Song Trùng

Đều là người th...

Verty Sariel

2024-10-31 14:30:09

Tiết học buổi sáng bắt đầu lúc tám giờ ba mươi, lúc Kỷ Thần Hi đến lớp thì trong phòng vẫn còn rất nhiều chỗ trống, cô liền tìm một chỗ trong góc để ngồi xuống.

Trong lớp cũng có vài bạn học nhanh chóng nhận ra cô rồi xì xào sau lưng. Kỷ Thần Hi lạnh nhạt quay đầu lại, ánh mắt sắc bén như dao chỉa thẳng vào nhóm người đang tụm lại để nói xấu cô.

"Đậu vào Đại học A đều là học sinh giỏi nhất trên cả nước, ấy thế mà nhân cách lại nát đến thế là cùng."

Trước giọng điệu châm biếm của Kỷ Thần Hi, nhóm bạn kia liền im bặt, không ai dám lên tiếng phản đối. Họ cúi đầu, tránh ánh mắt như dao của cô, cảm thấy chột dạ vì hành động của mình.

Kỷ Thần Hi thở dài, cảm thấy mệt mỏi với những chuyện nhỏ nhặt như thế này. Cô không muốn để những lời đồn thổi và những ánh mắt soi mói làm phiền mình. Cô đã quen với việc phải đối mặt với những ánh mắt dò xét và những lời đàm tiếu từ khi còn nhỏ, nhưng điều đó không có nghĩa là lần nào cô cũng sẽ dễ dàng bỏ qua.

Ngay lúc này nhóm ký túc xá hiện lên thông báo tin nhắn.

(Tâm Duyệt Quân Hề: @mọi người)

(Tâm Duyệt Quân Hề: Hôm nay chị gái tớ tình cờ có việc đến trường, nên nhân cơ hội chị ấy muốn mời bạn cùng phòng của tớ ăn trưa. Y các cậu thế nào?)

[Đường Tửu Tửu: Có lộc ăn thì chỉ có kẻ ngốc mới từ chối thôi! Nói cho cậu biết, tớ là thủ khoa của Nam Thành đấy!!! (Icon chống nạnh)]

(Moonlight: Hơ hơ, tớ không phải thủ khoa, tớ chỉ thi được hơn bảy trăm điểm thôi.]

Khoé môi Kỷ Thần Hi bất giác cong lên, vô thức góp vui cùng những người bạn.

(Điềm Thần Lam Hi: Thủ khoa toàn quốc.)

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


(Đường Tửu Tứu: ???)

[Moonlight: ???)

(Tâm Duyệt Quân Hề: Được rồi được rồi, các cậu đều là học thần, đều là người thông minh, vậy nên 11h30 gặp ở

Thanh Nhã Cư nhé, tớ sẽ ở ngoài sảnh đợi các cậu.)

Cả ba người nhanh chóng đồng ý, bao gồm Kỷ Thần Hi. Cô cảm thấy những người bạn mới rất thú vị, thân thiết với họ một chút cũng rất vui.

Vì cả bốn người đều không học chung chuyên ngành, nên nhắn tin qua lại vào câu rồi lại tiếp tục việc học của mỗi người.

Tiết học trôi qua rất nhanh, và khi đồng hồ điểm mười một giờ, Kỷ Thần Hi liền thu dọn sách vở, chuẩn bị đi đến

Thanh Nhã Cư. Cô nhắn lên nhóm trước khi đi.

(Điềm Thần Lam Hi: Tớ có lái xe, đi cùng không?)

(Đường Tửu Tửu: Trời ơi Hi Thần, cậu thi bằng lái rồi sao? (Icon kinh ngạc)]

(Điềm Thần Lam Hi: Yên tâm đi, đảm bảo đưa các cậu đến nơi an toàn.]

(Đường Tửu Tửu: Tớ sợ gì chứ, chẳng qua biết cậu giỏi nhưng không ngờ lại giỏi mọi mặt như thế, thật ghen ty.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


quá đi! Đợi tớ ở phòng, tớ nộp bài xong tớ lao đến liền!!!]

[Moonlight: Đợi tớ nữa! Tớ đang đi lấy kết quả thi khảo sát đầu năm, tớ sẽ về ngay!]

Thi khảo sát đầu năm? Kỷ Thần Hi có chút ấn tượng, hình như cô từng làm một bài thi vô cùng nhàm chán thì phải. Lúc ấy có người nói bài thi đó dùng để đánh giá năng lực của tân sinh viên, cũng có người nói nó dùng để vạch mặt kẻ gian lận mà cụ thể thì đang ám chỉ đến cô.

Mấy giây sau đó Triều Nguyệt liền chuyển tiếp một tấm ảnh qua, cùng dòng tin nhắn đầy kích động.

[Moonlight: Top 20, cả ký túc chúng ta đều nằm trong top 20! Hi Thần lại tiếp tục nhất bảng!! Lần này xem đám người kia còn dám nói cậu ấy gian lận nữa không!!!)

(Đường Tửu Tửu: Haha! Mau, mau đăng ảnh lên diễn đàn vả mặt đám người đó! Bổn cô nương đợi ngày này lâu lắm rồi!]

Kỷ Thần Hi nhìn hai cô bạn còn kích động hơn người đứng nhất là cô, thì thật sự không nói nên lời. Âm thầm tắt máy trở về ký túc trước để đợi họ.

Thời gian này chắc hẳn người cần đến đã đến, nhưng Kỷ Thần Hi không vội. Dù sao cô cũng chắc chắn bọn họ đến đây là vì cô, nếu chưa gặp được thì họ cũng sẽ không rời đi.

Nhớ lại năm đó bọn họ dí cô liên tục mấy ngày liền, chỉ để ra đề thi cho các đợt thi trong vòng mười năm, thì cô liền muốn cho họ đợi thêm càng lâu càng tốt. Cơ hội trả thù tốt thế này, không tận dụng sẽ rất lãng phí.

Rất nhanh sau đó Đường Tử và Triều Nguyệt cùng về đến ký túc, cả hai đều vui vẻ chia sẻ cho cô chuyện hai người đã vả mặt những kẻ từng nói cô gian lận ra sao, làm Kỷ Thần Hi cũng bị năng lượng tích cực của hai người ảnh hưởng mà cười ngốc theo.

"Thôi được rồi, hôm nay gặp mặt người nhà của Duyệt Hể, không nên đến trễ đâu." Kỷ Thần Hi giơ chiếc chìa khóa trên tay lên, giục mọi người đi nhanh, để cho phụ huynh bạn học, phải thật nghiêm túc mới được.

Đột nhiên Kỷ Thần Hi nhớ ra một việc quan trọng, hình như cô quên mất việc cô đang lái Koenigsegg Agera RS mất rồi. Loại siêu xe này chỉ có hai ghế ngồi, đương nhiên một trong số đó là của người lái xe. Mà hiện tại bọn họ có ba người... phải làm sao đây?

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Song Trùng

Số ký tự: 0