Sổ Tay Sinh Tồn Của Đồ Chơi Thời Tận Thế (Np)
Cả Ba Cái Động...
Nhất Chước Đường Sao Lật Tử
2024-08-01 23:44:54
Cái ngông cuồng trong con ngươi đen kịt của người đàn ông khiến cho lồng ngực Nguyễn Khanh Khanh co thắt lại. Biểu cảm trong ánh mắt của anh ta vẫn dịu dàng trước sau như một, nhưng lúc này cách một lớp thấu kính phản chiếu ánh sáng, lại để lộ một hàm ý mà cô không thể hiểu được.
Dây leo xung quanh đột nhiên nháo nhào lên. Dưới tầng tầng lớp lớp, dây leo quấn quanh người cô tăng dần tần suất chuyển động, tựa như đang nhẹ nhàng vuốt ve những điểm chí mạng trên cơ thể cô.
Dưới sự kích thích của dây leo, đầu vú nhạy cảm rỉ ra một dòng sữa. m hạnh dần lóc đầu ra cũng nhận được sự an ủi lúc có lúc không của dây leo. Điểm nhạy cảm trên toàn thân được quan tâm cùng một lúc, hoa huyệt cũng nhanh chóng trào ra một lượng lớn mật dịch khi hứng tình.
Nhưng bất kể là nước sữa hay là dâm dịch, một khi chất lỏng đã phân bố ra đều sẽ bị dây leo hấp thu nhanh chóng như đang đói ăn. Dây leo ngửi được mùi hương của chất lỏng thì càng thêm điên cuồng và nóng nảy hệt như được cổ vũ, dây leo ồ ạt vươn tới, càng lúc càng quấn chặt lấy khắp nơi trên cơ thể cô, tay chân, eo nhỏ, bầu ngực, cửa huyệt, ngay cả kẽ hở ngón chân cũng không bỏ qua.
Mỗi một nơi đều bị những cành cây thô ráp màu nâu sậm hoặc là những nhánh non xanh um bao bọc lấy, khoái cảm dày đặc quá mức nhanh chóng lan lên trên đại não, cơ thể vốn đã nhạy cảm của Nguyễn Khanh Khanh lập tức đưa ra những phản ứng rất thành thật.
"Tách tách tách…"
Chất lỏng phún ra từng chút một, dây leo lập tức chen chúc về nơi chảy ra mật dịch, chen lấn đùn đẩy nhau để giành lấy toàn bộ chất lỏng. Một vài cành nhánh còn len lén đâm chọt, thử tiến vào trong mật huyệt và cúc huyệt của cô, kích thích đến mức toàn thân Nguyễn Khanh Khanh đều chấn động, nhìn về phía người đàn ông thờ ơ kia với ánh mắt cầu xin.
"A a, đừng mà… xin anh đấy, ưm a…"
"Xin tôi? Không hổ là đồ dâm dật mà bọn họ đã dạy dỗ được."
"Không phải… Á a a khó chịu quá, mau bảo chúng nó… a ha dừng lại…"
Úc Văn Chu vẫn đứng tại chỗ với khuôn mặt lạnh nhạt, nhưng ngọn lửa mang tên ghen tị lại càng bùng lên trong lòng. Ánh mắt cực nóng của anh ta đảo qua từng tấc một trên cơ thể của cô, tầm mắt sắc bén giống như một thứ công cụ dò tìm cực nhạy, không bỏ qua bất cứ chi tiết nào trên người cô, tùy tiện thưởng thức bữa tiệc thị giác thịnh soạn trước mặt mà mình đã ngày nhớ đêm mong.
Dây leo xung quanh đột nhiên nháo nhào lên. Dưới tầng tầng lớp lớp, dây leo quấn quanh người cô tăng dần tần suất chuyển động, tựa như đang nhẹ nhàng vuốt ve những điểm chí mạng trên cơ thể cô.
Dưới sự kích thích của dây leo, đầu vú nhạy cảm rỉ ra một dòng sữa. m hạnh dần lóc đầu ra cũng nhận được sự an ủi lúc có lúc không của dây leo. Điểm nhạy cảm trên toàn thân được quan tâm cùng một lúc, hoa huyệt cũng nhanh chóng trào ra một lượng lớn mật dịch khi hứng tình.
Nhưng bất kể là nước sữa hay là dâm dịch, một khi chất lỏng đã phân bố ra đều sẽ bị dây leo hấp thu nhanh chóng như đang đói ăn. Dây leo ngửi được mùi hương của chất lỏng thì càng thêm điên cuồng và nóng nảy hệt như được cổ vũ, dây leo ồ ạt vươn tới, càng lúc càng quấn chặt lấy khắp nơi trên cơ thể cô, tay chân, eo nhỏ, bầu ngực, cửa huyệt, ngay cả kẽ hở ngón chân cũng không bỏ qua.
Mỗi một nơi đều bị những cành cây thô ráp màu nâu sậm hoặc là những nhánh non xanh um bao bọc lấy, khoái cảm dày đặc quá mức nhanh chóng lan lên trên đại não, cơ thể vốn đã nhạy cảm của Nguyễn Khanh Khanh lập tức đưa ra những phản ứng rất thành thật.
"Tách tách tách…"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chất lỏng phún ra từng chút một, dây leo lập tức chen chúc về nơi chảy ra mật dịch, chen lấn đùn đẩy nhau để giành lấy toàn bộ chất lỏng. Một vài cành nhánh còn len lén đâm chọt, thử tiến vào trong mật huyệt và cúc huyệt của cô, kích thích đến mức toàn thân Nguyễn Khanh Khanh đều chấn động, nhìn về phía người đàn ông thờ ơ kia với ánh mắt cầu xin.
"A a, đừng mà… xin anh đấy, ưm a…"
"Xin tôi? Không hổ là đồ dâm dật mà bọn họ đã dạy dỗ được."
"Không phải… Á a a khó chịu quá, mau bảo chúng nó… a ha dừng lại…"
Úc Văn Chu vẫn đứng tại chỗ với khuôn mặt lạnh nhạt, nhưng ngọn lửa mang tên ghen tị lại càng bùng lên trong lòng. Ánh mắt cực nóng của anh ta đảo qua từng tấc một trên cơ thể của cô, tầm mắt sắc bén giống như một thứ công cụ dò tìm cực nhạy, không bỏ qua bất cứ chi tiết nào trên người cô, tùy tiện thưởng thức bữa tiệc thị giác thịnh soạn trước mặt mà mình đã ngày nhớ đêm mong.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro