Soán Thanh: Mối Tình Đầu Là Từ Hi

Xuyên Qua Thành...

2024-12-21 23:54:18

Đương nhiên, đây chỉ là bề ngoài, Tăng Quốc Phiên lúc này đang nắm trong tay thánh chỉ, có thể tùy ý định đoạt mạng người, mấy năm nay chém giết vô số người ở Hồ Nam, Hồ Bắc, khiến cho người người nghe tên đều phải kinh sợ.

Tô Toàn uống trà, nhưng lại không biết mở lời thế nào.

Tăng Quốc Phiên nói: "Văn Lâm, ngươi đến đây là vì muốn cứu lệnh đệ Tô Duệ?"

Tô Toàn lại đứng dậy, chắp tay nói: "Đúng vậy! Xá đệ phạm phải trọng tội, liên lụy đến đại soái, liên lụy đến toàn quân, chết cũng không hết tội. Nhưng phụ mẫu ở nhà nghe tin, đã nôn ra máu, nếu như hắn bị chém đầu, e là hai người không chịu đựng nổi, mong đại soái khai ân."

Nói rồi, Tô Toàn quỳ rạp xuống đất.

Sau đó, hắn ta lấy ra một xấp ngân phiếu dày cộp, nói: "Hiện giờ quốc gia gặp khó khăn, giặc Thái Bình hoành hành. Số bạc này, xin được dâng lên cho đại soái làm quân phí, mong đại soái tha cho xá đệ tội chết."

Tăng Quốc Phiên cầm lấy xấp ngân phiếu, chậm rãi đặt lên bàn, nói: "Chế độ nộp tiền chuộc tội của Cao Tông hoàng đế đã có từ bảy tám chục năm trước. Theo quy định, số bạc này đủ để chuộc mạng cho lệnh đệ của ngươi rồi. Hơn nữa, nói thật với ngươi, hiện giờ quân ta đang rất thiếu bạc, thiếu đến mức mỗi đêm nhắm mắt lại, bên tai ta đều là tiếng đòi nợ, số bạc này của ngươi, thật sự có thể giải quyết vấn đề cấp bách cho ta."

Tô Toàn nói: "Đó là phúc phận của Tây Lâm Giác La thị chúng ta, có thể góp một phần nhỏ bé cho đất nước."

"Nhưng mà, ta không thể nhận." Tăng Quốc Phiên chậm rãi nói: "Trận chiến lần này, đáng lẽ chúng ta đã đại thắng, kết quả chỉ vì Tô Duệ lâm trận bỏ chạy, mà suýt chút nữa đã biến thành đại bại, biết bao nhiêu người đã vô tội hy sinh? Nếu ta không giết hắn, thì làm sao ta ăn nói với các tướng sĩ, làm sao ta ăn nói với những người đã khuất?"

"Ba ngày sau, trước khi xuất quân, ta nhất định sẽ chém đầu Tô Duệ tế cờ, cho dù là ai tới cầu xin, cũng không thể thay đổi quyết định của ta."

"Sau này khi trở về kinh thành, ta nhất định sẽ đến phủ đệ của tôn phụ, tôn mẫu để tạ tội."

"Mà Tô Duệ, ta nhất định phải giết!"

"Ba ngày sau chém đầu, ai cũng không cứu được hắn."

Nói rồi, Tăng Quốc Phiên chắp tay hành lễ với Tô Toàn, tuy thái độ mềm mỏng, nhưng ngữ khí lại vô cùng kiên quyết.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tô Toàn biết không còn gì để nói nữa, chỉ đành cúi người hành lễ với Tăng Quốc Phiên lần cuối.

.......

Trong nhà lao.

Tô Toàn hai mắt đỏ hoe, một lúc lâu sau mới nói nên lời: "Ta không cứu được ngươi, hắn nhất định phải giết ngươi, ba ngày sau sẽ chém đầu tế cờ."

Tô Duệ bỗng nhiên nhớ ra điều gì đó, nói: "Nói ra thì, chúng ta coi như có ơn với hắn."

Theo như lịch sử, sau khi Tăng Quốc Phiên đánh hạ Vũ Xương, Hàm Phong đế phong cho hắn làm Hồ Bắc Tuần phủ, theo lệ, Tăng Quốc Phiên phải dâng tấu chương thỉnh cầu từ chối, coi như là một màn kịch xã giao, sau đó Hàm Phong đế sẽ lại hạ chỉ sắc phong, cuối cùng Tăng Quốc Phiên giả vờ miễn cưỡng đồng ý.

Nhưng Quân cơ đại thần Diễm Tảo lại khuyên Hàm Phong Đế rằng đó là người Hán, đã có quân quyền trong tay, còn muốn phong Hồ Bắc tuần phủ sao? Kết quả Hàm Phong Đế thật sự thu hồi, quay đầu để cho chính địch của Tăng Quốc Phiên là Đào Ân Bồi làm Hồ Bắc tuần phủ, khiến Tăng Quốc Phiên tức giận gần chết.

Mà ở thế giới này, Tô Duệ vì muốn lập công, liền cùng nhạc phụ Thẩm Bảo Trinh đặc biệt nói đến việc này, để Thẩm Bảo Trinh hiến kế.

Tăng Quốc Phiên đã sớm an bài, để cho phụ thân của Thẩm Bảo Trinh là Thẩm Đình Ân vào kinh, hối lộ đám người Diễm Tảo, lúc này mới khiến cho chức tuần phủ Hồ Bắc của Tăng Quốc Phiên thành công tới tay.

Không chỉ có như thế, Tô Duệ nói tập đoàn Tương Quân ở kinh thành không có người, điều này phi thường bất lợi, vô cùng cần phải phái một hai người nhạy bén lưu lại kinh sư, chuyên môn du thuyết hoặc hối lộ tầng lớp cao cấp triều đình, quan sát hướng đi của triều đình.

Cho nên, tập đoàn Tương Quân cũng sớm bố cục ở kinh thành, so với lịch sử, lúc này hoàn cảnh chính trị của tập đoàn Tương Quân ưu việt hơn nhiều.

Tô Duệ nói: "Vị nhạc phụ tương lai của ta là Thẩm Bảo Trinh đâu?"

Tô Toàn nói: "Không ở Quảng Tế thành, không biết ở nơi nào? Ta tìm hắn không được, nói là cơ mật quân sự."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Người xuyên không trước đó đối với Thẩm Bảo Trinh chính là thật sự có đại ân, hắn trước tiên để Thẩm Bảo Trinh bám vào đùi Tương Quân, trở thành cánh tay đắc lực của Tăng Quốc Phiên, đồng thời ngồi vững chức tri phủ Cửu Giang.

Trước đây người xuyên không vì để nhạc phụ thăng quan phát tài, có thể nói không tiếc dư lực.

Cho nên, Thẩm Bảo Trinh mới là người nên tích cực cứu viện hắn nhất, nhưng lúc này ngay cả người cũng không thấy.

Tô Duệ nhắm mắt lại, cục diện này so với trong tưởng tượng nghiêm trọng hơn rất nhiều, phức tạp thâm u hơn rất nhiều.

Trong này có âm mưu rất sâu!

Chẳng qua người xuyên không trước đầu óc đơn giản, không nhìn ra.

Tô Duệ đầu óc có chút buồn bực, hỏi: "Quế Tử tới chưa?"

Quế Tử, Tô Duệ đã từng là nô tài, hiện tại là tâm phúc thái giám của Từ Hi. Từ lúc an bài hắn tiến cung, sau đó lại an bài hắn đến bên cạnh Từ Hi tiêu không ít bạc.

"Tới rồi." Tô Toàn nói.

Tô Duệ nói: "Vậy để Quế Tử tới gặp ta, luôn có thể chứ."

Tô Toàn nói: "Có thể, nhưng... Thời gian quý giá, ngươi cuối cùng chẳng lẽ không có lời gì muốn bàn giao sao?"

Bàn giao cái gì? Di ngôn sao?

"Để Quế Tử vào gặp ta." Tô Duệ lại một lần nữa nói.

Tô Toàn nhíu mày, nhưng vẫn đồng ý.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Soán Thanh: Mối Tình Đầu Là Từ Hi

Số ký tự: 0