Sổ Tay Hướng Dẫn Quản Lý Nam Chủ
Chương 10
Mạt Nhật
2024-11-16 00:54:09
Tư thái của người phụ nữ trẻ tuổi trong lúc đáp lại vừa thoải mái lại tùy ý, khuôn mặt trong trẻo lạnh lùng pha chút lười biếng tự nhiên. Lúc này, mái tóc đen của cô không còn được chải ngay ngắn ra sau đầu như khi làm việc, mà thả lỏng, đuôi tóc xoăn quyến rũ xõa xuống bờ vai.
Dáng người cô rất đẹp, các đường nét hài hòa được tôn lên dưới lớp đồng phục công sở. Cổ áo sơ mi trắng cởi ra vài nút một cách tinh tế, không quá chặt chẽ, nhưng đủ để lộ ra một phần cổ trắng nõn đầy quyến rũ, với những vết hôn mập mờ màu đỏ tía dọc theo sườn cổ, kéo dài và biến mất dưới xương quai xanh.
Khiến người ta không khỏi tò mò đoán xem cô đã bị hôn sâu đến mức nào, trong bao lâu, mà để lại những vết bầm tím đầy mê hoặc như vậy.
Trong đầu anh chợt hiện lên hình ảnh cuồng loạn của tối qua, tiếng khóc lóc cầu xin tha thứ của người phụ nữ dưới thân, sự mất kiểm soát không điểm dừng của anh, cùng với sự quấn quít triền miên của hai người.
Nhớ lại những ký ức ấy, Lãnh Kỳ Dạ đột nhiên cảm thấy khô khốc cả miệng lưỡi, vội vã cúi xuống nhấp một ngụm cà phê, che giấu cảm xúc đang biến đổi nhanh chóng.
Không còn nghi ngờ gì nữa, tối hôm qua anh đã xảy ra quan hệ với người phụ nữ này.
Việc say rượu mê muội trong dục vọng với trợ lý là sự thật, sự phản bội đối với người mình yêu làm anh càng thêm đau khổ, nhưng nghĩ tới việc Nhậm Huyên đã tung tin muốn kết hôn, anh còn giữ lòng chung thủy cho cô ta để làm gì?
Anh đang giả bộ thâm tình cho ai xem?
Nghĩ đến đây, Lãnh Kỳ Dạ cụp mắt xuống, cảm xúc đột nhiên trở nên tiêu cực và trầm thấp.
"Chuyện xảy ra tối hôm qua giữa tôi và cô chỉ là một tai nạn. Nếu như cô muốn được bồi thường..."
Người đàn ông lạnh lùng vuốt ve đốt ngón tay trầm ngâm, khuôn mặt như đang suy nghĩ điều gì đó.
[A a a, giá trị tâm tình của Lãnh Kỳ Dạ đang giảm xuống một cách nhanh chóng!]
Hệ thống gấp đến độ phát ra tiếng thét chói tai như thổi còi.
Lúc này, trong lòng Mục Trừng chợt lo lắng, nào dám làm khó ông chủ thêm nữa, vội vàng xua tay từ chối khéo léo đề nghị bồi thường này.
“Không cần, người trưởng thành có nhu cầu sinh lý là chuyện rất bình thường, giải quyết cho nhau là tốt rồi, Lãnh tổng cũng không cần quá để ý."
Mục Trừng cố gắng để biểu cảm của mình trông chân thành và tha thiết, như thể không hề bận tâm đến chuyện này chút nào.
---
Dáng người cô rất đẹp, các đường nét hài hòa được tôn lên dưới lớp đồng phục công sở. Cổ áo sơ mi trắng cởi ra vài nút một cách tinh tế, không quá chặt chẽ, nhưng đủ để lộ ra một phần cổ trắng nõn đầy quyến rũ, với những vết hôn mập mờ màu đỏ tía dọc theo sườn cổ, kéo dài và biến mất dưới xương quai xanh.
Khiến người ta không khỏi tò mò đoán xem cô đã bị hôn sâu đến mức nào, trong bao lâu, mà để lại những vết bầm tím đầy mê hoặc như vậy.
Trong đầu anh chợt hiện lên hình ảnh cuồng loạn của tối qua, tiếng khóc lóc cầu xin tha thứ của người phụ nữ dưới thân, sự mất kiểm soát không điểm dừng của anh, cùng với sự quấn quít triền miên của hai người.
Nhớ lại những ký ức ấy, Lãnh Kỳ Dạ đột nhiên cảm thấy khô khốc cả miệng lưỡi, vội vã cúi xuống nhấp một ngụm cà phê, che giấu cảm xúc đang biến đổi nhanh chóng.
Không còn nghi ngờ gì nữa, tối hôm qua anh đã xảy ra quan hệ với người phụ nữ này.
Việc say rượu mê muội trong dục vọng với trợ lý là sự thật, sự phản bội đối với người mình yêu làm anh càng thêm đau khổ, nhưng nghĩ tới việc Nhậm Huyên đã tung tin muốn kết hôn, anh còn giữ lòng chung thủy cho cô ta để làm gì?
Anh đang giả bộ thâm tình cho ai xem?
Nghĩ đến đây, Lãnh Kỳ Dạ cụp mắt xuống, cảm xúc đột nhiên trở nên tiêu cực và trầm thấp.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Chuyện xảy ra tối hôm qua giữa tôi và cô chỉ là một tai nạn. Nếu như cô muốn được bồi thường..."
Người đàn ông lạnh lùng vuốt ve đốt ngón tay trầm ngâm, khuôn mặt như đang suy nghĩ điều gì đó.
[A a a, giá trị tâm tình của Lãnh Kỳ Dạ đang giảm xuống một cách nhanh chóng!]
Hệ thống gấp đến độ phát ra tiếng thét chói tai như thổi còi.
Lúc này, trong lòng Mục Trừng chợt lo lắng, nào dám làm khó ông chủ thêm nữa, vội vàng xua tay từ chối khéo léo đề nghị bồi thường này.
“Không cần, người trưởng thành có nhu cầu sinh lý là chuyện rất bình thường, giải quyết cho nhau là tốt rồi, Lãnh tổng cũng không cần quá để ý."
Mục Trừng cố gắng để biểu cảm của mình trông chân thành và tha thiết, như thể không hề bận tâm đến chuyện này chút nào.
---
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro