Ta Bắt Cóc Thời Gian Tuyến

Cơ Hội Đi Thăm Quan

Nhất Đao Trảm Trảm Trảm

2024-11-21 20:36:04

Nhìn hậu tố “vĩ nhân lịch sử” sau tên Vương Tấn Thăng trong đánh giá, Phong Kỳ thở phào một hơi.

Trong dữ liệu cơ sở Tinh Thành, giới thiệu ban đầu về thầy Vương dạy sử là, thầy Vương cảm thấy dạy học không thể thay đổi vận mệnh nhân loại, vì thế dứt khoát ghi danh “Tinh Thành Học Phủ”.

Nhưng lần này biến thành hắn giúp Vương Tấn Thăng ngộ ra điều đó, đồng thời thúc đẩy ông ghi danh Tinh Thành Học Phủ sớm hơn mấy năm, cuối cùng thành công tiến vào Viện Nghiên Cứu Hổ Phách.

Quỹ đạo cuộc đời thầy Vương sử xuất hiện chút thay đổi nhỏ bé vì một đoạn lời nói của hắn, nhưng những công lao thầy Vương cống hiến cho nhân loại, không thay đổi.

Trong lòng cảm khái đồng thời, hắn cảm thấy mình tựa hồ tìm được một con đường mới tinh thay đổi lịch sử tương lai.

Tìm những nhân tài trong dòng lịch sử, sau đó dẫn dắt họ thay đổi tương lai.

Nhưng trước đó, Phong Kỳ quyết định tiếp tục sao chép công pháp, sau này sẽ thực thi ý tưởng ban nãy.

Hắn cảm thấy chỉ cần sở hữu công pháp tu luyện đủ ưu tú, không chừng lần sau lại tiến vào giấc mơ, kết cục diệt vong của nhân loại sẽ được thay đổi.

Chờ lần sau hắn tiến vào mộng cảnh, cảnh đầu tiên nhìn thấy sau khi mở mắt, sẽ không phải xương khô đầy đất, mà là một thành phố hiện đại phồn hoa, mọi người an cư lạc nghiệp, một mảnh tường hòa.

Mường tượng thêm một lúc, Phong Kỳ click mở danh sách công pháp.

Lần này hắn chọn một quyển công pháp tu thể đánh giá ba sao《 Mãnh Hổ Quyền 》.

Xem dạy học video đồng thời, hắn làm theo giáo viên trong video, vặn người xoay đầu, điều chỉnh nhịp thở như đúng lời dạy, cảm ứng linh khí bốn phía.

Hắn liên tục thử đi thử lại, không biết qua bao lâu, Phong Kỳ dần dần nắm giữ cơ sở mấu chốt của “Mãnh Hổ Quyền”.

Đúng lúc này, âm thanh lời tự thuật hiện lên trong đầu hắn.

[Nhìn phía sau, Tiểu Hắc tới, ngươi lại sắp chết!]

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nghe được bên cạnh nhắc nhở, hắn lập tức quay đầu, phát hiện thân ảnh quen thuộc bọc mình trong sương đen đang bay ra thông đạo kim loại.

Chợt nhận ra mình lại sắp chết thảm, Phong Kỳ dậm chân, cắn răng một cái, chủ động lao thẳng về phía bóng đen:

“Bố đây liều mạng với mày, ăn một Mãnh Hổ Quyền của tao đi!”

Sáng sớm tỉnh lại, Phong Kỳ và Mạc Phi thẳng đến nhà ăn trường học.

Chầu cơm này, Phong Kỳ ăn nhiều hơn mọi khi gấp ba, dọa cho Mạc Phi trợn mắt há mồm, hô to Thao Thiết chuyển thế.

*Thao Thiết: Một trong ‘Tứ hung’ (bốn điều xui xẻo) trong thần thoại Trung Quốc, được mô tả như một loài mãnh thú hung ác, có sức mạnh to lớn, rất tham ăn, thấy gì ăn nấy, là biểu tượng cho sự tham lam dục vọng.

Đi vào phòng học, đã gần nửa số đồng học đến trước, Phong Kỳ và Mạc Phi trở lại chỗ ngồi cũng bắt đầu ôn tập nội dung kiểm tra.

Buổi sáng 8 giờ.

Vương Tấn Thăng vội vàng đi vào phòng học, chạy tới trước bàn bục giảng, theo sau tươi cười nhìn các bạn học mở miệng:

“Thông báo một tin mới nhất, trước khi kiểm tra tốt nghiệp bắt đầu, trường ta sẽ cho những học sinh ưu tú một cơ hội học tập, tham quan học phủ cao đẳng trước, trong đó lớp chúng ta có một bạn học nhận được thù vinh này.”

Vương Tấn Thăng dứt lời, các bạn học sôi nổi quay đầu nhìn Phong Kỳ.

“Vạn nhất không phải tớ thì sao?” Phong Kỳ xấu hổ cười.

Nghe vậy, tập thể các bạn học tặng hắn một ngón giữa.

“Ra vẻ sẽ bị sét đánh!”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Úi~ giời, không phải cậu, tôi đứng chổng ngược gội đầu cho cậu xem, quá khiêm tốn cũng là ra vẻ.”

“An tĩnh, hiện tại sẽ tiết lộ bạn học được chọn trong lớp chúng ta.” Nói, Vương Tấn Thăng lấy ra một tờ giấy nhăn nhúm từ trong túi, mở ra vuốt phẳng, sau đó đọc:

“Bạn học Phong Kỳ lớp ta, đạt được tư cách đi tham quan, học tập ở Tinh Thành Học Phủ!”

Không có vỗ tay, toàn bộ đồng học đều có vẻ đương nhiên.

Nhận lấy bức thư tham quan từ tay Vương Tấn Thăng, Phong Kỳ biểu tình bình tĩnh, lại đưa tới một đợt kêu rên.

Có thể đoạt được một vé đi tham quan, học tập học phủ cao đẳng, Phong Kỳ hoàn toàn không kinh ngạc, thành tích mình đã sớm ngồi vững ghế vàng đầu bảng nhiều năm, không ai địch nổi.

Điều duy nhất làm hắn cảm thấy đáng tiếc là, không thể rút trúng “Ngân Hà Học Phủ” hắn muốn ghi danh.

Cũng không phải Tinh Thành Học Phủ kém hơn Ngân Hà Học Phủ, ở phương diện nào đó, Tinh Thành Học Phủ thậm chí chất lượng hơn Ngân Hà Học Phủ, ví như môn thuật pháp chiến đấu, môn võ thuật, vân vân.

Nhưng Phong Kỳ muốn ra sức học “Môn nghiên cứu công pháp”, Ngân Hà Học Phủ lại có phần chuyên sâu hơn trong môn này, đây cũng là nguyên nhân hắn chọn Ngân Hà Học Phủ.

“Phong Kỳ em về thu dọn hành lý, đợi lát nữa đến cổng trường điểm danh, các bạn học còn lại tiếp tục ôn tập.” Đọc xong thông báo, Vương Tấn Thăng vò tờ giấy thành một cục, nhét lại vào túi quần, xoay người rời phòng học.

“Chậc chậc, Tinh Thành Học Phủ là nơi tốt, nghe nói các đàn chị bên đó trắng xinh như cải trắng mọng nước, cậu có phúc dữ, nhưng nhớ chú ý thi thố an toàn, đừng có ôm con về.”

Nhìn Mạc Phi vui cười, Phong Kỳ cực kì vô ngữ:

“Tôi chỉ đi hai tuần, đứa bé được ôm về có thể là con tôi sao.”

“Ha ha ha, vấn đề không lớn!”

“Cút!”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Bắt Cóc Thời Gian Tuyến

Số ký tự: 0