Bà lão bán hàng...
Verty Sariel
2024-10-31 14:30:09
"Cô bé, trông cô còn nhỏ như vậy...đã làm mẹ rồi sao?" Giọng nói khàn khàn của của bà lão già nua vang lên.
Cô gái đối diện với gương mặt lãnh đạm, vẫn chăm chú nhìn vào các món đồ chơi trẻ con trên sạp hàng của bà lão nọ, vô cảm lên tiếng:"Không phải...và sẽ không bao giờ phải..."
Bà lão liền thắc mắc:"Hửm? Cô bé, cô còn trẻ, có nhiều chuyện có thể không nghĩ thông được, nhưng tương lai không ai có thể nói trước được điều gì."
Khoé môi cô gái khẽ nhếch lên, nhưng lại là một nụ cười cay đắng:"Cảm ơn ý tốt của bà, vậy...lấy cho cháu chiếc gương này đi."
Cô gái trẻ chỉ tay về hướng một chiếc gương cầm tay đang đặt trên kệ hàng, chiếc gương có hình dáng khá kì lạ, nên có vẻ đã thu hút sự chú ý của cô gái.
Bà lão thoáng sửng sốt:"Cô bé...cô nói gì cơ?"
Cô gái không tỏ ra khó chịu chỉ nhẹ nhàng chỉ tay về phía bên góc phải kệ cách bà lão không xa lắm:"Là nó, cháu muốn lấy nó."
Lúc này sắc mặt bà lão liền thay đổi, không còn dáng vẻ vô ưu vô lo ban nãy nữa, khiến cho cô gái có chút hoài nghi.
"Chiếc gương đó...có vấn đề gì sao?"
Bà lão không lên tiếng, chỉ nheo mắt lại mà nhìn cô gái trước mặt, dường như bà ấy đã nghĩ ra điều gì đó, liền vui vẻ tươi cười trở lại.
"Không vấn đề gì cả, chẳng qua là...chiếc gương này không bán theo cách bình thường."
Cô gái cũng hơi hứng thú với bà lão thú vị này, nên cũng lên tiếng hỏi:"Vậy nó sẽ bán theo cách nào?"
Bà lão liền cười hiền hoà:"Cô bé chỉ cần nghe một câu chuyện ngắn mà thôi, nghe xong, chiếc gương này sẽ là của cô."
Cô gái cũng không quá hấp tấp và cũng rất lắng nghe, ngồi xuống bên cạnh sạp hàng rong, như biểu hiện rằng bản thân thật sự muốn mua chiếc gương đó và đồng ý nghe câu chuyện của bà lão.
Bà lão nhắm mắt lại như đang hồi tưởng điều gì đó, vài giây sau giọng nói khàn khàn lại được vang lên.
"Truyền thuyết kể rằng, từ rất rất lâu về trước, một vị Nữ Vương của một Đại Cường Quốc nọ, với nhan sắc và bản lĩnh hơn người, cô được tất cả thần dân của mình yêu quý và kính trọng.
Cứ ngỡ mọi chuyện sẽ trôi qua êm đềm như thế. Nhưng sự xuất hiện của một người kì bí, với lòng ghen ghét và đố kị tài năng cũng như nhan sắc của Nữ Vương, kẻ đó đã lén lút đặt một chiếc gương kỳ lạ vào phòng của người.
Điều kì lạ là, không một người hầu nào của Nữ Vương nhìn thấy chiếc gương ấy. Nhưng đến khi Nữ Vương giải quyết công vụ trở về, lại nhìn thấy một chiếc gương lạ được đặt trên bàn làm việc.
Cô ấy đã tò mò và cầm nó lên soi. Điều bất ngờ là, hình ảnh phản chiếu trong gương lại không phải là cô, nói không phải cũng không đúng, dù đó vẫn là cô, nhưng hình ảnh trong gương chỉ là một thường dân mang gương mặt của cô.
Nữ Vương hơi giật mình mà làm rơi vỡ chiếc gương, nhưng cô đã nghĩ nó là trò đùa ác ý của một ai đó và cũng không điều tra gì thêm.
Nhưng ba ngày sau đó, trong lúc vi hành, Nữ Vương cảm nhận một ánh mắt đang nhìn chằm chằm về phía mình, cô cũng theo bản năng mà quay về hướng đó.
Hình ảnh một cô gái thường dân cả người lắm lem hiện ra trước mắt cô, nhưng điều khiến cô kinh hoàng lại chính là gương mặt kia.
Nó y hệt hình ảnh trong gương lúc ba ngày trước và cũng y hệt như cô. Nữ Vương rất sốc, liền cho gọi cô gái đó vào cung.
Cũng từ đó chuỗi ngày sóng gió liền bắt đầu.
Cô gái đó ngoại trừ việc sỡ hữu gương mặt của Nữ Vương thì mọi thứ còn lại đều vô cùng kém cỏi.
Nhưng Nữ Vương cũng không hiểu sao lại muốn giữ cô ấy ở lại. Cho đến một ngày, một tên phản quân đã lên kế hoạch ám sát Nữ Vương từ lâu, liền sắp đặt rất nhiều sát thủ vào trong cung của người.
Không ngờ đám sát thủ đó lại lầm tưởng cô gái kia là Nữ Vương, nên đã tập trung mọi vũ khí và lực lượng vào cô gái đó.
Lạ thay, dù cô gái kia bị đám người sát thủ nhắm đến, nhưng lại không hề có bất kỳ thương tổn nào, nhưng Nữ Vương thì...cô ấy đã qua đời ngày hôm đó."
Nghe đến đây, cô gái kia bỗng hơi sững người:"Sau đó...sau đó thì sao?"
Bà lão lại tiếp tục kể.
"Sự qua đời đột ngột của Nữ Vương khiến cho Quốc Gia của họ rơi vào hỗn loạn. Các quan đại thần đành đưa cô gái có gương mặt giống Nữ Vương lên thay thế tạm thời, để trấn an lòng dân.
Nhưng cô ta sau khi lên ngôi Vương liền thay đổi hoàn toàn, trở nên rất thông minh nhưng cũng rất máu lạnh, giết chóc không ngơi tay, trở thành một bạo quân không chút tính người...
Chỉ sau một thời gian ngắn, một Đại Cường Quốc dường như hoàn toàn sụp đổ!
Còn về phía chiếc gương, không còn một ai nhìn thấy nó nữa. Nhưng không phải là nó hoàn toàn
biến mất, mà có rất nhiều trường hợp giống Nữ Vương nọ đã xảy ra.
Cứ hễ người nào nhìn thấy chiếc gương, đều sẽ nhìn thấy một bản ngã khác của mình và trong hai người đó, kẻ bị đối phương nhìn thấy trước, sẽ là người mang bất hạnh và nạn đổ máu.
Về sau chiếc gương kì lạ kia được người ta gọi với cái tên...Song Trùng Quang!"
...----------------...
Cô gái đối diện với gương mặt lãnh đạm, vẫn chăm chú nhìn vào các món đồ chơi trẻ con trên sạp hàng của bà lão nọ, vô cảm lên tiếng:"Không phải...và sẽ không bao giờ phải..."
Bà lão liền thắc mắc:"Hửm? Cô bé, cô còn trẻ, có nhiều chuyện có thể không nghĩ thông được, nhưng tương lai không ai có thể nói trước được điều gì."
Khoé môi cô gái khẽ nhếch lên, nhưng lại là một nụ cười cay đắng:"Cảm ơn ý tốt của bà, vậy...lấy cho cháu chiếc gương này đi."
Cô gái trẻ chỉ tay về hướng một chiếc gương cầm tay đang đặt trên kệ hàng, chiếc gương có hình dáng khá kì lạ, nên có vẻ đã thu hút sự chú ý của cô gái.
Bà lão thoáng sửng sốt:"Cô bé...cô nói gì cơ?"
Cô gái không tỏ ra khó chịu chỉ nhẹ nhàng chỉ tay về phía bên góc phải kệ cách bà lão không xa lắm:"Là nó, cháu muốn lấy nó."
Lúc này sắc mặt bà lão liền thay đổi, không còn dáng vẻ vô ưu vô lo ban nãy nữa, khiến cho cô gái có chút hoài nghi.
"Chiếc gương đó...có vấn đề gì sao?"
Bà lão không lên tiếng, chỉ nheo mắt lại mà nhìn cô gái trước mặt, dường như bà ấy đã nghĩ ra điều gì đó, liền vui vẻ tươi cười trở lại.
"Không vấn đề gì cả, chẳng qua là...chiếc gương này không bán theo cách bình thường."
Cô gái cũng hơi hứng thú với bà lão thú vị này, nên cũng lên tiếng hỏi:"Vậy nó sẽ bán theo cách nào?"
Bà lão liền cười hiền hoà:"Cô bé chỉ cần nghe một câu chuyện ngắn mà thôi, nghe xong, chiếc gương này sẽ là của cô."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô gái cũng không quá hấp tấp và cũng rất lắng nghe, ngồi xuống bên cạnh sạp hàng rong, như biểu hiện rằng bản thân thật sự muốn mua chiếc gương đó và đồng ý nghe câu chuyện của bà lão.
Bà lão nhắm mắt lại như đang hồi tưởng điều gì đó, vài giây sau giọng nói khàn khàn lại được vang lên.
"Truyền thuyết kể rằng, từ rất rất lâu về trước, một vị Nữ Vương của một Đại Cường Quốc nọ, với nhan sắc và bản lĩnh hơn người, cô được tất cả thần dân của mình yêu quý và kính trọng.
Cứ ngỡ mọi chuyện sẽ trôi qua êm đềm như thế. Nhưng sự xuất hiện của một người kì bí, với lòng ghen ghét và đố kị tài năng cũng như nhan sắc của Nữ Vương, kẻ đó đã lén lút đặt một chiếc gương kỳ lạ vào phòng của người.
Điều kì lạ là, không một người hầu nào của Nữ Vương nhìn thấy chiếc gương ấy. Nhưng đến khi Nữ Vương giải quyết công vụ trở về, lại nhìn thấy một chiếc gương lạ được đặt trên bàn làm việc.
Cô ấy đã tò mò và cầm nó lên soi. Điều bất ngờ là, hình ảnh phản chiếu trong gương lại không phải là cô, nói không phải cũng không đúng, dù đó vẫn là cô, nhưng hình ảnh trong gương chỉ là một thường dân mang gương mặt của cô.
Nữ Vương hơi giật mình mà làm rơi vỡ chiếc gương, nhưng cô đã nghĩ nó là trò đùa ác ý của một ai đó và cũng không điều tra gì thêm.
Nhưng ba ngày sau đó, trong lúc vi hành, Nữ Vương cảm nhận một ánh mắt đang nhìn chằm chằm về phía mình, cô cũng theo bản năng mà quay về hướng đó.
Hình ảnh một cô gái thường dân cả người lắm lem hiện ra trước mắt cô, nhưng điều khiến cô kinh hoàng lại chính là gương mặt kia.
Nó y hệt hình ảnh trong gương lúc ba ngày trước và cũng y hệt như cô. Nữ Vương rất sốc, liền cho gọi cô gái đó vào cung.
Cũng từ đó chuỗi ngày sóng gió liền bắt đầu.
Cô gái đó ngoại trừ việc sỡ hữu gương mặt của Nữ Vương thì mọi thứ còn lại đều vô cùng kém cỏi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhưng Nữ Vương cũng không hiểu sao lại muốn giữ cô ấy ở lại. Cho đến một ngày, một tên phản quân đã lên kế hoạch ám sát Nữ Vương từ lâu, liền sắp đặt rất nhiều sát thủ vào trong cung của người.
Không ngờ đám sát thủ đó lại lầm tưởng cô gái kia là Nữ Vương, nên đã tập trung mọi vũ khí và lực lượng vào cô gái đó.
Lạ thay, dù cô gái kia bị đám người sát thủ nhắm đến, nhưng lại không hề có bất kỳ thương tổn nào, nhưng Nữ Vương thì...cô ấy đã qua đời ngày hôm đó."
Nghe đến đây, cô gái kia bỗng hơi sững người:"Sau đó...sau đó thì sao?"
Bà lão lại tiếp tục kể.
"Sự qua đời đột ngột của Nữ Vương khiến cho Quốc Gia của họ rơi vào hỗn loạn. Các quan đại thần đành đưa cô gái có gương mặt giống Nữ Vương lên thay thế tạm thời, để trấn an lòng dân.
Nhưng cô ta sau khi lên ngôi Vương liền thay đổi hoàn toàn, trở nên rất thông minh nhưng cũng rất máu lạnh, giết chóc không ngơi tay, trở thành một bạo quân không chút tính người...
Chỉ sau một thời gian ngắn, một Đại Cường Quốc dường như hoàn toàn sụp đổ!
Còn về phía chiếc gương, không còn một ai nhìn thấy nó nữa. Nhưng không phải là nó hoàn toàn
biến mất, mà có rất nhiều trường hợp giống Nữ Vương nọ đã xảy ra.
Cứ hễ người nào nhìn thấy chiếc gương, đều sẽ nhìn thấy một bản ngã khác của mình và trong hai người đó, kẻ bị đối phương nhìn thấy trước, sẽ là người mang bất hạnh và nạn đổ máu.
Về sau chiếc gương kì lạ kia được người ta gọi với cái tên...Song Trùng Quang!"
...----------------...
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro