Không nên xuất...
Verty Sariel
2024-10-31 14:30:09
Sau cùng dưới bàn tay của Tịch Cảnh Dương, ngoại hình của hai người không đến mức chênh lệch một cách khập khiễng như ban nãy nữa, tuy vậy khi đứng giữa đám đông vẫn không che giấu được sự nổi bật của cả hai.
Từ đầu đến cuối Tịch Cảnh Dương biết rõ khả năng hoá trang của Kỷ Thần Hi không phải dạng thường, dù sao sinh tồn trong giới sát thủ nhiều năm như thế cô sẽ không phạm phải sai lầm hạ đẳng như thế.
Dù biết là vậy nhưng anh không hề hỏi lí do vì sao cô phải cố ý khiến bản thân trở nên nổi bật, khi đang muốn hành động trong bóng tối. Bởi vì anh biết rất rõ, mục đích ngay từ đầu của cô vốn không phải là ẩn nấp để giúp đỡ cho Zero, mà là trực tiếp gây sự chú ý khiến của mọi người. Đến khi đó sự cảnh giác của họ đối với những người đang âm thầm hành động kia, sẽ giảm xuống mức thấp nhất.
Có thể tự nhận biết được một vài chuyện, nên Tịch Cảnh Dương chưa từng mở lời tra hỏi cô điều gì, vì nếu Kỷ Thần Hi muốn nói sẽ tự nói với anh, còn nếu cô vẫn im lặng có nghĩa là chưa đến lúc anh cần phải biết những chuyện đó.
***
Nơi nào đó bên trong khu vực đấu giá.
Bước vào căn phòng rộng lớn, tường được phủ kín những tấm canvas đắt giá và các bức tượng xa xỉ. Ánh đèn mạnh chiếu rọi xuống bàn đấu giá gỗ bóng loáng, nơi các nhà đấu giá chuyên nghiệp lướt nhanh tờ giấy với những con số khổng lồ.
Các khách hàng, những tay chơi đích thực, ngồi yên lặng trong phòng riêng quan sát thông qua màn hình, ánh mắt chăm chú dõi theo từng lời giới thiệu của người dẫn đấu. Không khí căng thẳng, hồi hộp bao trùm cả khán phòng, khi từng món đồ được chốt giá với những con số khiến người bình thường phải choáng váng. Đây là nơi diễn ra những cuộc chạm trán của những kẻ quyền lực, những tay chơi cao cấp trong giới siêu giàu.
Cảm nhận điện thoại vừa rung lên, Kỷ Hàn Phi nhíu mày lấy nó ra từ trong túi áo, bật lại nguồn.
Đây cũng là một trong những tính năng đi trước mọi dòng điện thoại của các hãng khác, khi cho dùng hết pin hay tắt nguồn, chỉ cần đối phương dùng tính năng tin nhắn khẩn cấp thì điện thoại nhận tin nhắn vẫn sẽ rung lên báo hiệu.
Tính năng này tuy có vẻ ít hữu dụng, nhưng đối với những người có công việc đặc thù nên phải thường xuyên tắt máy lại vô cùng hữu ích. Bởi vì chẳng ai lại gửi đi tin nhắn khẩn cấp vào lúc bình thường cả, chỉ có những trường hợp cấp bách mới phải dùng đến tính năng này.
Ngoài ra bên trong nơi diễn ra buổi đấu giá được trang bị vô số máy phát sóng gây nhiễu tín hiệu, nên khi bước vào nơi này thì dù là điện thoại, rada hay các thiết bị liên lạc khác, đều trở nên vô dụng.
Tuy nhiên Kỷ Hàn Phi vẫn có thể dùng chút thủ thuật nhỏ để phá sóng gây nhiễu ấy, thêm nữa các thiết bị chuyên dụng do A&D chế tạo ra, đều có thể sử dụng bình thường trong bất kỳ môi trường nào. Vậy nên dù đã vào bên khu vực chặn tín hiệu, anh và những người còn lại của Zero vẫn có thể liên lạc với nhau thông qua bộ đàm siêu nhỏ.
Mà vào thời điểm này, lại nhận được tin nhắn khẩn, xem ra chỉ có thể là do người của Zero ở bên ngoài gửi đến. Nhưng người đó lại dùng tin nhắn thay vì liên lạc qua bộ đàm, chắn hẳn không muốn những người còn lại biết được. Đấy cũng là lí do vì sao Kỷ Hàn Phi cảm thấy khó hiểu khi nhận được tin nhắn.
Sau gần nửa phút, mà hình điện thoại cũng đã lên nguồn và không ngoài dự đoán của Kỷ Hàn Phi, khi người gửi tin nhắn đến chính là Delmar - người đáng lẻ đã được phân công quan sát các khách mời lên đảo trước khi diễn ra buổi đấu giá thứ ba.
[D: A.G đã lên đảo.]
Vỏn vẹn vài chữ cũng đủ khiến Kỷ Hàn Phi lặng người mất một lúc. Vốn muốn tự mình tham gia hai buổi đấu giá ban đầu trước, để không bỏ xót bất kỳ điểm khả nghi nào. Nhưng hiện tại xem ra anh không thể nán lại nơi này thêm được nữa, nhanh chóng cầm áo khoác lên, âm thầm rời khỏi căn phòng riêng đầy xa hoa.
Hai vé mời dành cho thành viên của Big5 đều đang nằm trong tay anh, vậy nên con bé ấy không thể nào tham gia vào buổi đấu giá được. Trừ khi…người đàn ông đó ngoại trừ có thân phận là chủ nhân của Sea thuộc Big5 ra, thì hắn ta vẫn có một thế lực khác nữa, mà thế lực đó chắc chắn cũng thuộc Big5
Nhớ lại bốn tấm vé trắng nhận từ tay Tịch Cảnh Dương, Kỷ Hàn Phi vừa đi vừa nghiến răng vì tức giận.
Sao anh có thể ngu ngốc đến mức này, đáng lẻ phải đoán được Tịch Cảnh Dương có vấn đề, nếu không hắn ta cũng sẽ không tự tin mà đảm bảo có thể đưa cho anh bốn tấm vé trắng khi anh chỉ vừa mới mở lời. Vậy nên trong tay hắn ta nhất định vẫn còn hai vé đen để tham gia đấu giá.
Kỷ Hàn Phi không sợ có thêm người tham gia, nhưng anh đã đoán được đôi phần mục đích trọng điểm của buổi đấu giá lần này, anh thật sự lo lắng…cái nhân cách đáng sợ kia của Kỷ Thần Hi lần nữa bị kích thích mà xuất hiện.
Vì thế, cô không nên xuất hiện ở nơi này, anh không cho phép bất kỳ điều gì tổn thương đến cô một lần nữa.
Từ đầu đến cuối Tịch Cảnh Dương biết rõ khả năng hoá trang của Kỷ Thần Hi không phải dạng thường, dù sao sinh tồn trong giới sát thủ nhiều năm như thế cô sẽ không phạm phải sai lầm hạ đẳng như thế.
Dù biết là vậy nhưng anh không hề hỏi lí do vì sao cô phải cố ý khiến bản thân trở nên nổi bật, khi đang muốn hành động trong bóng tối. Bởi vì anh biết rất rõ, mục đích ngay từ đầu của cô vốn không phải là ẩn nấp để giúp đỡ cho Zero, mà là trực tiếp gây sự chú ý khiến của mọi người. Đến khi đó sự cảnh giác của họ đối với những người đang âm thầm hành động kia, sẽ giảm xuống mức thấp nhất.
Có thể tự nhận biết được một vài chuyện, nên Tịch Cảnh Dương chưa từng mở lời tra hỏi cô điều gì, vì nếu Kỷ Thần Hi muốn nói sẽ tự nói với anh, còn nếu cô vẫn im lặng có nghĩa là chưa đến lúc anh cần phải biết những chuyện đó.
***
Nơi nào đó bên trong khu vực đấu giá.
Bước vào căn phòng rộng lớn, tường được phủ kín những tấm canvas đắt giá và các bức tượng xa xỉ. Ánh đèn mạnh chiếu rọi xuống bàn đấu giá gỗ bóng loáng, nơi các nhà đấu giá chuyên nghiệp lướt nhanh tờ giấy với những con số khổng lồ.
Các khách hàng, những tay chơi đích thực, ngồi yên lặng trong phòng riêng quan sát thông qua màn hình, ánh mắt chăm chú dõi theo từng lời giới thiệu của người dẫn đấu. Không khí căng thẳng, hồi hộp bao trùm cả khán phòng, khi từng món đồ được chốt giá với những con số khiến người bình thường phải choáng váng. Đây là nơi diễn ra những cuộc chạm trán của những kẻ quyền lực, những tay chơi cao cấp trong giới siêu giàu.
Cảm nhận điện thoại vừa rung lên, Kỷ Hàn Phi nhíu mày lấy nó ra từ trong túi áo, bật lại nguồn.
Đây cũng là một trong những tính năng đi trước mọi dòng điện thoại của các hãng khác, khi cho dùng hết pin hay tắt nguồn, chỉ cần đối phương dùng tính năng tin nhắn khẩn cấp thì điện thoại nhận tin nhắn vẫn sẽ rung lên báo hiệu.
Tính năng này tuy có vẻ ít hữu dụng, nhưng đối với những người có công việc đặc thù nên phải thường xuyên tắt máy lại vô cùng hữu ích. Bởi vì chẳng ai lại gửi đi tin nhắn khẩn cấp vào lúc bình thường cả, chỉ có những trường hợp cấp bách mới phải dùng đến tính năng này.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ngoài ra bên trong nơi diễn ra buổi đấu giá được trang bị vô số máy phát sóng gây nhiễu tín hiệu, nên khi bước vào nơi này thì dù là điện thoại, rada hay các thiết bị liên lạc khác, đều trở nên vô dụng.
Tuy nhiên Kỷ Hàn Phi vẫn có thể dùng chút thủ thuật nhỏ để phá sóng gây nhiễu ấy, thêm nữa các thiết bị chuyên dụng do A&D chế tạo ra, đều có thể sử dụng bình thường trong bất kỳ môi trường nào. Vậy nên dù đã vào bên khu vực chặn tín hiệu, anh và những người còn lại của Zero vẫn có thể liên lạc với nhau thông qua bộ đàm siêu nhỏ.
Mà vào thời điểm này, lại nhận được tin nhắn khẩn, xem ra chỉ có thể là do người của Zero ở bên ngoài gửi đến. Nhưng người đó lại dùng tin nhắn thay vì liên lạc qua bộ đàm, chắn hẳn không muốn những người còn lại biết được. Đấy cũng là lí do vì sao Kỷ Hàn Phi cảm thấy khó hiểu khi nhận được tin nhắn.
Sau gần nửa phút, mà hình điện thoại cũng đã lên nguồn và không ngoài dự đoán của Kỷ Hàn Phi, khi người gửi tin nhắn đến chính là Delmar - người đáng lẻ đã được phân công quan sát các khách mời lên đảo trước khi diễn ra buổi đấu giá thứ ba.
[D: A.G đã lên đảo.]
Vỏn vẹn vài chữ cũng đủ khiến Kỷ Hàn Phi lặng người mất một lúc. Vốn muốn tự mình tham gia hai buổi đấu giá ban đầu trước, để không bỏ xót bất kỳ điểm khả nghi nào. Nhưng hiện tại xem ra anh không thể nán lại nơi này thêm được nữa, nhanh chóng cầm áo khoác lên, âm thầm rời khỏi căn phòng riêng đầy xa hoa.
Hai vé mời dành cho thành viên của Big5 đều đang nằm trong tay anh, vậy nên con bé ấy không thể nào tham gia vào buổi đấu giá được. Trừ khi…người đàn ông đó ngoại trừ có thân phận là chủ nhân của Sea thuộc Big5 ra, thì hắn ta vẫn có một thế lực khác nữa, mà thế lực đó chắc chắn cũng thuộc Big5
Nhớ lại bốn tấm vé trắng nhận từ tay Tịch Cảnh Dương, Kỷ Hàn Phi vừa đi vừa nghiến răng vì tức giận.
Sao anh có thể ngu ngốc đến mức này, đáng lẻ phải đoán được Tịch Cảnh Dương có vấn đề, nếu không hắn ta cũng sẽ không tự tin mà đảm bảo có thể đưa cho anh bốn tấm vé trắng khi anh chỉ vừa mới mở lời. Vậy nên trong tay hắn ta nhất định vẫn còn hai vé đen để tham gia đấu giá.
Kỷ Hàn Phi không sợ có thêm người tham gia, nhưng anh đã đoán được đôi phần mục đích trọng điểm của buổi đấu giá lần này, anh thật sự lo lắng…cái nhân cách đáng sợ kia của Kỷ Thần Hi lần nữa bị kích thích mà xuất hiện.
Vì thế, cô không nên xuất hiện ở nơi này, anh không cho phép bất kỳ điều gì tổn thương đến cô một lần nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro