Tiểu, Thần, Hi
Verty Sariel
2024-10-31 14:30:09
Sau khi Chương Cát rời đi, bầu không khí trong phòng hiệu trưởng trở nên thoải mái hơn. Cả ba người cùng ngồi xuống bàn trà để trò chuyện đôi câu. Clara thở phào, quay sang Kỷ Thần Hi với một nụ cười thân thiện.
"Thật sự, em rất ngưỡng mộ khả năng của giáo sư." Clara nói, ánh mắt sáng lên vẻ tò mò:"Với năng lực của mình, tại sao giáo sư lại chọn đến Đại học A chỉ để làm một sinh viên bình thường như thế?"
Clara không phải người thích xem vào chuyện người khác, nhưng việc Kỷ Thần Hi lãng phí tài năng và thời gian của mình, đã thế còn chịu bao nhiêu áp lực ngôn từ bởi những kẻ thiếu hiểu biết, chỉ để quanh quẩn nơi trường học thế này, thật sự khiến người ta vô cùng khó hiểu.
Kỷ Thần Hi biếng nhác tùy ý trả lời:"Không có việc gì làm, rảnh rỗi sinh nông nổi."
Thầy hiệu trưởng còn chưa kịp uống tách trà nóng của mình thì suýt bị nghẹn:"...
Con nhóc này, nếu nói lời dễ nghe một chút thì sẽ chết sao?
"Khụ...Tiểu Thần Hi muốn trải nghiệm đời sống vườn trường ấy mà, đồng thời cũng chia sẻ kinh nghiệm học thuật cho tri thức trẻ nước nhà." Thầy hiệu trưởng mỉm cười nói.
Lần này đến lượt Kỷ Thần Hi nhướng mày nhìn người thầy già, không ngờ đến mấy lời sến sẩm này lại được thốt ra từ một người đức cao vọng trọng như ông.
Lúc thầy hiệu trưởng quay mặt sang cũng nhìn thấy ánh mắt đánh giá của cô, lần nữa ho nhẹ một tiếng, nghiêm túc hỏi:"Nhìn thầy làm gì? Chẳng phải em nói sáng nay người của AGI sẽ đến sao? Người đâu?"
Clara nghe đến ba chữ AGI liền bất ngờ:"AGI? Giáo sư quen với bọn họ sao?"
Khi hỏi ra câu này Clara có chút sượng lại vì ngại ngùng, một thiên tài trong lĩnh vực khoa học như Kỷ Thần Hi sao lại không quen biết với mấy đại lão trong ngành đó được. Vì thế cô vội nói thêm:"Xin lỗi giáo sư, là do em quá bất ngờ. Vốn dĩ em cũng rất muốn tham gia AGI, tiếc là năm em trở về nước thì đã không còn đủ tuổi tham gia được nữa...vì thế nghe đến họ, em có chút kích động."
"Vậy sao năm đó khi còn ở Nước A cô không tham gia?" Kỷ Thần Hi tò mò hỏi.
Clara hơi cúi mặt, sau đó ngẩng cao đầu tự tin giải thích:"Em là người Nước Z, vì thế nếu có tham gia giải thi đấu quốc tế, cũng phải với tư cách là đại diện đến từ Nước Z."
Khi còn ở Nước A, Clara chịu sự quản chế của Đại học West Point, bất kỳ cuộc thi nào của cô cũng đều là đang đại diện cho bộ mặt của trường, đồng nghĩa với đại diện cho đất khách quê người. Cũng vì lí do này, Clara thà từ bỏ cơ hội quý báu được tham gia, còn hơn là đánh mất lòng tự tôn dân tộc và sự cống hiến cho quê hương mình.
Kỷ Thần Hi gật đầu, trong mắt lóe lên một tia tán thưởng:"Yêu nước, điều đó thật đáng quý. Nhưng cũng không nên bỏ lỡ cơ hội thể hiện khả năng của mình. Dù sao, tài năng của cô cũng sẽ giúp ích rất nhiều cho nước nhà."
Clara cười nhẹ, ánh mắt tràn đầy cảm kích xen lẫn tiếc nuối:"Cảm ơn giáo sư, lời khuyên của giáo sư em xin ghi nhớ. Tiếc là...giờ đã quá muộn rồi."
Thầy hiệu trưởng nhìn hai người, cảm thấy không khí bỗng trở nên nghiêm túc hơn, liền cười phá vỡ sự căng thẳng:"Được rồi, không cần buồn phiền về quá khứ nữa. Ừm...tôi có thể gọi cô là Clara không?"
Kỷ Thần Hi nhấp một ngụm trà, âm thầm rời khỏi cuộc trò chuyện.Clara mỉm cười gật đầu:"Clara là tên em dùng khi còn ở Nước A, nếu thầy muốn có thể gọi em là Tiểu Mục cũng được. Không cần phải khách sáo."
Thầy hiệu trưởng gật gật đầu rồi nói:"Nếu đã thế thầy hỏi thẳng nhé. Việc bỏ lỡ cơ hội tham gia AGI khiến em rất tiếc nuối đúng không?"
Clara cúi đầu, cố nở ra nụ cười gượng gạo:"Hiện tại dù có thể nào cũng đã muộn rồi, em chỉ hy vọng những đại diện cho đất nước chúng ta sẽ giành được giải thưởng, làm rạng danh đất nước mà thôi."
Thầy hiệu trưởng nhoẻn miệng lắc đầu đáp lời:"Vẫn chưa muộn đâu" Dứt lời ông liền nhìn sang cô gái đang cố gắng giảm cảm giác tồn tại của mình xuống mức thấp nhất. Clara cũng nghi hoặc mà nhìn về phía Kỷ Thần Hi.
Bị hai ánh mắt nhìn chằm chằm đến, Kỷ Thần Hi đặt lại tách trà xuống bàn, dứt khoác nói:"Không được, không có chuyện đi cửa sau, đó là quy tắt trước giờ của AGI."
Thầy hiệu trưởng hơi nhướng mày:"Cũng đâu phải em mở cửa sau? Chẳng qua muốn nhờ em thay đổi chút.."
"Hiệu trưởng Tiêu, thầy đừng làm khó giáo sư Kỷ. Mặc dù cô ấy có quen biết với bên đó đi nữa, nhưng người có quyền quyết định thể chế thi chỉ có A.G, nếu giáo sư Kỷ nhúng tay vào, chỉ thêm phiền phức cho cô ấy mà thôi" Không cần thầy hiệu trưởng nói hết, Clara đã đoán được vài phần ý của ông, vội ngăn cản. Cô thật sự là không muốn gây thêm phiền phức cho Kỷ Thần Hi.
Thầy hiệu trưởng như cười như không, thản nhiên nói:"Đúng là quy tắc đã đặt ra thì không dễ gì thay đổi. Có điều...đối với người đặt ra quy tắc đó, xem bộ không khó lắm nhỉ? Thầy nói đúng chứ, Tiểu, Thần, Hi?"
"Thật sự, em rất ngưỡng mộ khả năng của giáo sư." Clara nói, ánh mắt sáng lên vẻ tò mò:"Với năng lực của mình, tại sao giáo sư lại chọn đến Đại học A chỉ để làm một sinh viên bình thường như thế?"
Clara không phải người thích xem vào chuyện người khác, nhưng việc Kỷ Thần Hi lãng phí tài năng và thời gian của mình, đã thế còn chịu bao nhiêu áp lực ngôn từ bởi những kẻ thiếu hiểu biết, chỉ để quanh quẩn nơi trường học thế này, thật sự khiến người ta vô cùng khó hiểu.
Kỷ Thần Hi biếng nhác tùy ý trả lời:"Không có việc gì làm, rảnh rỗi sinh nông nổi."
Thầy hiệu trưởng còn chưa kịp uống tách trà nóng của mình thì suýt bị nghẹn:"...
Con nhóc này, nếu nói lời dễ nghe một chút thì sẽ chết sao?
"Khụ...Tiểu Thần Hi muốn trải nghiệm đời sống vườn trường ấy mà, đồng thời cũng chia sẻ kinh nghiệm học thuật cho tri thức trẻ nước nhà." Thầy hiệu trưởng mỉm cười nói.
Lần này đến lượt Kỷ Thần Hi nhướng mày nhìn người thầy già, không ngờ đến mấy lời sến sẩm này lại được thốt ra từ một người đức cao vọng trọng như ông.
Lúc thầy hiệu trưởng quay mặt sang cũng nhìn thấy ánh mắt đánh giá của cô, lần nữa ho nhẹ một tiếng, nghiêm túc hỏi:"Nhìn thầy làm gì? Chẳng phải em nói sáng nay người của AGI sẽ đến sao? Người đâu?"
Clara nghe đến ba chữ AGI liền bất ngờ:"AGI? Giáo sư quen với bọn họ sao?"
Khi hỏi ra câu này Clara có chút sượng lại vì ngại ngùng, một thiên tài trong lĩnh vực khoa học như Kỷ Thần Hi sao lại không quen biết với mấy đại lão trong ngành đó được. Vì thế cô vội nói thêm:"Xin lỗi giáo sư, là do em quá bất ngờ. Vốn dĩ em cũng rất muốn tham gia AGI, tiếc là năm em trở về nước thì đã không còn đủ tuổi tham gia được nữa...vì thế nghe đến họ, em có chút kích động."
"Vậy sao năm đó khi còn ở Nước A cô không tham gia?" Kỷ Thần Hi tò mò hỏi.
Clara hơi cúi mặt, sau đó ngẩng cao đầu tự tin giải thích:"Em là người Nước Z, vì thế nếu có tham gia giải thi đấu quốc tế, cũng phải với tư cách là đại diện đến từ Nước Z."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Khi còn ở Nước A, Clara chịu sự quản chế của Đại học West Point, bất kỳ cuộc thi nào của cô cũng đều là đang đại diện cho bộ mặt của trường, đồng nghĩa với đại diện cho đất khách quê người. Cũng vì lí do này, Clara thà từ bỏ cơ hội quý báu được tham gia, còn hơn là đánh mất lòng tự tôn dân tộc và sự cống hiến cho quê hương mình.
Kỷ Thần Hi gật đầu, trong mắt lóe lên một tia tán thưởng:"Yêu nước, điều đó thật đáng quý. Nhưng cũng không nên bỏ lỡ cơ hội thể hiện khả năng của mình. Dù sao, tài năng của cô cũng sẽ giúp ích rất nhiều cho nước nhà."
Clara cười nhẹ, ánh mắt tràn đầy cảm kích xen lẫn tiếc nuối:"Cảm ơn giáo sư, lời khuyên của giáo sư em xin ghi nhớ. Tiếc là...giờ đã quá muộn rồi."
Thầy hiệu trưởng nhìn hai người, cảm thấy không khí bỗng trở nên nghiêm túc hơn, liền cười phá vỡ sự căng thẳng:"Được rồi, không cần buồn phiền về quá khứ nữa. Ừm...tôi có thể gọi cô là Clara không?"
Kỷ Thần Hi nhấp một ngụm trà, âm thầm rời khỏi cuộc trò chuyện.Clara mỉm cười gật đầu:"Clara là tên em dùng khi còn ở Nước A, nếu thầy muốn có thể gọi em là Tiểu Mục cũng được. Không cần phải khách sáo."
Thầy hiệu trưởng gật gật đầu rồi nói:"Nếu đã thế thầy hỏi thẳng nhé. Việc bỏ lỡ cơ hội tham gia AGI khiến em rất tiếc nuối đúng không?"
Clara cúi đầu, cố nở ra nụ cười gượng gạo:"Hiện tại dù có thể nào cũng đã muộn rồi, em chỉ hy vọng những đại diện cho đất nước chúng ta sẽ giành được giải thưởng, làm rạng danh đất nước mà thôi."
Thầy hiệu trưởng nhoẻn miệng lắc đầu đáp lời:"Vẫn chưa muộn đâu" Dứt lời ông liền nhìn sang cô gái đang cố gắng giảm cảm giác tồn tại của mình xuống mức thấp nhất. Clara cũng nghi hoặc mà nhìn về phía Kỷ Thần Hi.
Bị hai ánh mắt nhìn chằm chằm đến, Kỷ Thần Hi đặt lại tách trà xuống bàn, dứt khoác nói:"Không được, không có chuyện đi cửa sau, đó là quy tắt trước giờ của AGI."
Thầy hiệu trưởng hơi nhướng mày:"Cũng đâu phải em mở cửa sau? Chẳng qua muốn nhờ em thay đổi chút.."
"Hiệu trưởng Tiêu, thầy đừng làm khó giáo sư Kỷ. Mặc dù cô ấy có quen biết với bên đó đi nữa, nhưng người có quyền quyết định thể chế thi chỉ có A.G, nếu giáo sư Kỷ nhúng tay vào, chỉ thêm phiền phức cho cô ấy mà thôi" Không cần thầy hiệu trưởng nói hết, Clara đã đoán được vài phần ý của ông, vội ngăn cản. Cô thật sự là không muốn gây thêm phiền phức cho Kỷ Thần Hi.
Thầy hiệu trưởng như cười như không, thản nhiên nói:"Đúng là quy tắc đã đặt ra thì không dễ gì thay đổi. Có điều...đối với người đặt ra quy tắc đó, xem bộ không khó lắm nhỉ? Thầy nói đúng chứ, Tiểu, Thần, Hi?"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro