[T2] Nam Thần Jg Đã “Cưới” Tôi
Chương 45
2024-11-08 23:13:17
Hữu Lộc không khỏi cảm thán trước màn đồ sát man rợ này, giơ ngón cái lên biểu thị sự kính nể toàn phần: "Bá khí.... Trận này người anh em gánh hết, tụi này yểm trợ."
Đào Nguyên: "Lẽ nhiên, giờ tớ chỉ có gặp 10 Lan đi, tớ canh thời cơ để outplay trình độ cho cậu ta sáng miệng."
Ngọc Lân nhìn thời gian hồi sinh của đối thủ sắp cận kề: "Muốn tự mãn thể nào thì gác hết qua một bên đi, giờ lấy cậu làm trung tâm rồi thì đừng kéo cả đội xuống cùng nữa đấy."
Đào Nguyên nhanh chóng đi chuyển nhân vật tới đường trên tiếp tục farm lính: "Tớ biết rồi, đánh xong tối nay cả đám cùng đi ăn một bữa đi."
Màn hình lớn chiếu lại cảnh diễn biến trận đấy mới nãy, Viễn Phong nhìn lại cũng rất hài lòng với sự lựa chọn xông pha đầy liều lĩnh này và cách cậu quét sạch giữa trung tâm đội đối thủ.
Chỉ tiếc rằng nếu đây là giải đấu lớn, việc này xứng đáng được ghi danh và nhanh chóng thừa nhận thực lực bởi người xem rồi, lúc đó việc cậu được vào vị trí dự bị cũng có thể bàn rằng thực lực thế này rất xứng đáng.
A: "Cảnh outplay 1vs5 này thực sự đúng là bắt mắt, nhưng xét chất tướng thả diều thì cũng khó được như vậy, cùng lắm là được Quadra thôi."
Viễn Phong: "Chưa kể tới việc phải tấn công tướng yếu máu nhất, nếu không thì mọi thứ sẽ tan tành."
B: "Nhưng mà, nếu nói ra điều này cũng hơi kì, tôi lại nhớ tới cách thao tác đó, lại có một phần giống của đại thần..."
Viễn Phong: "Tôi ?"
B: "Tuy trò Onmyoji Arena và Honor Of King là hai tựa game khác nhau, nhưng chung thể loại là Moba. Thao tác ở mỗi trò chơi đường nhiên cũng không giống, nhưng tôi lại thấy rõ ràng rắng thao tác của người đó và cậu đây, rất giống hệt."
Viễn Phong: "...."
Cả quá trình xây dựng sự nghiệp này, chuyện người ta có thể thao tác giống anh cũng không lạ, dù sao thao tác đặc trưng của mỗi người là hoàn toàn khác nhau, có giống thì lại cho người ta là người kế thừa danh hiệu của người đi trước.
Đương nhiên anh cũng không có ý định cho người ta nhường ngôi dễ dàng, trừ khi anh giải nghệ hoặc tìm được người xứng đáng.
Nếu cậu đi rừng với khả năng này, có lẽ anh đã tuyên bố rồi.
Giám khảo B thấy anh không tiếp lời, lại luống cuống giải thích câu nói ấy: "Không phải là tôi mỉa mai thao tác của cậu, chỉ là một phỏng đoán thôi ạ."
Viễn Phong: "Tôi cũng không để bụng lắm, dù sao cũng có nhiều người thao tác giống với thuyền thủ chuyên nghiệp."
B: ".... Nhưng rõ ràng là cậu cảm thấy khó chịu vì lời nói ấy của tôi mà...."
Phút thứ 15.
Sau khi giành được Mega Kill và nhận buff của Ác Long, tổng lượng vàng của hai đội đã gần tương đồng với nhau, nhưng ván đấu vẫn chưa kết thúc hoàn toàn thì không thể buông lỏng được cảm giác tay đang bùng cháy này.
Lúc rừng của họ đang ăn rừng bên kia đường dưới thì cậu nhân cơ hội Liêm Pha đang mải farm lính kéo trụ cướp sạch luôn rừng bên này, cố gắng cải thiện lượng vàng của mình tới mức tối đa.
Những đồng đội khác bây giờ có thể đánh dễ thở hơn một chút, nhưng Già La vẫn là mục tiêu hàng đầu của đối thủ nên hoàn toàn không thể đánh rỉa trụ từ xa, cũng hầu như khó tiến thêm bước nào.
Hữu Lộc: "Cứ thế này tớ sẽ khó gây sát thương được..."
Đào Nguyên: "Đồi đường với tớ, giúp tớ câu kéo với Liêm Pha."
Hữu Lộc: "Thế ổn không, họ đều tập trung ở đường dưới đấy ?"
Đào Nguyên giơ ngón cái: "Gặt được Mega rồi chẳng lẽ tớ còn phải sợ nữa ?"
Hữu Lộc biết trận này chẳng thế làm gì được ngoài phải farm đến khi đủ đồ cần thiết, nhanh chóng chấp nhận việc đảo đường.
Cậu ping tập hợp, cả đội ngoài Già La đều đi theo phía sau, Yaria đã chuẩn bị chiều cuối để nhập hồn và nội tai biến hình bất kì lúc nào.
Một thành viên lên tiếng: "Cần thận đấy, cả bốn người đội kia đều đang cố đánh Phong Long."
Đào Nguyên: "Vậy chúng ta cướp luôn."
Tận dụng quái rừng để dùng chiêu 1 tăng tốc chạy, sau khi xông thẳng tới vị trí tốt nhất liền triển ngay một loạt thao tác phối hợp với chiêu hất tung của Boss.
Toàn đội cũng theo sau nhanh chóng cấu rỉa sát thương, đương nhiên vì không kịp trở tay phản đồn trước loạt khống chế nên rõ ràng là bị hạ gục gần hết.
Đào Nguyên: "Thời cơ tới rồi, nhanh chóng phá trụ đi."
Toàn đội không quay về trong tình trạng máu thấp, ngay lập tự chứ chưa phê đánh sập 2 đường giữa và dưới.
Liêm Pha của đội đối thủ cũng nhận được thông tin, đang kiếm vị trí an toàn để biến về thì Già La lại không cho phép và liên tục tấn công từ xa.
Sát thương tuy đối với Hữu Lộc không đủ, nhưng giờ làm thế này cũng gây khó chịu rồi.
"Ai cho mà về, đánh tay đôi giữa đấu sĩ và xạ thủ một phen đi !"
Liêm Pha - đội Tuyết Lạnh: "Khốn, vậy tôi thanh toàn cho cậu."
Cậu ta cứ thế mà mặc kệ lời khuyên của đồng đội, trực tiếp tấn công toàn diện, Hữu Lộc cũng sử dụng hết tất cả những gì mình có để cầm cự được nào hay giây đó, đương nhiên là sau 10 giây tướng của cậu đã ngã gục trong huy hoàng.
Liêm Pha vẫn còn lại nửa thanh máu, nhanh chóng bấm nút biến về, màn hình lại bất ngờ chuyển cảnh tới trụ chính của đội Tuyết Lạnh bị phá vỡ.....
(Defeat)
Đào Nguyên: "Lẽ nhiên, giờ tớ chỉ có gặp 10 Lan đi, tớ canh thời cơ để outplay trình độ cho cậu ta sáng miệng."
Ngọc Lân nhìn thời gian hồi sinh của đối thủ sắp cận kề: "Muốn tự mãn thể nào thì gác hết qua một bên đi, giờ lấy cậu làm trung tâm rồi thì đừng kéo cả đội xuống cùng nữa đấy."
Đào Nguyên nhanh chóng đi chuyển nhân vật tới đường trên tiếp tục farm lính: "Tớ biết rồi, đánh xong tối nay cả đám cùng đi ăn một bữa đi."
Màn hình lớn chiếu lại cảnh diễn biến trận đấy mới nãy, Viễn Phong nhìn lại cũng rất hài lòng với sự lựa chọn xông pha đầy liều lĩnh này và cách cậu quét sạch giữa trung tâm đội đối thủ.
Chỉ tiếc rằng nếu đây là giải đấu lớn, việc này xứng đáng được ghi danh và nhanh chóng thừa nhận thực lực bởi người xem rồi, lúc đó việc cậu được vào vị trí dự bị cũng có thể bàn rằng thực lực thế này rất xứng đáng.
A: "Cảnh outplay 1vs5 này thực sự đúng là bắt mắt, nhưng xét chất tướng thả diều thì cũng khó được như vậy, cùng lắm là được Quadra thôi."
Viễn Phong: "Chưa kể tới việc phải tấn công tướng yếu máu nhất, nếu không thì mọi thứ sẽ tan tành."
B: "Nhưng mà, nếu nói ra điều này cũng hơi kì, tôi lại nhớ tới cách thao tác đó, lại có một phần giống của đại thần..."
Viễn Phong: "Tôi ?"
B: "Tuy trò Onmyoji Arena và Honor Of King là hai tựa game khác nhau, nhưng chung thể loại là Moba. Thao tác ở mỗi trò chơi đường nhiên cũng không giống, nhưng tôi lại thấy rõ ràng rắng thao tác của người đó và cậu đây, rất giống hệt."
Viễn Phong: "...."
Cả quá trình xây dựng sự nghiệp này, chuyện người ta có thể thao tác giống anh cũng không lạ, dù sao thao tác đặc trưng của mỗi người là hoàn toàn khác nhau, có giống thì lại cho người ta là người kế thừa danh hiệu của người đi trước.
Đương nhiên anh cũng không có ý định cho người ta nhường ngôi dễ dàng, trừ khi anh giải nghệ hoặc tìm được người xứng đáng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nếu cậu đi rừng với khả năng này, có lẽ anh đã tuyên bố rồi.
Giám khảo B thấy anh không tiếp lời, lại luống cuống giải thích câu nói ấy: "Không phải là tôi mỉa mai thao tác của cậu, chỉ là một phỏng đoán thôi ạ."
Viễn Phong: "Tôi cũng không để bụng lắm, dù sao cũng có nhiều người thao tác giống với thuyền thủ chuyên nghiệp."
B: ".... Nhưng rõ ràng là cậu cảm thấy khó chịu vì lời nói ấy của tôi mà...."
Phút thứ 15.
Sau khi giành được Mega Kill và nhận buff của Ác Long, tổng lượng vàng của hai đội đã gần tương đồng với nhau, nhưng ván đấu vẫn chưa kết thúc hoàn toàn thì không thể buông lỏng được cảm giác tay đang bùng cháy này.
Lúc rừng của họ đang ăn rừng bên kia đường dưới thì cậu nhân cơ hội Liêm Pha đang mải farm lính kéo trụ cướp sạch luôn rừng bên này, cố gắng cải thiện lượng vàng của mình tới mức tối đa.
Những đồng đội khác bây giờ có thể đánh dễ thở hơn một chút, nhưng Già La vẫn là mục tiêu hàng đầu của đối thủ nên hoàn toàn không thể đánh rỉa trụ từ xa, cũng hầu như khó tiến thêm bước nào.
Hữu Lộc: "Cứ thế này tớ sẽ khó gây sát thương được..."
Đào Nguyên: "Đồi đường với tớ, giúp tớ câu kéo với Liêm Pha."
Hữu Lộc: "Thế ổn không, họ đều tập trung ở đường dưới đấy ?"
Đào Nguyên giơ ngón cái: "Gặt được Mega rồi chẳng lẽ tớ còn phải sợ nữa ?"
Hữu Lộc biết trận này chẳng thế làm gì được ngoài phải farm đến khi đủ đồ cần thiết, nhanh chóng chấp nhận việc đảo đường.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cậu ping tập hợp, cả đội ngoài Già La đều đi theo phía sau, Yaria đã chuẩn bị chiều cuối để nhập hồn và nội tai biến hình bất kì lúc nào.
Một thành viên lên tiếng: "Cần thận đấy, cả bốn người đội kia đều đang cố đánh Phong Long."
Đào Nguyên: "Vậy chúng ta cướp luôn."
Tận dụng quái rừng để dùng chiêu 1 tăng tốc chạy, sau khi xông thẳng tới vị trí tốt nhất liền triển ngay một loạt thao tác phối hợp với chiêu hất tung của Boss.
Toàn đội cũng theo sau nhanh chóng cấu rỉa sát thương, đương nhiên vì không kịp trở tay phản đồn trước loạt khống chế nên rõ ràng là bị hạ gục gần hết.
Đào Nguyên: "Thời cơ tới rồi, nhanh chóng phá trụ đi."
Toàn đội không quay về trong tình trạng máu thấp, ngay lập tự chứ chưa phê đánh sập 2 đường giữa và dưới.
Liêm Pha của đội đối thủ cũng nhận được thông tin, đang kiếm vị trí an toàn để biến về thì Già La lại không cho phép và liên tục tấn công từ xa.
Sát thương tuy đối với Hữu Lộc không đủ, nhưng giờ làm thế này cũng gây khó chịu rồi.
"Ai cho mà về, đánh tay đôi giữa đấu sĩ và xạ thủ một phen đi !"
Liêm Pha - đội Tuyết Lạnh: "Khốn, vậy tôi thanh toàn cho cậu."
Cậu ta cứ thế mà mặc kệ lời khuyên của đồng đội, trực tiếp tấn công toàn diện, Hữu Lộc cũng sử dụng hết tất cả những gì mình có để cầm cự được nào hay giây đó, đương nhiên là sau 10 giây tướng của cậu đã ngã gục trong huy hoàng.
Liêm Pha vẫn còn lại nửa thanh máu, nhanh chóng bấm nút biến về, màn hình lại bất ngờ chuyển cảnh tới trụ chính của đội Tuyết Lạnh bị phá vỡ.....
(Defeat)
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro