Sở Hữu Vật Tư Trăm Tỷ, Làm Người Thu Thuê Ở Tận Thế
Cố Gắng Sống Sót Ở Tận Thế
Tịch Phi Tích
2024-11-09 14:13:56
Sau khi chải vuốt những thông tin lung tung rối loạn này một lượt, trong lòng tĩnh lặng của Tiểu Thất nổi lên một tia gợn sóng.
Nếu cô đã không muốn chết, vậy thì phải nỗ lực sống sót, mà hiện tại dường như cô đã nhìn thấy hy vọng để có thể sống tốt.
“Nếu ý trời đã để mình sống lại một lần, vậy…… thì mình liền thử lại, lấy thân phận Tang Du để sống sót ở tận thế”
Không biết đứng ở trong không gian này bao lâu, Tiểu Thất, à không, Tang Du mới nhẹ giọng lẩm bẩm một tiếng.
Tầm mắt cũng lại trở về phòng lần nữa, cô nhìn đồng hồ trên cổ tay, cảm giác trên người lạnh lẽo có thêm một tia độ ấm.
2h30 sáng, ngày 16 tháng 7.
Tính thời gian thì còn chưa tới nửa tháng nữa là tận thế sẽ tới.
So với chính mình ngày trước thì thân phận Tang Du lại giống như là một tờ giấy thông hành đặc biệt.
Cô không thiếu tiền, hơn nữa lại thường xuyên quyên tặng vật tư, số lượng quyên tặng mỗi lần đều là chỉ nhiều chứ không ít, mấy năm trước thành phố Vọng động đất, bản thân Tang Du quyên tặng cả vật tư lẫn tiền bạc cộng vào lên đến hai ngàn vạn, lúc ấy còn gây ra sự chấn động không nhỏ ở trong xã hội.
Sau đó cứ cách một đoạn thời gian thì Tang Du sẽ có một khoản chi ra lớn dùng để quyên tặng cho các khu vực xa xôi, ngay từ đầu ngân hàng sẽ còn gọi điện thoại tới hỏi, nhưng sau đó quen rồi liền mặc kệ cho cô lăn lộn.
Không hề thấy buồn ngủ, Tang Du dựa vào ký ức của thân thể này để lục tung tìm ra vài tấm thẻ ngân hàng.
Nếu như muốn bình yên vượt qua tận thế thì sẽ phải tích trữ đủ vật tư, như vậy thì cô sẽ có thêm một phần tự tin để đối mặt với những vết thương trong trí nhớ.
Một đêm không ngủ, Tang Du dứt khoát lấy máy tính bảng ra để lên kế hoạch về việc mua sắm hàng hóa dựa theo ký ức về những tai nạn trong ngày tận thế của mình.
Gần tới 7h, trợ lý mang bữa sáng tới, nhìn trợ lý bận rộn giúp đỡ mình ở trước mặt, Tang Du có chút không quen mà dùng cách nói chuyện của nguyên chủ:
“Tiểu Chu, em bảo chị Lan từ chối hết tất cả các hoạt động trong tháng này giúp chị, lâu rồi không nghỉ ngơi nên chị chuẩn bị về nhà một chuyến”
Nếu cô đã không muốn chết, vậy thì phải nỗ lực sống sót, mà hiện tại dường như cô đã nhìn thấy hy vọng để có thể sống tốt.
“Nếu ý trời đã để mình sống lại một lần, vậy…… thì mình liền thử lại, lấy thân phận Tang Du để sống sót ở tận thế”
Không biết đứng ở trong không gian này bao lâu, Tiểu Thất, à không, Tang Du mới nhẹ giọng lẩm bẩm một tiếng.
Tầm mắt cũng lại trở về phòng lần nữa, cô nhìn đồng hồ trên cổ tay, cảm giác trên người lạnh lẽo có thêm một tia độ ấm.
2h30 sáng, ngày 16 tháng 7.
Tính thời gian thì còn chưa tới nửa tháng nữa là tận thế sẽ tới.
So với chính mình ngày trước thì thân phận Tang Du lại giống như là một tờ giấy thông hành đặc biệt.
Cô không thiếu tiền, hơn nữa lại thường xuyên quyên tặng vật tư, số lượng quyên tặng mỗi lần đều là chỉ nhiều chứ không ít, mấy năm trước thành phố Vọng động đất, bản thân Tang Du quyên tặng cả vật tư lẫn tiền bạc cộng vào lên đến hai ngàn vạn, lúc ấy còn gây ra sự chấn động không nhỏ ở trong xã hội.
Sau đó cứ cách một đoạn thời gian thì Tang Du sẽ có một khoản chi ra lớn dùng để quyên tặng cho các khu vực xa xôi, ngay từ đầu ngân hàng sẽ còn gọi điện thoại tới hỏi, nhưng sau đó quen rồi liền mặc kệ cho cô lăn lộn.
Không hề thấy buồn ngủ, Tang Du dựa vào ký ức của thân thể này để lục tung tìm ra vài tấm thẻ ngân hàng.
Nếu như muốn bình yên vượt qua tận thế thì sẽ phải tích trữ đủ vật tư, như vậy thì cô sẽ có thêm một phần tự tin để đối mặt với những vết thương trong trí nhớ.
Một đêm không ngủ, Tang Du dứt khoát lấy máy tính bảng ra để lên kế hoạch về việc mua sắm hàng hóa dựa theo ký ức về những tai nạn trong ngày tận thế của mình.
Gần tới 7h, trợ lý mang bữa sáng tới, nhìn trợ lý bận rộn giúp đỡ mình ở trước mặt, Tang Du có chút không quen mà dùng cách nói chuyện của nguyên chủ:
“Tiểu Chu, em bảo chị Lan từ chối hết tất cả các hoạt động trong tháng này giúp chị, lâu rồi không nghỉ ngơi nên chị chuẩn bị về nhà một chuyến”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro