Sống Lại Trước Mạt Thế, Nữ Phụ Điên Cuồng Tích Trữ Hàng Hóa, Một Đường Thẳng Tiến!
Chương 20
Ngải Trì
2024-08-17 23:03:24
Ông chủ vốn đang cầm một cuốn sổ nhỏ chuẩn bị ghi tên món ăn, nghe vậy thì khựng lại, trợn mắt nhìn Tạ Thiên Cách.
"Bà chủ nhỏ, tất cả các món ăn của chúng tôi có đến bảy tám mươi món, cô lấy hết được sao?"
"Nhiều vậy sao?"
Ông chủ phấn chấn, kéo Tạ Thiên Cách chỉ vào mấy đầu bếp đang xào nấu trong bếp, giới thiệu rất tự hào.
"Cô đừng thấy cửa hàng của tôi nhỏ mà khinh thường, mấy đầu bếp này của tôi thông thạo rất nhiều các món ăn khác nhau, đây là món Tứ Xuyên, kia là món Sơn Đông, kia là món Quảng Đông, đây là món Hồ Nam, còn đây là món Hoài Dương, cô nói xem cô có thể lấy hết bảy tám mươi món ăn không!"
Rất tốt, có thể trực tiếp gom đủ nhiều món ăn khác nhau!
Ngay lập tức Tạ Thiên Cách đã gọi hết tất cả các món ăn trong cửa hàng của ông chủ, tổng cộng hai nghìn suất.
"Số này ít nhất phải mười vạn tệ đấy." Ông chủ cố gắng kiểm soát khóe miệng của mình, không để nó cong lên quá cao.
"Không vấn đề gì, mười giờ tối tôi đến lấy, có vấn đề gì không?"
"Nếu bà chủ nhỏ đã không vấn đề gì, vậy tôi đương nhiên cũng không có vấn đề gì!" Ông chủ cửa hàng đồ ăn nhanh vui mừng xoa xoa tay, quay đầu chỉ huy mọi người đi mua đồ ăn về chế biến.
Còn Tạ Thiên Cách thì đứng dậy đi về phía chợ bán buôn thứ ba.
Chợ bán buôn thứ ba chủ yếu là bán rau và hoa quả.
Bây giờ sắp đến Tết, đủ loại rau củ quả trồng trong nhà kính đều được bày bán với số lượng lớn, mua đồ không quá tiện.
Để tránh gây chú ý, Tạ Thiên Cách không lấy nhiều, các loại rau củ quả đều chỉ lấy từ một trăm cân đến hai trăm cân.
Dù sao thì thứ này có thể mua ở mọi thành phố, không cần phải mua hết một lần ở một nơi.
Tuy nhiên, cho dù như vậy, khi Tạ Thiên Cách trở về ga tàu hoả thì cũng đã năm giờ rưỡi.
Trước cửa kho có khá nhiều người đứng, tất cả đều đang hối hả dỡ hàng.
Thịt mà Tạ Thiên Cách đặt hôm qua, còn có gạo mì chưa lấy hết hôm qua, cùng với trứng gà sáng nay đã lần lượt được mang đến.
Tiểu Lý đang đứng bên cạnh cầm một cuốn sổ giúp cô ghi chép, thấy cô đến liền vội vàng chào hỏi.
Tạ Thiên Cách lập tức bắt đầu thanh toán.
Cứ như vậy, từng đợt hàng hoá được mang đến, đến khi toàn bộ đồ đạc nhập kho thì đã là tám giờ tối.
Tiền hàng đã thanh toán xong, các ông chủ và Tạ Thiên Cách đều rất vui mừng.
Tiểu Lý và một vài ông chủ lại muốn mời Tạ Thiên Cách đi ăn cơm nhưng Tạ Thiên Cách còn phải đến nhà ông chủ cửa hàng đồ ăn nhanh lấy đồ ăn nên đã kiên quyết từ chối.
"Bà chủ nhỏ, tất cả các món ăn của chúng tôi có đến bảy tám mươi món, cô lấy hết được sao?"
"Nhiều vậy sao?"
Ông chủ phấn chấn, kéo Tạ Thiên Cách chỉ vào mấy đầu bếp đang xào nấu trong bếp, giới thiệu rất tự hào.
"Cô đừng thấy cửa hàng của tôi nhỏ mà khinh thường, mấy đầu bếp này của tôi thông thạo rất nhiều các món ăn khác nhau, đây là món Tứ Xuyên, kia là món Sơn Đông, kia là món Quảng Đông, đây là món Hồ Nam, còn đây là món Hoài Dương, cô nói xem cô có thể lấy hết bảy tám mươi món ăn không!"
Rất tốt, có thể trực tiếp gom đủ nhiều món ăn khác nhau!
Ngay lập tức Tạ Thiên Cách đã gọi hết tất cả các món ăn trong cửa hàng của ông chủ, tổng cộng hai nghìn suất.
"Số này ít nhất phải mười vạn tệ đấy." Ông chủ cố gắng kiểm soát khóe miệng của mình, không để nó cong lên quá cao.
"Không vấn đề gì, mười giờ tối tôi đến lấy, có vấn đề gì không?"
"Nếu bà chủ nhỏ đã không vấn đề gì, vậy tôi đương nhiên cũng không có vấn đề gì!" Ông chủ cửa hàng đồ ăn nhanh vui mừng xoa xoa tay, quay đầu chỉ huy mọi người đi mua đồ ăn về chế biến.
Còn Tạ Thiên Cách thì đứng dậy đi về phía chợ bán buôn thứ ba.
Chợ bán buôn thứ ba chủ yếu là bán rau và hoa quả.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bây giờ sắp đến Tết, đủ loại rau củ quả trồng trong nhà kính đều được bày bán với số lượng lớn, mua đồ không quá tiện.
Để tránh gây chú ý, Tạ Thiên Cách không lấy nhiều, các loại rau củ quả đều chỉ lấy từ một trăm cân đến hai trăm cân.
Dù sao thì thứ này có thể mua ở mọi thành phố, không cần phải mua hết một lần ở một nơi.
Tuy nhiên, cho dù như vậy, khi Tạ Thiên Cách trở về ga tàu hoả thì cũng đã năm giờ rưỡi.
Trước cửa kho có khá nhiều người đứng, tất cả đều đang hối hả dỡ hàng.
Thịt mà Tạ Thiên Cách đặt hôm qua, còn có gạo mì chưa lấy hết hôm qua, cùng với trứng gà sáng nay đã lần lượt được mang đến.
Tiểu Lý đang đứng bên cạnh cầm một cuốn sổ giúp cô ghi chép, thấy cô đến liền vội vàng chào hỏi.
Tạ Thiên Cách lập tức bắt đầu thanh toán.
Cứ như vậy, từng đợt hàng hoá được mang đến, đến khi toàn bộ đồ đạc nhập kho thì đã là tám giờ tối.
Tiền hàng đã thanh toán xong, các ông chủ và Tạ Thiên Cách đều rất vui mừng.
Tiểu Lý và một vài ông chủ lại muốn mời Tạ Thiên Cách đi ăn cơm nhưng Tạ Thiên Cách còn phải đến nhà ông chủ cửa hàng đồ ăn nhanh lấy đồ ăn nên đã kiên quyết từ chối.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro