Ta Có 90 Nghìn Tỷ Tiền Liếm Cẩu
Chương 14
Phiên Gia Đệ Nhất Soái Ca
2024-07-24 13:49:54
Chớp mắt, liền đến sáu giờ rưỡi ngày hôm sau.
Cổng lớn phía Đông học viện Hồ Đại.
Một bóng người trong chiếc đầm tinh khôi, đội giày trắng, thắt bím đuôi ngựa, cô nàng đã chờ ở chỗ này tận mười mấy phút rồi.
Học sinh đi qua đi lại, đến cả những cô gái đẹp cũng không cương lại được mà quay đầu lại ngắm.
Cô gái ấy có một chân đôi thon dài tinh tế, hai đùi trắng đẹp hấp dẫn.
Tuy rằng ăn mặc rất đơn giản, nhưng lại toát ra sự hoàn mỹ đến kinh ngạc, tựa như thanh xuân nắng toả.
Không chỉ có như vậy, các nam sinh khi nhìn thấy cô nữ sinh liền đứng đơ cả người ra.
“ Ai thế, đẹp vãi cả đái”
“Triệu Ngọc Kỳ đấy không biết à? Cô ấy là phó chủ tịch hội học sinh, đoàn trường đoàn văn nghệ, đệ nhị hoa khôi của trường!”
“Triệu Ngọc Kỳ thật á, cô ấy đang chờ ai thì phải!”
Lúc này.
Một chiếc Ferrari 488 màu đỏ đột nhiên đỗ trước cổng trường học.
“Wow, là Ferrari, siêu xe giá hơn 4 triệu tệ!”
“ Người trong xe là ai vậy, đẹp trai quá!”
Ferrari dừng lại.
Chỉ thấy một thanh niên cao 1m82, chừng hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi, đi thẳng đến Triệu Ngọc Kỳ bắt chuyện.
“Ngọc Kỳ, muốn đi đâu, anh chở em đi?”
“Không, anh Trịnh Bân, ngày hôm nay em có hẹn với bạn rồi!” Triệu Ngọc Kỳ lắc lắc đầu, biểu thị từ chối.
“Hẹn ai, vừa vặn ta biết một nhà hàng đặc biệt mùi vị nấu ăn rất tốt, em có thể rủ đi cùng!”
“ Vậy không hay cho lắm!”
Triệu Ngọc Kỳ cũng chẳng vì đối phương đi siêu xe mà xuống nước. Cũng chỉ là xe thể thao giá 4 triệu mà thôi, Trần Viễn tùy tiện cũng có thể mua hai chiếc Ferrari 488 như vậy.
Trịnh bân cau có mặt mày.
Hắn không nghĩ đến Triệu Ngọc Kỳ làm giá như vậy. Trước đây, có lần đi tham dự sinh nhật bạn, hắn thấy Triệu Ngọc Kỳ liền nhất kiến chung tình, quyết tâm theo đuổi bằng được.
Đồng thời còn cùng đám huynh đệ cược một phen, trong vòng nửa tháng phải tán đổ thành công.
Nhưng từ đó đến giờ cũng phải hơn một tuần, lại chưa có tiến triển gì.
Lần này hắn quyết lái siêu xe đến, không nghĩ lại bị cự tuyệt, xưa nay hắn chưa thấy việc này bao giờ.
Nhưng đúng lúc đó.
Một thanh niên đạp xe đi tới.
“Ngọc Kỳ, có phải tôi đến hơi trễ đúng không, xin lỗi nhé, tôi không nghĩ đến tan học muộn như thế!” Trần Viễn xin lỗi nói rằng.
Hắn nhìn thời gian trên điện thoại vừa vặn sáu giờ rưỡi.
Không nhiều hơn một phút, cũng không thiếu một giây.
Trần Viễn vốn cho rằng Lâm Thư Đồng ít nhất phải đến muộn nửa giờ trở lên.
Mà chính hắn cố tình từ nhà đi trước nửa tiếng, như vậy đến sẽ vừa vặn đúng giờ, sau đó chờ thêm một tiếng là sẽ gặp được người kia.
Trải qua rất nhiều lần hẹn hò cũng khiến hắn vô cùng lo lắng suy tính.
Trần Viễn cũng bắt đầu thông não. Trước đây hắn lúc nào cũng đến sớm, kết quả là phải chờ đợi rất lâu. Nhưng hôm nay là lần đầu cùng Triệu Ngọc Kỳ đi ăn cơm cũng không nên tỏ ra quá đáng.
Vừa vặn sáu giờ rưỡi là hợp lý.
Chủ yếu hắn không nghĩ đến Triệu Ngọc Kỳ đường đường hoa khôi của trường, lại chấp nhận đi sớm mười mấy phút để chờ.
Lại còn bị một thanh niên đi ferrari bắt chuyện?
“ Tiền bối Trịnh Bân, chúng em xin phép đi trước!” Triệu Ngọc Kỳ vô cùng lễ phép nói.
Sau đó mọi người ai đấy đều trố mắt ngoạc mồm, Triệu Ngọc Kỳ ngồi phía sau xe đạp của Trần Viễn.
“ Đậu xanh rau má! Triệu Ngọc Kỳ tình nguyện ngồi xe đạp, không ngồi Ferrari, ta bắt đầu có niềm tin vào tình yêu rồi!” Một nam sinh đeo kính xúc động cảm thán.
“Tôi đổ mất rồi! Không hổ là đệ nhị hoa khôi, cô ấy quả nhiên khác xa với mấy loại phụ nữ hám tiền, nữ sinh ham danh vọng!”
“ Chị đạu Ngọc Kỳ, yêu chị!”
“ Nhưng mà, cái gã đang đèo chị Ngọc Kỳ, không phải đệ nhất liếm cẩu Trần Viễn sao? Này ······ “
Nhìn thấy Trần Viễn cưỡi xe đạp đèo theo Triệu Ngọc Kỳ rời đi.
Trịnh bân sắc mặt tái nhợt.
Nếu bảo hắn thua kẻ giàu như hắn, hắn đồng ý, nhưng hắn là siêu xe thua một cái xe đạp, hắn cảm thấy thật nhục nhã.
Con mẹ nó, cái đéo gì vô lý vậy?
“Hừ! Ranh con không biết trên biết dưới!”
Trịnh bân hừ lạnh một tiếng, âm thầm lái xe rời đi.
Hắn quyết không từ bỏ Triệu Ngọc Kỳ. Hắn sẽ làm cái tên học sinh nghèo kia biết cái gì mới được gọi là hiện thực.
······
“Ngọc Kỳ, chúng ta đi ăn cơm ở đâu, hôm nay bạn mới đấy nha!”
Xe đạp, Trần Viễn cười hỏi, nghĩ tới Triệu Ngọc Kỳ từ bỏ Ferrari mà lên xe đạp của hắn, hắn liền cảm thấy có mặt mũi.
Cảm giác hôm nay ánh mặt trời chiếu xuống thật long lanh.
Ai nói rằng cô gái nào cũng tình nguyện khóc trên BMW còn hơn cười sau xe đạp cơ chứ, nực cười!
Triệu Ngọc Kỳ chính là cô gái như vậy, hoa khôi của trường có chút khác bọt!
Triệu Ngọc Kỳ đề nghị “ Gần trường có một quán tôm hùm, ăn cũng khá ổn áp, mình đến đó thử đi!”
“Được!”
Đến quán tôm hùm.
Bên trong không khí quả thật không tệ.
Hơn nữa giá cả cũng không đắt đỏ.
Tính ra mỗi người mất có ba đến năm trăm tệ.
Nếu như đi một nhóm ba, bốn người chẳng phải là rẻ được đi vài đồng hay sao?
Học sinh bình thường cũng đều có thể ăn được!
Có thể là do đó, cửa hàng buôn bán rất tốt.
Triệu Ngọc Kỳ lại thích ăn tôm hùm. Hơn nữa khẩu vị lại rất cay.
Này em gái ở trong lòng Trần Viễn tự nhiên lại có chút ấn tượng.
Nguyên lai không ai nghĩ nữ thần cũng thích ăn cay!
Nguyên lai tiên nữ cũng rành ăn uống!
Ngay lúc cả hai vừa nói vừa cười bắt đầu lột vỏ gặm tôm thì từ ngoài cửa, một đôi nam thanh nữ tú tiến vào.
Gã nam khoác đồ hàng hiệu Versace, cô gái thì thanh xuân mỹ lệ, chỉ có điều so sánh Triệu Ngọc Kỳ, bất luận khí chất, vóc người, dung mạo, đều thua kém một bậc.
“là Lâm Thư Đồng sao?”
Trần Viễn thật sự cảm thấy đen đủi, sao đi đâu cũng gặp hai con chó này.
Lần trước là ở cửa hàng Gucci độc quyền, lần này là ở một quán tôm hùm, bám dai như đỉa đói.
Lâm Thư Đồng thấy Trần Viễn thì sững sờ, nhưng đến khi nàng nhìn thấy Trần Viễn ngồi cùng một chỗ với Triệu Ngọc Kỳ, thì cả người choáng váng!
Trần Viễn sao có khả năng làm được như vậy?
Không thể nào!
Cái này căn bản không hợp lý!
Mới có mấy ngày trôi qua, Lâm Thư Đồng tuy rằng đã nhìn Trần Viễn bằng một con mắt khác, nhưng hình tượng liếm cẩu của hắn vẫn im đậm trong tâm trí cô.
Ai có thể ai có thể nghĩ tới, cái thằng đệ nhất liếm cẩu đang hẹn hò với đệ nhị mỹ nhân Hồ Đại.
Hắn có tài vậy sao?
Đầu tiên là Từ Nhạc Nhạc vẽ tặng hắn, sau đó lại cùng Triệu Ngọc Kỳ ăn tôm hùm.
“ Không lẽ mình bị mù rồi, không nhẽ tên gia hỏa này thật sự tài giỏi đến vậy?”
Lâm Thư Đồng bắt đầu hoài nghi chính mình!
Đừng nói cô ta, ngay cả Hoàng Tuấn Khải cũng bắt đầu hoài nghi nhân sinh.
Triệu Ngọc Kỳ là loại tiểu thư kiêu sa nhường nào sao lại cùng Trần Viễn liếm cẩu này hẹn hò cơ chứ? Cô ta là hoa khôi đấy?
“ Anh Tuấn Khải, hay mình đổi quán khác!” Lâm Thư Đồng kéo tay áo Hoàng Tuấn Khải, lắp bắp nói.
“Không cần!” Hoàng Tuấn Khải nói rồi hướng về Trần Viễn mà đi tới.
Hắn ôm eo Lâm Thư Đồng khoe khoang, nhưng ánh mắt thì nhòm ngó thân thể Triệu Ngọc Kỳ.
Rõ ràng là lườm rau gắp thịt.
“Hoàng Tuấn Khải, mày đang làm gì ở đây thế thằng chó đẻ?”
Đột nhiên một dáng người to béo ở bàn bốn người phụ nữ trong góc quán vụt đứng bật dậy.
“Ngụy ··· Ngụy Tiểu Thanh, em cũng ở đây à?” Hoàng Tuấn Khải ấp úng, sắc mặt trắng bệch.
“ Tao đang hỏi mày đấy, còn con điếm này là ai?”
“ Cả mày nữ con điếm, sao mày dám dụ dỗ người yêu bà hả!”
“Hoàng Tuấn Khải mày là đồ con chó! Tao mua cho mày quần áo, giày dép, đồng hồ, siêu xe, mày lại sau lưng tao mèo mả gà đồng, loại súc vật này!”
Người phụ nữ mập mạp phẫn nộ đạp cho Hoàng Tuấn Khải một cước rất mạnh sau đó trở tay cho Lâm Thư Đồng một bạt tai.
“Đùng!”
Lâm Thư Đồng bị đánh choáng váng mặt mày!
***
Phụ chương:
Trần Viễn:
- Cường hóa điểm: 0
Từ Nhạc Nhạc:
- Tuổi tác: 21 tuổi.
- Cao: 1 mét 65
- Nặng: 47 cân
- Nhan sắc: 7.9 điểm.
- Độ thiện cảm hiện tại: 88 điểm
- Trói chặt quan hệ với đối tượng số 01, làm cho nữ tử đối với kí chủ có độ thiện cảm vượt qua 95 điểm, thì đột kích ngược thành công, thân phận chuyển đổi, đối phương sẽ biến thành liếm cẩu của kí chủ.
- Đột kích ngược hoàn thành, khen thưởng 10% tiền tiêu phí đã dùng để liếm cẩu. Khen thưởng cường hóa điểm: 5 điểm cường hoá.
Lâm Thư Đồng:
- Tuổi tác: 21 tuổi.
- Cao: 1 mét 63
- Nặng: 48 cân
- Nhan sắc: 7. 8 Điểm.
- Độ thiện cảm hiện tại: 45 điểm
- Trói chặt quan hệ với đối tượng số 02, khi độ thiện cảm đối với kí chủ vượt qua 95 điểm, thì đột kích ngược thành công, thân phận chuyển đổi, đối phương sẽ biến thành liếm cẩu của kí chủ.
- Đột kích ngược hoàn thành thì khen thưởng 10% tiền đã tiêu phí liếm cẩu. Khen thưởng cường hóa điểm: 20 điểm.
Triệu Ngọc Kỳ:
- Tuổi: 20 tuổi.
- Cao: 168cm
- Nặng: 49kg
- Nhan sắc: 8,7 điểm.
- Độ thiện cảm hiện tại: 10 điểm
- Trói chặt quan hệ với đối tượng số 03, khi độ thiện cảm với kí chủ đạt 95 điểm, đột kích ngược sẽ thành công, đối phương sẽ biến thành liếm cẩu của kí chủ.
- Đột kích ngược hoàn thành sẽ khen thưởng hoàn 10% số tiền đã chi cho liếm cẩu. Khen thưởng điểm cường hóa: 25 điểm (có thể cường hóa thuộc tính thân thể của kí chủ, bao gồm thể chất, tinh thần, thiên phú, sức mạnh, các loại tri thức.). Khen thưởng kỹ năng: Đánh đàn dương cầm cấp đại sư.
Cổng lớn phía Đông học viện Hồ Đại.
Một bóng người trong chiếc đầm tinh khôi, đội giày trắng, thắt bím đuôi ngựa, cô nàng đã chờ ở chỗ này tận mười mấy phút rồi.
Học sinh đi qua đi lại, đến cả những cô gái đẹp cũng không cương lại được mà quay đầu lại ngắm.
Cô gái ấy có một chân đôi thon dài tinh tế, hai đùi trắng đẹp hấp dẫn.
Tuy rằng ăn mặc rất đơn giản, nhưng lại toát ra sự hoàn mỹ đến kinh ngạc, tựa như thanh xuân nắng toả.
Không chỉ có như vậy, các nam sinh khi nhìn thấy cô nữ sinh liền đứng đơ cả người ra.
“ Ai thế, đẹp vãi cả đái”
“Triệu Ngọc Kỳ đấy không biết à? Cô ấy là phó chủ tịch hội học sinh, đoàn trường đoàn văn nghệ, đệ nhị hoa khôi của trường!”
“Triệu Ngọc Kỳ thật á, cô ấy đang chờ ai thì phải!”
Lúc này.
Một chiếc Ferrari 488 màu đỏ đột nhiên đỗ trước cổng trường học.
“Wow, là Ferrari, siêu xe giá hơn 4 triệu tệ!”
“ Người trong xe là ai vậy, đẹp trai quá!”
Ferrari dừng lại.
Chỉ thấy một thanh niên cao 1m82, chừng hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi, đi thẳng đến Triệu Ngọc Kỳ bắt chuyện.
“Ngọc Kỳ, muốn đi đâu, anh chở em đi?”
“Không, anh Trịnh Bân, ngày hôm nay em có hẹn với bạn rồi!” Triệu Ngọc Kỳ lắc lắc đầu, biểu thị từ chối.
“Hẹn ai, vừa vặn ta biết một nhà hàng đặc biệt mùi vị nấu ăn rất tốt, em có thể rủ đi cùng!”
“ Vậy không hay cho lắm!”
Triệu Ngọc Kỳ cũng chẳng vì đối phương đi siêu xe mà xuống nước. Cũng chỉ là xe thể thao giá 4 triệu mà thôi, Trần Viễn tùy tiện cũng có thể mua hai chiếc Ferrari 488 như vậy.
Trịnh bân cau có mặt mày.
Hắn không nghĩ đến Triệu Ngọc Kỳ làm giá như vậy. Trước đây, có lần đi tham dự sinh nhật bạn, hắn thấy Triệu Ngọc Kỳ liền nhất kiến chung tình, quyết tâm theo đuổi bằng được.
Đồng thời còn cùng đám huynh đệ cược một phen, trong vòng nửa tháng phải tán đổ thành công.
Nhưng từ đó đến giờ cũng phải hơn một tuần, lại chưa có tiến triển gì.
Lần này hắn quyết lái siêu xe đến, không nghĩ lại bị cự tuyệt, xưa nay hắn chưa thấy việc này bao giờ.
Nhưng đúng lúc đó.
Một thanh niên đạp xe đi tới.
“Ngọc Kỳ, có phải tôi đến hơi trễ đúng không, xin lỗi nhé, tôi không nghĩ đến tan học muộn như thế!” Trần Viễn xin lỗi nói rằng.
Hắn nhìn thời gian trên điện thoại vừa vặn sáu giờ rưỡi.
Không nhiều hơn một phút, cũng không thiếu một giây.
Trần Viễn vốn cho rằng Lâm Thư Đồng ít nhất phải đến muộn nửa giờ trở lên.
Mà chính hắn cố tình từ nhà đi trước nửa tiếng, như vậy đến sẽ vừa vặn đúng giờ, sau đó chờ thêm một tiếng là sẽ gặp được người kia.
Trải qua rất nhiều lần hẹn hò cũng khiến hắn vô cùng lo lắng suy tính.
Trần Viễn cũng bắt đầu thông não. Trước đây hắn lúc nào cũng đến sớm, kết quả là phải chờ đợi rất lâu. Nhưng hôm nay là lần đầu cùng Triệu Ngọc Kỳ đi ăn cơm cũng không nên tỏ ra quá đáng.
Vừa vặn sáu giờ rưỡi là hợp lý.
Chủ yếu hắn không nghĩ đến Triệu Ngọc Kỳ đường đường hoa khôi của trường, lại chấp nhận đi sớm mười mấy phút để chờ.
Lại còn bị một thanh niên đi ferrari bắt chuyện?
“ Tiền bối Trịnh Bân, chúng em xin phép đi trước!” Triệu Ngọc Kỳ vô cùng lễ phép nói.
Sau đó mọi người ai đấy đều trố mắt ngoạc mồm, Triệu Ngọc Kỳ ngồi phía sau xe đạp của Trần Viễn.
“ Đậu xanh rau má! Triệu Ngọc Kỳ tình nguyện ngồi xe đạp, không ngồi Ferrari, ta bắt đầu có niềm tin vào tình yêu rồi!” Một nam sinh đeo kính xúc động cảm thán.
“Tôi đổ mất rồi! Không hổ là đệ nhị hoa khôi, cô ấy quả nhiên khác xa với mấy loại phụ nữ hám tiền, nữ sinh ham danh vọng!”
“ Chị đạu Ngọc Kỳ, yêu chị!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“ Nhưng mà, cái gã đang đèo chị Ngọc Kỳ, không phải đệ nhất liếm cẩu Trần Viễn sao? Này ······ “
Nhìn thấy Trần Viễn cưỡi xe đạp đèo theo Triệu Ngọc Kỳ rời đi.
Trịnh bân sắc mặt tái nhợt.
Nếu bảo hắn thua kẻ giàu như hắn, hắn đồng ý, nhưng hắn là siêu xe thua một cái xe đạp, hắn cảm thấy thật nhục nhã.
Con mẹ nó, cái đéo gì vô lý vậy?
“Hừ! Ranh con không biết trên biết dưới!”
Trịnh bân hừ lạnh một tiếng, âm thầm lái xe rời đi.
Hắn quyết không từ bỏ Triệu Ngọc Kỳ. Hắn sẽ làm cái tên học sinh nghèo kia biết cái gì mới được gọi là hiện thực.
······
“Ngọc Kỳ, chúng ta đi ăn cơm ở đâu, hôm nay bạn mới đấy nha!”
Xe đạp, Trần Viễn cười hỏi, nghĩ tới Triệu Ngọc Kỳ từ bỏ Ferrari mà lên xe đạp của hắn, hắn liền cảm thấy có mặt mũi.
Cảm giác hôm nay ánh mặt trời chiếu xuống thật long lanh.
Ai nói rằng cô gái nào cũng tình nguyện khóc trên BMW còn hơn cười sau xe đạp cơ chứ, nực cười!
Triệu Ngọc Kỳ chính là cô gái như vậy, hoa khôi của trường có chút khác bọt!
Triệu Ngọc Kỳ đề nghị “ Gần trường có một quán tôm hùm, ăn cũng khá ổn áp, mình đến đó thử đi!”
“Được!”
Đến quán tôm hùm.
Bên trong không khí quả thật không tệ.
Hơn nữa giá cả cũng không đắt đỏ.
Tính ra mỗi người mất có ba đến năm trăm tệ.
Nếu như đi một nhóm ba, bốn người chẳng phải là rẻ được đi vài đồng hay sao?
Học sinh bình thường cũng đều có thể ăn được!
Có thể là do đó, cửa hàng buôn bán rất tốt.
Triệu Ngọc Kỳ lại thích ăn tôm hùm. Hơn nữa khẩu vị lại rất cay.
Này em gái ở trong lòng Trần Viễn tự nhiên lại có chút ấn tượng.
Nguyên lai không ai nghĩ nữ thần cũng thích ăn cay!
Nguyên lai tiên nữ cũng rành ăn uống!
Ngay lúc cả hai vừa nói vừa cười bắt đầu lột vỏ gặm tôm thì từ ngoài cửa, một đôi nam thanh nữ tú tiến vào.
Gã nam khoác đồ hàng hiệu Versace, cô gái thì thanh xuân mỹ lệ, chỉ có điều so sánh Triệu Ngọc Kỳ, bất luận khí chất, vóc người, dung mạo, đều thua kém một bậc.
“là Lâm Thư Đồng sao?”
Trần Viễn thật sự cảm thấy đen đủi, sao đi đâu cũng gặp hai con chó này.
Lần trước là ở cửa hàng Gucci độc quyền, lần này là ở một quán tôm hùm, bám dai như đỉa đói.
Lâm Thư Đồng thấy Trần Viễn thì sững sờ, nhưng đến khi nàng nhìn thấy Trần Viễn ngồi cùng một chỗ với Triệu Ngọc Kỳ, thì cả người choáng váng!
Trần Viễn sao có khả năng làm được như vậy?
Không thể nào!
Cái này căn bản không hợp lý!
Mới có mấy ngày trôi qua, Lâm Thư Đồng tuy rằng đã nhìn Trần Viễn bằng một con mắt khác, nhưng hình tượng liếm cẩu của hắn vẫn im đậm trong tâm trí cô.
Ai có thể ai có thể nghĩ tới, cái thằng đệ nhất liếm cẩu đang hẹn hò với đệ nhị mỹ nhân Hồ Đại.
Hắn có tài vậy sao?
Đầu tiên là Từ Nhạc Nhạc vẽ tặng hắn, sau đó lại cùng Triệu Ngọc Kỳ ăn tôm hùm.
“ Không lẽ mình bị mù rồi, không nhẽ tên gia hỏa này thật sự tài giỏi đến vậy?”
Lâm Thư Đồng bắt đầu hoài nghi chính mình!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đừng nói cô ta, ngay cả Hoàng Tuấn Khải cũng bắt đầu hoài nghi nhân sinh.
Triệu Ngọc Kỳ là loại tiểu thư kiêu sa nhường nào sao lại cùng Trần Viễn liếm cẩu này hẹn hò cơ chứ? Cô ta là hoa khôi đấy?
“ Anh Tuấn Khải, hay mình đổi quán khác!” Lâm Thư Đồng kéo tay áo Hoàng Tuấn Khải, lắp bắp nói.
“Không cần!” Hoàng Tuấn Khải nói rồi hướng về Trần Viễn mà đi tới.
Hắn ôm eo Lâm Thư Đồng khoe khoang, nhưng ánh mắt thì nhòm ngó thân thể Triệu Ngọc Kỳ.
Rõ ràng là lườm rau gắp thịt.
“Hoàng Tuấn Khải, mày đang làm gì ở đây thế thằng chó đẻ?”
Đột nhiên một dáng người to béo ở bàn bốn người phụ nữ trong góc quán vụt đứng bật dậy.
“Ngụy ··· Ngụy Tiểu Thanh, em cũng ở đây à?” Hoàng Tuấn Khải ấp úng, sắc mặt trắng bệch.
“ Tao đang hỏi mày đấy, còn con điếm này là ai?”
“ Cả mày nữ con điếm, sao mày dám dụ dỗ người yêu bà hả!”
“Hoàng Tuấn Khải mày là đồ con chó! Tao mua cho mày quần áo, giày dép, đồng hồ, siêu xe, mày lại sau lưng tao mèo mả gà đồng, loại súc vật này!”
Người phụ nữ mập mạp phẫn nộ đạp cho Hoàng Tuấn Khải một cước rất mạnh sau đó trở tay cho Lâm Thư Đồng một bạt tai.
“Đùng!”
Lâm Thư Đồng bị đánh choáng váng mặt mày!
***
Phụ chương:
Trần Viễn:
- Cường hóa điểm: 0
Từ Nhạc Nhạc:
- Tuổi tác: 21 tuổi.
- Cao: 1 mét 65
- Nặng: 47 cân
- Nhan sắc: 7.9 điểm.
- Độ thiện cảm hiện tại: 88 điểm
- Trói chặt quan hệ với đối tượng số 01, làm cho nữ tử đối với kí chủ có độ thiện cảm vượt qua 95 điểm, thì đột kích ngược thành công, thân phận chuyển đổi, đối phương sẽ biến thành liếm cẩu của kí chủ.
- Đột kích ngược hoàn thành, khen thưởng 10% tiền tiêu phí đã dùng để liếm cẩu. Khen thưởng cường hóa điểm: 5 điểm cường hoá.
Lâm Thư Đồng:
- Tuổi tác: 21 tuổi.
- Cao: 1 mét 63
- Nặng: 48 cân
- Nhan sắc: 7. 8 Điểm.
- Độ thiện cảm hiện tại: 45 điểm
- Trói chặt quan hệ với đối tượng số 02, khi độ thiện cảm đối với kí chủ vượt qua 95 điểm, thì đột kích ngược thành công, thân phận chuyển đổi, đối phương sẽ biến thành liếm cẩu của kí chủ.
- Đột kích ngược hoàn thành thì khen thưởng 10% tiền đã tiêu phí liếm cẩu. Khen thưởng cường hóa điểm: 20 điểm.
Triệu Ngọc Kỳ:
- Tuổi: 20 tuổi.
- Cao: 168cm
- Nặng: 49kg
- Nhan sắc: 8,7 điểm.
- Độ thiện cảm hiện tại: 10 điểm
- Trói chặt quan hệ với đối tượng số 03, khi độ thiện cảm với kí chủ đạt 95 điểm, đột kích ngược sẽ thành công, đối phương sẽ biến thành liếm cẩu của kí chủ.
- Đột kích ngược hoàn thành sẽ khen thưởng hoàn 10% số tiền đã chi cho liếm cẩu. Khen thưởng điểm cường hóa: 25 điểm (có thể cường hóa thuộc tính thân thể của kí chủ, bao gồm thể chất, tinh thần, thiên phú, sức mạnh, các loại tri thức.). Khen thưởng kỹ năng: Đánh đàn dương cầm cấp đại sư.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro