Bắt được rồi!
Bạch Vũ Mịch
2024-08-18 21:03:09
Đoạn đường X
Hai chị em dọn hàng ra chỗ mình thuê, cả hai đều bận rộn bày tất cả nguyên liệu ra chiếc xe nhỏ, Tâm Châu rất kỹ tính khi chắc mọi thứ đều đã ngăn nắp sạch sẽ cô mới bắt đầu mở hàng bán.
Khách đến khách đi liên tục, có em gái bên cạnh phụ hôm nay cô đã cực hẵn.
“ Đây trà sữa của em, ngồi xuống nghỉ chút đi”
“ Cảm ơn chị nhé, a chị khách tới kìa. “
“ Chào bé em muốn mua gì “ Biểu cảm trên gương mặt Tâm Châu thay đổi nhanh chóng, niềm nở giao tiếp với khách hàng đến, Phạm Tâm Châu thực sự yêu thích nghề bán buôn này, mỗi ngày được gặp nhiều vị khách khách nhau, có khi còn có khách nước ngoài đến nữa.
Một chiếc xe ô tô màu trắng dừng lại trước xe trà sữa của cô, Phùng Trường Khánh từ trong xe bước ra.
“ Anh mua nước à? “
Tâm Châu lên tiếng hỏi, Trường Khánh cầm mấy túi đồ hiệu tiến lại gần về phía cô.
“ Chào cô tôi là cấp dưới của anh Đặng, đây là quà anh ấy nhờ tôi đưa cho cô, đáng lẽ là anh ấy sẽ đích thân tới nhưng vì có bận công việc đột xuất nên tôi đến thay anh ấy. “
Phạm Ngọc Như đi tới gần bên chị mình, cô nàng tò mò nhìn chị mình rồi nhìn người đàn ông lạ mặt.
“ Đây là quà của chú ấy tặng tôi sao? “
“ Đúng “
“ Đây toàn đồ cao cấp....thôi anh mang về giúp tôi.....tôi không hợp sài mấy đồ này đâu, giúp tôi gửi lời cảm ơn tới chú ấy nhé và nói chú ấy sau này đừng mua những đồ đắt tiền như này cho tôi, tôi sợ mình lỡ tay làm hỏng sẽ rất tiếc. “
Phùng Trường Khánh được anh giao nhiệm vụ đến đưa quà anh ta nào dám đem quà trở về lại chứ, chỉ thấy anh ta phản ứng nhanh đem mấy túi đồ nhét vào tay của Tâm Châu rồi quay người chạy lên xe rời khỏi.
Hai chị em ngơ ngác không kịp phản ứng gì, thì chiếc xe đã đi được một đoạn rồi.
Phạm Tâm Châu cúi đầu nhìn mấy túi đồ trong tay, trong lòng suy nghĩ phức tạp, đây là kiểu theo đuổi của người giàu sao? Không nói gì đã đem tặng cho cô những món hàng hiệu này, đáng tiếc cô không biết cũng không hứng thú với mấy loại hàng hiệu này.
“ Không phải là anh Hoài Nam tặng chị đúng chứ, em nghe ra thì người đàn ông này lớn tuổi hơn chị, chị còn gọi là chú, là ai vậy kể cho em nghe đi mà. “
Tâm Châu xách đồ vào cất gọn dưới ngăn tủ xe, lại có khách đến cô lại tiếp tục công việc buôn bán của mình.
......................
Vũng tàu
Bến cảng X
Chiếc xe BMW màu đen dừng lại trước cửa một ngôi nhà nhỏ, Đặng Tần Nhiên cùng Triệu Kỷ bước xuống, một người đàn ông trung niên chạy ra đón tiếp hai người, thấy hai người đến ông ta niềm nở chào đón.
“ Ông chủ Đặng đến rồi “
“ Tình hình ra sao rồi? “ Triệu Kỷ nói
Người đàn ông theo bước chân của anh vừa đi vào trong vừa tường thuật lại tất cả mọi chuyện.
Ba người đi vào sâu bên trong, hơn mấy chục thùng hải sản được bày ra trước mắt, nơi này là chỗ buôn hải sản thuộc quyền quản lý của Phong Đông.
Mùi hương bốc mùi khá nồng sộc vào trong mũi của của hai người, Triệu Kỷ đi tới kiểm tra người, cậu ta cầm vài con cá con mực lên kiểm tra.
“ Anh chỗ hàng này hỏng hết rồi. “
Đặng Tần Nhiên không biểu cảm gì, anh âm thầm quan sát xung quanh căn phòng, phút chốc liền nhận ra vấn đề.
“ Đem đống hàng này đi tiêu hủy đi, xong Lão Ba ông đi nói với bên mua hàng, chúng ta sẽ bồi thường thiệt hại cho họ gấp đôi. “
Triệu Kỷ lấy một chiếc thẻ màu đen đặt vào trong lòng bàn tay của Lão Ba.
Lão Ba nghe xong nhất thời bất ngờ, ông ta nhìn biểu cảm trên gương mặt của anh không chút gì lo lắng, lô hàng hải sản này ước tính giá trị mấy chục triệu đó anh nói bồi thường gấp đôi mà nhẹ nhàng như vậy?
“ Sao còn không đi? “
“ Vâng vâng tôi đi ngay đây ông chủ. “
“ Là ai dám chơi mình? Anh có cần em nói Quy Nhật đi điều tra không? “
“ Ừm giao việc này cho Nhật đi, dặn cậu ta chú ý đừng làm việc hấp tấp. “.
“ Ok để em đi gọi liền. “
Anh đi ra ngoài ngước mắt lên nhìn bầu trời đêm, hôm nay bầu trời có rất nhiều sao, mặt trăng cũng rất tròn nữa, giống như kiếp trước mọi sự việc điều diễn ra y đúc, anh biết rõ sự việc hôm nay chỉ là khởi đầu cho cơn sóng thôi.
Anh mỉm cười thoải mái, dang rộng hai cánh tay đón nhận gió lạnh thổi vào người, nếu ông trời đã ưu ái anh lần này anh sẽ không để thua nữa, người của anh, anh đây bảo kê rồi.
Mấy vị trong bóng tối đó à, Đặng Tần Nhiên tôi sẽ chơi cùng các người! Đợi đó, bất ngờ sẽ tới nhanh thôi.
1! 2! 3 Đặng Tần Nhiên nhẩm số trong miệng, khi con số 3 vừa nói ra được hai giây anh dứt khoát rút cây súng được giấu trên lưng quần của anh ra, xoay bàn chân, tay cầm súng nhắm thẳng về hướng ngay chiếc xe của anh.
Anh thanh tiếng súng chói tai vang lên, Đặng Tần Nhiên đã nhìn thấy một con chuột đang trốn, anh nhanh chóng lách người chuẩn xác tránh đi viên đạn do tên kia bắn ra, đến lúc này hắn ta mới lộ mặt.
“ Không hổ là Đặng Tần Nhiên, cảm quan rất nhạy bén đó! Nhưng mà đêm nay tao nhất định sẽ khiến mày phải đổ máu. “
Tên Lão Ba cùng một nhóm chục người bước ra tiến gần về phía anh, Triệu Kỷ từ trong chạy ra cầm cây súng trên tay tinh thần đã vào thế chuẩn bị chơi khô máu.
Đặng Tần Nhiên chậc lưỡi cười, người đã đến đông đủ rồi hôm nay anh sẽ thanh tẩy ô uế.
Hai chị em dọn hàng ra chỗ mình thuê, cả hai đều bận rộn bày tất cả nguyên liệu ra chiếc xe nhỏ, Tâm Châu rất kỹ tính khi chắc mọi thứ đều đã ngăn nắp sạch sẽ cô mới bắt đầu mở hàng bán.
Khách đến khách đi liên tục, có em gái bên cạnh phụ hôm nay cô đã cực hẵn.
“ Đây trà sữa của em, ngồi xuống nghỉ chút đi”
“ Cảm ơn chị nhé, a chị khách tới kìa. “
“ Chào bé em muốn mua gì “ Biểu cảm trên gương mặt Tâm Châu thay đổi nhanh chóng, niềm nở giao tiếp với khách hàng đến, Phạm Tâm Châu thực sự yêu thích nghề bán buôn này, mỗi ngày được gặp nhiều vị khách khách nhau, có khi còn có khách nước ngoài đến nữa.
Một chiếc xe ô tô màu trắng dừng lại trước xe trà sữa của cô, Phùng Trường Khánh từ trong xe bước ra.
“ Anh mua nước à? “
Tâm Châu lên tiếng hỏi, Trường Khánh cầm mấy túi đồ hiệu tiến lại gần về phía cô.
“ Chào cô tôi là cấp dưới của anh Đặng, đây là quà anh ấy nhờ tôi đưa cho cô, đáng lẽ là anh ấy sẽ đích thân tới nhưng vì có bận công việc đột xuất nên tôi đến thay anh ấy. “
Phạm Ngọc Như đi tới gần bên chị mình, cô nàng tò mò nhìn chị mình rồi nhìn người đàn ông lạ mặt.
“ Đây là quà của chú ấy tặng tôi sao? “
“ Đúng “
“ Đây toàn đồ cao cấp....thôi anh mang về giúp tôi.....tôi không hợp sài mấy đồ này đâu, giúp tôi gửi lời cảm ơn tới chú ấy nhé và nói chú ấy sau này đừng mua những đồ đắt tiền như này cho tôi, tôi sợ mình lỡ tay làm hỏng sẽ rất tiếc. “
Phùng Trường Khánh được anh giao nhiệm vụ đến đưa quà anh ta nào dám đem quà trở về lại chứ, chỉ thấy anh ta phản ứng nhanh đem mấy túi đồ nhét vào tay của Tâm Châu rồi quay người chạy lên xe rời khỏi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hai chị em ngơ ngác không kịp phản ứng gì, thì chiếc xe đã đi được một đoạn rồi.
Phạm Tâm Châu cúi đầu nhìn mấy túi đồ trong tay, trong lòng suy nghĩ phức tạp, đây là kiểu theo đuổi của người giàu sao? Không nói gì đã đem tặng cho cô những món hàng hiệu này, đáng tiếc cô không biết cũng không hứng thú với mấy loại hàng hiệu này.
“ Không phải là anh Hoài Nam tặng chị đúng chứ, em nghe ra thì người đàn ông này lớn tuổi hơn chị, chị còn gọi là chú, là ai vậy kể cho em nghe đi mà. “
Tâm Châu xách đồ vào cất gọn dưới ngăn tủ xe, lại có khách đến cô lại tiếp tục công việc buôn bán của mình.
......................
Vũng tàu
Bến cảng X
Chiếc xe BMW màu đen dừng lại trước cửa một ngôi nhà nhỏ, Đặng Tần Nhiên cùng Triệu Kỷ bước xuống, một người đàn ông trung niên chạy ra đón tiếp hai người, thấy hai người đến ông ta niềm nở chào đón.
“ Ông chủ Đặng đến rồi “
“ Tình hình ra sao rồi? “ Triệu Kỷ nói
Người đàn ông theo bước chân của anh vừa đi vào trong vừa tường thuật lại tất cả mọi chuyện.
Ba người đi vào sâu bên trong, hơn mấy chục thùng hải sản được bày ra trước mắt, nơi này là chỗ buôn hải sản thuộc quyền quản lý của Phong Đông.
Mùi hương bốc mùi khá nồng sộc vào trong mũi của của hai người, Triệu Kỷ đi tới kiểm tra người, cậu ta cầm vài con cá con mực lên kiểm tra.
“ Anh chỗ hàng này hỏng hết rồi. “
Đặng Tần Nhiên không biểu cảm gì, anh âm thầm quan sát xung quanh căn phòng, phút chốc liền nhận ra vấn đề.
“ Đem đống hàng này đi tiêu hủy đi, xong Lão Ba ông đi nói với bên mua hàng, chúng ta sẽ bồi thường thiệt hại cho họ gấp đôi. “
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Triệu Kỷ lấy một chiếc thẻ màu đen đặt vào trong lòng bàn tay của Lão Ba.
Lão Ba nghe xong nhất thời bất ngờ, ông ta nhìn biểu cảm trên gương mặt của anh không chút gì lo lắng, lô hàng hải sản này ước tính giá trị mấy chục triệu đó anh nói bồi thường gấp đôi mà nhẹ nhàng như vậy?
“ Sao còn không đi? “
“ Vâng vâng tôi đi ngay đây ông chủ. “
“ Là ai dám chơi mình? Anh có cần em nói Quy Nhật đi điều tra không? “
“ Ừm giao việc này cho Nhật đi, dặn cậu ta chú ý đừng làm việc hấp tấp. “.
“ Ok để em đi gọi liền. “
Anh đi ra ngoài ngước mắt lên nhìn bầu trời đêm, hôm nay bầu trời có rất nhiều sao, mặt trăng cũng rất tròn nữa, giống như kiếp trước mọi sự việc điều diễn ra y đúc, anh biết rõ sự việc hôm nay chỉ là khởi đầu cho cơn sóng thôi.
Anh mỉm cười thoải mái, dang rộng hai cánh tay đón nhận gió lạnh thổi vào người, nếu ông trời đã ưu ái anh lần này anh sẽ không để thua nữa, người của anh, anh đây bảo kê rồi.
Mấy vị trong bóng tối đó à, Đặng Tần Nhiên tôi sẽ chơi cùng các người! Đợi đó, bất ngờ sẽ tới nhanh thôi.
1! 2! 3 Đặng Tần Nhiên nhẩm số trong miệng, khi con số 3 vừa nói ra được hai giây anh dứt khoát rút cây súng được giấu trên lưng quần của anh ra, xoay bàn chân, tay cầm súng nhắm thẳng về hướng ngay chiếc xe của anh.
Anh thanh tiếng súng chói tai vang lên, Đặng Tần Nhiên đã nhìn thấy một con chuột đang trốn, anh nhanh chóng lách người chuẩn xác tránh đi viên đạn do tên kia bắn ra, đến lúc này hắn ta mới lộ mặt.
“ Không hổ là Đặng Tần Nhiên, cảm quan rất nhạy bén đó! Nhưng mà đêm nay tao nhất định sẽ khiến mày phải đổ máu. “
Tên Lão Ba cùng một nhóm chục người bước ra tiến gần về phía anh, Triệu Kỷ từ trong chạy ra cầm cây súng trên tay tinh thần đã vào thế chuẩn bị chơi khô máu.
Đặng Tần Nhiên chậc lưỡi cười, người đã đến đông đủ rồi hôm nay anh sẽ thanh tẩy ô uế.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro