người phụ nữ này? Rồi vì sao lại giấu thi thể trong két nước? Người chết đã tử vong bao lâu? Phía sau sẽ ẩn giấu những bí ẩn gì?
Một trận gió thổi qua, trời càng lúc càng lạnh.
Điều này khiến cho Tần Kha đang đứng dưới đỡ cái thang không khỏi rùng mình, cô nhìn vị cảnh sát có thân hình cao lớn phía trên nói: "Đội trưởng Triệu phía trên ơi, quấy rầy một chút, gió nổi lên rồi, tôi rất lạnh, nếu không chúng ta trước tiên cứ ăn một bát mì đi rồi lại tiếp tục báo cảnh sát."
Triệu Lâm Uyên từ trên cái thang nói vọng xuống: "... Tôi chính là cảnh sát."
Tần Kha: "Ừm... Ngại quá tôi quên mất, chúng đi ăn bát mì trước đi, tôi đói bụng, hơn nữa trời lạnh quá!"
Triệu Lâm Uyên nhìn Tần Kha: "Cô không sợ độ cao sao?"
Sao người phía sau cứ nghĩ đến chuyện ăn mì chứ?
Tần Kha: "Tôi sợ chứ."
Triệu Lâm Uyên: "Tôi không nhìn ra cô sợ hãi chút nào."
Tần Kha: "Nếu mà không sợ thì vừa rồi tại sao lại ngã chứ."
"Nhưng mà tôi không thể cứ sợ hãi mãi được, sợ hãi chẳng giải quyết được vấn đề gì cả." Tần Kha còn thật sự nói: "Nếu sợ hãi không thể giải quyết vấn đề, vậy thì sợ hãi cũng chẳng quan trọng."
Tần Kha: "Cho nên tôi phải ăn một bát mì để bình tĩnh lại một chút."
Triệu Lâm Uyên nhìn cô gái trước mặt này, một nửa đầu của cô quấn băng vải, nửa mặt còn lại tóc tai tán loạn, trên mặt cũng nhếch nhác, nhưng ánh mắt của cô lại trong suốt kiên định.
Tần Kha lại nói lần nữa: "Cho nên chúng ta có thể xuống được chưa? Tôi đói rồi."
Dự báo thời tiết nói, tuần này sẽ có không khi lạnh về.
Triệu Lâm Uyên cởi cảnh phục trên người ra khoác lên người cô, quần áo của anh so với cô thì hơi rộng, dáng vẻ cô mặc vào khiến anh nghĩ đến con cảnh khuyển màu đen ba tháng tuổi mà tiểu Lý phòng bên cạnh nuôi.
Chạy lung tung giương nanh múa vuốt khiến bản thân mình rối loạn, nhưng cũng rất đáng yêu.
Nói về trang bị, thực ra nó chỉ là con dao làm bếp và một sợi dây két mua ở cửa hàng tiện lợi ngày hôm qua, cùng một cái xà beng có thể bẩy lên được hầu hết mọi thứ.
Từ lối thoát hiểm đi thẳng lên sân thượng, khi leo lên cầu thang, Tần Kha có chút cảm khái trước đống rác rưởi chất đống và những đồ bỏ đi bên trong cầu thang. Nếu lỡ có hỏa hoạn thì lối thoát hiểm sẽ hoàn toàn vô dụng.
Hơn nữa, thiết bị chữa cháy treo trên tường bị con người dùng bạo lực phá thành một cái lỗ to, đồ bên trong vương vãi khắp nơi, nhất định không dùng được nữa.
Lại nói tòa nhà này là một tòa nhà cũ có tổng cộng mười ba tầng, mười hai tầng phía dưới có cư dân, còn tầng mười ba vốn được lên kế hoạch để thu hút đầu tư kinh doanh. Nhưng bởi vì kinh tế xung quanh không phát triển, bản thân vị trí cũng không tốt lắm nên là không tuyển dụng được nhà đầu tư nào phù hợp vì vậy nó dần dần bị bỏ hoang.
Sau này thì cho một người mở siêu thị thuê làm kho chứa hàng.
Điểm này Tần Kha cảm thấy rất khó hiểu, kho hàng của siêu thị tại sao lại cho thuê ở tầng mười ba chung cư? Nghĩ thế nào cũng thấy bất tiện, bình thường cần chuyển một số hàng hóa lớn thì nên chuyển thế nào?
Tuy nhiên, một số người nói rằng điều này là do giá thuê ở đây rất rẻ, còn tại sao nó lại rẻ như vậy? Bởi vì khi đó trong quá trình xây dựng tòa nhà này, ông chủ vì muốn kiếm tiền đã ăn bớt vật liệu, vì vậy vật liệu được sử dụng cũng kém chất lượng. Tầng mười ba căn bản không ở được, những bức tường ở đó sắp sập còn sẽ bị dột vào những hôm trời mưa, vì vậy mà tầng mười ba mới lạnh lẽo như vậy.
Là do xây dựng có vấn đề, nếu không, lúc không có ai thuê tại sao ông chủ không trực tiếp cải tạo mà lại để căn phòng tầng mười ba trống trơn như vậy?
Có người lại nói rằng, nó căn bản không phải cho người làm siêu thị thuê, bởi nếu mở siêu thị thì làm sao lại không thấy người, không thấy hàng hóa.
Ngày nào cũng thần thần bí bí, lại có mấy người mặc đồ đen đeo khẩu trang đội mũ ra ra vào vào, chắc là làm ăn gì phi pháp.
Tần Kha leo lên tầng mười ba và nhìn thấy cánh cửa của "nhà kho siêu thị" thần bí.
Cửa đóng chặt, xung quanh rất yên tĩnh, giống như không có người ở bên trong.
Thời gian chậm rãi trôi qua, Tần Kha đang định tiếp tục leo lên thì lại nghe thấy âm thanh của thứ gì đó bị rơi xuống.
Tần Kha quay đầu liếc nhìn về cánh cửa, có điều cũng không quá bận tâm. Có lẽ chỉ vì gió thổi hay vì một cái gì đó mà làm cho đồ vật bị rơi, chỉ là chuyện thường tình, nên cô xoay người đi lên sân thượng.
Không biết vì sao, cô luôn cảm thấy những cánh cửa ở tầng mười ba dường như rất kỳ lạ, nhìn qua liền cảm nhận được một luồng khí kỳ quái, tốt hơn là vẫn nên chuồn nhanh thôi.
Kỳ thực đối với việc toà nhà này có mười ba tầng Tần Kha cảm thấy có chút kỳ quái, bởi vì đa số những người làm kinh doanh bất động sản đều cố tránh con số 13.
Mua nhà là một trong những chuyện trọng đại đối với người Trung. nhiều người vẫn tin vào điều cấm kỵ về số đồng âm. Ví dụ, mọi người đều sẽ không muốn mua nhà bốn tầng, mười ba tầng và mười tám tầng, mà sẽ thích mua sáu hoặc tám tầng vì những số tầng này nghe có vẻ sẽ tốt lành hơn.
Vì vậy, tuy cách bố trí, kết cấu các phòng giống nhau nhưng giá của các tầng khác nhau sẽ khác nhau.
Lấy tầng mười ba làm ví dụ, nhiều người phương Tây rất kiêng kỵ con số 13. Hơn nữa với sự phát triển của toàn cầu hóa, kiểu suy nghĩ này cũng đã ảnh hưởng đến người dân Trung Quốc ở một mức độ nhất định.
Có hai lý do tại sao mười ba được coi là số không may mắn: Thứ nhất là nó bắt nguồn từ thần thoại cổ đại, tại bữa tiệc của Hlér trong thần thoại Bắc Âu, lúc đó mười hai vị thần đã có mặt, nhưng trong bữa tiệc, có một vị thần không được chào đón, Loki, vị thần rắc rối và ồn ào, đã xông vào.
Và sự xuất hiện của hắn đã dẫn đến cái chết của Berth, con trai yêu quý của Odin, thần mặt trời.
Lại có một truyền thuyết kể rằng trong bữa ăn tối cuối cùng của Chúa Giêsu với các môn đệ, lúc đó có mười ba người tham gia bữa ăn tối, ngày ăn tối cũng là ngày thứ mười ba, mà số mười ba đã mang đến đau khổ, bất hạnh cho Chúa Giêsu.
Số 13 đối với một số người, nó đồng nghĩa với bán đứng và phản bội.
Cái chết và sự phản bội — cả hai đều mang đến máu và nước mắt vì vậy mà không ai muốn đến gần.
Do đó, trong các kiến trúc ở phương Tây, bạn hiếm khi tìm thấy các tòa nhà có tầng mười ba và, ngay cả khi có, họ sẽ đặt là 12A thay vì 13.
Trong nhà hát, lối đi dành cho người đi bộ sẽ được thiết lập trực tiếp giữa hàng ghế số mười hai và mười bốn. Đương nhiên, người không kiêng kị chuyện này tự nhiên sẽ không cảm thấy xây tầng mười ba có gì không ổn, nhưng Tần Kha lại cảm thấy ông chủ xây dựng tòa nhà này chắc sẽ kiêng kị.
Đây cũng là một điểm rất mâu thuẫn.
Bởi vì trong phòng mặc dù đã cũ, nhưng trên tường của mỗi tầng thực ra đều có nhiều bức phù điêu tinh xảo hơn, trên những phù điêu còn được khắc một số câu chuyện thần thoại phương Tây. Mặc dù bẩn thỉu và đầy hình vẽ bậy nhưng vào thời điểm đó hẳn là rất tinh xảo.
Tần Kha không biết nhiều về thần thoại phương Tây, cô chỉ có một trực giác kỳ lạ, nếu cô nghiên cứu một chút về những bức phù điêu này, cô sẽ phát hiện ra rằng có một cảnh tiệc tùng của Hler trên đó.
Tần Kha đi lên sân thượng, không khí trên sân thượng so với ngoài hành lang trong lành hơn nhiều, trên sàn có vết nước còn sót lại là do cơn mưa tối qua.
Tổng diện tích của sân thượng cũng không nhỏ, trên mặt đất có vài chỗ hình thành vũng nước nhỏ.
Ở đây không một bóng người, chỉ có tiếng gió, một két đựng nước rất cao. Đứng trên sân thượng trống trải, cô có cảm giác lạc vào một thế giới khác.
Không gian yên tĩnh khiến người ta tập trung, nhưng đôi khi không gian quá tĩnh lặng lại khiến người ta cảm thấy bất an.
Tần Kha nắm chắc công cụ trong tay, tiếp tục bước đi.
Có vài két nước trên sân thượng. Tại sao lại có két nước? Nguyên do của chuyện này Tần Kha cũng đã nghe ngóng được rằng: khi ngôi nhà mới được xây dựng, trên đó thực ra chỉ có một két nước lớn nhất, nhưng do nguồn cung cấp nước cho dân cư không đủ, nên sau đó chủ thầu đã lắp đặt thêm một số két đựng nước nhỏ hơn.
Két đựng nước và đường ống đã được lắp đặt lại, nhà đầu tư thu thêm một lượt tiền của khách thuê, vì vậy bà thím đã kể cho Tần Kha nghe luôn nhớ điều đó cho đến tận bây giờ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tần Kha đứng đếm một chút. Phía trên có tổng cộng năm cây két nước.
Con số này tự nó chẳng có gì đáng nói, nhưng khi đặt chung với tầng 13 thì lại thấy có hơi kỳ quái.
5 cộng với 13, khiến người ta không khỏi liên tưởng đến Thứ Sáu, ngày mười ba ngày thứ sáu đen tối ngày đáng sợ nhất trong năm.
(Trong tiếng trung 五 là số 5 nhưng 星期五 là thứ sáu)
Có điều đây đều chỉ là lời đồn, Tần Kha căn bản cũng không tin.
Két nước có thể còn xa lạ với một số người ở thành phố nhưng lại phổ biến hơn ở các vùng nông thôn. Nó thường được đặt ở tầng trên cùng trong các tòa nhà cao tầng, nếu không đặc biệt đi xem, có lẽ bạn sẽ không để ý đến các két nước trong nhà của bạn trông như thế nào.
Trên thị trường hiện nay két nước hình trụ là phổ biến nhất, ngoài ra còn có bể nước hình vuông và hình chữ nhật.
Kích thước của một két đựng nước gia đình bình thường là khoảng 1120mm * 1450mm * 920mm, dung tích chứa nước khoảng một tấn. Nhưng những cái trên sân thượng này rõ ràng không phải là kích thước của két nước gia đình.
Chuyện này Tần Kha không hiểu rõ cho lắm, nhưng quan sát bằng mắt thường, đây có thể là bốn két nước nặng năm tấn và một két to nhất có lẽ nặng tám hoặc mười tấn.
Những két nước này đều đứng thẳng chứ không nằm ngang, Tần Kha nhìn lên nhưng không thấy đỉnh két, cô cần tìm một số công cụ mới có thể đi lên.
Trong trường hợp bình thường, thỉnh thoảng sẽ có người đến vệ sinh két nước, vì vậy trên đó chắc sẽ có dụng cụ vệ sinh.
Ba phút sau, Tần Kha tìm thấy một cái thang trong góc và một cây gậy dài, trên cây gậy có một miếng giẻ, nhưng có lẽ đã quá lâu không có ai sử dụng, cô vừa nhặt lên thì miếng giẻ rơi ra, thang và gậy cũng có một số vết rêu.
Nghĩ đến việc lát nữa cây gậy có thể chọc vào két nước, Tần Kha cẩn thận dùng nước rửa sạch cây gậy, còn cái thang thì cứ để kệ nó.
Tổng cộng có năm két nước, Tần Kha bắt đầu từ cái gần nhất, cô leo lên thang, nắm lấy mép két nước, đục một đường ở trên nắp rồi lấy tay nhấc cái nắp lên.
Như thế này nhìn xuống quả thực rất đáng sợ. Bên trong két nước tối om, ánh sáng từ bên ngoài chiếu vào có thể mơ hồ nhìn thấy nước bên trong, nước rất nhiều, rất tối, giống như một cái hố xoáy đen kịt, rơi vào đó chẳng khác nào rơi xuống vực thẳm.
Tần Kha chọc cây gậy xuống, cây gậy không đụng phải bất cứ thứ gì.
Cô tiếp tục đi xuống cầu thang và tìm thấy két nước thứ hai.
Cũng không có gì trong két nước thứ hai.
Thùng nước thứ ba rồi.
Tần Kha lại leo lên, nhưng lần này cô không may mắn như vậy.
Có người ở bên trong, một người chết nổi lềnh phềnh như một ma nữ.
Mái tóc đen bồng bềnh trong nước như cây thủy sinh dưới đáy biển sâu, đôi mắt trắng hếu nhìn cô.
Cô ấy dường như đang nói: đi xuống với tôi!
Mùi hôi thối và cảm giác sợ hãi ập đến khiến Tần Kha sợ cứng người, cô vô thức buông tay ra.
Nếu trong tình huống bình thường thế này cũng không tính là gì, nhưng cô đang đứng trên thang, mà bây giờ cái thang đang ở vị trí ngay bên cạnh mái nhà...
Cả người Tần Kha ngã ngửa ra phía sau.
Có thể không sống sót nổi ba tập, ngay trước khi ngã xuống, Tần Kha tự giễu nghĩ như vậy.
Nhưng có đôi khi kỳ tích sẽ xuất hiện.
Hơn nữa kỳ tích có tên là -- Cảnh sát.
Lại cụ thể hơn một chút nữa chính là -- Triệu Lâm Uyên.
Ngay khi Tần Kha suýt chút nữa ngã khỏi cái thang rơi xuống dưới lầu, cô được Triệu Lâm Uyên đỡ được, ôm chặt lấy, nhưng cũng không xuất hiện cảnh lãng mạn ôm ôm xoay xoay mấy vòng như trong phim thần tượng, thân thể hai người họ chật vật đập mạnh vào tảng đá bên cạnh, cả hai đều bị thương.
Trong đó Triệu Lâm Uyên là người bảo vệ nên tất nhiên sẽ bị thương nặng hơn.
Hai người đứng trên sân thượng, quần áo tóc tai của Tần Kha tán loạn, quần áo của Triệu Lâm Uyên cũng bị tảng đá bên cạnh làm rách, cánh tay chảy máu.
Hiện trường rơi vào im lặng xấu hổ.
Tần Kha cảm thấy được như thế không ổn, cô quyết định phải làm cái gì đó phá vỡ cục diện bế tắc này.
Tần Kha: "Khụ... Có đói bụng không? Nếu không tôi pha một bát mì cho anh nhé?"
Triệu Lâm Uyên trầm mặc một chút hỏi: "Vừa rồi cô nhìn thấy cái gì?"
Tần Kha hỏi ngược lại: "Không phải anh vẫn luôn đi theo tôi đấy chứ?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đối mặt với vấn đề của Tần Kha, Triệu Lâm Uyên cũng không giấu diếm.
Triệu Lâm Uyên: "Vụ án bắt cóc của cô còn chưa kết thúc, hung thủ còn đang nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, Tần phu nhân cô là nạn nhân duy nhất đã nhìn thấy hung thủ, tình hình hiện giờ rất nguy hiểm, nên chúng tôi hy vọng có thể cô có thể nhận được bảo vệ của cảnh sát, đừng có chạy loạn khắp nơi như vậy."
Tần Kha khiêm tốn nhận lời phê bình: "Tôi sai rồi, lần sau tôi sẽ không như vậy nữa."
Đang nói, Triệu Lâm Uyên đã chuẩn bị tinh thần Tần Kha không phối hợp, dù sao cô có thể nhân lúc cảnh sát đi vệ sinh mà trốn khỏi bệnh viện, nhưng không ngờ thái độ nhận lỗi của cô lại tốt như vậy.
Điều này khiến Triệu Lâm Uyên càng nghi ngờ hơn, trong két nước kia rốt cuộc là có thứ gì? Khiến cho thái độ của cô lập tức thay đổi lớn như vậy? Có liên quan gì đến việc lần này Tần Kha trốn khỏi bệnh viện không?
Triệu Lâm Uyên hỏi lại lần nữa: "Bên trong có gì?"
Vừa mới bị làm cho hoảng sợ, bây giờ nhìn thấy cảnh sát, ngược lại Tần Kha cũng yên tâm hơn không ít.
Tần Kha nhẹ nhàng nói ra lời kinh khủng: "Bên trong có nữ quỷ đấy."
Triệu Lâm Uyên không hổ là cảnh sát chuyên nghiệp, khi nghe đến lời Tần Kha, anh tự động sàng lọc loại bỏ một thông tin không có giá trị.
Bên trong có nữ quỷ = bên trong có một thi thể nữ.
Vừa rồi khi cái thang bị ngã đụng phải tảng đá, bây giờ còn đang lảo đảo, mắt thấy sẽ đình công luôn rồi, chỉ dựa vào một mình anh thì không thể nào lên được.
Triệu Lâm Uyên nhìn thoáng qua Tần Kha: "Giúp tôi đỡ cái thang."
Anh đụng vào mái che kia.
Tần Kha nâng mái che đã lâu không nâng lên, anh lập tức đi lên.
Vừa rồi Tần Kha thấy gì, Triệu Lâm Uyên cũng thấy.
Cùng với mùi hôi thối nồng nặc là cảm giác đánh sâu vào thị giác.
Nhìn từ đỉnh xuống, tóc đen phiêu tán, bởi vì ngâm nước quá lâu dẫn đến gương mặt bị trương lên thành một khối vặn vẹo, cùng với đôi mắt trợn to ứ máu trong nước.
Mọi thứ đều cho thấy bên trong đã xảy ra một chuyện cực kỳ khủng khiếp.
Thời tiết hôm nay không tốt, sắc trời u ám, trên thượng lại im ắng âm u, một cơn gió thổi qua mang theo hơi lạnh mùa đông, Triệu Lâm Uyên nhìn vào một chỗ sâu trong két nước, nơi đó là chỗ ánh sáng không thể chiếu đến được.
Mái tóc đen của nữ thi vặn vẹo liên kết với màn nước tối đen, vừa quỷ dị lại đáng sợ.
Là ai đã giết người phụ nữ này? Rồi vì sao lại giấu thi thể trong két nước? Người chết đã tử vong bao lâu? Phía sau sẽ ẩn giấu những bí ẩn gì?
Một trận gió thổi qua, trời càng lúc càng lạnh.
Điều này khiến cho Tần Kha đang đứng dưới đỡ cái thang không khỏi rùng mình, cô nhìn vị cảnh sát có thân hình cao lớn phía trên nói: "Đội trưởng Triệu phía trên ơi, quấy rầy một chút, gió nổi lên rồi, tôi rất lạnh, nếu không chúng ta trước tiên cứ ăn một bát mì đi rồi lại tiếp tục báo cảnh sát."
Triệu Lâm Uyên từ trên cái thang nói vọng xuống: "... Tôi chính là cảnh sát."
Tần Kha: "Ừm... Ngại quá tôi quên mất, chúng đi ăn bát mì trước đi, tôi đói bụng, hơn nữa trời lạnh quá!"
Triệu Lâm Uyên nhìn Tần Kha: "Cô không sợ độ cao sao?"
Sao người phía sau cứ nghĩ đến chuyện ăn mì chứ?
Tần Kha: "Tôi sợ chứ."
Triệu Lâm Uyên: "Tôi không nhìn ra cô sợ hãi chút nào."
Tần Kha: "Nếu mà không sợ thì vừa rồi tại sao lại ngã chứ."
"Nhưng mà tôi không thể cứ sợ hãi mãi được, sợ hãi chẳng giải quyết được vấn đề gì cả." Tần Kha còn thật sự nói: "Nếu sợ hãi không thể giải quyết vấn đề, vậy thì sợ hãi cũng chẳng quan trọng."
Tần Kha: "Cho nên tôi phải ăn một bát mì để bình tĩnh lại một chút."
Triệu Lâm Uyên nhìn cô gái trước mặt này, một nửa đầu của cô quấn băng vải, nửa mặt còn lại tóc tai tán loạn, trên mặt cũng nhếch nhác, nhưng ánh mắt của cô lại trong suốt kiên định.
Tần Kha lại nói lần nữa: "Cho nên chúng ta có thể xuống được chưa? Tôi đói rồi."
Dự báo thời tiết nói, tuần này sẽ có không khi lạnh về.
Triệu Lâm Uyên cởi cảnh phục trên người ra khoác lên người cô, quần áo của anh so với cô thì hơi rộng, dáng vẻ cô mặc vào khiến anh nghĩ đến con cảnh khuyển màu đen ba tháng tuổi mà tiểu Lý phòng bên cạnh nuôi.
Chạy lung tung giương nanh múa vuốt khiến bản thân mình rối loạn, nhưng cũng rất đáng yêu.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro