Bắt Đầu Kế Hoạch 1
Cẩu Trứ Đích Cẩu
2024-08-07 00:45:22
Sau khi đi ra khỏi phòng, nhìn căn phòng khách sạch sẽ sáng ngời, đời trước trong giai đoạn cực hàn bởi vì muốn sưởi ấm nên cô đã mang tất cả đồ dùng trong nhà ra đốt, cả căn phòng cũng bởi vậy mà bị hun tới đen xì.
Đinh Mộ đứng ngây ra, có một loại cảm giác dường như đã trôi qua mấy đời rồi.
“Mẹ ơi, món này rất ngon đó, mẹ nếm thử đi” Cô con gái Mai Đóa 6 tuổi cầm đồ ăn vặt mà cô mới mua ở siêu thị hôm qua, muốn nhét vào trong miệng Đinh Mộ.
Mắt Đinh Mộ nóng bừng, nước mắt thiếu chút nữa lại lăn xuống.
“Ừm, ăn rất ngon, cảm ơn cục cưng” Bế con gái lên, nuốt đồ ăn được nhét vào trong miệng xuống, Đinh Mộ dán mặt vào cổ của con gái, hung hăng ngửi mùi thơm sữa đã lâu không ngửi được từ trên người con gái.
Thấy nước mắt ở khóe mắt của mẹ, Mai Đóa nhẹ giọng hỏi: “Mẹ ơi, mẹ làm sao vậy?”
Giương mắt nhìn thấy khuôn mặt nhỏ lo lắng của con gái: “Không sao, chỉ là trong mắt mẹ bị dính hạt cát thôi”
“Vậy để con thổi cho mẹ nhé” Nhìn bộ dáng nghiêm túc chu môi lên để thổi cho mình, Đinh Mộ ôm lấy con gái vào trong ngực liên tục hôn nào mặt cô bé.
Đời trước cô bỏ lại một mình con gái ở mạt thế làm trong lòng cô tràn đầy tiếc nuối và áy náy.
Đời này mẹ nhất định sẽ bảo vệ hai anh em con bình an lớn lên!
Sau khi ăn cơm trưa xong, hai đứa nhỏ ngủ trưa.
Đinh Mộ quay trở lại phòng mở máy tính ra để tiếp tục hoàn thiện bảng kế hoạch mà buổi sáng đang viết dở.
Đây chính là vốn liếng để có thể giúp ba mẹ con cô có thể sống được ở trong mạt thế, vậy nên thứ cần chuẩn bị rất nhiều, bao gồm ăn, mặc, ở, đi lại.
Còn có thuốc, đời trước con trai chính là bởi vì thiếu y thiếu dược nên mới từ bệnh nhẹ phát triển thành bệnh nặng, phải nghĩ cách cố gắng tích góp nhiều thuốc một chút mới được.
Cô chỉ sống được 5 năm ở mạt thế, vậy nên cô không biết sau đó còn xảy ra những thiên tai gì nữa, bây giờ vẫn còn đủ thời gian cho cô cẩn thận lên kế hoạch.
Đinh Mộ có tâm tính cứng cỏi, từ nhỏ ba mẹ đã bồi dưỡng cho cô có năng lực độc lập rất mạnh, chỉ cần phương hướng chung không có vấn đề gì thì ba mẹ rất ít quản cô.
Cô cũng không ỷ lại người khác, Mai Ngạn Quân thường xuyên đi công tác không ở nhà, cô cũng có thể đồng thời làm tốt công việc và chăm sóc cho các con.
Bỏ ra hai tiếng để liệt kê ra một danh sách vật tư thật kỹ càng tỉ mỉ, cô lưu lại rồi kẹp vào folder.
Đinh Mộ đứng ngây ra, có một loại cảm giác dường như đã trôi qua mấy đời rồi.
“Mẹ ơi, món này rất ngon đó, mẹ nếm thử đi” Cô con gái Mai Đóa 6 tuổi cầm đồ ăn vặt mà cô mới mua ở siêu thị hôm qua, muốn nhét vào trong miệng Đinh Mộ.
Mắt Đinh Mộ nóng bừng, nước mắt thiếu chút nữa lại lăn xuống.
“Ừm, ăn rất ngon, cảm ơn cục cưng” Bế con gái lên, nuốt đồ ăn được nhét vào trong miệng xuống, Đinh Mộ dán mặt vào cổ của con gái, hung hăng ngửi mùi thơm sữa đã lâu không ngửi được từ trên người con gái.
Thấy nước mắt ở khóe mắt của mẹ, Mai Đóa nhẹ giọng hỏi: “Mẹ ơi, mẹ làm sao vậy?”
Giương mắt nhìn thấy khuôn mặt nhỏ lo lắng của con gái: “Không sao, chỉ là trong mắt mẹ bị dính hạt cát thôi”
“Vậy để con thổi cho mẹ nhé” Nhìn bộ dáng nghiêm túc chu môi lên để thổi cho mình, Đinh Mộ ôm lấy con gái vào trong ngực liên tục hôn nào mặt cô bé.
Đời trước cô bỏ lại một mình con gái ở mạt thế làm trong lòng cô tràn đầy tiếc nuối và áy náy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đời này mẹ nhất định sẽ bảo vệ hai anh em con bình an lớn lên!
Sau khi ăn cơm trưa xong, hai đứa nhỏ ngủ trưa.
Đinh Mộ quay trở lại phòng mở máy tính ra để tiếp tục hoàn thiện bảng kế hoạch mà buổi sáng đang viết dở.
Đây chính là vốn liếng để có thể giúp ba mẹ con cô có thể sống được ở trong mạt thế, vậy nên thứ cần chuẩn bị rất nhiều, bao gồm ăn, mặc, ở, đi lại.
Còn có thuốc, đời trước con trai chính là bởi vì thiếu y thiếu dược nên mới từ bệnh nhẹ phát triển thành bệnh nặng, phải nghĩ cách cố gắng tích góp nhiều thuốc một chút mới được.
Cô chỉ sống được 5 năm ở mạt thế, vậy nên cô không biết sau đó còn xảy ra những thiên tai gì nữa, bây giờ vẫn còn đủ thời gian cho cô cẩn thận lên kế hoạch.
Đinh Mộ có tâm tính cứng cỏi, từ nhỏ ba mẹ đã bồi dưỡng cho cô có năng lực độc lập rất mạnh, chỉ cần phương hướng chung không có vấn đề gì thì ba mẹ rất ít quản cô.
Cô cũng không ỷ lại người khác, Mai Ngạn Quân thường xuyên đi công tác không ở nhà, cô cũng có thể đồng thời làm tốt công việc và chăm sóc cho các con.
Bỏ ra hai tiếng để liệt kê ra một danh sách vật tư thật kỹ càng tỉ mỉ, cô lưu lại rồi kẹp vào folder.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro