Sống Lại Mang Theo Không Gian: Quân Thê Đừng Xằng Bậy
Năng khiếu bẩm sinh
Niên Tiểu Hoa
2024-01-18 17:18:41
Editor: demcodon
Sau khi người cảnh vệ nói xong, bác Thẩm đã ngạc nhiên nói không ra lời.
Mặc dù ông biết trước chuyện Sở Từ muốn thi đấu với binh lính, nhưng cũng không có nghĩ đi xem. Dù sao với một cô gái, ông cảm thấy có lợi hại như thế nào có lẽ cũng không quá mức. Thậm chí ông chỉ dung túng cho Từ Vân Liệt dẫn vợ sắp cưới đến chơi mà thôi. Ai biết kết quả lại như thế này!
27 người... nghe có vẻ là ít. Nhưng bọn họ là những người lính xuất sắc nhất được chọn từ ba đội.
Nếu thua Từ Vân Liệt thì cũng hợp lý. Nhưng bây giờ lại thua một cô gái nhỏ 20 tuổi, nhìn qua yếu ớt?
Sao có thể chứ?
Nhưng những gì người cảnh vệ của ông nói tuyệt đối sẽ không sai. Hơn nữa, nhìn vào ánh mắt và thái độ của người cảnh vệ thì biết cảnh tượng ngay lúc đó có đáng sợ bao nhiêu!
Đột nhiên, bác Thẩm hơi hối hận. Ông lại ở nhà xem tivi, uống trà gì chứ? Tại sao có thể bỏ lỡ một cảnh tuyệt vời như vậy?
Hơn nữa, nếu tất cả biểu hiện của Sở Từ đều là thực lực của con bé. Người như vậy hoàn toàn có thể được chiêu mộ và trở thành người của quân đội, mà không phải chỉ làm người nhà theo quân của Từ Vân Liệt!
Thậm chí, ông còn nóng lòng muốn cho Từ Vân Liệt và Sở Từ kết hôn. Đứa trẻ do ba mẹ như vậy sinh ra chỉ sợ sẽ càng xuất sắc hơn, đúng không?
Ngay khi người cảnh vệ vừa đi ra ngoài, bác gái Thẩm đã đi tới ngồi và hơi nghi ngờ nói: “Thằng nhóc nhà chúng ta quả thực nói cô gái này lợi hại. Tôi cũng có thể cảm giác được con bé này không phải người thường, phong thái khí chất rất đặc biệt. Chẳng qua... nói con bé thắng được nhiều người như vậy, tôi vẫn không tin lắm...”
“Đúng vậy, một con bé xuất thân từ thôn nhỏ có thể biết chữ cũng đã không tệ. Nhưng con bé không chỉ biết kinh doanh, biết xem bói. Thậm chí còn có võ công, hơi kỳ quái...” Bác Thẩm hơi nhíu mày, nghĩ đến một tầng cuối cùng: “Người như vậy rất thích hợp gia nhập quân đội. Nhưng năng lực của con bé hơi kỳ quái, cần phải cho người điều tra kỹ hơn. Lỡ như là gián điệp thì không tốt lắm.”
“Không phải chứ? Người ta từ nhỏ đã lớn lên ở trong thôn. Đây là lần đầu tiên đi xa nhà. Đúng rồi, trước đó ông không phải đã nói sao? Sau khi Tiểu Từ quay lại từ trong thôn năng lực càng xuất sắc, còn nói tra xét những người xung quanh nó. Lúc đó không phát hiện ra điều gì không ổn sao?” Bác gái Thẩm nói tiếp.
Bác Thẩm cũng nghĩ đến, nên cảm thấy Sở Từ không có khả năng là gián điệp. Dù gì Từ Vân Liệt cũng có thân phận đặc biệt nên phải tốn rất nhiều công sức điều tra. Gần như hiểu biết rõ ràng tất cả tình huống từ khi Sở Từ sinh ra đến sau này.
Kết quả chứng minh, một mình con bé sống cực khổ ở trong thôn thật lâu. Trước giờ cũng chưa từng đi nơi khác, người ngoài vào thôn cũng không có bao nhiêu đặc sắc biệt. Mà bản thân Sở Từ lấy lý do thoái thác với bên ngoài cũng chỉ là bất ngờ gặp được. Một mặt nói mình đã từng nhặt được một số cuốn sách đặc biệt ở trong núi. Mặt khác cũng nói khi mình còn nhỏ đã gặp được người thầy dạy xem bói và bài thuốc...
Trong dân gian xưa nay chưa bao giờ thiếu cao nhân. Hơn nữa quả thực có thầy bói sẽ thường lui tới mấy thôn xóm, nên cũng không kỳ quái.
Hai người này mặc dù không thể chứng minh, nhưng vấn đề không lớn. Bởi vì không có khả năng khác có thể làm cho con bé trở nên xuất sắc như thế.
Sở Từ quả thực là một cô thôn nữ chính hiệu, điểm này tuyệt đối đúng. Thậm chí cũng không bị trao đổi. Ngoài ra mọi người xung quanh đều sạch sẽ, không có gì khả nghi.
Bác Thẩm thở dài nhẹ nhõm một hơi, không phải gián điệp thì tốt. Con bé này đơn giản chính là năng khiếu bẩm sinh.
“Đúng rồi, ông không nói cấp trên muốn thành lập một đội đặc biệt và để cho ông âm thầm chọn người sao? Tôi thấy Tiểu Từ chắc chắn sẽ làm được, mà Tiểu Sở cũng không tệ, thân phận tương đối bí ẩn. Ông thấy thế nào?” Bác gái Thẩm nói tiếp.
Sau khi người cảnh vệ nói xong, bác Thẩm đã ngạc nhiên nói không ra lời.
Mặc dù ông biết trước chuyện Sở Từ muốn thi đấu với binh lính, nhưng cũng không có nghĩ đi xem. Dù sao với một cô gái, ông cảm thấy có lợi hại như thế nào có lẽ cũng không quá mức. Thậm chí ông chỉ dung túng cho Từ Vân Liệt dẫn vợ sắp cưới đến chơi mà thôi. Ai biết kết quả lại như thế này!
27 người... nghe có vẻ là ít. Nhưng bọn họ là những người lính xuất sắc nhất được chọn từ ba đội.
Nếu thua Từ Vân Liệt thì cũng hợp lý. Nhưng bây giờ lại thua một cô gái nhỏ 20 tuổi, nhìn qua yếu ớt?
Sao có thể chứ?
Nhưng những gì người cảnh vệ của ông nói tuyệt đối sẽ không sai. Hơn nữa, nhìn vào ánh mắt và thái độ của người cảnh vệ thì biết cảnh tượng ngay lúc đó có đáng sợ bao nhiêu!
Đột nhiên, bác Thẩm hơi hối hận. Ông lại ở nhà xem tivi, uống trà gì chứ? Tại sao có thể bỏ lỡ một cảnh tuyệt vời như vậy?
Hơn nữa, nếu tất cả biểu hiện của Sở Từ đều là thực lực của con bé. Người như vậy hoàn toàn có thể được chiêu mộ và trở thành người của quân đội, mà không phải chỉ làm người nhà theo quân của Từ Vân Liệt!
Thậm chí, ông còn nóng lòng muốn cho Từ Vân Liệt và Sở Từ kết hôn. Đứa trẻ do ba mẹ như vậy sinh ra chỉ sợ sẽ càng xuất sắc hơn, đúng không?
Ngay khi người cảnh vệ vừa đi ra ngoài, bác gái Thẩm đã đi tới ngồi và hơi nghi ngờ nói: “Thằng nhóc nhà chúng ta quả thực nói cô gái này lợi hại. Tôi cũng có thể cảm giác được con bé này không phải người thường, phong thái khí chất rất đặc biệt. Chẳng qua... nói con bé thắng được nhiều người như vậy, tôi vẫn không tin lắm...”
“Đúng vậy, một con bé xuất thân từ thôn nhỏ có thể biết chữ cũng đã không tệ. Nhưng con bé không chỉ biết kinh doanh, biết xem bói. Thậm chí còn có võ công, hơi kỳ quái...” Bác Thẩm hơi nhíu mày, nghĩ đến một tầng cuối cùng: “Người như vậy rất thích hợp gia nhập quân đội. Nhưng năng lực của con bé hơi kỳ quái, cần phải cho người điều tra kỹ hơn. Lỡ như là gián điệp thì không tốt lắm.”
“Không phải chứ? Người ta từ nhỏ đã lớn lên ở trong thôn. Đây là lần đầu tiên đi xa nhà. Đúng rồi, trước đó ông không phải đã nói sao? Sau khi Tiểu Từ quay lại từ trong thôn năng lực càng xuất sắc, còn nói tra xét những người xung quanh nó. Lúc đó không phát hiện ra điều gì không ổn sao?” Bác gái Thẩm nói tiếp.
Bác Thẩm cũng nghĩ đến, nên cảm thấy Sở Từ không có khả năng là gián điệp. Dù gì Từ Vân Liệt cũng có thân phận đặc biệt nên phải tốn rất nhiều công sức điều tra. Gần như hiểu biết rõ ràng tất cả tình huống từ khi Sở Từ sinh ra đến sau này.
Kết quả chứng minh, một mình con bé sống cực khổ ở trong thôn thật lâu. Trước giờ cũng chưa từng đi nơi khác, người ngoài vào thôn cũng không có bao nhiêu đặc sắc biệt. Mà bản thân Sở Từ lấy lý do thoái thác với bên ngoài cũng chỉ là bất ngờ gặp được. Một mặt nói mình đã từng nhặt được một số cuốn sách đặc biệt ở trong núi. Mặt khác cũng nói khi mình còn nhỏ đã gặp được người thầy dạy xem bói và bài thuốc...
Trong dân gian xưa nay chưa bao giờ thiếu cao nhân. Hơn nữa quả thực có thầy bói sẽ thường lui tới mấy thôn xóm, nên cũng không kỳ quái.
Hai người này mặc dù không thể chứng minh, nhưng vấn đề không lớn. Bởi vì không có khả năng khác có thể làm cho con bé trở nên xuất sắc như thế.
Sở Từ quả thực là một cô thôn nữ chính hiệu, điểm này tuyệt đối đúng. Thậm chí cũng không bị trao đổi. Ngoài ra mọi người xung quanh đều sạch sẽ, không có gì khả nghi.
Bác Thẩm thở dài nhẹ nhõm một hơi, không phải gián điệp thì tốt. Con bé này đơn giản chính là năng khiếu bẩm sinh.
“Đúng rồi, ông không nói cấp trên muốn thành lập một đội đặc biệt và để cho ông âm thầm chọn người sao? Tôi thấy Tiểu Từ chắc chắn sẽ làm được, mà Tiểu Sở cũng không tệ, thân phận tương đối bí ẩn. Ông thấy thế nào?” Bác gái Thẩm nói tiếp.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro