Ta Chỉ Muốn Làm Nam Nhân Bình Thường
Lâm Thần trả lờ...
Nam thần chiến hữu
2024-09-10 10:35:07
Xin chào các bạn! Mình là Lâm Thần ! Mình là nhân vật chính trong bộ truyện mà các bạn đang đọc nha.
Các bạn đọc đến đây cũng là biết rất rõ về thân phận của tôi rồi nhỉ? Chúng ta đã đi được một quãng đường khá dài, và thực sự đó đối với tôi thì nó giống như một thử thách vậy.
Hôm nay, để thỏa mãn yêu cầu của các bạn, mình xin phép được trả lời một số câu hỏi từ các độc giả gửi đến cho mình?
Câu thứ nhất: Lâm Thần tại sao lại tài năng như vậy, lại còn thu hút được rất nhiều nữ giới?
Câu hỏi này mình xin phép trả lời như sau:
-Tớ sinh ra thì cũng không biết tại sao lại như vậy nữa? Lúc bé, tớ đã rất có hứng thú với những người lớn, tớ xem tivi rồi bắt chước theo. Lúc đó, nhà tớ rất nghèo nên tớ chỉ có thể dùng những thứ mình tự nhặt được để bắt chước theo, và cũng chính vì nhặt nhạnh nên mình mới không để ý là mình đã thành thạo một số kỹ năng mà mình cũng không hề biết trước được.
-Còn về việc tớ khá “đẹp mắt” thì tớ cũng không hề biết, tớ từ bé đã sở hữu khuôn mặt như vậy, cộng thêm việc tớ ăn chế độ ăn khá cứng ngắc của mẹ mình và giờ giấc hẳn hoi. Thực sự tớ bị oan a, khuôn mặt như vậy tớ không hề muốn chút nào.
Câu hỏi thứ hai: Tại sao Linh Nhi lại cuồng yêu Lâm Thần đến vậy?
Tớ cũng rất buồn khi Linh Nhi lại như vậy, tớ thực sự cũng không hề biết tại sao mình lại để lại ấn tượng tốt với Linh Nhi đến vậy. Mình xin kể lại hành trình mình gặp Linh Nhi.
-Lúc đó, do quá hoảng sợ vì bị mấy bạn gái truy đuổi ( các bạn xem lại ở ngoại truyện), mình đã về với nhà của ông mình. Bởi vì nhà ông mình không ai trong trường biết, cộng thêm việc mình đi trong đêm nên không ai có thể quấy rầy được mình cả. Về với ông, mình sống cuộc sống rất vui, giống như bao học sinh khác, ông mình dạy mình chơi cờ, dạy mình võ,... dạy rất nhiều.
Mọi chuyện bắt đầu từ đây. Lúc ông mình muốn dẫn mình ra công viên, lúc đó trong người của mình hào hứng lắm. Mình chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ có thể tự do tự tại được. Lúc ở thành phố, mình chỉ cần đi ra ngoài là sẽ có một đống nữ sinh bâu lại người mình, thực sự lúc đó mình rất hoảng sợ, đi ra ngoài lúc nào cũng cần khẩu trang và che kín mặt. Điều này làm cho mình mong ước được sống như bình thường vậy, và hôm nay mình đã có cơ hội làm điều đó.
Đi ra công viên, vì ở quê nên nó rất vắng, tuy không náo nhiệt như ở thành phố nhưng cũng không làm cho mình buồn lòng, chỉ cần được sống như chính mình thì mình cũng rất vui rồi.
Mình với ông chơi cùng nhau, nhớ lại khoảnh khắc đó, trong lòng mình rất vui vẻ, thực sự cảm giác đó mình không bao giờ quên được.
Đúng lúc này, mình nhận ra có một cô bé đang ngồi một mình chơi cờ. Tớ rất muốn tự mình kết bạn một ai đó nên mình đã đi đến chào hỏi.
Ấn tượng đầu tiên của mình là cô ấy rất xinh đẹp, xinh đẹp một cách tự nhiên, nhưng cô ấy lại cho tớ cảm giác rất khó gần, giống như một bông hồng có gai vậy. Mình cứ tưởng là cô ấy sẽ giống như những cô gái bình thường, nhưng cô ấy không hề chú ý tới tớ vậy.
Ông mình thấy vậy cũng ra hiệu mình kết bạn với cô ấy, với một người ham đánh cờ như mình thì mình quyết tâm kết bạn được với cô ấy, rồi mọi chuyện xảy ra rất thuận lợi, cô ấy cùng tớ nói chuyện vui vẻ giống như hai người bạn thân lâu lăm vậy.
Lúc đó tớ mới biết là cô ấy không có bạn là do tất cả người bạn cô ấy đều muốn lợi dụng cô ấy, nên mình mới hứa với cô ấy là sẽ làm “bạn” trọn đời. Lúc đó, cô ấy nở một nụ cười, nụ cười đó giống như xóa tan mọi hàng rào khoảng cảnh giữa tớ và cô ấy, giống như mặt trời chiếu xuống làm tan biến màn sương u buồn.
Nhưng cuộc gặp chỉ ngắn ngủi thế thôi, bởi vì hôm sau mình đã phải rời đi rồi, lúc đó mình đã gửi lại tờ giấy ở đó.
Tớ kể cũng khá dài dòng mong các bạn thông cảm, nhưng thực sự tớ không hề biết tại sao cô ấy lại trở nên như vậy. Tớ chỉ biết sau này khi gặp lại thì tớ mới biết cô ấy đã là một cô tiểu thư cao quý, lúc đó mình cực kỳ ngạc nhiên.
Mình nghĩ lại lúc bị Linh Nhi bắt, trong đầu mình tưởng rằng mình làm sai điều gì, tớ cũng không ngờ rằng Linh Nhi lại dùng thủ đoạn để nhốt mình như vậy, tớ rất sợ.
Câu hỏi thứ ba: Ước muốn của cậu là gì???
Mình xin trả lời:
-Ước muốn của tớ là tự mình kiếm tiền nuôi sống gia đình, chỉ cần nhìn gia đình mình hạnh phúc thì đó là ước ao lớn nhất cảu mình, mình cũng muốn như bao con người khác. Mình rất sợ có một ngày Linh Nhi sẽ thấy mình, vậy nên các bạn đọc đừng để Linh Nhi biết nhé. Ước muốn của mình chỉ đơn giản như vậy thôi
Câu hỏi thứ tư: Cậu đã thích ai chưa???
Mình xin trả lời:
-Thực sự mình chưa thích ai cả. Mình rất sợ nếu mình thích ai đó thì bạn gái đó sẽ rơi vào nguy hiểm. Các bạn cũng thấy trong truyện của mình thì mình phải chạy trốn rất khổ sở, nếu mình thích bạn đó thì chắc chắn bạn đó sẽ rơi vào nguy hiểm.
Còn thực sự mình chỉ coi các cô gái các bạn thấy là bạn bè bình thường.Mà giúp đỡ bạn bè đối với mình đó là chuyện đương nhiên. Còn rất nhiều câu hỏi nhưng vì thời gian gấp gáp, các bạn cũng thấy cô chủ Thanh Tuyết đang ở gần nên mình không thể ở lâu được. Mình rất mong được trả lời tất cả câu hỏi của các bạn.
Cũng muộn rồi, tớ hôm nay được tác giả gọi lên để trả lời câu hỏi của các bạn. Tớ rất mong các bạn sẽ thương tác giả một chút, thực sự tác giả đã rất cố gắng để tạo ra một chỗ để cho tớ xuất hiện. Rất mong được sự giúp sức của các bạn.
Suỵtttt đừng nói cho Linh Nhi nhé, cô ấy mà biết tác giả thì tác giả gặp nguy mất đó nha!!!
Lời nói của tác giả: Đây là phần ngoại truyện, không ảnh hưởng cốt truyện, các bạn muốn góp ý có thể góp ý ở dưới truyện nha.
Các bạn đọc đến đây cũng là biết rất rõ về thân phận của tôi rồi nhỉ? Chúng ta đã đi được một quãng đường khá dài, và thực sự đó đối với tôi thì nó giống như một thử thách vậy.
Hôm nay, để thỏa mãn yêu cầu của các bạn, mình xin phép được trả lời một số câu hỏi từ các độc giả gửi đến cho mình?
Câu thứ nhất: Lâm Thần tại sao lại tài năng như vậy, lại còn thu hút được rất nhiều nữ giới?
Câu hỏi này mình xin phép trả lời như sau:
-Tớ sinh ra thì cũng không biết tại sao lại như vậy nữa? Lúc bé, tớ đã rất có hứng thú với những người lớn, tớ xem tivi rồi bắt chước theo. Lúc đó, nhà tớ rất nghèo nên tớ chỉ có thể dùng những thứ mình tự nhặt được để bắt chước theo, và cũng chính vì nhặt nhạnh nên mình mới không để ý là mình đã thành thạo một số kỹ năng mà mình cũng không hề biết trước được.
-Còn về việc tớ khá “đẹp mắt” thì tớ cũng không hề biết, tớ từ bé đã sở hữu khuôn mặt như vậy, cộng thêm việc tớ ăn chế độ ăn khá cứng ngắc của mẹ mình và giờ giấc hẳn hoi. Thực sự tớ bị oan a, khuôn mặt như vậy tớ không hề muốn chút nào.
Câu hỏi thứ hai: Tại sao Linh Nhi lại cuồng yêu Lâm Thần đến vậy?
Tớ cũng rất buồn khi Linh Nhi lại như vậy, tớ thực sự cũng không hề biết tại sao mình lại để lại ấn tượng tốt với Linh Nhi đến vậy. Mình xin kể lại hành trình mình gặp Linh Nhi.
-Lúc đó, do quá hoảng sợ vì bị mấy bạn gái truy đuổi ( các bạn xem lại ở ngoại truyện), mình đã về với nhà của ông mình. Bởi vì nhà ông mình không ai trong trường biết, cộng thêm việc mình đi trong đêm nên không ai có thể quấy rầy được mình cả. Về với ông, mình sống cuộc sống rất vui, giống như bao học sinh khác, ông mình dạy mình chơi cờ, dạy mình võ,... dạy rất nhiều.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mọi chuyện bắt đầu từ đây. Lúc ông mình muốn dẫn mình ra công viên, lúc đó trong người của mình hào hứng lắm. Mình chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ có thể tự do tự tại được. Lúc ở thành phố, mình chỉ cần đi ra ngoài là sẽ có một đống nữ sinh bâu lại người mình, thực sự lúc đó mình rất hoảng sợ, đi ra ngoài lúc nào cũng cần khẩu trang và che kín mặt. Điều này làm cho mình mong ước được sống như bình thường vậy, và hôm nay mình đã có cơ hội làm điều đó.
Đi ra công viên, vì ở quê nên nó rất vắng, tuy không náo nhiệt như ở thành phố nhưng cũng không làm cho mình buồn lòng, chỉ cần được sống như chính mình thì mình cũng rất vui rồi.
Mình với ông chơi cùng nhau, nhớ lại khoảnh khắc đó, trong lòng mình rất vui vẻ, thực sự cảm giác đó mình không bao giờ quên được.
Đúng lúc này, mình nhận ra có một cô bé đang ngồi một mình chơi cờ. Tớ rất muốn tự mình kết bạn một ai đó nên mình đã đi đến chào hỏi.
Ấn tượng đầu tiên của mình là cô ấy rất xinh đẹp, xinh đẹp một cách tự nhiên, nhưng cô ấy lại cho tớ cảm giác rất khó gần, giống như một bông hồng có gai vậy. Mình cứ tưởng là cô ấy sẽ giống như những cô gái bình thường, nhưng cô ấy không hề chú ý tới tớ vậy.
Ông mình thấy vậy cũng ra hiệu mình kết bạn với cô ấy, với một người ham đánh cờ như mình thì mình quyết tâm kết bạn được với cô ấy, rồi mọi chuyện xảy ra rất thuận lợi, cô ấy cùng tớ nói chuyện vui vẻ giống như hai người bạn thân lâu lăm vậy.
Lúc đó tớ mới biết là cô ấy không có bạn là do tất cả người bạn cô ấy đều muốn lợi dụng cô ấy, nên mình mới hứa với cô ấy là sẽ làm “bạn” trọn đời. Lúc đó, cô ấy nở một nụ cười, nụ cười đó giống như xóa tan mọi hàng rào khoảng cảnh giữa tớ và cô ấy, giống như mặt trời chiếu xuống làm tan biến màn sương u buồn.
Nhưng cuộc gặp chỉ ngắn ngủi thế thôi, bởi vì hôm sau mình đã phải rời đi rồi, lúc đó mình đã gửi lại tờ giấy ở đó.
Tớ kể cũng khá dài dòng mong các bạn thông cảm, nhưng thực sự tớ không hề biết tại sao cô ấy lại trở nên như vậy. Tớ chỉ biết sau này khi gặp lại thì tớ mới biết cô ấy đã là một cô tiểu thư cao quý, lúc đó mình cực kỳ ngạc nhiên.
Mình nghĩ lại lúc bị Linh Nhi bắt, trong đầu mình tưởng rằng mình làm sai điều gì, tớ cũng không ngờ rằng Linh Nhi lại dùng thủ đoạn để nhốt mình như vậy, tớ rất sợ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Câu hỏi thứ ba: Ước muốn của cậu là gì???
Mình xin trả lời:
-Ước muốn của tớ là tự mình kiếm tiền nuôi sống gia đình, chỉ cần nhìn gia đình mình hạnh phúc thì đó là ước ao lớn nhất cảu mình, mình cũng muốn như bao con người khác. Mình rất sợ có một ngày Linh Nhi sẽ thấy mình, vậy nên các bạn đọc đừng để Linh Nhi biết nhé. Ước muốn của mình chỉ đơn giản như vậy thôi
Câu hỏi thứ tư: Cậu đã thích ai chưa???
Mình xin trả lời:
-Thực sự mình chưa thích ai cả. Mình rất sợ nếu mình thích ai đó thì bạn gái đó sẽ rơi vào nguy hiểm. Các bạn cũng thấy trong truyện của mình thì mình phải chạy trốn rất khổ sở, nếu mình thích bạn đó thì chắc chắn bạn đó sẽ rơi vào nguy hiểm.
Còn thực sự mình chỉ coi các cô gái các bạn thấy là bạn bè bình thường.Mà giúp đỡ bạn bè đối với mình đó là chuyện đương nhiên. Còn rất nhiều câu hỏi nhưng vì thời gian gấp gáp, các bạn cũng thấy cô chủ Thanh Tuyết đang ở gần nên mình không thể ở lâu được. Mình rất mong được trả lời tất cả câu hỏi của các bạn.
Cũng muộn rồi, tớ hôm nay được tác giả gọi lên để trả lời câu hỏi của các bạn. Tớ rất mong các bạn sẽ thương tác giả một chút, thực sự tác giả đã rất cố gắng để tạo ra một chỗ để cho tớ xuất hiện. Rất mong được sự giúp sức của các bạn.
Suỵtttt đừng nói cho Linh Nhi nhé, cô ấy mà biết tác giả thì tác giả gặp nguy mất đó nha!!!
Lời nói của tác giả: Đây là phần ngoại truyện, không ảnh hưởng cốt truyện, các bạn muốn góp ý có thể góp ý ở dưới truyện nha.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro