Sớm Kết Hôn Cùng Nam Sinh Giỏi Nhất Khối
Tương Tư
A Sấu A
2024-07-23 13:31:11
Khi đó Thẩm Chân vô cùng xấu, không biết phải nói thế nào, vốn dĩ lớn lên đã không xinh, còn phải đeo niềng răng bởi vì răng của cô còn có chút hô. Nha sĩ nói có thể do lúc bé gặm nhiều móng heo quá nên mới ảnh hưởng đến hình dáng của hàm răng.
Người nhà sợ rằng để lâu thì sẽ càng khó trị hơn, cho nên để cô niềng răng càng sớm càng tốt. Cô bắt đầu đeo từ lúc tốt nghiệp cấp hai cho đến năm lớp 10.
Khi đó cô nhìn thấy vị học trưởng đẹp trai này, thế mà chịu nói chuyện với mình nên rất cảm kích. Vừa mở miệng nói chuyện thì niềng răng bị lộ ra, cô chỉ hận không thể bóp chết bản thân.
Tô Mục Quy căn bản không nhớ đến cô, hôm đó anh tiếp đón rất nhiều người, cho nên không nhớ được là chuyện bình thường.
Sau ngày hôm đó Thẩm Chân đặc biệt chú ý đến anh. Bởi vì anh lớn lên quá đẹp, từ trước đến giờ cô chưa từng gặp qua người con trai nào đẹp như vậy.
Lập tức ánh mắt không tự chủ được luôn dõi theo anh.
Từ trước đến giờ cô chưa từng tốn sức tìm hiểu bất kì nam sinh nào. Cô không dám xuất hiện trước mặt anh là vì lo lắng bộ dạng của mình. Cô cảm thấy bản thân mang niềng răng vô cùng xấu.
Chỉ có thể âm thầm ở một góc dõi theo anh. Không dám công khai tình cảm, mà chỉ có thể âm thầm thích anh. Anh có rất nhiều người theo đuổi. Học sinh trong trường thích anh rất nhiều, khối 10, 11, 12 đều có người thích anh. Ngày nào anh cũng nhận được không ít quà cùng thư tình. Có rất nhiều học tỷ học muội cũng như hoa khôi các khối công khai tỏ tình với anh, thế nhưng vẫn chưa có ai thành công. Thẩm Chân cảm thấy bản thân lớn lên vô cùng xấu, với nhan sắc của cô, căn bản sẽ không ai muốn theo đuổi.
Hoa khôi theo đuổi anh, anh còn lười phản ứng huống hồ gì là cô. Cô đương nhiên từng có ý định từ bỏ việc yêu thầm anh, bản thân cảm thấyanh lớn lên rất đẹp, thật lòng thích anh, nhưng mà chỉ dám âm thầm đơn phương thì không khỏi cảm thấy nản lòng.
Có một đoạn thời gian cô yêu thầm anh đến điên cuồng, còn tưởng tượng viết ra một cuốn tiểu thuyết về hai người. Tên cuốn tiểu thuyết nghe thôi đã thấy xấu hổ, đặc biệt máu chó. Cô cũng không nghĩ ra được tên nào hay hơn nên tùy tiện đặt là (hot boy bá đạo và cô gái xấu xí ngây thơ).
Trùng hợp hơn đó là lớp của Tô Mục Quy nằm ngay trên lớp cô, mỗi lần ra chơi cô đều đi nhà vệ sinh nữ trên lầu. Mỗi một tiết học cô đều muốn nhanh hết giờ để được đi vệ sinh bởi vì sẽ có lý do chính đáng đi ngang qua lớp anh mà lén nhìn anh một chút.
Số lần cô đi vệ sinh nhiều đến mức chủ nhiệm không thể không nghi ngờ, lập tức báo với gia đình cô rằng cô mang thai, không thì có thể cô bị thận hư dù còn nhỏ tuổi, sau này về già sẽ rất bất tiện, đặc biệt dặn dò họ dắt cô đi khám.
Thẩm Chân đành phải kiềm chế ham muốn của mình, mỗi này chỉ đi vệ sinh một lần.
Mỗi lần liên tục đi qua đi lại trước lớp anh, do ngoại hình cô lớn lên quá mức bình thường nếu không muốn nói là khó coi, vì vậy chẳng ai thèm chú ý đến cô. Bởi vì họ cảm thấy nhan sắc của cô không hề có chút đe dọa nào.
Cô vốn nghĩ rằng mình sẽ yêu thầm anh hết cấp 3 như vậy, nào ngờ hai người lại kết hôn còn cùng anh sống chung một mái nhà.
Người nhà sợ rằng để lâu thì sẽ càng khó trị hơn, cho nên để cô niềng răng càng sớm càng tốt. Cô bắt đầu đeo từ lúc tốt nghiệp cấp hai cho đến năm lớp 10.
Khi đó cô nhìn thấy vị học trưởng đẹp trai này, thế mà chịu nói chuyện với mình nên rất cảm kích. Vừa mở miệng nói chuyện thì niềng răng bị lộ ra, cô chỉ hận không thể bóp chết bản thân.
Tô Mục Quy căn bản không nhớ đến cô, hôm đó anh tiếp đón rất nhiều người, cho nên không nhớ được là chuyện bình thường.
Sau ngày hôm đó Thẩm Chân đặc biệt chú ý đến anh. Bởi vì anh lớn lên quá đẹp, từ trước đến giờ cô chưa từng gặp qua người con trai nào đẹp như vậy.
Lập tức ánh mắt không tự chủ được luôn dõi theo anh.
Từ trước đến giờ cô chưa từng tốn sức tìm hiểu bất kì nam sinh nào. Cô không dám xuất hiện trước mặt anh là vì lo lắng bộ dạng của mình. Cô cảm thấy bản thân mang niềng răng vô cùng xấu.
Chỉ có thể âm thầm ở một góc dõi theo anh. Không dám công khai tình cảm, mà chỉ có thể âm thầm thích anh. Anh có rất nhiều người theo đuổi. Học sinh trong trường thích anh rất nhiều, khối 10, 11, 12 đều có người thích anh. Ngày nào anh cũng nhận được không ít quà cùng thư tình. Có rất nhiều học tỷ học muội cũng như hoa khôi các khối công khai tỏ tình với anh, thế nhưng vẫn chưa có ai thành công. Thẩm Chân cảm thấy bản thân lớn lên vô cùng xấu, với nhan sắc của cô, căn bản sẽ không ai muốn theo đuổi.
Hoa khôi theo đuổi anh, anh còn lười phản ứng huống hồ gì là cô. Cô đương nhiên từng có ý định từ bỏ việc yêu thầm anh, bản thân cảm thấyanh lớn lên rất đẹp, thật lòng thích anh, nhưng mà chỉ dám âm thầm đơn phương thì không khỏi cảm thấy nản lòng.
Có một đoạn thời gian cô yêu thầm anh đến điên cuồng, còn tưởng tượng viết ra một cuốn tiểu thuyết về hai người. Tên cuốn tiểu thuyết nghe thôi đã thấy xấu hổ, đặc biệt máu chó. Cô cũng không nghĩ ra được tên nào hay hơn nên tùy tiện đặt là (hot boy bá đạo và cô gái xấu xí ngây thơ).
Trùng hợp hơn đó là lớp của Tô Mục Quy nằm ngay trên lớp cô, mỗi lần ra chơi cô đều đi nhà vệ sinh nữ trên lầu. Mỗi một tiết học cô đều muốn nhanh hết giờ để được đi vệ sinh bởi vì sẽ có lý do chính đáng đi ngang qua lớp anh mà lén nhìn anh một chút.
Số lần cô đi vệ sinh nhiều đến mức chủ nhiệm không thể không nghi ngờ, lập tức báo với gia đình cô rằng cô mang thai, không thì có thể cô bị thận hư dù còn nhỏ tuổi, sau này về già sẽ rất bất tiện, đặc biệt dặn dò họ dắt cô đi khám.
Thẩm Chân đành phải kiềm chế ham muốn của mình, mỗi này chỉ đi vệ sinh một lần.
Mỗi lần liên tục đi qua đi lại trước lớp anh, do ngoại hình cô lớn lên quá mức bình thường nếu không muốn nói là khó coi, vì vậy chẳng ai thèm chú ý đến cô. Bởi vì họ cảm thấy nhan sắc của cô không hề có chút đe dọa nào.
Cô vốn nghĩ rằng mình sẽ yêu thầm anh hết cấp 3 như vậy, nào ngờ hai người lại kết hôn còn cùng anh sống chung một mái nhà.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro