Sư Phụ Trong Game Muốn Gặp Ta!
Chương 36
Hồ Lô Đường
2024-07-19 21:03:40
“Hôm nay cô lại muốn tham gia sự kiện nào nữa đây?”
“Hôm nay cũng không có sự kiện nào đặc sắc nên chúng ta cứ đi soát phó bản thôi. " Đỗ Yến cười rồi nhìn cậu. Đột nhiên cô thấy trên cổ cậu có gì đó. " Cổ cậu bị sao vậy?”
Lâm Thiên lấy tay sờ lên cổ mình. "Cái này hả? Cũng không có gì, chỉ là vết thương nhỏ do không cẩn thận thôi. "
“Hai người đi công tác thì ở chung hay riêng phòng?”
“Cô hỏi chuyện này làm gì?”
“Cậu không cần biết, cậu chỉ cần trả lời là được!”
“Tôi có đặt hai phòng mà không biết tại sao lúc đến nhận lại chỉ còn một phòng vậy nên tôi với chủ tịch ở chung phòng.” Lâm Thiên trần thuật lại.
"Không có gì. Chỉ là tôi thấy vết thương trên cổ cậu là vết tích của việc ‘đánh dấu chủ quyền’ thôi. "Đỗ Yến liếc nhìn cậu đầy ẩn ý. “Vừa là cặp đôi hoàn hảo trên 175 vừa có dấu ấn chủ quyền. Chà chà, hai người cũng nhanh quá rồi đó!”
Lâm Thiên lấy tay búng nhẹ vào trán cô. “Rốt cuộc trong đầu cô toàn nghĩ cái gì vậy?”
“Ui da! Sao cậu lại búng trán tôi?” Đỗ Yến xoa trán, nhăn mặt.
“Tại cô toàn nghĩ mấy cái linh tinh ở trong đầu thôi!” Lâm Thiên nhìn vào máy tính. “Cô có chơi không vậy? Đội đủ người rồi còn không vào phó bản đi!”
“Rồi rồi, tôi vào ngay đây!” Đỗ Yến chọn phó bản rồi vào.
…
“Tiểu Thiên, Tiểu Thiên!”
Nghe thấy có người gọi mình, Lâm Thiên quay lại nhìn thì thấy Tiểu Thuý đang đẩy giá treo quần áo đi lại chỗ cậu. “Tiểu Thuý, cô gọi tôi sao?”
“Đúng vậy!” Tiểu Thuý đến gần chỗ cậu, thở mạnh. “Phù ~ Cậu đang đi đâu vậy?”
"Tôi đang chuẩn bị lên phòng chụp ảnh. "
“Bây giờ cậu đang lên đó sao? Vậy cậu có thể mang giúp tôi chỗ trang phục này lên đó trước được không? Bây giờ tôi phải quay lại phòng lấy hai bộ trang phục nữa, lúc nãy đi vội nên bỏ quên chúng trên giá treo rồi!”
“Được.”
“Vậy cảm ơn cậu nha!” Tiểu Thuý đẩy giá treo sang cho cậu rồi đi. "Tôi quay lại lấy đồ rồi lên ngay, tránh để đạo diễn trách móc. "
“Cô đi đi!” Lâm Thiên nhận lấy rồi xoay người đi tiếp.
“Người mẫu chụp ảnh đã đến chưa?” Đạo diễn hỏi trợ lý của mình.
"Họ vẫn chưa đến ạ. "
"Đạo diễn Cao, quản lý Lý vừa báo là người mẫu của họ bị ngộ độc thực phẩm nên không thể đến được. " Đỗ Yến vừa nghe điện thoại vừa bước nhanh tới gần chỗ đạo diễn Cao.
“Tại sao lại ngộ độc vào lúc này chứ?” Đạo diễn Cao hỏi lại.
"Nghe bảo là bị ngộ độc tập thể, cảnh sát đang tiến hành điều tra nguyên nhân còn các nạn nhân đều được đưa tới bệnh viện rồi. "
“Vậy bao giờ thì họ có thể xuất viện?”
"Phải đợi họ tỉnh lại thì mới biết được. "
"Vậy bây giờ phải đi đâu tìm người thay thế họ đây? Ngày mai là phải giao bản quyền quảng cáo đi rồi. " Đạo diễn Cao trầm tư suy nghĩ.
“Có chuyện gì với đạo diễn Cao vậy?” Lâm Thiên đẩy giá treo quần áo vào rồi đi lại chỗ Đỗ Yến đang đứng hỏi nhỏ.
"Đạo diễn Cao đang tìm người để chụp quảng cáo. "
“Mỹ Lệ và Nhạc Quang đâu?”
“Họ bị ngộ độc thực phẩm, đang hôn mê ở trong bệnh viện rồi!” Đỗ Yến chán nản nhìn về phía hậu trường. “Nếu không tìm được người thì công ty chúng ta sẽ phải chịu tổn thất không nhỏ với bên Minh Anh ( công ty đề xuất sản phẩm). Và còn công sức của mọi người đã bận rộn cả ngày cũng tan biến. Haizzzz!!!”
“Chủ tịch đã biết chuyện này chưa?”
“Hiện giờ chủ tịch vẫn chưa biết. " Đỗ Yến quay lại vỗ vai cậu. " Cậu lên thông báo với chủ tịch đi!”
"Được, để tôi đi báo lại với chủ tịch vấn đề này rồi tìm hướng giải quyết. " Nói rồi Lâm Thiên xoay người đi.
Đỗ Yến nhìn theo bóng cậu rời đi rồi như nhớ ra điều gì đó, cô đi nhanh lại chỗ của đạo diễn Cao. “Đạo diễn Cao, tôi có đề xuất này không biết ông có đồng ý không?”
“Đề xuất gì vậy?” Đạo diễn Cao vẫn mang theo vẻ mặt trầm tư, nhàn nhạt hỏi lại.
“Tôi tìm được người chụp quảng cáo rồi.”
“Là ai? Mau nói cho tôi biết đi!” Đạo diễn vui mừng nhìn cô.
"Nhưng tôi nói trước là chỉ có nam chứ không có nữ đâu đấy. "
“Không sao cả. Chúng ta có thể hóa trang được mà. Mau nói cho tôi biết họ là ai đi!”
“Đây!” Đỗ Yến cho đạo diễn xem ảnh trong điện thoại của mình.
“Là họ …” Đạo diễn Cao có vẻ lưỡng lự. “Nhưng liệu họ có đồng ý tham gia không?”
"Điều này còn phải phụ thuộc vào ông rồi, đạo diễn Cao. " Đỗ Yến nhìn ông ta cười. "Chắc họ cũng sắp đến rồi đó. "
Hai người tiếp tục sắp xếp người bố trí phông nền chụp ảnh. Thiên Minh cùng Lâm Thiên đến, đi luôn lại chỗ họ. “Lão Cao, tình hình thế nào rồi?”
“Chủ tịch, anh đến rồi! Chúng tôi đã tìm được người thích hợp rồi nhưng lại không biết ý kiến của họ thế nào?” Đỗ Yến nhìn hai người một lượt rồi quay sang ra hiệu với đạo diễn Cao.
“Đúng vậy, đúng vậy!” Đạo diễn Cao gật đầu đồng ý. "Giờ chỉ cần họ đồng ý là buổi chụp hình vẫn có thể diễn ra bình thường. "
“Đạo diễn, đạo diễn!” Một người vừa hô vừa chạy lại chỗ họ. “Chủ tịch cũng ở đây sao?”
“Có chuyện gì vậy?” Đạo diễn Cao hỏi.
"Quản lý Lý vừa thông báo là đã tìm được người thay thế vị trí của Mĩ Lệ rồi, chỉ là chưa tìm thấy người phù hợp để thay cho Nhạc Quang thôi. Họ nhờ chúng ta giúp đỡ. "
“Là ai sẽ thay cho Mĩ Lệ?” Đạo diễn Cao hỏi lại.
“Là tôi!”
“Hôm nay cũng không có sự kiện nào đặc sắc nên chúng ta cứ đi soát phó bản thôi. " Đỗ Yến cười rồi nhìn cậu. Đột nhiên cô thấy trên cổ cậu có gì đó. " Cổ cậu bị sao vậy?”
Lâm Thiên lấy tay sờ lên cổ mình. "Cái này hả? Cũng không có gì, chỉ là vết thương nhỏ do không cẩn thận thôi. "
“Hai người đi công tác thì ở chung hay riêng phòng?”
“Cô hỏi chuyện này làm gì?”
“Cậu không cần biết, cậu chỉ cần trả lời là được!”
“Tôi có đặt hai phòng mà không biết tại sao lúc đến nhận lại chỉ còn một phòng vậy nên tôi với chủ tịch ở chung phòng.” Lâm Thiên trần thuật lại.
"Không có gì. Chỉ là tôi thấy vết thương trên cổ cậu là vết tích của việc ‘đánh dấu chủ quyền’ thôi. "Đỗ Yến liếc nhìn cậu đầy ẩn ý. “Vừa là cặp đôi hoàn hảo trên 175 vừa có dấu ấn chủ quyền. Chà chà, hai người cũng nhanh quá rồi đó!”
Lâm Thiên lấy tay búng nhẹ vào trán cô. “Rốt cuộc trong đầu cô toàn nghĩ cái gì vậy?”
“Ui da! Sao cậu lại búng trán tôi?” Đỗ Yến xoa trán, nhăn mặt.
“Tại cô toàn nghĩ mấy cái linh tinh ở trong đầu thôi!” Lâm Thiên nhìn vào máy tính. “Cô có chơi không vậy? Đội đủ người rồi còn không vào phó bản đi!”
“Rồi rồi, tôi vào ngay đây!” Đỗ Yến chọn phó bản rồi vào.
…
“Tiểu Thiên, Tiểu Thiên!”
Nghe thấy có người gọi mình, Lâm Thiên quay lại nhìn thì thấy Tiểu Thuý đang đẩy giá treo quần áo đi lại chỗ cậu. “Tiểu Thuý, cô gọi tôi sao?”
“Đúng vậy!” Tiểu Thuý đến gần chỗ cậu, thở mạnh. “Phù ~ Cậu đang đi đâu vậy?”
"Tôi đang chuẩn bị lên phòng chụp ảnh. "
“Bây giờ cậu đang lên đó sao? Vậy cậu có thể mang giúp tôi chỗ trang phục này lên đó trước được không? Bây giờ tôi phải quay lại phòng lấy hai bộ trang phục nữa, lúc nãy đi vội nên bỏ quên chúng trên giá treo rồi!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Được.”
“Vậy cảm ơn cậu nha!” Tiểu Thuý đẩy giá treo sang cho cậu rồi đi. "Tôi quay lại lấy đồ rồi lên ngay, tránh để đạo diễn trách móc. "
“Cô đi đi!” Lâm Thiên nhận lấy rồi xoay người đi tiếp.
“Người mẫu chụp ảnh đã đến chưa?” Đạo diễn hỏi trợ lý của mình.
"Họ vẫn chưa đến ạ. "
"Đạo diễn Cao, quản lý Lý vừa báo là người mẫu của họ bị ngộ độc thực phẩm nên không thể đến được. " Đỗ Yến vừa nghe điện thoại vừa bước nhanh tới gần chỗ đạo diễn Cao.
“Tại sao lại ngộ độc vào lúc này chứ?” Đạo diễn Cao hỏi lại.
"Nghe bảo là bị ngộ độc tập thể, cảnh sát đang tiến hành điều tra nguyên nhân còn các nạn nhân đều được đưa tới bệnh viện rồi. "
“Vậy bao giờ thì họ có thể xuất viện?”
"Phải đợi họ tỉnh lại thì mới biết được. "
"Vậy bây giờ phải đi đâu tìm người thay thế họ đây? Ngày mai là phải giao bản quyền quảng cáo đi rồi. " Đạo diễn Cao trầm tư suy nghĩ.
“Có chuyện gì với đạo diễn Cao vậy?” Lâm Thiên đẩy giá treo quần áo vào rồi đi lại chỗ Đỗ Yến đang đứng hỏi nhỏ.
"Đạo diễn Cao đang tìm người để chụp quảng cáo. "
“Mỹ Lệ và Nhạc Quang đâu?”
“Họ bị ngộ độc thực phẩm, đang hôn mê ở trong bệnh viện rồi!” Đỗ Yến chán nản nhìn về phía hậu trường. “Nếu không tìm được người thì công ty chúng ta sẽ phải chịu tổn thất không nhỏ với bên Minh Anh ( công ty đề xuất sản phẩm). Và còn công sức của mọi người đã bận rộn cả ngày cũng tan biến. Haizzzz!!!”
“Chủ tịch đã biết chuyện này chưa?”
“Hiện giờ chủ tịch vẫn chưa biết. " Đỗ Yến quay lại vỗ vai cậu. " Cậu lên thông báo với chủ tịch đi!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Được, để tôi đi báo lại với chủ tịch vấn đề này rồi tìm hướng giải quyết. " Nói rồi Lâm Thiên xoay người đi.
Đỗ Yến nhìn theo bóng cậu rời đi rồi như nhớ ra điều gì đó, cô đi nhanh lại chỗ của đạo diễn Cao. “Đạo diễn Cao, tôi có đề xuất này không biết ông có đồng ý không?”
“Đề xuất gì vậy?” Đạo diễn Cao vẫn mang theo vẻ mặt trầm tư, nhàn nhạt hỏi lại.
“Tôi tìm được người chụp quảng cáo rồi.”
“Là ai? Mau nói cho tôi biết đi!” Đạo diễn vui mừng nhìn cô.
"Nhưng tôi nói trước là chỉ có nam chứ không có nữ đâu đấy. "
“Không sao cả. Chúng ta có thể hóa trang được mà. Mau nói cho tôi biết họ là ai đi!”
“Đây!” Đỗ Yến cho đạo diễn xem ảnh trong điện thoại của mình.
“Là họ …” Đạo diễn Cao có vẻ lưỡng lự. “Nhưng liệu họ có đồng ý tham gia không?”
"Điều này còn phải phụ thuộc vào ông rồi, đạo diễn Cao. " Đỗ Yến nhìn ông ta cười. "Chắc họ cũng sắp đến rồi đó. "
Hai người tiếp tục sắp xếp người bố trí phông nền chụp ảnh. Thiên Minh cùng Lâm Thiên đến, đi luôn lại chỗ họ. “Lão Cao, tình hình thế nào rồi?”
“Chủ tịch, anh đến rồi! Chúng tôi đã tìm được người thích hợp rồi nhưng lại không biết ý kiến của họ thế nào?” Đỗ Yến nhìn hai người một lượt rồi quay sang ra hiệu với đạo diễn Cao.
“Đúng vậy, đúng vậy!” Đạo diễn Cao gật đầu đồng ý. "Giờ chỉ cần họ đồng ý là buổi chụp hình vẫn có thể diễn ra bình thường. "
“Đạo diễn, đạo diễn!” Một người vừa hô vừa chạy lại chỗ họ. “Chủ tịch cũng ở đây sao?”
“Có chuyện gì vậy?” Đạo diễn Cao hỏi.
"Quản lý Lý vừa thông báo là đã tìm được người thay thế vị trí của Mĩ Lệ rồi, chỉ là chưa tìm thấy người phù hợp để thay cho Nhạc Quang thôi. Họ nhờ chúng ta giúp đỡ. "
“Là ai sẽ thay cho Mĩ Lệ?” Đạo diễn Cao hỏi lại.
“Là tôi!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro