Sổ Tay Sắc Đẹp Của Thiếu Niên Hồng Hoang
Thu Thêm Một Nữ Nhân
Thiên Địa 23
2024-06-09 00:42:41
Hạo Thiên xuống giường, dưới sự hầu hạ của Phương Ngọc Tuệ, hắn mặc quần áo vào, lúc này nha hoàn đã chuẩn bị xong bữa sáng, Phương Ngọc Tuệ bảo Hạo Thiên trốn đi để nha hoàn mang bữa sáng vào, sau đó gọi nha hoàn rời đi, hai người vừa ăn sáng vừa bàn bạc chuyện. Phương Ngọc Tuệ nói với Hạo Thiên: "Hôm nay ta sẽ hẹn một trong những tỷ muội của ta đến, sau đó chàng hãy nhìn ánh mắt của ta mà hành động, chỉ cần làm theo cách của ta, nhất định cả hai nàng đều sẽ bị chàng chinh phục, cứ yên tâm đi." Hạo Thiên cười hỏi nàng: "Nương tử tốt, nàng có cách gì thì nói cho phu quân biết, cũng để phu quân chuẩn bị trước." Phương Ngọc Tuệ liếc hắn một cái, bí ẩn nói: "Thiên cơ không thể tiết lộ!" Hạo Thiên nghe xong, tức giận, đành tự mình ăn sáng, Phương Ngọc Tuệ thấy dáng vẻ của Hạo Thiên, chỉ cười nhẹ, không an ủi hắn. Ăn sáng xong, nàng gọi nha hoàn dọn đĩa, tất nhiên là trong lúc đó Hạo Thiên đã trốn đi, sau đó nàng hôn lên má Hạo Thiên, rồi rời đi, chỉ bảo hắn tự đi chơi, chỉ cần trước khi nàng về vào buổi tối là tìm một chỗ trốn là được. Hạo Thiên nghe lời nàng, thấy mình ở trong phòng không có việc gì làm, liền ra ngoài đi dạo. Với võ công của hắn, nếu không phải cố ý thì rất khó bị người của phái Tuyết Sơn phát hiện. Hắn đi khắp nơi xem xét, phát hiện phong cảnh của phái Tuyết Sơn cũng không tệ, hơn nữa đệ tử nữ của phái Tuyết Sơn cũng không ít, lại còn rất xinh đẹp.
Không biết từ lúc nào, trời đã về chiều, Hạo Thiên vội vàng trở về chỗ ở của Phương Ngọc Tuệ, hắn phát hiện xung quanh không có một bóng người, ngay cả nha hoàn cũng không có, ước chừng là Phương Ngọc Tuệ vì muốn thuận tiện cho hắn làm việc nên đã đuổi nha hoàn đi. Hắn vào phòng, đợi một lúc, đột nhiên từ bên ngoài truyền đến tiếng nói cười của hai người phụ nữ, hắn vội vàng tìm một chỗ trốn đi. Không lâu sau, cửa phòng bị mở ra, hai mỹ thiếu phụ đi vào, Phương Ngọc Tuệ vừa nói cười với nàng ta, vừa dùng khóe mắt liếc về phía nơi Hạo Thiên trốn, thấy Hạo Thiên đã trốn kỹ, nàng cũng có thể thực hiện kế hoạch tối nay rồi.
Hạo Thiên trốn trong bóng tối nhìn hai người đi vào, cảm thấy cả hai đều rất xinh đẹp, mỗi người một vẻ. Người mỹ thiếu phụ đi bên cạnh Phương Ngọc Tuệ, tóc mây cao vút, phối hợp với thân hình mảnh mai uyển chuyển, eo thon, cổ ngọc xinh đẹp, làn da trắng nõn, cử chỉ phong tình, hết sức kiều diễm đa tình, sáng ngời rạng rỡ. Nàng mặc một chiếc áo choàng đỏ, tay áo mây hơi vén lên, để lộ một nửa cánh tay trắng nõn đầy đặn, trắng ngần trong suốt, dưới ánh nắng tỏa sáng lấp lánh. Áo choàng lụa đỏ trên người nàng bị căng tròn, nhô cao. Bao bọc lấy bộ ngực, lụa mỏng căng chặt, căng tròn đầy đặn khiến người ta thèm thuồng.
Còn Phương Ngọc Tuệ vì đêm qua được Hạo Thiên tưới tắm nên càng thêm xinh đẹp động lòng người, nàng mặc một chiếc cung trang màu trắng, bên ngoài khoác thêm một chiếc áo choàng nhung màu xanh lục, lấp lánh rực rỡ, bên trong váy lụa mỏng manh, thân hình tỏa ra hương thơm nồng nàn, khuôn mặt nàng cực kỳ xinh đẹp, lông mày lá liễu mắt phượng, đôi mắt như sao băng, phát ra ánh sáng lấp lánh, làn da mịn màng như thổi được gió, trắng như ngọc, mềm mại như thể chỉ cần nhẹ nhàng véo một cái là có thể chảy ra nước, thân hình càng thêm một phần thì quá béo, bớt một phần thì quá gầy, quả thực có thể coi là kiệt tác của tạo hóa, điều khiến người ta say mê nhất là nàng phối hợp với dáng vẻ uyển chuyển động lòng người để lộ ra dáng vẻ anh tư hào sảng, tuyệt thế vô song, tựa như tiên nữ, xuyên qua lớp lụa mỏng manh, mơ hồ có thể nhìn thấy làn da trắng mịn của nàng, thân hình gồ ghề cân đối, toàn thân nàng tỏa ra vẻ quyến rũ, cao nhã đẹp đẽ, khiến Hạo Thiên nhìn thấy lại không nhịn được mà muốn đè nàng xuống dưới thân tùy ý yêu thương.
Hai người đi vào, chỉ nghe Phương Ngọc Tuệ nói với mỹ thiếu phụ bên cạnh: "Muội muội tốt, hai chúng ta đã lâu không ngồi lại với nhau tâm sự rồi, tối nay cứ ngủ ở chỗ tỷ tỷ đi, hai chúng ta cũng có thể thắp nến đêm trò chuyện." Mỹ thiếu phụ bên cạnh nghe xong suy nghĩ một chút rồi cũng đồng ý với ý kiến của Phương Ngọc Tuệ. Phương Ngọc Tuệ nhìn về phía Hạo Thiên trốn, nháy mắt với hắn, ý nói bước đầu của kế hoạch đã thành công, Hạo Thiên cũng đáp lại, ý nói sau khi thành công nhất định sẽ thưởng cho hắn thật tốt.
Buổi tối, sau khi tắm rửa xong, hai người liền lên giường trò chuyện, điều này khiến Hạo Thiên khổ sở vô cùng, Hạo Thiên nghe thấy tiếng tắm rửa của hai người, trong lòng nóng như lửa đốt, hận không thể lập tức xông ra ngoài đại chiến với hai người. Hai người vừa nói vừa cười, không lâu sau đã đùa giỡn, chỉ thấy Phương Ngọc Tuệ đè cả hai xuống dưới thân, một tay nàng ta thò vào trong váy của mỹ thiếu phụ, vuốt ve vùng kín mịn màng của nàng ta, tay kia lấy ra một chiếc gối lụa thêu hình uyên ương hí thủy, trói lên đầu mỹ phụ, che mắt nàng ta lại, mỹ phụ kia lúc đầu còn rất nghi hoặc tại sao Phương Ngọc Tuệ lại bịt mắt mình nhưng nhìn động tác của nàng ta thì hiểu ngay nàng ta muốn làm gì, trước kia khi Tần Thiên không có ở đây, ba người họ cũng chơi trò giả vờ giả vịt như thế này để thỏa mãn lẫn nhau. Có lẽ, hôm nay tỷ tỷ muốn chơi thứ gì đó khác biệt chăng! Mỹ thiếu phụ nghĩ vậy, cũng không để ý, điều này lại tạo cơ hội lớn cho Hạo Thiên. Hai người hôn hít, vuốt ve nhau, điều này khiến Hạo Thiên trốn ở bên cạnh được mở rộng tầm mắt.
Không biết từ lúc nào, trời đã về chiều, Hạo Thiên vội vàng trở về chỗ ở của Phương Ngọc Tuệ, hắn phát hiện xung quanh không có một bóng người, ngay cả nha hoàn cũng không có, ước chừng là Phương Ngọc Tuệ vì muốn thuận tiện cho hắn làm việc nên đã đuổi nha hoàn đi. Hắn vào phòng, đợi một lúc, đột nhiên từ bên ngoài truyền đến tiếng nói cười của hai người phụ nữ, hắn vội vàng tìm một chỗ trốn đi. Không lâu sau, cửa phòng bị mở ra, hai mỹ thiếu phụ đi vào, Phương Ngọc Tuệ vừa nói cười với nàng ta, vừa dùng khóe mắt liếc về phía nơi Hạo Thiên trốn, thấy Hạo Thiên đã trốn kỹ, nàng cũng có thể thực hiện kế hoạch tối nay rồi.
Hạo Thiên trốn trong bóng tối nhìn hai người đi vào, cảm thấy cả hai đều rất xinh đẹp, mỗi người một vẻ. Người mỹ thiếu phụ đi bên cạnh Phương Ngọc Tuệ, tóc mây cao vút, phối hợp với thân hình mảnh mai uyển chuyển, eo thon, cổ ngọc xinh đẹp, làn da trắng nõn, cử chỉ phong tình, hết sức kiều diễm đa tình, sáng ngời rạng rỡ. Nàng mặc một chiếc áo choàng đỏ, tay áo mây hơi vén lên, để lộ một nửa cánh tay trắng nõn đầy đặn, trắng ngần trong suốt, dưới ánh nắng tỏa sáng lấp lánh. Áo choàng lụa đỏ trên người nàng bị căng tròn, nhô cao. Bao bọc lấy bộ ngực, lụa mỏng căng chặt, căng tròn đầy đặn khiến người ta thèm thuồng.
Còn Phương Ngọc Tuệ vì đêm qua được Hạo Thiên tưới tắm nên càng thêm xinh đẹp động lòng người, nàng mặc một chiếc cung trang màu trắng, bên ngoài khoác thêm một chiếc áo choàng nhung màu xanh lục, lấp lánh rực rỡ, bên trong váy lụa mỏng manh, thân hình tỏa ra hương thơm nồng nàn, khuôn mặt nàng cực kỳ xinh đẹp, lông mày lá liễu mắt phượng, đôi mắt như sao băng, phát ra ánh sáng lấp lánh, làn da mịn màng như thổi được gió, trắng như ngọc, mềm mại như thể chỉ cần nhẹ nhàng véo một cái là có thể chảy ra nước, thân hình càng thêm một phần thì quá béo, bớt một phần thì quá gầy, quả thực có thể coi là kiệt tác của tạo hóa, điều khiến người ta say mê nhất là nàng phối hợp với dáng vẻ uyển chuyển động lòng người để lộ ra dáng vẻ anh tư hào sảng, tuyệt thế vô song, tựa như tiên nữ, xuyên qua lớp lụa mỏng manh, mơ hồ có thể nhìn thấy làn da trắng mịn của nàng, thân hình gồ ghề cân đối, toàn thân nàng tỏa ra vẻ quyến rũ, cao nhã đẹp đẽ, khiến Hạo Thiên nhìn thấy lại không nhịn được mà muốn đè nàng xuống dưới thân tùy ý yêu thương.
Hai người đi vào, chỉ nghe Phương Ngọc Tuệ nói với mỹ thiếu phụ bên cạnh: "Muội muội tốt, hai chúng ta đã lâu không ngồi lại với nhau tâm sự rồi, tối nay cứ ngủ ở chỗ tỷ tỷ đi, hai chúng ta cũng có thể thắp nến đêm trò chuyện." Mỹ thiếu phụ bên cạnh nghe xong suy nghĩ một chút rồi cũng đồng ý với ý kiến của Phương Ngọc Tuệ. Phương Ngọc Tuệ nhìn về phía Hạo Thiên trốn, nháy mắt với hắn, ý nói bước đầu của kế hoạch đã thành công, Hạo Thiên cũng đáp lại, ý nói sau khi thành công nhất định sẽ thưởng cho hắn thật tốt.
Buổi tối, sau khi tắm rửa xong, hai người liền lên giường trò chuyện, điều này khiến Hạo Thiên khổ sở vô cùng, Hạo Thiên nghe thấy tiếng tắm rửa của hai người, trong lòng nóng như lửa đốt, hận không thể lập tức xông ra ngoài đại chiến với hai người. Hai người vừa nói vừa cười, không lâu sau đã đùa giỡn, chỉ thấy Phương Ngọc Tuệ đè cả hai xuống dưới thân, một tay nàng ta thò vào trong váy của mỹ thiếu phụ, vuốt ve vùng kín mịn màng của nàng ta, tay kia lấy ra một chiếc gối lụa thêu hình uyên ương hí thủy, trói lên đầu mỹ phụ, che mắt nàng ta lại, mỹ phụ kia lúc đầu còn rất nghi hoặc tại sao Phương Ngọc Tuệ lại bịt mắt mình nhưng nhìn động tác của nàng ta thì hiểu ngay nàng ta muốn làm gì, trước kia khi Tần Thiên không có ở đây, ba người họ cũng chơi trò giả vờ giả vịt như thế này để thỏa mãn lẫn nhau. Có lẽ, hôm nay tỷ tỷ muốn chơi thứ gì đó khác biệt chăng! Mỹ thiếu phụ nghĩ vậy, cũng không để ý, điều này lại tạo cơ hội lớn cho Hạo Thiên. Hai người hôn hít, vuốt ve nhau, điều này khiến Hạo Thiên trốn ở bên cạnh được mở rộng tầm mắt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro