Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì

Chương 24 - Ngoài cửa

Phúc Bồ

2024-05-07 06:30:29

Long Cửu Thần không nhịn được nữa, nước mắt trào ra.

Lúc này anh lập tức gọi điện thoại cho Long Kiêu.

“Cháu trai Nhạc Nhạc của ông bị bệnh tim bấm sinh, ông điều động quan hệ đi thăm dò giúp tôi. Trong tháng qua, tất cả những người mua thuốc điều trị bệnh tim bấm sinh và những cậu bé được điều trị bệnh tim bấm sinh đều phải điều tra hết một lần cho tôi. Tôi muốn tìm được con tôi càng sớm càng tốt!”

Dương Tử Hi lúc này đã say rượu, điên cuồng mắng Long cửu Thần: “Sau khi sinh con ra, tôi đã đến toà án trình bày chi tiết, nói là tôi tự nguyện xảy ra quan hệ với anh, để bọn họ thay đổi bản án cho anh. Kết quả người ta nói là do có quan hệ bên trên ép xuống, đừng nói là sửa bản án vô tội, dù giảm hình phạt cũng đừng mong! Nếu như anh không đắc tội nhân vật lớn, tôi đã sớm cứu anh ra từ lâu rồi. Có một người cha tài giỏi như anh bảo vệ, con tôi sao bị bắt đi được? Anh đi ra ngoài cho tôi! Không tìm được Nhạc Nhạc và Phi Phi trở về, tôi không muốn nhìn thấy anh!”

Cô bật khóc, đấy Long cửu Thần ra khỏi nhà, đóng sầm cửa lại, ngồi bệt xuống đất khóc.

“Nhạc Nhạc, con tuyệt đổi đừng xảy ra chuyện gì. Mẹ không thế mất con, nếu không mẹ chết mất!”

Dương Nghĩa Sơn nghe mà nước mắt giàn giụa.

Trương Ngọc Lan thậm chí còn quỳ trước tượng Bồ Tát mà quỳ lạy: “Quan Thế Âm Bồ Tát đại từ đại bi, xin hãy cứu đứa cháu tội nghiệp của con, cho dù có đế con giảm thọ mười năm cũng được…”

Ngoài cửa.

Long Cửu Thần ngửa mặt lên trời gầm lên.

“Tên chủ mưu đáng chết, hại chết mẹ tao,

giờ còn bắt đi con trai con gái của tao! Chờ đến khi tao bắt được mày, tao sẽ giết toàn bộ người nhà mày, không chừa một ai!!!”

Tầng mây dày nặng bị nỗi hận của anh xé nát, trời đổ mưa lớn.

“Cậu chủ, lên xe đi.” Thanh Loan đau lòng nói.

Long Cửu Thần lắc đầu: “Hai người ở lại đây, bảo vệ tốt cho cả nhà Tử Hi, tôi muốn yên tĩnh.”

Anh lê bước chân nặng nề, mặc cho cơn mưa làm ướt mình.

Không biết qua bao lâu, anh bước vào khu biệt thự tên là Long Hồ Ngự Phủ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Trong sổ chìa khóa mà Lâm Chấn Đông đưa cho anh, có một chiếc chìa khóa của “Thủy Thượng Long Cung”.

Mà “Thủy Thượng Long Cung” nằm trong Long Hồ Ngự Phủ.

“Long Cửu Thần, sao anh lại tới Long Hồ Ngự Phủ?” Tân Tử Khanh vừa lái chiếc Porsche của mình chậm rãi đi bên cạnh Long cửu Thần vừa hỏi.

“Chị, đáy có phải là chồng chưa cưới Long Cửu Thần mà ông nội muốn chị cưới không?” Một cô gái có khuôn mặt trẻ con và bộ ngực khủng ngồi ở ghế phụ hỏi.

Tần Tử Khanh gật đầu.

.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

“Chị, anh ta nhất định là muốn tới nhà chúng ta xin ông nội gả chị cho anh ta đấy. Chúng ta nhanh về nhà chặn cửa lại đi, em không muốn chị gả cho một kẻ cặn bã như vậy!”

Nói xong, cô gái ngực khủng ném một tấm thẻ ngân hàng cho Long cửu Thần, chanh chua nói: “Trong đó có hơn một triệu, đủ đế anh lấy vợ. Đừng đến nhà tôi cầu hôn, nhà tôi không chào đón anh!”

Long Cửu Thần bẻ gãy tấm thẻ rồi ném thẳng vào mặt cô ta: “Người phụ nữ này đúng là có bệnh!”

“Anh mới có bệnh! Dám đến nhà tôi, tôi sẽ đánh gãy chân anh!” Cô gái mặt trẻ con ngực lớn chửi bới, thúc giục Tần Tử Khanh: “Chị, chúng ta về nhà nhanh lên, chặn cửa cho kịp!”

“ừm.”

Tân Tử Khanh đạp ga, chiếc Porsche gầm rú lao đi.

Long Cửu Thần đi đến trước một cánh cống sắt, dùng chìa khóa mở cửa sắt ra rồi đi dọc theo cây cầu hình vòm về phía biệt thự sang trọng kết hợp giữa phong cách Trung Hoa và phương Táy ở giữa hồ.

Vài phút sau.

Tất cả đèn trong Thủy Thượng Long Cung đều sáng lên, ánh đèn nhiều màu sắc chiếu sáng toàn bộ Long hồ giống như một cung điện cổ tích!

Tất cả chủ nhà ở Long Hồ Ngự Phủ đều bùng nổ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Sáng rồi, sáng rồi! Sau bổn năm, đèn của Thủy Thượng Long Cung cuối cùng cũng bật sáng trở lại!”

“Ông lớn ở đâu đến nhỉ? Bỏ không Thủy Thượng Long Cung giá trị hơn một tỷ suốt bổn năm rồi, trong nhà có mỏ vàng à?”

“Không hổ là biệt thự hơn tỷ, đèn vừa sáng, mẹ nó, về đêm thật quyến rũ mà!”

Trong một biệt thự sang trọng bên hồ.

“Chị, chị xem kìa! Đèn của Thủy Thượng Long Cung sáng rồi! Đẹp quá!” Cô gái mặt trẻ con ngực to chỉ vào giữa hồ và kêu lên.

“Quả thực rất đẹp.” Tần Tử Khanh nhìn Thủy Thượng Long Cung, lẩm bấm: “Thật muốn mua lại nó để cho ông nội dưỡng lão.”

“Em cũng muốn mỗi ngày được sống trong biệt thự sang trọng như vậy. Thế thì hạnh phúc biết bao!” Cô gái mặt trẻ con ngực to lộ vẻ mặt mơ ước.

Tần Tử Khanh trầm tư một chút rồi nói: “Tử

Đình, chúng ta đi gặp chủ nhân của Thủy Thượng Long Cung đi.”

“Dạ, em rất muốn biết chủ nhân của Thủy Thượng Long Cung rốt cuộc là ai!” Tần Tử Đình rất kích động, nắm lấy tay Tần Tử Khanh chạy về phía Thủy Thượng Long Cung.

Chẳng mấy chốc, hai chị em đã vượt qua cây cầu vòm dài năm trăm mét và đến cổng Thủy Thượng Long Cung.

“Oa!”

Nhìn cánh cổng cao chín mét, trang nghiêm mà khí phái, Tần Tử Đình không khỏi cảm khái: “Thủy Thượng Long Cung này thật là lợi hại chị à!”

“Quả thực quá khí phái!”

Tân Tử Khanh bị cánh cửa đỉnh cao này làm cho chấn động thật sâu.

Tần Tử Đình rất muốn đi vào nhìn bên trong, lập tức lề phép gọi: “Chủ nhân Thủy Thượng Long Cung tôn kính, tôi là Tần Tử Đình, cháu gái của Tân Chính Thanh, đại soái tiền nhiệm của Chiến bộ Đông cảnh.”

“Tôi và chị gái tôi Tần Tử Khanh đặc biệt đến đây thăm hỏi ngài. Ngài có tiện chào đón chị em của chúng tôi khỏng?”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì

Số ký tự: 0