Cho Nghỉ Học
Cẩu Trứ Đích Cẩu
2024-08-07 00:45:22
Đinh Mộ tra cứu tài liệu rồi phát hiện sau khi động đất sẽ xảy ra một loạt các hiện tượng mưa lớn.
Từ sau Tết đến nay, trời liên tục mưa rào một đến hai tuần hoặc trời âm u, những ngày nắng đẹp chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
Một số thành phố trũng thấp đã bị ngập lụt, các chuyên gia giải thích là do mùa mưa đến sớm.
Trời âm u mưa liên tục một hai tháng, các thành phố sáng tối đều chìm trong sương mù dày đặc, tầm nhìn cực kỳ hạn chế.
Những vấn đề do thời tiết gây ra cũng xuất hiện trên người. Năm nay đặc biệt có nhiều người bị cảm, sốt, nôn mửa, tiêu chảy.
Cũng có không ít người chảy máu cam không ngừng sau khi bị cảm cúm, nhất thời khiến mọi người hoang mang lo sợ.
Lúc này, các chuyên gia nhảy ra nói rằng đây là virus cúm mới, có khả năng lây truyền rất cao rồi khuyến cáo mọi người nên uống nhiều nước, rửa tay thường xuyên, đeo khẩu trang khi ra ngoài, nghỉ ngơi tại nhà khi có triệu chứng, không đến nơi công cộng.
Sau trận đại chiến virus vài năm trước, mọi người rất sợ những gì các chuyên gia nói, cư dân mạng đua nhau tích trữ những loại thuốc được cho là đặc trị.
Các trường tiểu học, trung học cơ sở và mẫu giáo sẽ tạm dừng học trực tiếp và chuyển sang học trực tuyến nếu hơn 10% học sinh trong một lớp bị nhiễm bệnh.
“Đing đong” Âm thanh tin nhắn điện thoại vang lên, là tin nhắn từ cô giáo của lớp mẫu giáo con gái gửi tới: “Thông báo khẩn cấp: Gần đây, dịch cúm và thủy đậu đang bùng phát, một số học sinh trong lớp cũng có xuất hiện biểu hiện nhiễm bệnh, theo yêu cầu của ban ngành cấp trên, toàn bộ học sinh trong lớp sẽ nghỉ học và học trực tuyến tại nhà trong một tuần, trong thời gian học tại nhà, kính mong quý phụ huynh lưu ý vệ sinh cá nhân cho các em, rửa tay cẩn thận, khử trùng thật tốt, hạn chế tụ tập đông người. Cảm ơn sự hợp tác của mọi người!”
Đinh Mộ vội vã đến trường, nhiều phụ huynh khác nhận được thông báo cũng đến đón con.
“Mai Đóa, Mai Đóa, tớ phải về quê rồi!” Vừa ra khỏi cổng trường, tiếng hét của một đứa nhỏ vang lên sau lưng
Cô nhận ra đó là Tăng Dương Dương, bạn học cùng lớp của con gái cô, sống cùng tòa nhà với họ.
“Chào chị! Mẹ Dương Dương.” Đinh Mộ chủ động chào hỏi.
“Chào chị! Mẹ Mai Đóa.”
Hai đứa nhỏ nắm tay nhau đi sang một bên nói chuyện riêng, nhìn mẹ Dương Dương, cô nhớ ra rằng người phụ nữ này không hề xuất hiện trong tiểu khu vào kiếp trước khi thảm họa xảy ra.
Trò chuyện một lúc, cô biết được rằng ngày mai mẹ Dương Dương sẽ đưa Dương Dương về quê, vì dịch cúm đang bùng phát mạnh nên học kỳ này tạm thời không cho học sinh trở về trường học tập, chẳng trách kiếp trước thiên tai tận thế mà cô không thấy cô ấy.
“Nên tranh thủ lúc rảnh rỗi mà dự trữ nhiều thức ăn trong nhà, năm nay thời tiết thất thường lắm, nghe nói nhiều nơi xảy ra lũ lụt, tôi cũng sợ ngày nào đó không ra ngoài được.”
Nhìn hai đứa nhỏ chơi đùa vui vẻ, hơn nữa cũng nể tình mẹ Dương Dương còn thỉnh thoảng giúp cô đón Mai Đóa nên Đinh Mộ nhắc nhở vài câu, còn nghe hay không lại là chuyện của cô ấy.
Từ sau Tết đến nay, trời liên tục mưa rào một đến hai tuần hoặc trời âm u, những ngày nắng đẹp chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
Một số thành phố trũng thấp đã bị ngập lụt, các chuyên gia giải thích là do mùa mưa đến sớm.
Trời âm u mưa liên tục một hai tháng, các thành phố sáng tối đều chìm trong sương mù dày đặc, tầm nhìn cực kỳ hạn chế.
Những vấn đề do thời tiết gây ra cũng xuất hiện trên người. Năm nay đặc biệt có nhiều người bị cảm, sốt, nôn mửa, tiêu chảy.
Cũng có không ít người chảy máu cam không ngừng sau khi bị cảm cúm, nhất thời khiến mọi người hoang mang lo sợ.
Lúc này, các chuyên gia nhảy ra nói rằng đây là virus cúm mới, có khả năng lây truyền rất cao rồi khuyến cáo mọi người nên uống nhiều nước, rửa tay thường xuyên, đeo khẩu trang khi ra ngoài, nghỉ ngơi tại nhà khi có triệu chứng, không đến nơi công cộng.
Sau trận đại chiến virus vài năm trước, mọi người rất sợ những gì các chuyên gia nói, cư dân mạng đua nhau tích trữ những loại thuốc được cho là đặc trị.
Các trường tiểu học, trung học cơ sở và mẫu giáo sẽ tạm dừng học trực tiếp và chuyển sang học trực tuyến nếu hơn 10% học sinh trong một lớp bị nhiễm bệnh.
“Đing đong” Âm thanh tin nhắn điện thoại vang lên, là tin nhắn từ cô giáo của lớp mẫu giáo con gái gửi tới: “Thông báo khẩn cấp: Gần đây, dịch cúm và thủy đậu đang bùng phát, một số học sinh trong lớp cũng có xuất hiện biểu hiện nhiễm bệnh, theo yêu cầu của ban ngành cấp trên, toàn bộ học sinh trong lớp sẽ nghỉ học và học trực tuyến tại nhà trong một tuần, trong thời gian học tại nhà, kính mong quý phụ huynh lưu ý vệ sinh cá nhân cho các em, rửa tay cẩn thận, khử trùng thật tốt, hạn chế tụ tập đông người. Cảm ơn sự hợp tác của mọi người!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đinh Mộ vội vã đến trường, nhiều phụ huynh khác nhận được thông báo cũng đến đón con.
“Mai Đóa, Mai Đóa, tớ phải về quê rồi!” Vừa ra khỏi cổng trường, tiếng hét của một đứa nhỏ vang lên sau lưng
Cô nhận ra đó là Tăng Dương Dương, bạn học cùng lớp của con gái cô, sống cùng tòa nhà với họ.
“Chào chị! Mẹ Dương Dương.” Đinh Mộ chủ động chào hỏi.
“Chào chị! Mẹ Mai Đóa.”
Hai đứa nhỏ nắm tay nhau đi sang một bên nói chuyện riêng, nhìn mẹ Dương Dương, cô nhớ ra rằng người phụ nữ này không hề xuất hiện trong tiểu khu vào kiếp trước khi thảm họa xảy ra.
Trò chuyện một lúc, cô biết được rằng ngày mai mẹ Dương Dương sẽ đưa Dương Dương về quê, vì dịch cúm đang bùng phát mạnh nên học kỳ này tạm thời không cho học sinh trở về trường học tập, chẳng trách kiếp trước thiên tai tận thế mà cô không thấy cô ấy.
“Nên tranh thủ lúc rảnh rỗi mà dự trữ nhiều thức ăn trong nhà, năm nay thời tiết thất thường lắm, nghe nói nhiều nơi xảy ra lũ lụt, tôi cũng sợ ngày nào đó không ra ngoài được.”
Nhìn hai đứa nhỏ chơi đùa vui vẻ, hơn nữa cũng nể tình mẹ Dương Dương còn thỉnh thoảng giúp cô đón Mai Đóa nên Đinh Mộ nhắc nhở vài câu, còn nghe hay không lại là chuyện của cô ấy.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro