Song Trùng

Giả chết?

Verty Sariel

2024-10-31 14:30:09

Mộ Nguyệt Vũ thoáng có chút sợ hãi, nhưng cô ta cũng rất nhanh lấy lại bình tĩnh:"Tiền bối Vân...chẳng phải anh muốn cùng tôi diễn tập trước sao? Sao...sao bây giờ lại đổ cho tôi?"

Đây là lần đầu tiên trong đời Tịch Cảnh Đăng nhìn thấy một người phụ nữ không có chút liêm sĩ nào như vậy.

"Diễn tập? Quan hệ chúng ta đủ thân đến mức tôi mời cô diễn tập cùng sao?" Tịch Cảnh Đăng không ngại vạch trần lời nói dối của cô ta.

Mắt Mộ Nguyệt Vũ lại rưng rưng:"Tôi...tôi biết...tôi không thể so với anh...nhưng anh không cần đối xử với tôi vậy chứ?"

Tịch Cảnh Đăng liền đưa tay lên ngăn lời cô gái muốn nói:"Hình như cô có hiểu lầm gì rồi? Tôi vốn dĩ không quen biết gì cô, chẳng qua cô là chị gái của bạn tôi, nên tôi không muốn nói thẳng ra thôi!"

Tình hình chuyển biến bất ngờ, khiến cho sắc mặt của Mộ Nguyệt Vũ trở nên tái nhợt, cô ta rất muốn chạy đến bàn trang điểm đối diện để tắt phát trực tiếp, nhưng làm như thế sẽ càng khiến cho mọi người nghi ngờ.

Quả thực con số xem live hiện tại đã vượt quá con số ba triệu người, trên kênh bình luận cũng vô cùng sôi nổi.

[Quán Quán Hữu Hữu: Tình hình gì đây? Sao tôi không hiểu gì hết vậy? Icon hỏi chấm]

[A Vương: Lầu trên à, cậu không cô đơn đâu, tôi cũng chẳng hiểu chuyện gì cả?]

[Thần Vương Phi: Có vậy mà không hiểu sao? Chính là cái cô Mộ Nguyệt Vũ kia hám fame của lão công chúng tôi, còn quay lén đổ lỗi anh ấy chèn ép cô ta đó!]

[Anti Thần Vương Vạn Năm: Ha! Nè bạn fan não tàn kia ơi? Chính Mộ Nguyệt Vũ thừa nhận là Vân Tiêu muốn cô ấy diễn tập cùng, sao lại biến thành gài bẫy quay lén rồi?]

[Cô Văn Nan: Sự thật chỉ có một! Chính là Mộ Nguyệt Vũ muốn lợi dụng Vân Tiêu để hot lên. Vì sao tôi lại khẳng định vậy à? Chính là vì Vân Tiêu không cần bất kỳ ai diễn tập cùng cả, anh ấy sinh ra là để diễn xuất, máu của ảnh đế đã trong xương tủy rồi, thì cần gì có người hỗ trợ chứ?]

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Giờ phút này cùng với tài năng và những thành tựu mà Vân Tiêu đã đạt được trước đó, hướng của cư dân mạng dần chĩa mũi dùi về phía của Mộ Nguyệt Vũ.

Tuy cô ta không thể đọc bình luận trực tiếp, nhưng cảm giác bất an luôn dâng trào trong lòng ngực cô ta.

"Vân Tiêu, anh nên biết, đứng sau tôi không chỉ có Mộ Thị, còn có Lục Thị, anh nên biết điều mà phối hợp với tôi đi!"

Tuy Mộ Nguyệt Vũ vẫn giữ vẻ mặt uất ức, nhưng cô ta lại hạ giọng cảnh cáo Tịch Cảnh Đăng, lời nói của cô ta vô cùng nhỏ, đồng thời cô ta cũng cố đứng vào góc khuất của camera điện thoại, nên sẽ không ai có thể đọc được khẩu hình của cô.

Bỗng dưng Tịch Cảnh Đăng cười lớn:"Không giả vờ nữa sao? Không sao không sao, rất tốt là đằng khác!"

Mộ Nguyệt Vũ vẫn còn đang khó hiểu trước lời nói của anh, thì anh đã móc từ túi quần ra một chiếc điện thoại rồi chĩa màn hình về phía của Mộ Nguyệt Vũ với vẻ mặt rất điềm nhiên.

Trái ngược với Tịch Cảnh Đăng, sau khi nhìn thấy thứ trên màn hình, vẻ mặt cô ta lúc trắng lúc xanh, sau đó liền chạy đến muốn tắt livestream ngay.

Nhưng Tịch Cảnh Đăng nào cho cô ta làm vậy, anh vươn cánh tay của mình cầm chiếc điện thoại đang phát live giơ lên cao.

"Cô Mộ, làm sao vậy? Sao kích động thế? Mới đến phần kịch tính nhất mà!"

Bên phía của Mộ Nguyệt Vũ do vồ hụt nên cô ta mất thăng bằng mà ngã xuống đất. Bộ dạng lúc này vừa chật vật, vừa xấu hổ, đã thế còn thêm thứ đang trên tay của Vân Tiêu càng khiến cô ta sợ hãi.

Ai mà ngờ cuộc trò chuyện từ nãy đến giờ của hai người họ lại bị tên khốn Vân Tiêu đó ghi âm lại chứ? Lúc nãy cô đã mất kiềm chế mà lên tiếng đe doạ Vân Tiêu, nếu để mọi người nghe thấy câu đó, thì hình tượng nữ thần trong sáng cô ta xây dựng sẽ hoàn toàn sụp đổ.

Một suy nghĩ liền loé lên trong đầu Mộ Nguyệt Vũ, cô ta ôm đầu mình sau đó liền lăn ra đất ngất đi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tịch Cảnh Đăng:"..." Wtf? Giả chết ư?

Lúc này cô trợ lí nhỏ của Tịch Cảnh Đăng lo lắng cho anh nên đã quay lại, vừa vào phòng đã thấy Mộ Nguyệt Vũ nằm bất động trên sàn, cô ta liền hốt hoảng la lên.

"Vân Tiêu! Anh đã làm gì rồi!"

Tịch Cảnh Đăng vội quay sang giải thích:"Anh không làm gì cô ta thật mà! Mọi chuyện nãy giờ đều đang được phát trực tiếp, em có thể lên đó xem, anh thật sự không có làm gì mà!"

Vốn dĩ anh chỉ định hù doạ cô ta một chút thôi, chứ cái đoạn ghi âm thú vị này, tất nhiên phải đóng gói thành quà tặng chị dâu rồi, làm sao anh nở dùng chứ.

Cô bé trợ lý liền tiến đến túm lấy cổ áo anh:"Anh...anh...anh!"

Tịch Cảnh Dương vội lên tiếng thì thầm rồi quay màn hình sang hướng khác:"Scales! Mau buông anh ra, thực sự đang phát live đó!"

Cánh tay của cô gái bỗng cứng đờ:"Thật...thật sao?"

Tịch Cảnh Đăng liên tục gật đầu như gà mổ thóc.

Cô gái vội buông tay ra rồi cúi người xin lỗi:"Anh Vân, thành thật xin lỗi, là do em quá kích động, mong anh thông cảm!"

Tịch Cảnh Đăng liền đặt điện thoại lên bàn sau đó đưa tay chỉnh lại cổ áo mình:"Mau gọi cấp cứu cho Mộ Tiểu Thư đi!"

...----------------...

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Song Trùng

Số ký tự: 0