Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Hy vọng là vậy
Phúc Bồ
2024-06-30 21:39:16
“Tất nhiên là thật rồi.” Hàn Vĩnh Thành vẫn cười nói tiếp: “Cha cô bị cao huyết áp, tiểu đường và nhiều căn bệnh khác, đến nơi đó, đâu có thuốc cho ông ta uống?”
“Nếu không có cha Long, để một lão già có y thuật cao trong tù chữa khỏi bệnh cho cha cô, cha cô có lẽ đã chết trong đó rồi!”
“Chữa khỏi bệnh rồi, cha cô có thể uống một
cân rượu trắng mà vẫn có thể cười nói vui vẻ, sống rất khỏe mạnh!”
Nghe xong, Lâm Thanh Tuyết xúc động đến phát khóc!
Ngay lập tức cúi đầu cảm tạ Long cửu Thần liên tục, gần như muốn quỳ xuống trước mặt anh.
“Long tiên sinh, tôi thực sự cảm ơn anh đã chăm sóc cha tôi.”
“Từ khi cha tôi mang án oan vào tù, lòng tôi luôn thốn thức, sợ cha thiếu thuốc, lại sợ cha ăn không ngon, ngủ không khỏe, sẽ bị phạm nhân khác bắt nạt. Vì thế tôi đã tìm mọi cách, muốn đưa cha thoát ra ngoài nhưng hoàn toàn không làm được, thậm chí thuốc men cũng không gởi vào được, trong mấy năm tồi chưa từng ngủ yên giấc.”
“Bây giờ, cuối cùng tôi cũng có thế yên tâm rồi!”
Nói đến đây, cô ấy lau giọt nước mắt hạnh phúc, nói với Long cửu Thần: “Xin Long tiên sinh cho tôi một số tài khoản, tôi xin gửi tặng một tỷ tiền mặt, đế bày tỏ lòng biết ơn đối với Long tiên sinh!”
Long Cửu Thần vẫy tay: “Giúp đỡ lẫn nhau là điều đương nhiên giữa những người bạn tù, nếu cho tiền thì mất đi ý nghĩa đây.
Cô đã giúp tôi giải vây lần này, đó là sự cảm ơn lớn nhất dành cho tôi rồi, đừng nhắc đến vấn đề tiền nong nữa.”
Nói xong, anh bước đến chỗ Dương Tử Hi, đưa kiếm Thần Phạt cho Dương Nghĩa Sơn, sau đó ôm lấy gương mặt xinh xắn của Dương Tử Hi, âu yếm nói: “Khiến em bị dọa sợ rồi.”
Đôi mắt đẹp của Dương Tử Hi bỗng ướt đẫm, cô nghẹn ngào nói: “Miễn là anh không sao là được.”
Long Cửu Thần ôm cô vào lòng.
Anh cảm thấy rất thương cô!
Nếu cô nhìn thấy đoạn video đó, chắc chắn sẽ khóc đến chết mất!
Anh hoàn toàn không dám cho cô xem!
Lần này Dương Tử Hi không giãy dụa, khóc nức nở trong vòng tay của Long cửu Thần.
Bỗng nhiên cô nhận ra, cha của mấy đứa nhỏ thực sự rất dịu dàng và tâm lý, có anh bên cạnh thật sự rất có cảm giác an toàn!
Trong bệnh viện.
Tần Diệu Hoa nhìn vào điện thoại mà gầm thét lớn: “Thang Lập Võ, ông đã tính kế cả tôi, khiến mặt mũi tôi bị mất sạch, thêm cả bàn tay còn bị Long cửu Thần chặt đứt, ông cho tôi một lời giải thích thỏa đáng đi?!”
Trong điện thoại vang lên tiếng cười của Thang Lập Võ: “Tam gia, xin bớt giận, tôi đã cho không ông 6 tỷ rồi, chỉ mất một bàn tay có sao đâu, không phải là không thể nối lại được mà?”
“Hắn đã xem video rồi đúng không?”
Tần Diệu Hoa hít một hoi thật sâu: “Đúng thế.”
“Phản ứng thế nào?”
“Rất giận dữ, nóng lòng muốn nghiền xương ông thành tro!”
Thang Lập Võ cười hả hê, rồi lại hỏi: “Vậy tối nay hắn có đi nhá máy luyện kim phía bắc thành phố không?”
“Chắc chắn sẽ đi.”
“Vậy thì tốt rồi.” Thang Lập Võ nói: “Kế hoạch Trảm Long đã bắt đầu, ông giúp tôi tìm thêm thuốc nổ, đưa đến nhà máy luyện kim phía bắc thành phố, đế dành cho tình huống khẩn cấp, đảm bảo kế hoạch Trảm Long thành công trọn vẹn.”
“Sau khi thành công, tôi sẽ trốn sang nước ngoài, tôi chỉ mang theo tiền trên tài khoản, tài sản cố định sẽ giao hết cho ông, ít nhất cũng đáng giá 20 tỷ, tuyệt đối sẽ không thiệt thòi cho ông, đúng không ông bạn?”
Tần Diệu Hoa lập tức nguôi giận, nói: “Tôi sẽ
lập tức sắp xếp đưa những thứ ông cần đến, chỉ được phép thành công, không được phép thất bại, nghe hiểu chưa?”
“Yên tâm đi Tam gia, miễn là hắn dám đến, tôi đảm bảo sẽ thành công, tuyệt đối không thất bại!” Thang Lập Võ khẳng định.
“Hy vọng là vậy.”
Cúp máy, Tần Diệu Hoa lập tức gọi điện, giao nhiệm vụ sắp xếp thuốc nổ.
Sau đó, ông ta xoa xoa mắt, thì thầm nói: “Thường nói mắt trái giật tức là tài lộc, con mắt phải giật tức là tai ương, mắt phải của tỏi giật mạnh như vậy, liệu có tai ương gì sắp xảy ra không?”
Lão già bên cạnh nói: “Tam gia có thể dán giấy đỏ lên mi mắt phải, có thế hóa giải.”
Tân Diệu Hoa lấy ra một gói thuốc lá Trung Hoa, xé một tấm giấy đỏ, lấy nước bọt nhổ vào dán lên mi mắt phải, sau đó nói: “Lôi sư phụ, ra giá một trăm triệu, gọi sư phụ Tạo Hóa cảnh Võ Hầu của ông đến đây, tôi cần chuẩn bị đường lui, để phòng trường hợp Thang Lập Võ thất bại, rơi vào tay Long cửu Thần, đến lúc đó khai ra tôi thì có khi cha tôi sẽ lột sổng da tôi đấy.”
“Được rồi Tam gia, tôi sẽ gọi điện cho sư phụ ngay lập tức.”
Tần Diệu Hoa thở dài thườn thượt.
“Nhưng mong rằng đêm nay, có thể thành công chém được Long cửu Thân, đừng xảy ra bất cứ sai lầm qì, nếu khônq…”
“Nếu không có cha Long, để một lão già có y thuật cao trong tù chữa khỏi bệnh cho cha cô, cha cô có lẽ đã chết trong đó rồi!”
“Chữa khỏi bệnh rồi, cha cô có thể uống một
cân rượu trắng mà vẫn có thể cười nói vui vẻ, sống rất khỏe mạnh!”
Nghe xong, Lâm Thanh Tuyết xúc động đến phát khóc!
Ngay lập tức cúi đầu cảm tạ Long cửu Thần liên tục, gần như muốn quỳ xuống trước mặt anh.
“Long tiên sinh, tôi thực sự cảm ơn anh đã chăm sóc cha tôi.”
“Từ khi cha tôi mang án oan vào tù, lòng tôi luôn thốn thức, sợ cha thiếu thuốc, lại sợ cha ăn không ngon, ngủ không khỏe, sẽ bị phạm nhân khác bắt nạt. Vì thế tôi đã tìm mọi cách, muốn đưa cha thoát ra ngoài nhưng hoàn toàn không làm được, thậm chí thuốc men cũng không gởi vào được, trong mấy năm tồi chưa từng ngủ yên giấc.”
“Bây giờ, cuối cùng tôi cũng có thế yên tâm rồi!”
Nói đến đây, cô ấy lau giọt nước mắt hạnh phúc, nói với Long cửu Thần: “Xin Long tiên sinh cho tôi một số tài khoản, tôi xin gửi tặng một tỷ tiền mặt, đế bày tỏ lòng biết ơn đối với Long tiên sinh!”
Long Cửu Thần vẫy tay: “Giúp đỡ lẫn nhau là điều đương nhiên giữa những người bạn tù, nếu cho tiền thì mất đi ý nghĩa đây.
Cô đã giúp tôi giải vây lần này, đó là sự cảm ơn lớn nhất dành cho tôi rồi, đừng nhắc đến vấn đề tiền nong nữa.”
Nói xong, anh bước đến chỗ Dương Tử Hi, đưa kiếm Thần Phạt cho Dương Nghĩa Sơn, sau đó ôm lấy gương mặt xinh xắn của Dương Tử Hi, âu yếm nói: “Khiến em bị dọa sợ rồi.”
Đôi mắt đẹp của Dương Tử Hi bỗng ướt đẫm, cô nghẹn ngào nói: “Miễn là anh không sao là được.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Long Cửu Thần ôm cô vào lòng.
Anh cảm thấy rất thương cô!
Nếu cô nhìn thấy đoạn video đó, chắc chắn sẽ khóc đến chết mất!
Anh hoàn toàn không dám cho cô xem!
Lần này Dương Tử Hi không giãy dụa, khóc nức nở trong vòng tay của Long cửu Thần.
Bỗng nhiên cô nhận ra, cha của mấy đứa nhỏ thực sự rất dịu dàng và tâm lý, có anh bên cạnh thật sự rất có cảm giác an toàn!
Trong bệnh viện.
Tần Diệu Hoa nhìn vào điện thoại mà gầm thét lớn: “Thang Lập Võ, ông đã tính kế cả tôi, khiến mặt mũi tôi bị mất sạch, thêm cả bàn tay còn bị Long cửu Thần chặt đứt, ông cho tôi một lời giải thích thỏa đáng đi?!”
Trong điện thoại vang lên tiếng cười của Thang Lập Võ: “Tam gia, xin bớt giận, tôi đã cho không ông 6 tỷ rồi, chỉ mất một bàn tay có sao đâu, không phải là không thể nối lại được mà?”
“Hắn đã xem video rồi đúng không?”
Tần Diệu Hoa hít một hoi thật sâu: “Đúng thế.”
“Phản ứng thế nào?”
“Rất giận dữ, nóng lòng muốn nghiền xương ông thành tro!”
Thang Lập Võ cười hả hê, rồi lại hỏi: “Vậy tối nay hắn có đi nhá máy luyện kim phía bắc thành phố không?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Chắc chắn sẽ đi.”
“Vậy thì tốt rồi.” Thang Lập Võ nói: “Kế hoạch Trảm Long đã bắt đầu, ông giúp tôi tìm thêm thuốc nổ, đưa đến nhà máy luyện kim phía bắc thành phố, đế dành cho tình huống khẩn cấp, đảm bảo kế hoạch Trảm Long thành công trọn vẹn.”
“Sau khi thành công, tôi sẽ trốn sang nước ngoài, tôi chỉ mang theo tiền trên tài khoản, tài sản cố định sẽ giao hết cho ông, ít nhất cũng đáng giá 20 tỷ, tuyệt đối sẽ không thiệt thòi cho ông, đúng không ông bạn?”
Tần Diệu Hoa lập tức nguôi giận, nói: “Tôi sẽ
lập tức sắp xếp đưa những thứ ông cần đến, chỉ được phép thành công, không được phép thất bại, nghe hiểu chưa?”
“Yên tâm đi Tam gia, miễn là hắn dám đến, tôi đảm bảo sẽ thành công, tuyệt đối không thất bại!” Thang Lập Võ khẳng định.
“Hy vọng là vậy.”
Cúp máy, Tần Diệu Hoa lập tức gọi điện, giao nhiệm vụ sắp xếp thuốc nổ.
Sau đó, ông ta xoa xoa mắt, thì thầm nói: “Thường nói mắt trái giật tức là tài lộc, con mắt phải giật tức là tai ương, mắt phải của tỏi giật mạnh như vậy, liệu có tai ương gì sắp xảy ra không?”
Lão già bên cạnh nói: “Tam gia có thể dán giấy đỏ lên mi mắt phải, có thế hóa giải.”
Tân Diệu Hoa lấy ra một gói thuốc lá Trung Hoa, xé một tấm giấy đỏ, lấy nước bọt nhổ vào dán lên mi mắt phải, sau đó nói: “Lôi sư phụ, ra giá một trăm triệu, gọi sư phụ Tạo Hóa cảnh Võ Hầu của ông đến đây, tôi cần chuẩn bị đường lui, để phòng trường hợp Thang Lập Võ thất bại, rơi vào tay Long cửu Thần, đến lúc đó khai ra tôi thì có khi cha tôi sẽ lột sổng da tôi đấy.”
“Được rồi Tam gia, tôi sẽ gọi điện cho sư phụ ngay lập tức.”
Tần Diệu Hoa thở dài thườn thượt.
“Nhưng mong rằng đêm nay, có thể thành công chém được Long cửu Thân, đừng xảy ra bất cứ sai lầm qì, nếu khônq…”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro