Sổ Tay Sinh Tồn Của Đồ Chơi Thời Tận Thế (Np)
Cả Ba Cái Động...
Nhất Chước Đường Sao Lật Tử
2024-08-01 23:44:54
Úc Văn Chu còn chưa bắt đầu bữa ăn chính, Nguyễn Khanh Khanh đã ngửa cằm lên, đón nhận một đợt cao trào dữ dội. Khoái cảm như dòng điện lan rộng ra toàn thân, song dư vị còn sót lại vẫn chưa dứt, một thứ nóng như lửa đang giữ sức chờ thời cơ đã lập tức dán lên bụng của cô.
Cả tay chân cô đều bị dây leo giam cầm, hai chân mở rộng ra, hai tay bị trói chặt trên đỉnh đầu. Trong cơn run rẩy vì nhạy cảm, cô chỉ có thể tuyệt vọng cảm nhận nụ hôn nóng rực của người đàn ông kia dừng lại trên cổ, xương quai xanh, ngậm lấy đầu nhũ của cô.
Rồi sau đó, một thứ cứng rắn như cây gậy sắc hung hăng đâm xuyên vào. Cho dù không phải là lần đầu tiên nhận một thứ to lớn như thế, nhưng Nguyễn Khanh Khanh vẫn cảm thấy như mình bị chém thành hai nửa. Không ngờ thứ đồ kia của Úc Văn Chu lại ngang tài ngang sức với bọn họ.
Người đàn ông có thân thể cao lớn, bao phủ phía trên cơ thể mềm mại quyến rũ của cô gái, tựa như một ngọn núi to lớn vững chắc đè nặng lên Nguyễn Khanh Khanh.
Thứ thô dài bên dưới vừa tiến vào hang động mê hồn đã bị thịt non hai bên siết chặt lấy. Úc Văn Chu bị siết đến mức bên thái dương giần giật, mật huyệt ẩm ướt nóng bỏng đến mất hồn kia chặt như gái trinh, cực kỳ co dãn, lực hút mạnh mẽ và cảm giác căng chặt ở bên trong chỉ hận không thể lập tức lấy được tinh dịch của anh ta, khiến cho da đầu anh ta tê rần, cột sống phía sau cũng ngứa ran.
Anh ta không khỏi mất kiểm soát, cũng không cho cô gái bên dưới thời gian để phản ứng kịp, đã trực tiếp di chuyển như máy đóng cọc. Anh ta tiến sâu vào bên trong với một lực rất mạnh và tần suất cực nhanh, nhiều lần đâm đến cửa tử cung nhạy cảm yếu ớt của cô.
Dây leo xung quanh dường như cũng có cùng suy nghĩ với người đàn ông, dây leo quấn quanh đôi vú trắng tuyết cũng bắt đầu di chuyển điên cuồng. Sợi dây leo nhỏ trên đầu vú không ngừng chui vào bên trong lỗ tiết sữa, sợi tơ trên âm đế cũng siết chặt hơn, khiến cho hạt châu đỏ càng sưng cứng hơn.
Lỗ niệu đạo nằm khuất bên trong và cúc huyệt hồng nhạt cũng bị đủ loại dây leo khác nhau đùa giỡn, một phần nhỏ số dây leo thậm chí còn muốn chui vào bên trong cửa sau nhỏ hẹp kia, chui sâu vào bên trong thăm dò mà không hề đứt đoạn.
Nhận ra huyệt sau bị xâm nhập, toàn bộ cơ thể Nguyễn Khanh Khanh nhất thời cứng đờ, vách huyệt dưới sự đâm chọc của dây leo mảnh nhỏ dần dần phân bố ra dịch tràng ẩm ướt trơn trượt.
Tốc độ ra vào của người đàn ông càng lúc càng nhanh, thứ thô to kia không ngừng khai thác vách tường siết chặt, tất cả điểm yếu đều bị anh ta nắm trong lòng bàn tay.
Nguyễn Khanh Khanh gần như sắp sụp đổ mà khóc thành tiếng, cô không chịu nổi nữa nên đưa tay muốn đẩy anh ta ra, nhưng cả tay chân đều chịu sự trói buộc của dây leo, chỉ có thể đẩy nhè nhẹ.
Niềm vui sướng kích thích khắp nơi trên cơ thể, sự tê dại cuồn cuộn không ngừng. Cơn co rút từ bụng lan tràn đến lồng ngực, Nguyễn Khanh Khanh gần như không thở nổi, giống như đã chìm trong sóng to gió lớn này, muốn chạy trốn lại không trốn thoát, muốn chết cũng chết không xong, ngược lại còn bị người đàn ông trước mặt giã đến mức toàn thân run rẩy, không kìm chế được xúc cảm về mặt sinh lý mà đạt đến đỉnh…
Cô muốn tiểu!
Một dòng nước bắn ra theo tiếng khóc nức nở của cô. Nhưng mọi thứ vẫn chưa kết thúc.
Cơ thể chìm đắm trong dư vị của cao trào, chợt cô cảm nhận được quy đầu cực lớn kia lại tiến tới gần miệng cổ tử cung đã bị đâm đến mềm nhuyễn. Nó đâm sâu rồi đè nghiến, dốc hết khả năng ra, chưa đến một phút, cô đã bị chơi đến mức mất khống chế.
Không biết từ khi nào mà dây leo đã rút đi hơn một nửa. Lồng ngực cường tráng đầm đìa mồ hôi nóng rẫy của Úc Văn Chu kề sát bầu ngực đã bị đè ép đến biến dạng của Nguyễn Khanh Khanh.
Cùng với tiếng gầm nhẹ đầy khêu gợi, anh ta đột nhiên cắn mạnh lên da thịt non mềm ở sau gáy cô, mạnh mẽ bắn ra trong khoái cảm mất hồn.
Trước khi sung sướng đến chết đi sống lại, một đồ vật lạnh lẽo dán lên cơ thể cô, cùng với giọng nói thì thầm đầy thỏa mãn của người đàn ông:
"Như một phần thưởng, nó là của cô đấy…"
Cả tay chân cô đều bị dây leo giam cầm, hai chân mở rộng ra, hai tay bị trói chặt trên đỉnh đầu. Trong cơn run rẩy vì nhạy cảm, cô chỉ có thể tuyệt vọng cảm nhận nụ hôn nóng rực của người đàn ông kia dừng lại trên cổ, xương quai xanh, ngậm lấy đầu nhũ của cô.
Rồi sau đó, một thứ cứng rắn như cây gậy sắc hung hăng đâm xuyên vào. Cho dù không phải là lần đầu tiên nhận một thứ to lớn như thế, nhưng Nguyễn Khanh Khanh vẫn cảm thấy như mình bị chém thành hai nửa. Không ngờ thứ đồ kia của Úc Văn Chu lại ngang tài ngang sức với bọn họ.
Người đàn ông có thân thể cao lớn, bao phủ phía trên cơ thể mềm mại quyến rũ của cô gái, tựa như một ngọn núi to lớn vững chắc đè nặng lên Nguyễn Khanh Khanh.
Thứ thô dài bên dưới vừa tiến vào hang động mê hồn đã bị thịt non hai bên siết chặt lấy. Úc Văn Chu bị siết đến mức bên thái dương giần giật, mật huyệt ẩm ướt nóng bỏng đến mất hồn kia chặt như gái trinh, cực kỳ co dãn, lực hút mạnh mẽ và cảm giác căng chặt ở bên trong chỉ hận không thể lập tức lấy được tinh dịch của anh ta, khiến cho da đầu anh ta tê rần, cột sống phía sau cũng ngứa ran.
Anh ta không khỏi mất kiểm soát, cũng không cho cô gái bên dưới thời gian để phản ứng kịp, đã trực tiếp di chuyển như máy đóng cọc. Anh ta tiến sâu vào bên trong với một lực rất mạnh và tần suất cực nhanh, nhiều lần đâm đến cửa tử cung nhạy cảm yếu ớt của cô.
Dây leo xung quanh dường như cũng có cùng suy nghĩ với người đàn ông, dây leo quấn quanh đôi vú trắng tuyết cũng bắt đầu di chuyển điên cuồng. Sợi dây leo nhỏ trên đầu vú không ngừng chui vào bên trong lỗ tiết sữa, sợi tơ trên âm đế cũng siết chặt hơn, khiến cho hạt châu đỏ càng sưng cứng hơn.
Lỗ niệu đạo nằm khuất bên trong và cúc huyệt hồng nhạt cũng bị đủ loại dây leo khác nhau đùa giỡn, một phần nhỏ số dây leo thậm chí còn muốn chui vào bên trong cửa sau nhỏ hẹp kia, chui sâu vào bên trong thăm dò mà không hề đứt đoạn.
Nhận ra huyệt sau bị xâm nhập, toàn bộ cơ thể Nguyễn Khanh Khanh nhất thời cứng đờ, vách huyệt dưới sự đâm chọc của dây leo mảnh nhỏ dần dần phân bố ra dịch tràng ẩm ướt trơn trượt.
Tốc độ ra vào của người đàn ông càng lúc càng nhanh, thứ thô to kia không ngừng khai thác vách tường siết chặt, tất cả điểm yếu đều bị anh ta nắm trong lòng bàn tay.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nguyễn Khanh Khanh gần như sắp sụp đổ mà khóc thành tiếng, cô không chịu nổi nữa nên đưa tay muốn đẩy anh ta ra, nhưng cả tay chân đều chịu sự trói buộc của dây leo, chỉ có thể đẩy nhè nhẹ.
Niềm vui sướng kích thích khắp nơi trên cơ thể, sự tê dại cuồn cuộn không ngừng. Cơn co rút từ bụng lan tràn đến lồng ngực, Nguyễn Khanh Khanh gần như không thở nổi, giống như đã chìm trong sóng to gió lớn này, muốn chạy trốn lại không trốn thoát, muốn chết cũng chết không xong, ngược lại còn bị người đàn ông trước mặt giã đến mức toàn thân run rẩy, không kìm chế được xúc cảm về mặt sinh lý mà đạt đến đỉnh…
Cô muốn tiểu!
Một dòng nước bắn ra theo tiếng khóc nức nở của cô. Nhưng mọi thứ vẫn chưa kết thúc.
Cơ thể chìm đắm trong dư vị của cao trào, chợt cô cảm nhận được quy đầu cực lớn kia lại tiến tới gần miệng cổ tử cung đã bị đâm đến mềm nhuyễn. Nó đâm sâu rồi đè nghiến, dốc hết khả năng ra, chưa đến một phút, cô đã bị chơi đến mức mất khống chế.
Không biết từ khi nào mà dây leo đã rút đi hơn một nửa. Lồng ngực cường tráng đầm đìa mồ hôi nóng rẫy của Úc Văn Chu kề sát bầu ngực đã bị đè ép đến biến dạng của Nguyễn Khanh Khanh.
Cùng với tiếng gầm nhẹ đầy khêu gợi, anh ta đột nhiên cắn mạnh lên da thịt non mềm ở sau gáy cô, mạnh mẽ bắn ra trong khoái cảm mất hồn.
Trước khi sung sướng đến chết đi sống lại, một đồ vật lạnh lẽo dán lên cơ thể cô, cùng với giọng nói thì thầm đầy thỏa mãn của người đàn ông:
"Như một phần thưởng, nó là của cô đấy…"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro