Có thể mượn chơ...
Verty Sariel
2024-10-31 14:30:09
"Không ổn rồi, hệ thống máy chủ bị tấn công rồi!"
"Mau kiểm tra máy chủ số hai!"
"Hệ thống cảm biến cũng bị phá rồi!
"Đã khôi phục thành công tường lửa máy chủ số một, tiếp tục với tường lửa máy chủ thứ hai!"
Không khí trong phòng máy tính của tầng 45 lúc này vô cùng bận rộn, mỗi người một việc để khắc phục lỗ hỏng đã bị hacker tấn công.
Tuy nhiên, trình độ của hacker quá mạnh, đã vậy dường như không chỉ có một người mà là cả một quân đoàn. Chính vì vậy hiện tại chỉ có một mình Tịch Cảnh Dương đủ khả năng để ngăn chặn chúng và cũng chỉ có tường lửa anh tạo ra có thể giữ vững phòng tuyến đến giờ phút này.
Mục Hành tuy cũng có am hiểu về máy tính, nhưng sở trường của anh ta là về mảng thông tin và kỹ thuật số, cho nên chỉ biết đứng quan sát trong lo lắng.
Anh ta cũng đã thử liên lạc với vị đại thần MIT kia, kết quả không ngoài dự đoán chính là thuê bao. Mục Hành cũng vô cùng bất lực, chỉ đành đợi Kỷ Thần Hi đến rồi nhờ sự trợ giúp từ cô liên lạc với Kỷ Hàn Phi.
"Chuyện gì mà mọi người gấp gáp quá vậy?"
Một giọng nói trong trẻo từ bên cạnh vang lên khiến cho Mục Hành giật nảy mình:"Kỷ...Kỷ Tiểu Thư! Cô ở đây từ khi nào vậy?!"
Kỷ Thần Hi chống tay lên lan can thở dài:"Tôi đứng đây được năm phút rồi, chẳng qua mọi người bận đến mức không để ý đến tôi thôi."
Mục Hành đơ người sau đó vội xin lỗi:"Để tôi nói với Tịch Tổng một tiếng."
Kỷ Thần Hi ra hiệu không cần:"Anh ấy đang bận, đừng làm phiền."
"Hả...ồ! Phải rồi Kỷ Tiểu Thư, cô có thể liên lạc được với Kỷ...Ngài Kỷ không?"
Kỷ Thần Hi khẽ nhíu mày:"Ngài Kỷ?"
"Là Kỷ Hàn Phi, anh trai của cô."
"Để làm gì?"
Mục Hành kiên nhẫn giải thích:"Hệ thống an ninh mạng của Tịch Thị đột nhiên bị một nhóm hacker bí ẩn tấn công, cũng may Tịch Tổng ra tay kịp thời đã khắc chế được bọn chúng. Tuy nhiên, bọn chúng đã chuyển hướng tấn công diện rộng trên toàn hệ thống máy chủ, mà ở đây chỉ có mỗi Tịch Tổng đủ khả năng áp chế bọn chúng. Vì vậy chúng tôi cần thêm một người có khả năng chống hacker mạnh để hỗ trợ Tịch Tổng."
Kỷ Thần Hi gật gù tỏ vẻ đã hiểu:"Vậy trước đây Kỷ Hàn Phi chính là làm việc ở bộ phận an ninh?"
Mục Hành:"Đúng vậy, năng lực của Ngài ấy rất mạnh, có thể nói là một chín một mười với Tịch Tổng, vậy nên chúng tôi...rất cần sự trợ giúp từ Ngài ấy."
Mục Hành rất chân thành cầu giúp đỡ nhưng Kỷ Thần Hi rất tiếc, cô dứt khoát đáp:"Không liên lạc được."
Mục Hành ngạc nhiên:"Không...không được thật sao."
Từ ngạc nhiên, anh ta dần chuyển sang lo lắng. Dù Tịch Cảnh Dương có thể đấu lại hay thậm chí trên cơ bọn hacker kia, nhưng bọn chúng dường như đã nhận ra chỉ có mỗi anh ấy mới làm được điều đó, liền chia nhỏ nhau ra mà tấn công khiến cho Tịch Cảnh Dương cũng khó lòng xoay sở.
Trong lúc Mục Hành còn đang bận suy nghĩ, thì Kỷ Thần Hi đã đi đến chỗ của một người đàn ông trong có vẻ là lớn tuổi nhất trong phòng máy tính rồi vỗ vai ông ta.
"Chú à! Chú cứ giữ khư khư kết nối các hệ thống nhỏ của máy chủ với nhau, không chỉ khiến cho dữ liệu dễ mất, còn khiến cho hacker dễ dàng tấn công hơn đó."
Khương Đình Văn bị lời nói bất chợt của cô gái làm giật mình, ông ta liền quay qua, nhưng khi chưa kịp quát tháo thì đã kinh ngạc nhìn về phía màu tóc của cô.
Trắng bạch kim? Bà chủ?
Từ giật mình, ông ta chuyển sang kinh hoàng!
Lúc này Mục Hành cũng nhận ra Kỷ Thần Hi đang đứng nói chuyện với Khương Đình Văn, anh sợ cô sẽ gây cản trở cho họ vội chạy đến xin lỗi.
"Thật ngại quá, tôi sẽ trông chừng cô ấy kỹ hơn, ông cứ tiếp tục đi."
Kỷ Thần Hi thở dài, đúng thật là bản thân cô khiến người khác không tin tưởng vậy sao.
"Chú à, có thể mượn máy của chú một chút không?"
Khương Đình Văn không dám từ chối thẳng, do dự nhìn về phía Mục Hành, thầm trao đổi bằng ánh mắt:"Cmn Mục Hành! chúng tôi chưa đủ điên đầu sao, cậu còn đưa bà chủ nhỏ đến đây quậy nữa!"
Đừng nói Khương Đình Văn, ngay cả Mục Hành cũng vô cùng đau đầu, cố gắng hạ giọng khuyên nhủ:"Kỷ tiểu thư, hay là chúng ta ra ngoài trước đi, mọi người hiện tại đang rất bận, chúng ta đừng làm phiền họ nữa."
"Ra ngoài? Cậu muốn tôi giúp sửa cái hệ thống cảm biến mà thậm chí không phải thẻ nhân viên tầng 45 này, cũng có thể quẹt để đi vào sao? Nhưng so với lỗi nhỏ đó, tôi nghĩ nâng cấp bảo mật hệ thống máy chủ và sao lưu dữ liệu sẽ quan trọng hơn đấy!"
Cả hai người đàn ông đồng thời kinh ngạc quay qua nhìn nhau.
Kỷ Thần Hi cảm thấy mất kiên nhẫn, cô cũng hiểu để họ tin cô có khả năng đó quả thật có chút khó, cho nên dứt khoát quay sang hướng người đàn ông ngồi giữa trung tâm đang không ngừng gõ phím mà hét lên.
"Lão công~~ Máy tính ở đây, em có thể mượn chơi được không?"
"Mau kiểm tra máy chủ số hai!"
"Hệ thống cảm biến cũng bị phá rồi!
"Đã khôi phục thành công tường lửa máy chủ số một, tiếp tục với tường lửa máy chủ thứ hai!"
Không khí trong phòng máy tính của tầng 45 lúc này vô cùng bận rộn, mỗi người một việc để khắc phục lỗ hỏng đã bị hacker tấn công.
Tuy nhiên, trình độ của hacker quá mạnh, đã vậy dường như không chỉ có một người mà là cả một quân đoàn. Chính vì vậy hiện tại chỉ có một mình Tịch Cảnh Dương đủ khả năng để ngăn chặn chúng và cũng chỉ có tường lửa anh tạo ra có thể giữ vững phòng tuyến đến giờ phút này.
Mục Hành tuy cũng có am hiểu về máy tính, nhưng sở trường của anh ta là về mảng thông tin và kỹ thuật số, cho nên chỉ biết đứng quan sát trong lo lắng.
Anh ta cũng đã thử liên lạc với vị đại thần MIT kia, kết quả không ngoài dự đoán chính là thuê bao. Mục Hành cũng vô cùng bất lực, chỉ đành đợi Kỷ Thần Hi đến rồi nhờ sự trợ giúp từ cô liên lạc với Kỷ Hàn Phi.
"Chuyện gì mà mọi người gấp gáp quá vậy?"
Một giọng nói trong trẻo từ bên cạnh vang lên khiến cho Mục Hành giật nảy mình:"Kỷ...Kỷ Tiểu Thư! Cô ở đây từ khi nào vậy?!"
Kỷ Thần Hi chống tay lên lan can thở dài:"Tôi đứng đây được năm phút rồi, chẳng qua mọi người bận đến mức không để ý đến tôi thôi."
Mục Hành đơ người sau đó vội xin lỗi:"Để tôi nói với Tịch Tổng một tiếng."
Kỷ Thần Hi ra hiệu không cần:"Anh ấy đang bận, đừng làm phiền."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Hả...ồ! Phải rồi Kỷ Tiểu Thư, cô có thể liên lạc được với Kỷ...Ngài Kỷ không?"
Kỷ Thần Hi khẽ nhíu mày:"Ngài Kỷ?"
"Là Kỷ Hàn Phi, anh trai của cô."
"Để làm gì?"
Mục Hành kiên nhẫn giải thích:"Hệ thống an ninh mạng của Tịch Thị đột nhiên bị một nhóm hacker bí ẩn tấn công, cũng may Tịch Tổng ra tay kịp thời đã khắc chế được bọn chúng. Tuy nhiên, bọn chúng đã chuyển hướng tấn công diện rộng trên toàn hệ thống máy chủ, mà ở đây chỉ có mỗi Tịch Tổng đủ khả năng áp chế bọn chúng. Vì vậy chúng tôi cần thêm một người có khả năng chống hacker mạnh để hỗ trợ Tịch Tổng."
Kỷ Thần Hi gật gù tỏ vẻ đã hiểu:"Vậy trước đây Kỷ Hàn Phi chính là làm việc ở bộ phận an ninh?"
Mục Hành:"Đúng vậy, năng lực của Ngài ấy rất mạnh, có thể nói là một chín một mười với Tịch Tổng, vậy nên chúng tôi...rất cần sự trợ giúp từ Ngài ấy."
Mục Hành rất chân thành cầu giúp đỡ nhưng Kỷ Thần Hi rất tiếc, cô dứt khoát đáp:"Không liên lạc được."
Mục Hành ngạc nhiên:"Không...không được thật sao."
Từ ngạc nhiên, anh ta dần chuyển sang lo lắng. Dù Tịch Cảnh Dương có thể đấu lại hay thậm chí trên cơ bọn hacker kia, nhưng bọn chúng dường như đã nhận ra chỉ có mỗi anh ấy mới làm được điều đó, liền chia nhỏ nhau ra mà tấn công khiến cho Tịch Cảnh Dương cũng khó lòng xoay sở.
Trong lúc Mục Hành còn đang bận suy nghĩ, thì Kỷ Thần Hi đã đi đến chỗ của một người đàn ông trong có vẻ là lớn tuổi nhất trong phòng máy tính rồi vỗ vai ông ta.
"Chú à! Chú cứ giữ khư khư kết nối các hệ thống nhỏ của máy chủ với nhau, không chỉ khiến cho dữ liệu dễ mất, còn khiến cho hacker dễ dàng tấn công hơn đó."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Khương Đình Văn bị lời nói bất chợt của cô gái làm giật mình, ông ta liền quay qua, nhưng khi chưa kịp quát tháo thì đã kinh ngạc nhìn về phía màu tóc của cô.
Trắng bạch kim? Bà chủ?
Từ giật mình, ông ta chuyển sang kinh hoàng!
Lúc này Mục Hành cũng nhận ra Kỷ Thần Hi đang đứng nói chuyện với Khương Đình Văn, anh sợ cô sẽ gây cản trở cho họ vội chạy đến xin lỗi.
"Thật ngại quá, tôi sẽ trông chừng cô ấy kỹ hơn, ông cứ tiếp tục đi."
Kỷ Thần Hi thở dài, đúng thật là bản thân cô khiến người khác không tin tưởng vậy sao.
"Chú à, có thể mượn máy của chú một chút không?"
Khương Đình Văn không dám từ chối thẳng, do dự nhìn về phía Mục Hành, thầm trao đổi bằng ánh mắt:"Cmn Mục Hành! chúng tôi chưa đủ điên đầu sao, cậu còn đưa bà chủ nhỏ đến đây quậy nữa!"
Đừng nói Khương Đình Văn, ngay cả Mục Hành cũng vô cùng đau đầu, cố gắng hạ giọng khuyên nhủ:"Kỷ tiểu thư, hay là chúng ta ra ngoài trước đi, mọi người hiện tại đang rất bận, chúng ta đừng làm phiền họ nữa."
"Ra ngoài? Cậu muốn tôi giúp sửa cái hệ thống cảm biến mà thậm chí không phải thẻ nhân viên tầng 45 này, cũng có thể quẹt để đi vào sao? Nhưng so với lỗi nhỏ đó, tôi nghĩ nâng cấp bảo mật hệ thống máy chủ và sao lưu dữ liệu sẽ quan trọng hơn đấy!"
Cả hai người đàn ông đồng thời kinh ngạc quay qua nhìn nhau.
Kỷ Thần Hi cảm thấy mất kiên nhẫn, cô cũng hiểu để họ tin cô có khả năng đó quả thật có chút khó, cho nên dứt khoát quay sang hướng người đàn ông ngồi giữa trung tâm đang không ngừng gõ phím mà hét lên.
"Lão công~~ Máy tính ở đây, em có thể mượn chơi được không?"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro