Song Trùng

Cưỡng hôn

Verty Sariel

2024-10-31 14:30:09

Người đàn ông trong bộ vest đen yên tĩnh ngồi một góc trong chiếc phòng, xung quanh anh có rất nhiều vỏ chai rượu đã uống hết, vứt lăn lóc ở đấy.

Mộ Nhược Vi trong thấy cảnh này, quả thực trong lòng vô cùng khó chịu. Rõ ràng dạ dày anh không tốt, lại uống nhiều rượu đến thế.

Trong phòng ngoại trừ người đàn ông toàn thân đồ đen, còn có một anh chàng tóc vàng trông có vẻ cũng xêm xêm tuổi người kia và một người đàn ông béo ú khác đang ngồi giữa hai cô gái trông có vẻ không đứng đắn lắm.

Người đàn ông tóc vàng thì nói chuyện rất thoải mái với những người còn lại trong phòng, xem ra anh ta có lai lịch không nhỏ.

Còn người đàn ông béo ú, trông có vẻ hơi khép nép trước hai người còn lại, hình như ông ta đang có ý định nhét hai cô gái kia cho người đàn ông tóc vàng và...và cả người đàn ông của cô nữa!

Lúc này, Tịch Cảnh Dương nâng ly rượu trong tay lên rồi nhìn chằm chằm về phía cô, gương mặt vô cảm cùng hàn khí lạnh lẽo quanh người anh, khiến cô không tài nào đoán được suy nghĩ của anh lúc này.

Nhưng ánh mắt của anh lại khiến cho người đàn ông tóc vàng chú ý, anh ta cười to hỏi:"Lão Tịch, nhìn gì mà đăm chiêu vậy?" Nói xong anh ta quay người nhìn theo hướng mà Tịch Cảnh Dương đang nhìn.

Sau đó giật bắn mình la lớn:"Ôi mẹ ơi! Quỷ!"

Mộ Nhược Vi:"..."

Anh là quỷ đấy! Con mịa nó cả nhà anh đều là quỷ!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Chào ngài, tôi là nhân viên sẽ phục vụ các vị hôm nay, không biết mọi người cần dùng gì?" Trong lòng Mộ Nhược Vi đang chửi 18 đời tổ tông nhà tên tóc vàng, nhưng miệng vẫn nở nụ cười thật chân mà hỏi.

Nhưng người tóc vàng nào đó liền xù lông:"Mịa nó! Chẳng phải bảo Mị Thực toàn nhân viên nam phục vụ VVIP hay sao? Đâu ra nhân viên nữ có nhan sắc hủy thiên diệt địa như vậy hả? Đổi người! Tôi muốn đổi người!"

Nhưng không đợi Mộ Nhược Vi phản ứng, Tịch Cảnh Dương chỉ khẽ nhếch khoé miệng của mình, sau đó lên tiếng:"Không cần đổi."

Cả tên tóc vàng và người đàn ông béo đều trợn to mắt nhìn về phía anh. Nhất là tên tóc vàng, hắn ta phản ứng vô cùng mạnh.

"Lão Tịch, à không Tịch Cảnh Dương, cậu đang nói đùa đúng không? À không phải, nãy giờ cậu vẫn nhìn chằm chẳm vào ma nữ kia...đừng...đừng nói là gu cậu mặn vậy nha!"

Mộ Nhược Vi hơi tức giận, cái tên này mở miệng ra một là nói cô là quỷ, hai thì nói cô là ma nữ, nhưng bỗng nhớ lại lớp hoá trang dầy cộm trên mặt, bỗng nhiên cô không biết có nên mắng hắn ta nữa không.

Nhưng điều khiến cô bất ngờ nhất là, gương mặt lạnh lùng kia ấy thế mà lại nở một nụ cười vô cùng ấm áp, đã thế anh còn đáp lời tên tóc vàng kia:"Phải."

Mộ Nhược Vi:"..."

Tên tóc vàng và những người còn lại trong phòng:"..."

Băng sơn tổng tài luôn không thích gần phụ nữ...nay lại lên tiếng nói thích một cô gái...vậy mà cô gái đó...cô gái đó lại có nhan sắc "nghiêng thành đổ thùng" như thế!

Nhưng thế vẫn chưa đủ, lời của Tịch Cảnh Dương vừa dứt thì trước ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, anh nhẹ nhàng đứng lên, tiến bước lại gần phía cô nhân viên phục vụ có nhan sắc khuynh thành đổ lệ nọ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Mộ Nhược Vi còn chưa phản ứng lại kịp, thì cánh tay rắn chắc của người đàn ông bá đạo nâng nhẹ cằm cô, sau đó anh cúi người đặt lên đó một nụ hôn.

Tất cả người trong phòng và cả Mộ Nhược Vi đều kinh hoàng trước hành động bất ngờ này của anh. Nhất là Mộ Nhược Vi, khi cô kịp phản ứng lại định đẩy anh ra, nhưng cánh tay còn lại của anh liền xiết chắc lấy vòng eo mảnh khảnh của cô.

Nụ hôn càng lúc càng sâu, hình ảnh một người đàn ông siêu cấp đẹp trai cùng cô gái xấu ma chê quỷ hơn, đứng ôm hôn giữa căn phòng khiến cho tất cả mọi người chết lặng, không một ai dám phát ra âm thanh nào.

Nhưng dưỡng khi của Mộ Nhược Vi dường như bị Tịch Cảnh Dương hút sạch, cô yếu ớt ra sức đẩy anh ra, nhưng mùi rượu trên người anh khiến cô bỗng có chút hoa mắt, sau đó liền ngất đi.

Tịch Cảnh Dương nhìn cô gái mềm nhũn trong tay mình, thì bỗng giật mình buông tay ra, không người gọi tên cô:"Tiểu Hi, Tiểu Hi, em sao vậy? Tiểu Hi..."

Mộ Nhược Vi trong mơ hồ chỉ nhìn thấy sự lo lắng trong ánh mắt anh, nhưng không hiểu sao cả người cô bỗng nóng lên, mí mắt nặng trĩu, sau đó không còn cảm nhận được bất cứ thứ gì xung quanh mình nữa.

Lăng Giao vốn rất lo lắng cho cô bạn của mình, nên cũng không tập trung làm việc được, cô cứ đi đi lại lại trước phòng VVIP một lúc lâu, nhưng lại không hề thấy Mộ Nhược Vi bước ra

Khi đang phân vân giữa việc có nên đi vào hay không, thì bỗng cánh cửa phòng bị một lực vô cùng mạnh tác động làm nó bay ra, khiến cho Lăng Giao giật bắn người.

Sau đó là hình ảnh một người đàn ông đẹp trai một thân đồ đen, đang ôm lấy bạn cô cô lo lắng chạy ra ngoài.

...----------------...

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Song Trùng

Số ký tự: 0